Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 138 - Chương 827: Người Ngoài Không Thể Nhận Nhiệm Vụ

Chương 827: Người ngoài không thể nhận nhiệm vụ Chương 827: Người ngoài không thể nhận nhiệm vụChương 827: Người ngoài không thể nhận nhiệm vụ

Chương 827: Người ngoài không thể nhận nhiệm vụ

Tê Hùng tuy thân là tông chủ, nhưng lúc đối mặt với phần thưởng ở Thực Đường thì lại không nhịn được mà đỏ ngầu cả mắt.

Bởi vì cho dù là hắn thì cũng không đủ tư cách để gọi đồ ăn trong Thực Đường.

Mà trong toàn bộ Thánh địa Đạo Nhất này, người nắm giữ tư cách này cũng chỉ có đám lão tổ như đám người Dư Mạt.

Đương nhiên, Bách Hoa Tiên Tử và Tuyệt Ảnh thì không cần phải nói, bởi vì bọn họ là người một nhà cho nên có thể ăn bất cứ thứ gì họ muốn.

Cho nên, sau khi biết phân thưởng của Thực Đường lại là tư cách gọi món, Te Hùng làm gì còn có thể ngồi yên được, lúc này lập tức chạy đến.

Với tâm trạng không nói nên lời, các chấp sự của Nhiệm Vụ đường đã hoàn thành việc đăng ký cho Tê Hùng.

Nhìn bóng lưng rời đi của Tê Hùng, một đám chấp sự đều lộ ra vẻ mặt phức tạp, Thánh chủ của một Thánh địa, thế mà còn muốn chạy đến Nhiệm Vụ đường để nhận nhiệm vụ, cái này nói ra thì làm gì có ai dám tin đây?

Tuy nhiên, ngay tại lúc mọi người đang cảm thán, một gã chấp sự đột nhiên kinh ngạc kêu lên.

“Cái này, cái này... đây là cái gì.'

“Chuyện gì vậy?”

“Các ngươi tự mình qua đây xem đi."

Nghe vậy, các chấp sự cũng ào ào vây xung quanh, sau khi nhìn vào sổ đăng ký ở trong tay chấp sự, lân theo ngón tay của người kia, các chấp sự chợt nhìn thấy trên sổ đăng ký có hai cái chữ to quen thuộc, Trần Nhân.

Ta mịa nó, thế mà ngay cả đường chủ của Nhiệm Vụ đường cũng tự mình tiếp nhiệm vụ sao?

Chuyện gì đây? Chủ quản của Nhiệm Vụ đường lại tự nhận nhiệm vụ do chính mình ban bố, cái này quả thực là không hợp thói thường tới cực điểm.

Cùng lúc đó, khi nhìn thấy hai chữ Trân Nhân này, chút kiên trì cuối cùng ở trong lòng của các chấp sự đều biến mất.

Bọn họ cũng muốn nhận nhiệm vụ của Thực Đường, dù sao phần thưởng của nó cũng thực sự rất hấp dẫn.

Hơn nữa, bọn họ thân là chấp sự thì cũng không thể đảm bảo được việc mỗi ngày đều có cơm ăn, dù sao thì số lượng chấp sự ở Thánh địa này có rất nhiều, áp lực cạnh tranh rất cao.

Nhưng cho dù có là vậy, bọn họ vẫn tuân thủ đạo đức nghề nghiệp và cố gắng kìm nén sự rung động ở trong lòng của mình.

Nhưng mẹ nó vừa mới quay đầu, thế mà đường chủ của chính mình lại bỏ chạy trước.

Trong lúc nhất thời, trong lòng của tất cả chấp sự đều không hẹn mà cùng hiện ra một câu.

"Chúng thần đang muốn tử chiến, tại sao Bệ hạ lại đầu hàng trước?"

Đúng vậy, bọn họ vẫn còn đang thủ vững cương vị ở đây, nhưng mẹ nó tên đường chủ chết tiệt đó đã tự mình bỏ chạy.

Trong lúc nhất thời, mấy vị chấp sự sau khi ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi thì không chút do dự mà bắt đầu tranh đoạt.

"Của ta, ta đến trước."

"Xéo đi, hôm qua ngươi mới được ăn cơm, đừng tưởng là ta không biết."

"Ta, là của ta."

Tất cả các chấp sự đều tranh nhau đăng ký, nhưng bên trong Nhiệm Vụ đường chắc chắn không thể không có ai, cho nên người cuối cùng đương nhiên là sẽ không thể tiếp nhận nhiệm vụ.

Mà mỗi người đều không cam lòng bản thân là người phía sau.

Sau một hồi giằng co quyết liệt, gã chấp sự thất bại sau cùng này lộ ra sắc mặt xám xịt, nếu đã không bắt được thì coi như xong.

Về phần những người khác thì lại vui vẻ không thôi mà tiến thẳng đến lãnh thổ của yêu thú.

Mặc dù họ không có bản lãnh bắt được một con Yêu Hoàng, hay tranh thủ có được tư cách đặt đồ ăn, nhưng họ khá tự tin về việc lấy được một cái danh ngạch ăn cơm gì đó.

Trên dưới Đạo Nhất tông đều bởi vì nhiệm vụ của Thực đường mà triệt để lâm vào điên cuồng.

Ngay cả người của hai đại Thánh địa, Thánh địa Vân La và Thánh địa Dao Trì cũng đến.

"Ồ, ta có thể tiếp nhận nhiệm vụ không?”

Sau khi nhìn về phía mấy tên trưởng lão cấp Đại Thánh của Thánh địa Vân La và Thánh địa Dao Trì, gã chấp sự bị bỏ lại một mình ở trong Nhiệm Vụ đường này đã không còn muốn nói cái gì nữa.

Tông chủ nhận nhiệm vụ còn chưa tính, đường chủ của Nhiệm Vụ đường chạy đi nhận nhiệm vụ thì hắn nhịn, nhưng ác ngươi mịa nó không phải là người của Thánh địa Đạo Nhất ta, còn nhận nhiệm vụ gì chứ?

"Người không phải người của Thánh địa Đạo Nhất, cho nên không thể tiếp nhận được."

Cái tên chấp sự này yếu ớt nói, để người ngoài đến tiếp nhận nhiệm vụ của Thánh địa Đạo Nhất, không phải là một sự khôi hài đơn thuần đâu.

Không thể nào, điều này tuyệt đối không thể được. Tất cả mọi người đều muốn giành được thứ đó, cho nên vì điều này, một số lượng lớn đệ tử, trưởng lão, phong chủ và chấp sự Đạo Nhất Tông đã tràn vào lãnh thổ của Yêu tộc.

Mà Yêu tộc của lúc này, thế mà còn đang thảo luận về việc tấn công Nhân tộc.

Thánh địa Thiên Long, Thánh địa Phượng Hoàng và Thánh địa Kỳ Lân, Tam Đại Thánh địa của Yêu tộc hiện đang thông qua huyết mạch mà thảo luận với nhau về vấn đề tấn công Nhân tộc.

Sau khi đi qua sự tham gia của Thánh địa Kình Thiên trong khoảng thời gian này, Thánh địa Thiên Long cuối cùng cũng đã ổn định được tình hình trước mặt.

Mặc dù lúc này ở Thánh địa Thiên Long, ngoại trừ hai vị lão tổ và ba vị cường giả cấp Yêu Đế ra thì số lượng còn lại đều là Thánh đế của Nhân tộc.

Nhưng dù sao bọn họ cũng đã gia nhập vào Thánh địa Thiên Long, điều này cũng khiến cho Thánh địa Phượng Hoàng và Thánh địa Kỳ Lân tạm thời đàng hoàng một chút, không còn bị ép bức từng bước nữa.

Lúc này, sự tồn tại của Đế cảnh trong Tam Đại Thánh địa đang tụ tập cùng một chỗ, mà bên trong Thánh địa Phượng Hoàng, một con Hỏa Phượng đang cười khanh khách mà nhìn về hướng Thánh địa Thiên Long.

"Chậc chậc, đây là lân đầu tiên từ thiên cổ đến nay xuất hiện một chuyện Nhân tộc gia nhập vào Thánh địa của Yêu tộc chúng ta."

Trong khoảng thời gian này, Thánh địa Thiên Long đã quen với một lời châm chọc mỉa mai như vậy, bao gồm cả ba tên lão tổ của Thánh địa Kình Thiên đã gia nhập vào Thánh địa Thiên Long cũng giống như vậy.

Mà sau khi nghe xong lời này, hai tôn Yêu Đế của Thánh địa Thiên Long lại hừ lạnh một tiếng.

"Đừng nói nhảm nữa, hiện tại nên thương nghị chính sự rồi."

"Là chuyện liên quan đến việc tấn công Nhân tộc sao? Nghe nói Thánh địa Đạo Nhất đã trực tiếp an bài sơn môn của mình tại Vạn Yêu Quan, bộ dáng xem ra là rất tự tin."

"Tự tin cái rắm, cái này gọi là không biết sống chết. Ngay cả người bình thường cũng biết quân tử không đứng sau bức tường, bọn họ đây là đang tự mình tìm đường chết."

"Chẳng lẽ thật sự cho rằng Yêu tộc chúng ta không có cách nào có thể bắt được bọn chúng sao? Lập sơn môn ở Vạn Yêu Quan. A, chỉ cần phá được Vạn Yêu Quan, vậy chẳng phải Thánh địa đó chỉ cần lật tay một cái là có thể bị tiêu diệt sao."

Đối với việc Đạo Nhất tông chọn xây dựng sơn môn của mình ở Vạn Yêu Quan này, đương nhiên là đã khiến Yêu tộc cực kỳ khó chịu rồi.

Bởi vì ở trong mắt của bọn họ, đây là một sự khinh thường trắng trợn.

Từ xưa đến nay, làm gì có Thánh địa nào lại xây dựng sơn của mình ở dưới mí mắt của các tộc khác chứ.

Ngay cả đế đô của các hoàng triều và đế quốc cũng phải được cân nhắc kỹ lưỡng rồi mới hạ xuống.

Hoàn toàn không có bất cứ một cái hoàng triêu nào lại đi thiết lập quốc độ của mình ở vùng biên giới cả.

Nhưng Đạo Nhất tông lại làm như thế, thậm chí chuyển cũng còn không chuyển đến một nơi xa, mà đã thành lập Thánh địa Đạo Nhất hiện tại ngay trên địa điểm ban đầu của Vạn Yêu quan.

Nó có nghĩa là gì? Ngươi thật sự cho rằng Yêu tộc không có khả năng đột phá Vạn Yêu Quan sao?

Cứ như thế mà nhảy nhót lung tung ở dưới mí mắt của Yêu tộc sao?

Chính vì vậy mà Tam Đại Thánh địa của Yêu tộc mới có thể ăn nhịp với nhau, dự định tiến hành một cuộc tấn công quy mô lớn vào Nhân tộc.

Trong lúc Tam Đại Thánh địa đang thảo luận với nhau, bên ngoài Vạn Yêu Quan, đại doanh trên tiên tuyến của nó đã bị trấn áp.

Yêu Hoàng tọa trấn mới ở đây được đổi thành một tên trưởng lão của Thánh địa Kỳ Lân có tên gọi là Ngỗi Hiểu.

Trong khoảng thời gian Ngỗi Hiểu tọa trấn ở trên tiền tuyến này, giữa Yêu tộc và Thánh địa Đạo Nhất lại không hề xảy ra bất kỳ sự xung đột nào.

Hơn nữa, thân là Yêu Hoàng của Yêu tộc, đương nhiên là hắn đã nghe được một số tin đồn.

Biết được chuyện Tam đại Thánh địa cũng đã đang trong giai đoạn chuẩn bị phát động một cuộc tấn công quy mô lớn vào Nhân tộc.

Ngồi ở trong đại điện rộng lớn, Ngỗi Hiểu vừa nhấm nháp đồ ăn ngon, mà món ăn này rõ ràng là một con người, vừa hừ lạnh nói.

"Thánh địa Đạo Nhất này quả thực là có chút quá mức cuồng vọng rồi, ngươi cho rằng việc bản thân mình đã đánh bại Thánh địa Kình Thiên là có thể chống lại Yêu tộc chúng ta sao?"

"Chẳng lẽ các ngươi còn nhìn không thấy, ngay cả Thánh địa Kình Thiên cũng đều đã gia nhập Yêu tộc chúng ta sao?"

"Cho nên theo cái nhìn của bản đế, trừ phi Tam Đại Thánh địa của Nhân tộc cùng nhau động thủ thì còn có thể làm được, nếu không thì đều là ý nghĩ hão huyền."
Bình Luận (0)
Comment