Chương 800: Tiền công cũng không thể thiếu
Chương 800: Tiền công cũng không thể thiếuChương 800: Tiền công cũng không thể thiếu
Chương 800: Tiền công cũng không thể thiếu
Vì để có thể mau chóng giải quyết ảnh hưởng của việc Thánh địa Kình Thiên phản bội rồi bỏ trốn đến Yêu tộc càng sớm càng tốt, Thánh chủ Vân La và Thánh chủ Dao Trì cũng đã chiến đấu hết mình.
Bọn họ không chỉ điều động người của Thánh địa đến trợ giúp Đạo Nhất tông tu kiến sơn môn, mà còn cố ý liên hệ với Liên minh Phù Sư và Liên minh Trận Pháp Sư.
Vị trí đã được xác định từ lâu, cũng là ở Vạn Yêu quan này.
Nhưng muốn tu kiến sơn môn, vậy thì trận pháp trước đó tự nhiên cũng cần phải được điều chỉnh, thậm chí là có nhiêu nơi cũng cần phải được khắc hoạ thêm lần nữa.
Người của hai Đại Thánh địa thì còn có thể nói được, dù sao bọn họ cũng phải tuân theo mệnh lệnh của Thánh chủ nhà mình.
Chỉ trong vài ngày, người của Thánh địa Vân La và Thánh địa Dao Trì cũng lân lượt chạy đến Vạn Yêu quan.
Chỉ là người của bên Liên minh Phù Sư và Liên minh Trận Pháp Sư thì có chút phiền phức.
Hai nhà cũng không từ chối, thứ nhất là bọn họ không có xung đột gì với Đạo Nhất tông, thứ hai là đã có hai Đại Thánh địa cùng đồng thời lên tiếng, mặt mũi này không thể không cấp.
Chỉ là so với người của hai Đại Thánh địa, Liên minh Phù Sư và Liên minh Trận Pháp Sư lại thực tế hơn.
"Dư Mặc sư huynh, ý của hai đại liên minh chính là muốn bọn họ có thể giúp đỡ, nhưng tiền công kia thì lại một phân cũng không thể thiếu."
Bên trong phủ thành chủ, Thánh chủ Vân La mở miệng nói.
Nghe vậy, Dư Mạt cũng không thèm để ý mà gật đầu nói.
"Có thể, chỉ cân không quá phận, dù sao thì đây cũng là chuyện đương nhiên."
Hiện tại, thương hội Thạch Sơn giàu đến chảy cả mỡ, bọn họ trực tiếp ăn sạch thương hội Đỉnh Minh không còn một miếng, hơn nữa còn thành công trong việc tấn cấp lên hàng ngũ mười đại thương hội đứng đầu.
Ngoài ra, còn có hai thương hội khác đã liên hệ với Đạo Nhất tông, xem ra bọn họ đều muốn phụ thuộc với Đạo Nhất tông.
Điều này cũng là bình thường, dù sao thì trước đây hai đại thương hội này đều phụ thuộc vào Thánh địa Kình Thiên, hơn nữa bọn chúng còn nằm trong hàng ngũ mười đại thương hội đứng đầu.
Với sự chèo chống của ba đại thương hội, đương nhiên cái thứ linh thạch này không thể thiếu rồi.
Hơn nữa, về sau sơn môn của bọn họ cũng sẽ đặt ở chỗ này, cho nên mọi thứ nhất định không được pháp qua loa, càng không thể keo kiệt.
Nghe vậy, Thánh chủ Vân La gật nhẹ đầu, vê phần người ở hai Đại Thánh địa, hoàn toàn là có tự nguyện lao động.
Nhưng dù cho có như thế, bọn họ cũng không có một chút điểm oán hận nào, còn về nguyên nhân thì ...
"Ăn ngon, ăn ngon quá, đồ ăn này của Đạo Nhất tông thực sự là ngon quá mà."
"Ta tự hỏi là vì sao trước đó Thánh chủ nhất quyết không chịu quay về, hoá ra là có bí mật này.
"Không thú vị, thực sự là không chút thú vị nào, lão phu xuất sinh nhập tử là vì Thánh địa, vậy mà Thánh chủ cũng chưa từng nói cho ta biết chuyện tốt này."
"Lần này kiếm lời rồi."
"Thôi đi, không phải trước đó ngươi vẫn luôn chưng ra vẻ mặt không tình nguyện sao, hiện tại sao lại kiếm lời rồi?"
"Là do lúc đó ta không hiểu chuyện."
Lúc đầu, người của hai Đại Thánh địa giống như mang trong lòng vẻ bất mãn, dù sao thì việc vô duyên vô cớ bị kéo tới làm lao động cu li, làm gì có ai cảm thấy thoải mái chứ.
Chớ nói chi đến việc bọn họ còn là người của Thánh địa nữa.
Nhưng tối hôm đó, sau khi được ăn một bữa cơm tối, thái độ của những người này đã lập tức thay đổi 180 độ.
Thức ăn ngon đến tận đáy lòng, hơn nữa còn chưa từng được ăn món nào ngon như vậy.
Nghĩ đến việc mỗi ngày đều có thể ăn được một bữa cơm như vậy, khiến cho oán hận ở trong lòng của mọi người đã sớm bị ném lên tận chín tâng mây.
Chỉ cần có thể ăn được những bữa cơm như vậy, làm chút cu li thì có tính là gì? Hơn nữa, đây không phải là những gì mà bọn họ đang học sao?
Mà cái này cũng là vinh hạnh của bọn hắn khi có thể góp một viên gạch cho Nhân tộc.
"Cơm Tổ yên tâm, có ta ở đây, đảm bảo sẽ chuẩn bị sơn môn này thật đẹp cho ngươi."
"Đúng vậy, Cơm Tổ giao cho chúng ta là được. Đúng rồi, thuận tiện hỏi một câu, ngày mai chúng ta sẽ ăn cái gì vậy?”
Ngay cả thái độ của hắn đối với Diệp Trường Thanh cũng cực kỳ khách khí, nguyên một đám lão đầu tóc đã hoa râm cũng chỉ vì có thể ăn bữa cơm này mà câu nào câu nấy đều kêu Cơm Tổ.
Mà cái này cũng thực sự là làm khó bọn hắn.
Người của hai Đại Thánh địa tràn đầy nhiệt huyết, dựa theo yêu cầu của đám người Tề Hùng, cơ hồ là toàn bộ Vạn Yêu quan trước đây đều đã bị san bằng và xây dựng lại. Còn về phần đám thế lực phụ thuộc đó, theo ý định của Đạo Nhất tông, là để bọn hắn trở vê tông môn của mỗi người đi.
Dù sao thì hiện tại Thánh địa Kình Thiên đã phản bội rồi bỏ trốn, nguy hiểm đã giải trừ cho nên bọn họ cũng không cần phải tiếp tục đợi ở Vạn Yêu quan nữa.
Nhưng về phương diện này, cho dù bọn họ có nói gì thì đông đảo thế lực phụ thuộc đều mặc kệ, ý tứ của bọn hắn rất đơn giản, chính là thành lập một tông môn mới ở gần Đạo Nhất tông.
"Thượng tông, với tư cách là một tông môn phụ thuộc, chúng ta đương nhiên phải gánh vác trách nhiệm bảo vệ Thượng tông, cho nên chúng ta đã quyết định, cũng sẽ làm giống như Thượng tông, xây dựng một sư môn mới của mình ở gần Vạn Yêu quan."
"Chúng ta cũng giống như thế."
“Còn mời thượng tông thành toàn.”
Nhìn một đám tông chủ của tông môn phụ thuộc ở phía dưới, Tê Hùng bất đắc dĩ lắc đầu.
Tông môn ban đầu còn rất tốt, tại sao còn đi xây mới làm gì? Mà đây cũng không phải là điều nên làm khi nhàn rỗi không chuyện gì làm.
Còn về phần một đám tông chủ của tông môn phụ thuộc kia, cái này không phải là nhàn rỗi mới làm mà là dự định của tương lai.
Nếu bọn họ trở về môn phái, vậy sau này còn ăn chực kiểu gì nữa?
Tuy rằng sau này bọn họ nhất định không thể cứ như vậy mà ở lại Vạn Yêu quan, nhưng chỉ cần cách gần đó, không nói mỗi ngày đều có thể ăn cơm, nhưng thỉnh thoảng có thể sượt cho bọn hắn một bữa, làm vậy chắc cũng không có vấn đề gì đâu.
Bởi vì cái gọi là người không biết lo xa it sẽ buôn gần, cho nên đây là kế hoạch cho tương lai.
Te Hùng cũng lười để ý đến chuyện này, bọn họ muốn ở chung quanh thì cứ làm vậy đi, cho nên hắn cũng không nói thêm gì nữa.
Sau đó, một công trình cơ sở hạ tâng xưa nay chưa từng có đã bắt đầu được tiến hành từ trong ra ngoài của toàn bộ Vạn Yêu quan.
Đạo Nhất tông và các đại tông môn phụ thuộc đều bận bịu đến quên cả trời đất.
Có Thánh giả, Đại Thánh sử dụng sức mạnh đại thân thông của mình để cưỡng ép di chuyển các loại sông núi, hồ nước ra bên ngoài Vạn Yêu quan.
Một sự cải biến lớn như vậy đã làm thay đổi hoàn toàn khung cảnh của Vạn Yêu quan đến nghiêng trời lệch đất.
Vạn Yêu quan trước kia đã từng là một mảnh hoang vu, dù sao thì nó cũng là quan ải biên cương, bất cứ lúc nào cũng có thể đối mặt với sự tập kích của Yêu tộc, cho nên đương nhiên là không ai để ý những thứ này. Nhưng bây giờ thì khác, Đạo Nhất tông và tất cả các thế lực phụ thuộc ở dưới trướng của nó đã tuyển chỉ xác định nơi này làm sơn môn của mình, không cần nghi ngờ gì nữa, đoán không chừng Vạn Yêu quan này sẽ trở thành một trong những khu vực phồn hoa nhất ở Trung Châu trong tương lai.
Giống như vị trí khu vực của Thánh địa Vân La và Thánh địa Dao Trì.
Sau nửa tháng liên tiếp bận túi bụi, vào ngày này, người của Liên minh Phù Sư và Liên minh Trận Pháp Sư cuối cùng đã đến.
Không biết có nên nói hay không, bọn họ vẫn rất nể mặt mũi của hai Đại Thánh địa.
Đội ngũ này được chính minh chủ là Phù Sư cấp Thánh và Trận Pháp Sư cấp Thánh của mình dẫn dắt, dưới trướng của bọn họ cũng là những người tinh anh, từ đó có thể thấy được bọn họ không phải làm cho có hình thức và qua loa.
Tuy nhiên, sau khi đến Vạn Yêu quan, minh chủ của hai đại Liên minh cũng rất thẳng thắn, khi đối mặt với Tê Hùng, mặc dù thái độ của họ rất khách khí nhưng yêu cầu thì cũng có rất nhiều.
"Tề tông chủ, liên minh cũng không phải là người độc đoán, chúng ta xuất lực thì tiên công kia cũng không thể thiếu một phân, hi vọng Tề tông chủ có thể hiểu được."
"Yên tâm, lúc này ta đã biết rồi, còn về phương diện giá tiền thì bản tông cũng đồng ý."
"Vậy là tốt rồi."
Mặc dù Liên minh Phù Sư và Liên minh Trận Pháp Sư chào giá cũng không thấp, nhưng Tề Hùng lại đồng ý vô cùng sảng khoái, hơn nữa còn trả một nửa số tiền đặt cọc ngay tại chỗ.
Mà đây cũng là yêu cầu của hai đại Liên minh, đưa trước một nửa, sau khi hoàn thành công việc thì mới trả nửa còn lại, mà từ trước đến nay bên bọn họ vẫn luôn làm theo cái quy tắc này, cũng không tính cố ý làm khó Đạo Nhất tông.
Sau khi nhận tiền, hai vị minh chủ hài lòng mà gật nhẹ đầu, sau đó bắt đầu bận rộn.