Chương 858: Làm sao, Cầu Viện phù mất hiệu lực rồi sao?
Chương 858: Làm sao, Cầu Viện phù mất hiệu lực rồi sao?Chương 858: Làm sao, Cầu Viện phù mất hiệu lực rồi sao?
Chương 858: Làm sao, Cầu Viện phù mất hiệu lực rôi sao?
Bên phía Lạc Thủy thành vẫn còn đang chẳng hay biết gì, cho nên sau khi thành chủ nhận được thư truyền tin của Trương Thiên Trận thì ngơ ngẩn cả người.
"Ta là phong chủ của Vạn Trận tông trong Thánh địa Đạo Nhất, hiện tại cần phải đi qua Lạc Thủy thành, cho nên thỉnh cầu kích phát Truyền Tống Trận."
Trương Thiên Trận vẫn là đang để ý đến, chỉ nói là muốn đi qua, còn những chuyện khác thì không nói đến, sợ đến lúc đó Lạc Thủy thành sẽ đi hỏi thăm Thánh địa Vân La đang làm ra chuyện xấu gì.
Mà sau khi cái tên Thành chủ của Lạc Thủy thành này nhận được thư truyền tin và biết được đối phương cư nhiên là phong chủ của Thánh địa, cho nên cũng không suy nghĩ nhiêu mà lập tức hạ lệnh kích hoạt Truyền Tống Trận.
Trong Nhân tộc, việc Tam đại Thánh địa muốn trưng dụng Truyền Tống trận là chuyện rất bình thường, trừ phi dưới tình huống giữa hai Thánh địa xảy ra chiến tranh.
"Tông chủ, xong rồi."
Sau khi xác nhận Truyền Tống Trận được kết nối thành công, Trương Thiên Trận gật đầu với Tê Hùng, Te Hùng thấy thế thì trâm giọng nói.
"Xuất phát."
Ngay lập tức, một đám cao tầng và các đệ tử thân truyền của Thánh địa Đạo Nhất lần lượt tràn vào bên trong Truyền Tống trận.
Mà một bên khác, sau khi Lạc Thủy Thành biết được phong chủ của Thánh địa có khả năng sẽ đích thân tới đây, cho nên đã tự thân đi tới chỗ Truyền Tống Trận này để chào đón hắn.
Thánh địa, đây cũng không phải là chỗ mà một vị thành chủ nho nhỏ như hắn có thể đắc tội được.
Khi hào quang của Truyền Tống trận bay lên tận trời, đám người Tê Hùng là những người đầu tiên bước ra khỏi Truyền Tống trận.
"Tiểu nhân tham kiến..."
Hả?
Cái tên thành chủ này cúi đầu, sau đó vội vàng tiến lên hành lễ, nhưng khi vừa nhìn thấy người đến là đám người Tề Hùng, Vân Tiên Đài và Dư Mạt thì lập tức ngây ngẩn cả người.
Khi Thánh địa Đạo Nhất trở thành một trong Tam đại Thánh địa của Nhân tộc ở Trung Châu, giống với Tê Hùng, Dư Mạt và Vân Tiên Đài, chân dung của bọn họ đương nhiên là đã lưu truyên ở Trung Châu.
Suy cho cùng, thân là cự bá một phương của Nhân tộc, cho dù ngươi không có cách nào có thể tiếp xúc với những người cấp đại nhân vật này thì ít nhất cũng phải nhìn qua chân dung của bọn họ.
Cho nên, cho dù cái tên thành chủ này chưa từng gặp mặt đám người Tề Hùng, nhưng chỉ cần nhìn thoáng qua thì hắn vẫn nhận ra thân phận của bọn họ.
Trong lúc nhất thời, cả người hắn đều ngây dại.
Tình huống gì đây? Không phải đã nói là phong chủ sao? Tại sao mà ngay cả thánh chủ của Thánh địa Đạo Nhất cũng tự mình tới đây rồi.
Cái này còn chưa tính, dù sao mọi người đều biết Thánh chủ của Thánh địa Đạo Nhất cũng chỉ là một vị Đại Thánh mà thôi.
Nhưng lão tổ ở bên kia là sao? Hơn nữa còn là dốc hết toàn lực, cái này, cái này...
Trong lúc nhất thời bị dọa sợ đến cứng đờ nguyên tại chỗ, ngay cả các lão tổ cấp Đế cảnh đều bị dốc toàn lực, bọn họ đây là muốn làm gì?
Không chú ý đến vẻ mặt chấn kinh của vị thành chủ kia, Vân Tiên Đài lập tức mở miệng nói.
"Sư đệ, chúng ta sẽ chạy tới đó trước. Tê Hùng, ngươi mang theo các đệ tử chạy đến sau."
"Biết, sư tôn."
"ĐI"
Nói xong, bốn người Vân Tiên Đài và Dư Mạt không cũng không nói nhảm mà trực tiếp biến mất nguyên tại chỗ, sau đó lao về phía Thánh Thành Vân La.
Còn Tề Hùng thì sẽ ở lại nơi này chờ đám đệ tử thân truyền của chính mình.
Nhìn từng tên cao tâng của thánh địa Đạo Nhất đang theo trong Truyên Tống Trận đi ra không ngừng như vậy, khiến cho cả người của vị thành chủ này đều tê.
Cái này mẹ nó là muốn làm gì? Toàn bộ lực lượng cao tầng có trong Thánh địa đều xuất thủ?
Chẳng lẽ các ngươi định gây chiến với Thánh địa Vân La sao?
Tuy rằng bản thân hắn không biết đã xảy ra cái gì, nhưng trực giác của thành chủ nói cho hắn biết, rất có thể sẽ xảy ra chuyện lớn.
Đối mặt với nhiều Thánh giả và Đại Thánh như vậy, thành chủ chỉ có thể cực lực cúi đầu, làm ra dáng vẻ một bộ cái gì cũng không biết, không nhìn thấy bất cứ thứ gì.
Thật sự là không nghĩ ra, một cái Lạc Thủy Thành nho nhỏ của hắn lại có tài đức gì, có bao giờ tụ tập được nhiều vị cường giả của Nhân tộc như vậy đâu.
Chỉ riêng sự tôn tại của cấp Đại Đế thôi, mẹ nó vừa mới đến thì đã có bốn tên.
Người của Thánh địa Đạo Nhất đang không ngừng tụ tập, vê phân bên trong Thánh thành Vân La, đại trưởng lão Uông Lâm lại hoàn toàn không hề ý thức được vấn đề này.
Thậm chí là lúc này cũng đã quên mất chuyện của Diệp Trường Thanh, bởi vì đối phương chỉ là một tên mao đầu tiểu tử bị thủ hạ nhục nhã một phen, cho nên một chuyện đơn giản như vậy hoàn toàn không đáng để hắn quan tâm.
Mà lúc này Uông Lâm còn đang bận bịu việc khác, còn ve phần ở trong thành, thời gian uống một tách trà đã trôi qua nhưng lại không có một chút động tĩnh gì.
Sau khi gã chấp sự này hồi phục lại sắc mặt của mình thì lại mỉm cười.
Đơn giản là do phía trên đã nói, Truyền Tống Trận đã đóng lại, làm sao người của Thánh địa Đạo Nhất có thể tới đây được chứ?
Chờ người của Thánh địa Đạo Nhất tới đây thì món ăn cũng đã lạnh rồi.
Nghe vậy, trong lòng của cái tên chấp sự này lại lập tức tràn đầy sự tự tin, một lần nữa lại lộ ra vẻ mặt giễu cợt mà nói với Diệp Trường Thanh.
"Sao thế, chẳng lẽ Thánh địa Đạo Nhất ngươi chưa trả lời ngươi sao?"
"Ban ngày ban mặt, mặt trời sáng tỏ, cho dù ngươi có là người của Thánh địa, làm ra chuyện thương thiên hại lý như vậy thì cũng không có cách nào có thể bỏ chạy được."
"Trong dân gian có một câu cách ngôn như thế này, hoàng tử phạm tội và dân thường phạm tội đều bị xử lý như nhau."
"Ngươi cho rằng ngươi liên lạc với Thánh địa Đạo Nhất là xong sao? Ta nói cho ngươi biết, cho dù hôm nay Thánh địa Đạo Nhất ngươi đích thân đến đây thì cũng phải cho mọi người một lời giải thích."
Theo lời của gã chấp sự này, một số người xung quanh bắt đầu reo hò trước, sau đó còn cao giọng nói "hay.
Không cần phải nói, những người này đều là do Thánh địa Vân La an bài.
Đối với những thủ đoạn này, Diệp Trường Thanh có thể nói là vô cùng quen thuộc, vu oan giá họa cũng chỉ có mấy bộ thủ đoạn như thế.
Đối với cái này, Diệp Trường Thanh cũng chỉ nhàn nhạt liếc qua gã chấp sự đến từ Thánh địa Vân La này, không có ý định mở miệng giải thích.
Sau khi cảm nhận được ánh mắt khinh thường của Diệp Trường Thanh, trong mắt của gã chấp sự này chợt hiện ra vẻ tức giận.
Diệp Trường Thanh càng hành động bình tĩnh thì tâm lý hắn càng cảm thấy trong lòng nghẹn muốn chất.
Ta mẹ nó đã tốn rất nhiều công sức như vậy để gài bẫy ngươi, nhưng tại sao ngươi lại không cho ta một chút phản ứng nào vậy? Ngươi càng làm như vậy càng khiến ta có cảm giác thật đúng là không biết nói sao nữa.
Sau đó lại nghiến răng nghiến lợi tiếp tục nói.
"Ngươi đừng tưởng rằng trâm mặc là có thể giải quyết mọi chuyện. Ngươi có nghĩ rằng đây là điều mà ngươi có thể trốn thoát sao? Cho dù có nói thế nào thì hôm nay ngươi phải cho tất cả chúng ta một lời giải thích." Từng bước ép sát, dù sao bọn họ cũng đang ở trong địa bàn của Thánh địa Vân La, mà ngươi lại nằm ngoài tâm với của Thánh địa Đạo Nhất, đây còn không phải là muốn nhào nặn như thế nào là cứ nhào nặn như thế đó sao.
Tuy nhiên, ngay khi gã chấp sự này vừa dứt lời, ở bên ngoài thành lập tức xuất hiện bốn luồng khí tức đáng sợ bao trùm toàn bộ Thánh thành Vân La.
Sự xuất hiện của cỗ áp bức kinh khủng này khiến cho vẻ mặt của mọi người có mặt đều thay đổi.
Đông đảo chúng người ở trong thành đều lộ vẻ khiếp sợ mà nhìn về hướng phát ra luồng khí tức này.
Một số tu sĩ có tu vi thấp vẫn không nhận thấy có điều gì không ổn, nhưng sắc mặt của một số tu sĩ cấp Pháp Tướng cảnh, Thiên Nhân cảnh và thậm chí là cả Thánh cảnh cũng chợt hoàn toàn thay đổi.
Cũng giống với những tên cường giả của Tứ đại Liên minh Liên minh Đan Sư này đột nhiên đứng dậy, biểu tình ngưng trọng nói.
"Đại Đế..."
Khí tức này chắc chắn là đã đạt tới cấp Đại Đế, hơn nữa còn tới ròng rã bốn người.
Điêu này có nghĩa là bốn tôn Đại Đế đã đến Thánh thành Vân La và rõ ràng là không có ý tốt.
Người còn chưa tới, nhưng áp lực đã bao trùm toàn thành, nói một cách nghiêm túc, điều này gần như tương đương với việc khiêu khích với toàn bộ Thánh địa Vân La.
Cũng không hề để Thánh địa Vân La vào trong mắt.
Chỉ là, rốt cuộc thì bốn tôn Đại Đế xuất hiện ở trong Thánh Thành Vân La này là muốn làm gì? Bọn họ còn là người đến từ Thánh địa nào?
"Minh chủ, sẽ không xảy ra chuyện chứ?”
Tại trụ sở của Liên minh Đan Sư, một tên trưởng lão nhìn về phía ba vị minh chủ, yếu ớt hỏi.
Trong đầu hắn đã hiện lên một suy đoán không thể tưởng tượng được, trong Đại Đế của Nhân tộc cũng chỉ có vài người, mà hiện tại bốn Đại Đế lại cùng đến, khả năng duy nhất là... Thánh địa Đạo Nhất.
Nghĩ đến đây, ba vị minh chủ của Liên minh Đan Sư liếc nhìn nhau, chuyện này chắc không có khả năng đâu, nếu không thì tại sao ngay cả lão tổ của Thánh địa Đạo Nhất cũng bị dẫn ra ngoài rồi?