Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 139 - Chuong 828: Linh Sung Dieu Dung

Chuong 828: Linh sung dieu dung Chuong 828: Linh sung dieu dungChuong 828: Linh sung dieu dung

Chuong 828: Linh sung dieu dung

Bên phía Ngỗi Hiểu vẫn còn đang khinh thường chửi bới, cho rằng chờ đến khi Yêu tộc phát động một cuộc tấn công thì đây chính là tận thế của Thánh địa Đạo Nhất.

Vừa mới tấn thăng lên Thánh địa thì đã không phân biệt được đông tây nam bắc, vậy mà còn dám trực tiếp thành lập tông môn ở Vạn Yêu Quan, quả thực là đám không biết sống chết mà.

Nhưng điều mà Ngai Hiểu không biết chính là, lý do Thánh địa Đạo Nhất thiết lập sơn môn của mình ở Vạn Yêu Quan cũng không có ý gì khác ngoài việc đơn giản chỉ là vì nó thuận tiện cho việc đánh bắt nguyên liệu nấu ăn mà thôi.

Đặc biệt là do toàn bộ những cái "Nguyên liệu nấu ăn" tự dưỡng trước đó của bọn họ đều đã biến thành linh sủng tọa ky, cho nên thực phẩm cho trên dưới Thánh địa Đạo Nhất đều đang dựa vào Yêu tộc của Trung Châu chống đỡ.

Khi Ngỗi Hiểu đang không hề phát giác ra thì đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất đã lặng yên không tiếng động mà lẻn vào lãnh địa của Yêu tộc.

Chúng đệ tử cũng không hành động cùng một chỗ, bởi vì nếu làm vậy thì mục tiêu sẽ quá lớn, rất dễ kinh động đến Yêu tộc.

Nếu như bọn họ phân tán ra, vậy thì hâu như bên người của mỗi một người đệ tử đều có thể mang theo một con linh sủng.

Giống như lúc này, bên người của Từ Kiệt là một con Hổ Yêu có tu vi Địa Yêu cảnh.

Con Hổ Yêu này cao lớn mập mạp, nhìn qua thì trông có vẻ uy thế hại người, cho nên đã được Từ Kiệt tự mình lựa chọn làm linh sủng.

Mà ở bên cạnh còn có hơn chục đệ tử của nội môn và ngoại môn trong Thần Kiếm Phong, bên người bọn họ cũng mang theo linh sủng của chính mình.

"Đợi lát nữa biết phải làm sao không?”

Từ Kiệt vừa cẩn thận tiến vê phía trước, vừa nhìn về phía linh sủng của mình rồi nói.

Nghe vậy, con Hổ Yêu này gật đầu, sau đó ôm ồm trả lời.

"Chủ nhân yên tâm, Tiểu Hổ biết phải làm sao."

"Rất tốt."

Nghe thấy lời này, Từ Kiệt hài lòng gật đầu, quả nhiên có linh sủng sẽ càng thuận tiện hơn.

Trước đó bọn họ vẫn luôn bị động mai phục chờ đợi, mặc dù tỷ lệ thành công không thấp nhưng lại quá mức thụ động, mà chuyện này còn phải cực kỳ dựa vào vận khí.

Có lúc vận khí không tốt, cả một canh giờ cũng không thấy một con yêu thú nào đi ngang qua, nhưng bây giờ đã có linh sủng thì lại hoàn toàn khác. Từ Kiệt liếc nhìn con Hổ Yêu này một chút, mà con Hổ Yêu này cũng hiểu ý, một mình một yêu đi về phía sâu trong núi rừng, còn bọn người Từ Kiệt thì lại tìm một chỗ bí mật để ẩn náu.

Sau khi cái con Hổ Yêu này đi ra ngoài không xa thì đã nhanh chóng gặp được một con yêu thú cấp Huyền Yêu cảnh.

"Đứng lại."

Hổ Yêu thấp giọng hét lên, mà cái con Tử yêu này nghe xong thì cũng lập tức quay đầu lại, mặc dù nó chưa từng nhìn thấy con Hổ Yêu này nhưng sau khi phát hiện ra hắn là đồng loại của mình thì vẫn mất buông lỏng cảnh giác, lại thêm việc tu vi của đối phương còn cao hơn cả mình, cho nên lúc này cung kính nói.

“Đại yêu có gì phân phó?”

"Ngươi là thuộc hạ của Yêu vương nào?”

"Tiểu nhân là thuộc hạ của Hắc Khuyển Yêu Vương."

"Được, đi theo ta, Yêu Hoàng muốn gặp ngươi."

Hổ Yêu không chút biến sắc nói, mà cái con yêu thú này nghe vậy thì cũng không nghĩ nhiều, thậm chí là lúc nghe Yêu Hoàng muốn gặp nó thì càng lộ ra vẻ hưng phấn, sau đó vội vàng đi theo phía sau Hổ Yêu.

Dọc theo đường đi thì càng hết sức nịnh nọt, không ngừng thổi phồng lấy Hổ Yêu.

Mà con Hổ Yêu này cũng nhanh chóng đưa con yêu thú này đến chỗ của bọn người Từ Kiệt.

Trước khi nó kịp phản ứng, một tên đại hán kia đã xông tới, sau đó lập tức đè nó lại.

"Cái gì... Hổ đại yêu cứu ta."

Trước khi kịp hiểu ra sự việc, con yêu thú này thế mà còn hướng về phía Yêu Hổ cầu tình.

Thẳng cho đến khi nhìn thấy con Hổ Yêu này đi tới trước mặt Từ Kiệt, sau đó cung kính hô một tiếng chủ nhân thì con yêu thú mới hoàn toàn bối rối.

Chỉ có một loại khả năng duy nhất để một con yêu thú kêu Nhân tộc là chủ nhân, đó chính là...

"Vậy mà ngươi lại là linh sủng, ngươi là phản đồ của Yêu tộc, là sự sỉ nhục của Yêu tộc."

Trong nội bộ của Yêu tộc, phàm là những con yêu thú đã thần phục Nhân tộc và sẵn sàng làm linh sung cho Nhân tộc thì đều bị coi thường vô cùng.

Những yêu thú này quả thực là một sự sỉ nhục đối với Yêu tộc, một khi bị Yêu tộc bắt được, chờ đợi bọn chúng chính là hạ tràng tàn khốc nhất.

Tuy nhiên trước đó, con yêu thú này vẫn hoàn toàn không hề phát hiện ra con Yêu Hổ mà nó vẫn luôn thổi phồng và lấy lòng này, thực chất là một con linh sủng đã thần phục Nhân tộc.

Trong mắt của nó tràn đầy lửa giận, đáng tiếc là lúc này nó đã bị bắt giữ, hơn nữa còn hoàn toàn không còn sức để phản kháng. Sau đó, linh sung của các sư đệ khác cũng lần lượt mang về lũ yêu thú khác.

Đều không có ngoại lệ, trước khi những con yêu thú này kịp phản ứng thì bọn chúng đã bị một đám hán tử cao lớn thô kệch đánh ngã xuống đất.

Sau khi biết được rõ chân tướng, mặc dù nguyên một đám đều cảm thấy giận dữ không thôi nhưng cũng không thể làm gì được.

Trong một đợt đã thu được hơn chục yêu thú, mặc dù tu vi của bọn nó cũng không tính là cao nhưng Từ Kiệt vẫn biết được chuyện liên quan đến Hắc Khuyển Yêu Vương từ miệng của những con yêu thú này.

Sau khi biết được những thứ này, hai mắt của Từ Kiệt lập tức sáng lên, cái này mịa nó không phải là cơ hội sao?

Tuy rằng Yêu Vương khó đối phó hơn, nhưng ở khu vực mà Hắc Khuyển Yêu Vương đóng quân chỉ có một con Yêu Vương là nó, nếu như thao tác thoả đáng, nội ứng ngoại hợp thì cũng không phải là không có cơ hội.

Lúc này, Từ Kiệt lập tức nhìn vê phía Hổ Yêu ở bên cạnh, sau đó cười nói.

"Hiện tại có thể lừa được cái tên Hắc Khuyển Yêu Vương hay không thì phải dựa vào chính ngươi rồi."

Nghe vậy, Hổ Yêu cười một tiếng.

"Chủ nhân yên tâm, ta sẽ không để chủ nhân thất vọng đâu."

"Rất tốt, rất tốt."

"Khặc khặc."

"Khặc khặc."

Trong lúc nhất thời, hai chủ tớ một yêu một nhân bọn họ đều nhìn nhau nở nụ cười.

Chẳng trách mọi người nói chủ nhân thế nào thì linh sủng thế đó, câu nói gần mực thì đen gần đèn thì sáng này không phải là không có đạo lý.

Hổ yêu vốn là một tên rất thành thật, nhưng sau khi ở chung với Từ Kiệt được một thời gian ngắn thì bản tính của nó nhanh chóng giống với Từ Kiệt, những cái tính toán ở trong lòng kia cũng trở nên nhiều không kể xiết.

Nhìn thấy hai chủ tớ này thế mà lại đánh chủ ý lên người Hắc Khuyển Yêu Vương kia, một đám lũ yêu thú bị bắt này đã gầm lên giận dữ.

"Nhân tộc hèn hạ, các ngươi dám đánh chủ ý lên Hắc Khuyển Yêu Vương sao?"

"Cái tên phản đồ nhà ngươi, ngươi là sự sỉ nhục của Yêu tộc. Tại sao còn không quay đầu là bờ, giết chết những tên Nhân tộc hèn hạ này chứ?"

"Ngươi dám làm bay với yêu thú, căn bản là không xứng làm yêu."

Sau một phen rống giận, thứ mà bọn chúng nhận được đương nhiên là một trận đấm đá của đám người Từ Kiệt rồi.

Mịa nó đều đã bị bắt, vậy mà còn không biết sống chất.

Nếu không phải phần thưởng để sống phong phú hơn thì bọn người Từ Kiệt đã một kiếm giết chết những con yêu thú này từ lâu rồi.

Sau khi an bài một tên sư đệ đưa nhóm yêu thú này vê trước, những người còn lại đã đi theo phía sau lưng một đám linh sủng của mình mà hướng về vị trí của Hắc Khuyển Yêu Vương.

Kế hoạch của bọn họ cũng rất đơn giản, chính là nội ứng ngoại hợp.

Lợi dụng những con linh sủng này lấy được lòng tin của Hắc Khuyển Yêu Vương trước, sau đó lừa Hắc Khuyển Yêu Vương đi đến địa điểm được chỉ định.

Mà đám người Từ Kiệt đương nhiên là đã sớm bố trí tốt bẫy rập, chỉ đợi Hắc Khuyển Yêu Vương lọt vào, sau đó phối hợp với bẫy rập và một đám thú sủng này đi giết chết cái tên Yêu Vương này là được.

Tuy Yêu Vương vẫn còn chưa có tư cách gọi đồ ăn, nhưng phần thưởng mà bọn họ có thể nhận được là danh ngạch ba lần ăn cơm.

Mà phần thưởng này, Từ Kiệt nhất định phải lấy cho bằng được.

Một nhóm linh sủng do Hổ Yêu cầm đầu, nghênh ngang bước về phía nơi ở của Hắc Khuyển Yêu Vương.

Mặc dù trên đường đi cũng gặp phải những yêu thú khác, nhưng do bị Hổ Yêu lừa gạt cho nên hắn không thể tìm được manh mối gì từ những con yêu thú này.

Dù sao trong phạm vi ngàn dặm này cũng có rất nhiều yêu thú, mặc dù đều nằm dưới sự chỉ huy của Ngỗi Hiểu Yêu Hoàng, nhưng bên dưới đó còn có đông đảo Yêu Vương khác được phân công quản lý.

Vì vậy, mà có thể lý giải việc thuộc hạ của các Yêu Vương không quen biết nhau cũng không có gì lạ.

Trên đường đi vẫn không xuất hiện bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn, cho nên đám Hổ Yêu cũng nhanh chóng đến nơi dừng chân của Hắc Khuyển Yêu Vương.

Sau khi thông bẩm, một nhóm Hổ Yêu đã thuận lợi tiến vào nơi dừng chân của Hắc Khuyển Yêu Vương, không lâu sau thì cũng đã thành công gặp được Hắc Khuyển Yêu Vương.
Bình Luận (0)
Comment