Chương 799: Tu kiến tông môn
Chương 799: Tu kiến tông mônChương 799: Tu kiến tông môn
Chuong 799: Tu kien tong mon
Gia nhập vào Thánh địa Thiên Long, sau đó thì các đệ tử còn lại của Thánh địa Kình Thiên đã sống trong một tòa sơn phong độc lập do Thánh địa Thiên Long chuẩn bị cho bọn họ.
Thành thật mà nói, tâm trạng của hầu hết các đệ tử đều vô cùng phức tạp.
Bọn họ thân là Nhân tộc, vậy mà lại thực sự trở thành đệ tử Thánh địa của Yêu tộc.
"Sư huynh, chúng ta làm như thế...
Bên trong một tòa tiểu viện trên đỉnh núi, hai vị lão tổ nhìn vê phía sư huynh của mình, trâm giọng nói.
Nhưng còn chưa đợi hai người nói xong, vị sư huynh này đã trực tiếp cắt ngang.
"Đủ rồi, các ngươi cho rằng ta muốn làm như vậy sao? Nhưng nếu chúng ta không gia nhập Thánh địa Thiên Long, kết quả của chúng ta sẽ lại là như thế nào? Các ngươi đã từng nghĩ tới chưa?”
"Chẳng lẽ lại phó mặc tất cả mọi thứ mà chúng ta đã làm trước đây sao?"
"Chịu nhục, hết thảy đều là vì sự quật khởi của Thánh địa."
Sư huynh vẫn dùng một bộ từ ngữ như trước, hai vị sư đệ nghe vậy thì cũng trâm mặc không nói gì nữa.
Sự việc trên thế giới này đều là như vậy, dường như nhiều lúc người hoặc sự vật ở xung quanh đều đang bức hại ngươi không ngừng.
Mà ngươi bị buộc phải rút lui từng bước, cuối cùng là dấn thân vào một con đường không thể quay lại.
Có người cảm thấy rất phiền lòng vì điều này, nhưng trên thực tế, chẳng phải ngay từ đầu là do ngươi đã nhiều lần lùi bước, không ngừng viện cớ cho mình, cuối cùng mới dẫn đến kết quả này sao?
Sau khi các đệ tử của Thánh địa Kình Thiên gia nhập vào Thánh địa Thiên Long xong thì cuộc sống của bọn họ cũng không được tốt.
Dù sao thì đây cũng không phải là Thánh địa của Nhân tộc mà là Thánh địa của Yêu tộc.
Đám yêu tộc thì coi thường các đệ tử của Thánh địa Kình Thiên, chế giễu và cố tình khiêu khích, mà chuyện như vậy thì rất hay xảy ra.
Tuy nhiên hết lần này tới lần khác, ba vị lão tổ còn yêu cầu các đệ tử phải kiên nhẫn, điều này càng khiến cho tâm lý của chúng đệ tử đủ kiểu cảm giác khó chịu
Bọn họ từng là đệ tử của Thánh địa được người người kính ngưỡng mộ, nhưng bây giờ, bọn họ lại giống như đã trở thành chuột chạy qua đường, mà ở trong mắt của những con Yêu tộc kia cũng hoàn toàn không hề công nhận thân phận của mình. Nói là đệ tử, càng giống nô bộc hơn.
Về phía Thánh địa Thiên Long, bởi vì có thêm Thánh địa Kình Thiên, có thể xem như là đã tạm thời thở phào một hơi.
Mặc dù các Thánh địa khác của Yêu tộc cực kỳ khit mũi coi thường đối với cách làm của Thánh địa Thiên Long.
Ngay cả Nhân tộc cũng có thể tiếp nhận, quả thực là làm mất hết thể diện của Yêu tộc bọn họ.
Tuy nhiên, không thể phủ nhận, sau khi có thêm ba vị lão tổ của Thánh địa Kình Thiên, tình cảnh của Thánh địa Thiên Long thực đúng là đã có sự chuyển biến tốt.
Đối với Nhân tộc ở phía bên kia, lượng nhiệt ve việc việc Thánh địa Kình Thiên đã phản bội và bỏ trốn tới Yêu tộc vẫn không hề suy giảm.
Mà đó cũng là một đề tài trò chuyện của mọi người trong thời gian rảnh rỗi không có gì làm.
Ở Thánh địa Kình Thiên mấy ngày, sau khi không tìm được vật gì có giá trị, cuối cùng đệ tử của Đạo Nhất tông cũng chịu dẹp đường hồi phủ, quay trở về Vạn Yêu quan.
Chẳng qua là khi đám người Dư Mạt vừa đến Vạn Yêu quan, Thánh địa Vân La và Thánh địa Dao Trì đã chủ động tìm tới cửa.
"Dư Mạt đạo hữu, Vương Mãn đạo hữu, Nguyên Thương đạo hữu."
"Các ngươi bị làm sao thế? Sao sắc mặt lại khó coi vậy?"
Nhìn thấy vẻ mặt không đúng lắm của Thánh chủ Vân La như vậy, Dư Mạt quan tâm hỏi.
"Ai, Thánh địa Kình Thiên không chỉ phản bội rồi chạy trốn đến Yêu tộc, mà bọn họ còn gia nhập Thánh địa Thiên Long.'
Hai người mới biết tin này vào ngày hôm qua, lúc này còn chưa có lan truyền ra ngoài, nhưng lúc biết được chuyện này, hai người lập tức ngây ngẩn cả người.
Bọn họ phản bội rồi chạy trốn đến Yêu tộc còn chưa đủ, thế mà còn có mặt mũi gia nhập Thánh địa Yêu tộc, quả thực là làm trò cười cho thiên hạ.
Sau khi nghe thấy lời này, ngay cả đám người Dư Mạt cũng lộ ra vẻ mặt cổ quái.
"Thánh địa của Nhân tộc gia nhập Thánh địa của Yêu tộc? Đây là tình huống gì vậy?”
Thánh địa Thiên Long cũng giống như vậy, thế mà lại có thể thu nhận Nhân tộc, chẳng lẽ bọn họ bị úng nước hết rồi sao?
"Hai người chúng ta hôm nay tới đây cũng chính là vì muốn thảo luận về vấn đề này."
Thánh chủ Vân La lộ ra vẻ u ám nói, hoàn toàn khác với biểu tình hi hi ha ha thường ngày của hắn, giờ phút này xem ra, Thánh chủ Vân La mới thật sự có phong độ cao cao tại thượng của một Thánh chủ nên có.
"Mời nói." Nghe vậy, Dư Mat cũng trở nên nghiêm túc, trả lời.
"Ta cũng đã thương lượng với Dao Trì, chuyện phát sinh lần này của Thánh địa Kình Thiên sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với Nhân tộc."
"Thực không dám giấu giếm, thế giới bên ngoài đã tranh cãi ngất trời rồi, có thể nói là khiến lòng người bàng hoàng, trong đó cũng còn có không ít lời nhận xét vê Đạo Nhất tông."
"Ồ, đều có cái gì?"
Nghe nói còn có quan hệ với Đạo Nhất tông bọn hắn, khiến cho Dư Mạt cảm thấy tò mò mà lên tiếng hỏi.
Ngay lập tức, Thánh chủ Vân La cũng đem những lời trách cứ kia nói cho người của Đạo Nhất tông biết, nói rằng vấn đề của Thánh địa Kình Thiên là do Đạo Nhất tông gây ra, đồng thời nói chỉ tiết hết tất cả những lời nhận xét này với đám người Dư Mạt.
Vốn tưởng rằng sau khi nghe xong những chuyện này, đám người Dư Mạt sẽ rất tức giận, nhưng cả ba người đều không có phản ứng gì quá lớn, ngược lại còn không thèm để ý chút nào mà cười nói.
"Suy nghĩ của những người này cũng thật đủ kỳ quái."
Bọn họ cũng không có ý so đo gì, muốn nói gì thì cứ nói ra thôi, còn có thể khiến Đạo Nhất tông mất đi một miếng thịt sao?
Hơn nữa, Đạo Nhất tông cũng không quá để ý đến những hư danh kia, cũng sẽ không giống với Thánh địa Kình Thiên, tùy tiện bắt giữ tất cả những người dám nói ra những lời bá đạo này.
Nhưng đây cũng không phải là trọng điểm, mục đích mà lần này hai người tới đây chủ yếu chính là muốn thảo luận với Đạo Nhất tông về chuyện liên quan đến việc tấn thăng lên Thánh địa.
"Ba vị đạo hữu, chuyện của Thánh địa Kình Thiên cần phải mau chóng xử lý, ý của hai Đại Thánh địa chúng ta là để Đạo Nhất tông tiếp quản vị trí của Thánh địa Kình Thiên, trở thành Thánh địa mới một phương của Nhân tộc chúng ta."
"Kể từ đó, không chỉ có thể cải chính danh nghĩa của Đạo Nhất tông, mà còn có thể mau chóng ổn định nhân tâm, ổn định thế cục."
Thánh chủ Vân La không nói đó là ý tưởng của riêng mình, bởi vì quyết định này không chỉ đơn thuần là kết quả của cuộc thảo luận giữa hắn và Thánh chủ Dao Trì, mà còn là của các vị lão tổ cấp Đại Đế khác trong hai Đại Thánh địa.
Nếu không, nếu chỉ có Thánh chủ Vân La và Dao Trì đồng ý, cũng không khả năng trực tiếp ủng hộ Đạo Nhất tông tấn thăng lên Thánh địa.
Đương nhiên, thực ra thì những thứ này cũng không quá quan trọng, sau khi đánh bại Thánh địa Kình Thiên, Đạo Nhất tông đã thực sự tuyên bố với thiên hạ rằng mình đã nắm giữ sức mạnh của Thánh địa, việc tấn thăng lên Thánh địa chỉ còn là vấn đề thời gian. Nhưng nếu có sự hỗ trợ toàn lực của Thánh địa Vân La và Thánh địa Dao Trì thì chắc chắn sẽ càng thuận lợi hơn.
Để Đạo Nhất tông thay thế thay thế vị trí của Thánh địa Kình Thiên, đồng thời các sản nghiệp và linh mạch trước đây đã từng là của Thánh địa Kình Thiên, tất cả đều thuộc vê Đạo Nhất tông.
Chỉ cân Đạo Nhất tông có thể kiểm soát và lấy lại nó, hai Đại Thánh địa sẽ không cần phải tranh giành.
Đây có thể coi là chiến lợi phẩm mà Đạo Nhất tông có được bằng chính thực lực của mình.
Sau khi nghe Thánh chủ Vân La nói xong, ba người Dư Mạt liếc mắt nhìn, cũng không có từ chối mà cười nói
"Tấn thăng lên thánh địa thì không sao, có điều là trước mắt Đạo Nhất tông ta cũng không có một cái tông môn đàng hoàng...'
"Rất đơn giản, nếu như ba vị đạo hữu nguyện ý thì có thể trực tiếp đi tới Thánh địa Kình Thiên là được, sau khi đổi tên thành Thánh địa Đạo Nhất là có thể sử dụng."
Sử dụng sơn môn của Thánh địa Kình Thiên sao? Đối với điều này, ba người Dư Mạt chắc chắn là không đồng ý, sau đó lắc đầu từ chối.
"Cái này thì không cần, bởi vì kế hoạch của chúng ta là sẽ thành lập tông môn của mình ở Vạn Yêu quan.”
Vạn Yêu quan là một nơi tốt, cho nên mọi người đã sớm quyết định đặt nơi này làm sơn môn của Đạo Nhất tông.
Nghe vậy, mặc dù Thánh chủ Vân La cảm thấy sững sờ, nhưng cũng vội vàng gật đầu nói.
" Có thể, lúc này ta và Thánh chủ Dao Trì sẽ dốc toàn lực giúp đỡ, ngày mai chúng ta sẽ phái luyện khí sư của Thánh địa tới."
Hắn chỉ muốn kết thúc chuyện này càng sớm càng tốt, thậm chí Thánh chủ Vân La còn không tiếc trợ giúp Đạo Nhất tông tu kiến sơn môn.
Có chuyện tốt như vậy, bọn người Dư Mạt đương nhiên sẽ không từ chối mà lập tức gật đầu đồng ý, hai bên rất nhanh đã đạt thành nhất trí.