Chương 821: Quét ngang qua
Chương 821: Quét ngang quaChương 821: Quét ngang qua
Chương 821: Quét ngang qua
Căn bản là không nghe thấy chuyện gì đang xảy ra, bởi vì lúc này ở trong mắt của cái tên cẩu hoàng đế Địa Viêm hoàng triều này chỉ có mỹ nhân ở trong ngực.
Mà đối với cái này, các quan văn võ trong triều lại không có một ai đứng ra khuyên giải, thậm chí còn ào ào hành lễ.
Cũng đúng, đối với mấy tên gian thần này mà nói thì một tên hoàng đế hoa mắt ù tai và nghe lời như vậy chắc chắn là càng tốt hơn.
Chỉ là ở cái nơi Địa Viêm hoàng triều thật đúng là có chút không phân biệt được vương tôi lớn nhỏ này lại dám lấy quốc lực của bản thân mà tiến hành đàm phán với Thiên Vũ hoàng triều, buộc Thiên Vũ hoàng triều phải đưa ra lời giải thích.
Phải biết rằng trong mấy năm nay gần đây, nếu không phải bị mấy cái hoàng triều ở xung quanh không kiềm chế lẫn nhau thì e là Thiên Vũ hoàng triều đã sớm khai đao đánh chiến Địa Viêm hoàng triều này rồi.
Mà lúc này, Mộc Phi Vũ đang bận rộn trong việc di dời cả nước đến Vạn Yêu Quan, cho nên mới không có thời gian đi để ý tới Địa Viêm hoàng triều.
Nhưng cho dù có là vậy thì cái Địa Viêm hoàng triều này thật đúng là không biết phân định rõ bản thân mình có mấy cân mấy lượng.
Tại Đế Đô của Thiên Vũ hoàng triều, liên tiếp mấy ngày đều bị các đại hoàng triều ở xung quanh đưa ra lời đàm phán nghiêm túc.
Trong triều đình, một chúng đại thân đều lộ ra sắc mặt khó coi, từ khi nào mà Thiên Vũ hoàng triều bọn họ lại bị ức hiếp đến thế chứ?
"Bệ hạ, Địa Viêm hoàng triều này thật đúng là khinh người quá đáng."
Đặc biệt là cái Địa Viêm hoàng triều này càng làm cho một đám đại thần tức giận không thôi.
Gian thần đầy triều, quốc lực suy yếu, một cái hoàng triều như vậy cư nhiên còn dám đưa ra lời đàm phán với Thiên Vũ hoàng triêu bọn hắn, quả thực là không biết sống chết.
Các quan đại thần của phái chủ chiến, nguyên một đám mang theo sự tức giận không thôi mà lần lượt xin chiến.
Nhưng Mộ Phi Vũ ở phía trên hoàng vị lại không có quá nhiều ý nghĩ về việc này.
Dù sao thì hoàng thành hiện tại của Thiên Vũ hoàng triều là ở Vạn Yêu Quan, về sau cũng không tiếp xúc gì với Địa Viêm hoàng triều này, nếu lúc này lại hao phí tinh lực đi động thủ với bọn họ thì hiển nhiên là vô nghĩa.
"Việc này dừng ở đây đi."
Mộc Phi Vũ đang ngồi ở trên hoàng vị nhàn nhạt nói, mặc dù một chúng quan đại thần của phái chủ chiến không cam lòng, nhưng cũng không còn cách nào khác.
Suy cho cùng, việc di dời cả nước đã được quyết định từ lâu, cho nên văn võ toàn triều đều biết rất rõ, điều mấu chốt nhất đối với toàn bộ hoàng triều của lúc này cũng chỉ có một việc như vậy.
Tất cả tinh lực của bản thân chỉ có thể tập trung vào một việc này, còn những cái khác thì không cần phải quan tâm.
Cho nên lúc này, những chuyện khác cũng chỉ có thể gác lại.
Nói xong, Mộc Phi Vũ bãi triều, sau khi trở vê hậu cung, nàng vẫn giống như thường lệ đi hỏi thăm một chút về việc di dời.
Sau khi biết được hành động của Thánh địa Đạo Nhất, Mộc Phi Vũ cũng bị làm cho sửng sốt, Thánh địa Đạo Nhất này thực đúng là rất dũng mãnh.
Không chỉ giải quyết được các mối đe dọa ở trong nước mà ngay cả các mối đe dọa của các nước láng giềng cũng giải quyết luôn.
Nhưng vào lúc này, Ngô Thọ lại chủ động đi tới cửa.
Nhìn thấy Ngô Thọ, Mộc Phi Vũ mỉm cười.
"Đại trưởng lão có việc?"
"Quả thực là có một số việc."
Lần này Ngô Thọ đến đây chính là để thảo luận về lộ trình di chuyển.
Bọn người Từ Kiệt, Âm Nhiêu, Triệu Chính Bình và Triệu Nhu cũng lần lượt truyền tin đến đề nghị bọn họ đi cùng một con đường gần nhất, như vậy thì sẽ tiết kiệm được một chút thời gian và công sức.
Lộ trình đã được xác định trước đó quá xa, nhưng vẫn cần phải cân nhắc.
Con đường này có mức độ nguy hiểm ít nhất, dọc đường đi cũng không có thế lực Tà Ma hay tông môn ma đạo nào, cho nên việc đi đường vòng thì vẫn có thể chấp nhận được.
Tuy nhiên, hiện tại muốn sửa đổi lộ tuyến và chọn tuyến đường gần nhất thì mức độ rủi ro sẽ tăng lên rất nhiều.
Ngô Thọ tự nhiên biết rất rõ đám nhãi ranh này đang nghĩ gì, bọn họ làm vậy cũng chỉ là vì điểm tông môn mà thôi.
Nhưng mà Ngô Thọ cũng đã nghiên cứu con đường gần nhất này, mặc dù nguy hiểm tăng lên rất nhiều nhưng cũng không phải là không có cách nào có thể ứng phó.
Sau khi suy nghĩ, Ngô Thọ vẫn quyết định là sẽ thay đổi một chút.
Sau khi Mộc Phi Vũ nghe được lời này của Ngô Thọ thì có hơi giật mình, bởi vì nàng không ngờ Ngô Thọ lại vì chuyện này mà tìm đến mình.
"Đại trưởng lão chắc chắn chứ?" "Đương nhiên, đến lúc đó có Thánh địa Đạo Nhất chúng ta dẫn đầu, tiêu trừ nguy hiểm, kể từ đó tự nhiên là sẽ không có vấn đề gì."
Sau một hồi thảo luận, Mộc Phi Vũ đã đồng ý với lời đề nghị của Ngô Thọ và thay đổi lộ tuyến...
Mà lúc các đệ tử của Đạo Nhất tông nghe được tin tức này thì đều trở nên hưng phấn.
Tốt, kể từ đó, chẳng phải điểm tông môn lại có sẵn sao?
Sau khi đám người Triệu Chính Bình và Từ Kiệt quay trở lại quận thành thì vừa xem bản đồ tuyến đường mới, vừa hào hứng nói.
"Đại sư huynh, lộ trình mới này quả thật là có rất nhiều thứ, thế lực Tà Ma và ma đạo tông môn cũng lập tức nhiều hơn gần 50%."
"Đúng vậy, lần này có lẽ chúng ta có thể đạt được không ít điểm tông môn."
"Nhưng có lẽ những người khác cũng nghĩ như vậy, cho nên áp lực vẫn còn rất nhiều."
Từ Kiệt hoàn toàn không lo lắng về những thứ lực Tà Ma và Ma đạo tông môn này, thứ mà hắn lo lắng chính là vê đám sư huynh đệ của mình.
Hiện tại bọn gia hỏa này, chỉ cần nhắc tới điểm tông môn, mỗi một tên đều như lang như hổ.
Vừa nhìn thấy Tà Ma, thổ phỉ và Ma tu kia thôi là đã lập tức đỏ ngầu cả mắt.
Mỗi một lần đánh nhau đều phải dựa vào việc đoạt lấy, nếu như ngươi xuất thủ chậm một chút thôi là điểm tông môn có thể sẽ không còn.
Quả thực là một đám súc sinh, sao có thể ra tay nhanh như vậy chứ.
"Cái này cũng không còn cách nào khác, dù sao tất cả mọi người đều thiếu điểm tông môn mà."
"Ai, người nào nói không phải đây."
Mỗi người trong đó đều thở dài một hơi.
Mấy ngày sau, rất nhiều bách tính của Thiên Vũ hoàng triều lần lượt bắt đầu lên đường.
Trong quá trình di cư này, mọi chi phí ăn uống và quần áo trong suốt cuộc hành trình đều được hoàng triều phụ trách.
Cũng không còn có cách nào, có tiền là có tất cả.
Giống như tông môn, hoàng triều cũng muốn thể hiện nội tình của mình, mà cách thức thể hiện nội tình của mình trực tiếp nhất đương nhiên là tiền tài rồi.
Có tiên thì lưng sẽ vững.
Tuy nhiên, bởi vì chỗ cần dùng tiền của hoàng triều nhiều hơn so với thế lực của tông môn, cho nên trong hoàn cảnh bình thường cũng sẽ không tiêu tốn nhiều bằng tông môn. Nhưng trong số tất cả các hoàng triều ở Trung Châu, Thiên Vũ hoàng triều chắc chắn là một trong mấy cái đại hoàng triều có nội tình nhất.
Cho nên việc gánh chịu một khoản chỉ phí lớn như vậy cũng không vấn đề gì.
Mà đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất chỉ cần làm theo kế hoạch mà trực tiếp đi mở đường ở phía trước, sau đó dọn sạch mọi chướng ngại vật là được.
Còn quân đội của Thiên Vũ hoàng triêu thì có nhiệm vụ bảo vệ bách tính ở phía sau.
Hết thảy đều diễn ra đâu vào đấy, mà đông đảo bách tính sẽ theo từng đoàn đi ve phía Vạn Yêu Quan.
Sau khi thay đổi lộ trình, điểm dừng đầu tiên là đi thẳng qua Địa Viêm hoàng triều.
Thánh địa Đạo Nhất tự nhiên không có ý niệm gì với Địa Viêm hoàng triều này, bọn họ đơn thuần chỉ là vì Địa Viêm hoàng triều là nơi gần nhất, hơn nữa ở trên lãnh thổ của nó còn có nhiều thế lực và Ma đạo tông môn nhất, hết thảy chỉ có thế thôi.
Nhưng đối mặt với hành động của Thiên Vũ hoàng triều, bên phía Địa Viêm hoàng triều lại trực tiếp ngây ngốc.
Bọn hắn vừa mới đưa ra thương lượng nghiêm túc, vậy mà đại quân của Thiên Vũ hoàng triêu đã trực tiếp tới.
Hơn nữa cái này cũng không phải chuyện kỳ lạ nhất, chuyện kỳ lạ nhất chính là ngay cả bách tính của nó cũng hướng về Địa Viêm hoàng triều hắn, rốt cuộc thì bọn họ muốn làm gì?
Lúc này, trong đế đô của Địa Viêm hoàng triều, tất cả các quan đại thần của Địa Viêm hoàng triều đều cảm thấy bối rối.
"Thiên Vũ hoàng triều muốn làm gì? Tại sao bọn họ lại hướng về phía chúng ta?"
Địa Viêm hoàng triều đương nhiên biết ve chuyện di cư toàn quốc của Thiên Vũ hoàng triều, nhưng mẹ nó phương hướng của nó không đúng.
Theo tình báo trước đó của mật thám gửi về, Thiên Vũ hoàng triều hẳn là hướng về một phương hướng khác mà đi mới đúng.
Lúc này có một tên đại thân nhỏ giọng nói một câu.
"Các ngươi nói xem, chẳng lẽ Thiên Vũ hoàng triều muốn đại chiến cả nước sao?"
Hả??
Lời này vừa nói ra đã khiến cho tất cả mọi người đều sửng sốt, ngay cả bách tính cũng bị mang theo, cho dù có nhìn lướt qua thì thật giống như vậy.
Nhưng có cần phải làm như thế không? Chỉ là đàm phán với nhau có một chút thôi, sao lại biến thành đại chiến cả nước luôn rồi?