Chương 825: Nhiệm vụ hiếm có của Thực Đường
Chương 825: Nhiệm vụ hiếm có của Thực ĐườngChương 825: Nhiệm vụ hiếm có của Thực Đường
Chương 825: Nhiệm vụ hiếm có của Thực Đường
Thi thể của sư tôn bị "đánh cắp", quả thực là chuyện khiến đám người Tề Hùng tức giận không nhẹ, có điều hiện tại cũng không còn cách nào khác ngoài việc chờ đợi đám người Ngô Thọ tra ra đầu mối.
Về phần tông chủ Lạc Thiên Tâm của Thất Tinh môn thì trực tiếp ở lại Thánh địa Đạo Nhất, chuyên môn phụ trách lịch hạ táng của đại tiên tổ.
"Hết thảy xin nhờ Lạc Tông chủ."
Trong đại điện, Tê Hùng đè nén sự tức giận của mình lại, sau đó khách khí nói với Lạc Thiên Tâm.
Lạc Thiên Tâm nghe vậy thì vội vàng đáp lễ.
"Thượng tông chủ khách khí quá rồi, đây đều là việc mà ta phải làm."
Lạc Thiên Tâm một đường đi theo đám người Mặc Vân từ Đông Châu trở về, tự nhiên cũng có ý tưởng của riêng mình.
Địa vị của Thất Tinh môn ở Trung Châu có chút xấu hổ, một mặt thì được nhiều người biết đến, nhưng vì con đường mà bọn họ tu luyện là một đạo Phong Thủy, cho nên rất khó được các tu sĩ chính thống công nhận.
Hơn nữa, khi nói đến việc đo lường và tính toán Phong Thủy, tin thì tin, không tin thì không tin, không giống với đám Đan Sư, Phù Sư và Luyện khí sư kia, thứ mà bọn họ làm ra là vật có thể nhìn thấy được.
Cho nên cuộc sống ở Thất Tinh Môn kỳ thực cũng tốt hơn.
Mà lần này đến đây, bọn họ cũng hy vọng là bản thân có thể phụ thuộc vào Thánh địa Đạo Nhất, sau đó trở thành một tông môn phụ thuộc của Thánh địa Đạo Nhất.
Về vấn đề này, sau khi sư huynh đệ Tề Hùng thảo luận xong thì cũng không từ chối, hai bên nhanh chóng đạt thành nhất trí.
Thi thể của chư vị tiền bối đã hoàn toàn được bàn giao cho Lạc Thiên Tâm chăm sóc.
Trong khoảng thời gian tiếp theo, Thánh địa Đạo Nhất ngày càng đi đúng quỹ đạo, đặc biệt là cực diện ở Nhiệm Vụ đường cũng đang dần được mở ra.
Các thành trì, tông môn, thôn xóm và hoàng triều ở xung quanh cũng đã bắt đầu từ từ tuyên bố các loại ủy thác.
Số lượng nhiệm vụ trong Nhiệm Vụ đường nhanh chóng tăng vọt như bão tố.
Bởi vì có đây đủ nhiệm vụ, cho nên rất nhiều đệ tử cũng sẽ không đến mức sầu mi khổ kiểm, muốn điểm tông môn thì chỉ cân nỗ lực hơn nữa là được.
Chứng kiến tông môn đang phát triển hoành tráng, đám người Tề Hùng tự nhiên là rất vui mừng, nhưng trong Thực đường, Diệp Trường Thanh lại cau mày nói. "Nguyên liệu nấu ăn không đủ sao?"
"Đúng vậy đó đại ca, hiện tại những con yêu thú được nuôi dưỡng trong tông môn gần như đã trở thành linh sủng tọa ky rồi."
Khi Thánh địa được kiến tạo, đương nhiên là bọn họ sẽ chừa lại một khu vực đặc biệt để nuôi "Nguyên liệu nấu ăn".
Nhưng những "Nguyên liệu nấu ăn" mà bọn họ mang từ Đông Châu đến giống như đám Hắc Hổ và Sát Hổ này cũng đều được lưu giữ ở trong khu vực này.
Nhưng hiện nay, theo thời gian, mẹ nó có rất nhiều đệ tử lại thực sự nảy sinh ra tình cảm với đám "nguyên liệu nấu ăn' này.
Có không ít đệ tử đã chủ động đi Ngự Thú phong đăng ký, sau đó nhận nuôi linh sủng của mình.
Mà nguồn gốc của những linh sủng này lại chính là "nguyên liệu nấu ăn" mà Thánh địa Đạo Nhất luôn nuôi dưỡng.
Nguyên liệu nấu ăn biến thành linh sủng, điều này sẽ dẫn đến việc bên phía Thực Đường không có đủ nguồn cung ứng.
Nhưng cho dù là Diệp Trường Thanh, thành thật mà nói thì ngay cả hiện tại, hắn cũng không nguyện ý ra tay với đám Hắc Hổ.
Suy cho cùng thì việc nuôi dưỡng trong một khoảng thời gian dài như vậy, cho dù bản thân ngươi có là một tảng đá thì cũng không phải là không bị ấp đến phát nhiệt.
"Phải tìm cách khác thôi."
"Đúng vậy."
Hai người Chu Vũ, Sơn Hổ ở một bên cũng phụ họa theo, sau khi suy nghĩ một lát, Diệp Trường Thanh cũng mở miệng nói.
"Các ngươi cứ tiếp tục, còn ta sẽ đi một chuyến đến Nhiệm Vụ đường."
Nói xong liền ra cửa, quả nhiên dọc đường đi này gân như nhìn thấy, lúc này mỗi một tên đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất đều đang cưỡi tọa ky của chính mình, đi tới đi lui ở trên bầu trời.
Mỗi người đều có một con linh sủng tọa ky, cho dù có nói ra thì ngươi có dám tin không?
Có lẽ là ngay cả Thánh địa Dao Trì và Thánh địa Vân La cũng không có được loại đãi ngộ này.
Hơn nữa, những con tọa ky này của Thánh địa Đạo Nhất, nguyên một đám đều là loại tốt, tai to mặt lớn, một thân khí tức còn cực kỳ cường đại.
Không thể không nói, Ngự Thú phong này thực sự rất giỏi trong việc tự dưỡng yêu thú.
Đồng thời, không chỉ có đông đảo đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất nảy sinh tình cảm với đám yêu thú này, mà những yêu thú này cũng sinh ra lòng trung thành với Thánh địa Đạo Nhất. Mà lúc này còn kỳ lạ hơn nữa chính là, lòng trung thành của những yêu thú này đối với Thánh địa Đạo Nhất, không nói là tuyệt đối, nhưng cũng hoàn toàn vượt qua hơn chín mươi phần trăm.
Bởi vì Tê Hùng đã đưa ra quy định, một khi nhận nuôi những yêu thú này thì đám yêu thú này đều phải trải qua cuộc khảo nghiệm của Chiếu Tâm kính.
Điều này cũng là vì để phòng ngừa sau này những con yêu thú này sẽ sinh ra hai lòng, sau đó làm ra củ chỉ gì đó với chủ nhân của chúng.
Nhưng điều khiến người ta cảm thấy ngoài ý muốn chính là hầu hết những con yêu thú này đều đã vượt qua khảo nghiệm của Chiếu Tâm kính, cho nên hoàn toàn không cần phải lo lắng về độ trung thành của bọn chúng.
Diễn biến của sự việc này thực sự là ngoài dự đoán, hiện tại ngay cả đệ tử tạp dịch của Thánh địa Đạo Nhất, thủ họa của bọn họ ít nhất cũng là phàm yêu, thậm chí linh sủng tọa ky cũng đạt đến Huyền Yêu cảnh.
Mà tu vi này tương đương với Trùng Mạch và Kết Đan của Tu sĩ Nhân tộc.
Ngay cả đệ tử tạp dịch cũng nhận được đãi ngộ như vậy.
Sau khi Diệp Trường Thanh âm thần cảm thán một phen, hắn nhanh chóng di tới đại sảnh của Nhiệm Vụ đường.
Khi biết Diệp Trường Thanh tự mình đến đây, Trần Nhân lập tức chủ động đi ra nghênh đón, sau đó nhiệt tình nói.
"Tiểu tử ngươi sao lại tới đây, thật đúng là khách quý ít gặp mà."
"Tam trưởng lão, ngươi đừng trêu chọc tiểu tử nữa, lần này tiểu tử tới đây là có việc muốn nhờ."
"Ha ha, hiếm thấy ngươi mở miệng xin nhờ. Nào, chúng ta vào trong rồi nói."
Hai người cùng nhau đi tới hậu viện của Nhiệm Vụ đường, mà Diệp Trường Thanh cũng nói cho Trần Nhân biết mục đích đến thăm của hắn.
"Hiện tại, nguyên liệu nấu ăn ở trong Thực Đường thiếu hụt, những thứ kia vốn là nguyên liệu nấu ăn tự dưỡng của tông môn, nhưng hiện tại lại biến thành linh sủng tọa ky, cho nên sau khi tiểu tử suy nghĩ kỹ càng thì biện pháp tốt nhất chính là thông qua Nhiệm Vụ đường tuyên bố nhiệm vụ."
"Ngươi muốn phát ra nhiệm vụ đi săn nguyên liệu nấu ăn sao?"
"Đúng vậy, nhưng điểm tông môn này thì cần phải có sự đồng ý của đám người tông chủ mới được. Đương nhiên, Thực đường của ta cũng sẽ đưa ra một số phần thưởng, chẳng hạn như tư cách ăn cơm hoặc là lương khô gì đó.
"Cái này thì không có vấn đề gì."
Sau khi nghe xong ý nghĩ của Diệp Trường Thanh, Trần Nhân lập tức đồng ý, đây là chuyện tốt, ngay cả bản thân Trần Nhân cũng có chút động tâm.
Cũng không phải là vì điểm tông môn, nhưng Thực Đường cũng đã ban phát phần thưởng, cho nên thân là Tam trưởng lão chủ tọa, Trân Nhân đương nhiên là sẽ không bỏ lỡ một cơ hội tốt như này.
Đặc biệt là khi Diệp Trường Thanh tự mình nói là có tư cách ăn cơm, nhận được lương khô hay thậm chí là còn có thể gọi món ăn, mà cái này cũng khiến trong lòng của Trân Nhân không khỏi trở nên kích động.
Hắn nghĩ thầm, liệu đến lúc đó có phải lão phu cũng có thể đảm nhận một số nhiệm vụ của hắn hay không? Bởi vì đâu có ai quy định đường chủ của Nhiệm Vụ đường không được nhận nhiệm vụ đâu.
Không biết Trân Nhân đang nghĩ gì, nhưng cuộc trò chuyện này đã diễn ra suôn sẻ, mà Trần Nhân còn dứt khoát gật đầu đồng ý.
Ngay cả khi liên quan đến việc phân phát điểm tông môn, Trần Nhân cũng vỗ ngực biểu thị là sẽ do hắn giải quyết.
Đối với chuyện này, Diệp Trường Thanh tự nhiên là vui vẻ thoải mái, sau khi cảm ơn đối phương một hồi, lúc này hắn mới hài lòng mà rời khỏi Nhiệm Vụ đường.
Ngày hôm sau, trong Nhiệm Vụ đường đột nhiên xuất hiện một dòng nhiệm vụ mới.
Lúc mà tất cả đệ tử nhìn thấy nhiệm vụ mới này, cả đám đều vui đến phát điên, trong mắt bọn họ đột nhiên hiện lên một tia đỏ rực.
"Mẹ kiếp, là nhiệm vụ do Thực Đường ban phát sao?"
"Thực Đường ban phát nhiệm vụ sao? Để ta xem một chút. Nhanh cho ta xem đi."
"Trước mặt đừng có mà cản đường. Nhận xong nhiệm vụ rồi thì cút đi."
"Đừng sốt ruột, đừng sốt ruột, để ta đọc cho mọi người nghe, đều đừng sốt ruột."
Người ở phía trước lộ ra vẻ hưng phấn, còn người ở phía sau thì lại có vẻ lo lắng.
Bởi vì đây chính là nhiệm vụ của Thực Đường vừa mới được tuyên bố, cho nên tất cả mọi người đều cảm thấy tò mò về nội dung và phần thưởng của nhiệm vụ.
Dưới áp lực ngươi đẩy ta chen này, vị đệ tử đứng ở phía trước đọc to và chậm rãi nội dung của nhiệm vụ.
Sau khi nghe xong nội dung và ban thưởng của nhiệm vụ, các đệ tử có mặt đều mất đi sự bình tĩnh, nguyên một đám đều không tự chủ được mà cười đến tận mang tai, nụ cười cao hứng đó giống như đang ăn mừng năm mới.
Mẹ kiếp, còn có chuyện tốt như vậy? Đáng lẽ ra mẹ nó phải nói ra sớm một chút chứ.