Chuong 886: Nhu vay con chua du sao?
Chuong 886: Nhu vay con chua du sao?Chuong 886: Nhu vay con chua du sao?
Chuong 886: Nhu vay con chua du sao?
Mặc dù các đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất hoàn toàn không sợ chiến đấu một chút nào, chỉ là không biết tên nào đột nhiên cảm thán một câu, Diệp Trường Thanh không có ở đây, khiến cho truyên thống và bao gồm cả lợi ích được uống canh trên chiến trường của về Thánh địa Đạo Nhất bọn họ cũng biến mất theo.
Không biết bắt đầu từ khi nào, mỗi một lần Thánh địa Đạo Nhất đại chiến lại dường như đều có món ăn ngon hầu hạ.
Cho nên đột nhiên không có khiến cho chúng đệ tử thật đúng là có chút không quen.
"Mẹ nó, đang tác chiến đấy mà ngươi còn muốn uống canh sao?"
Nhưng cũng có đệ tử tức giận quát nói, mịa nó cái này đang là đại chiến diệt tộc đấy, ngươi có thể chuyên nghiệp hơn một chút, có cảm giác nguy cơ hơn một chút đi được không.
Nhưng chẳng bao lâu, tên đệ tử này đã lọt vào trong vòng bác bỏ của những sư huynh đệ khác.
"Sao thế, chẳng lẽ ngươi không muốn uống canh sao?"
"Ta...
Tên đệ tử này nghe vậy thì há hốc mồm, nhưng sửng sốt một câu cũng không thể nói nên lời, dù sao lời nói trái với lương tâm cũng khó có thể nói ra được.
Ai mà không muốn uống canh chứ? Nói thì nói như thế, nhưng từ đầu trận chiến đến nay, vẫn có không ít đệ tử đều thường xuyên quay đầu lại mà nhìn vê phía phương hướng của cổng thành.
Bọn họ hy vọng lúc này, những chiếc lêu vô cùng quen thuộc đã được dựng sẵn kia, sau đó treo nồi nhóm lửa ở cổng thành sẽ xuất hiện ở trước mắt đến dường nào.
Nhưng đáng tiếc tất cả những điều này đều chỉ là ảo tưởng, cổng thành trống rỗng, cũng không có những chiếc lêu quen thuộc, càng không có bóng người đang bận rộn ở dưới những chiếc lêu kia.
"Ta mẹ nó thực sự rất muốn uống một ít nước canh."
Có đệ tử ủy khuất kêu lên, khiến đám Bất Tử tộc ở phía đối diện nghe vậy thì đều sửng sốt trong giây lát.
Đám đệ tử của Thánh địa Nhân tộc này bị làm sao vậy? Đang chiến tranh đấy, vậy mà các ngươi đang nói về cái gì vậy? Còn uống canh cái gì cơ?
Cùng chiến đấu với Thánh địa Đạo Nhất là một trong Tam đại Thánh địa của Bất Tử tộc, Thánh địa Luyện Huyết.
Bằng vào một tay máu cung xuất thần nhập hóa, thực lực của Thánh địa Luyện Huyết không thể xem thường một chút nào. Chỉ là hiện tại, ngay khi chúng nó đối mặt với Thánh địa Đạo Nhất thì đều có chút mơ hồ, chẳng lẽ đầu óc của đám người đối diện có vấn đề hay sao?
Hơn nữa, đánh thì cứ đánh đi, cứ nhìn đi nhìn lại về phía sau có ý gì? Là đang xem thường chúng ta sao?
"Chết đi."
Có một tên đệ tử của Thánh địa Luyện Huyết cảm thấy bị coi thường, sau khi tức giận quát một tiếng thì thế công ở trên tay của hắn càng lúc càng hung hãn.
Đương nhiên, bộ dạng này của Thánh địa Đạo Nhất không có nghĩa là bọn họ không có ý định chiến đấu, cũng không có nghĩa là đã rơi vào thế hạ phong.
Ngược lại là từ đầu trận chiến đến nay, chúng đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất không hề yếu hơn đệ tử của Thánh địa Luyện Huyết.
Song phương giằng co có tới có lui, nhưng cho dù Thánh địa Luyện Huyết có lấy ra hết toàn bộ thủ đoạn của mình thì Thánh địa Đạo Nhất vẫn có thể bình tĩnh xử lý như cũ.
Công pháp viên mãn, thuật pháp hóa cảnh và thân pháp hóa cảnh.
Theo thực lực của đệ tử trong Thánh địa Đạo Nhất xuất hiện, sắc mặt của đám đệ tử trong Thánh địa Luyện Huyết dần dần trở nên nghiêm túc.
Vốn tưởng rằng Thánh địa mới được thăng cấp này của Nhân tộc sẽ là một quả hồng mềm, lỗ hổng câu mong được như thế ở trên người đối phương sẽ ngay lập tức xuất hiện ở trong trận chiến đầu tiên.
Chỉ cân đánh bại Thánh địa Đạo Nhất, bọn họ có thể xé mở một lỗ hổng ở ngay trên chiến trường, đi thẳng đến dưới tòa thành của Thiên Hồng quan.
Nhưng hiện tại, đệ tử trong Thánh địa Luyện Huyết lại phát hiện, bọn chúng đã quá xem thường Thánh địa Đạo Nhất rồi.
Nguyên một đám gia hỏa đến từ Thánh địa Đạo Nhất này đã tu luyện công pháp, thuật pháp và thân pháp đến một trình độ cực kỳ cao thâm.
Mặc dù bọn chúng không phải là chưa từng giao thủ với đám đệ tử của Thánh địa Nhân tộc.
Kịch chiến với các đệ tử của Thánh địa Dao Trì cũng không phải lần một lần hai.
Nhưng so với các đệ tử của Thánh địa Dao Trì, chẳng những chiến lực của các đệ tử trong Thánh địa Đạo Nhất không hề yếu đi chút nào, thậm chí là chỉ cần dựa vào thuật pháp và thân pháp hóa cảnh của bản thân thôi cũng đã đủ để khiến cho việc đối phó với bọn họ càng trở nên khó khăn hơn.
"Sư huynh, không được. Thuật pháp và thân pháp của đám Nhân tộc này đều đã tu luyện đến mức quá thành thạo rồi."
Một tên đệ tử của Thánh địa Luyện Huyết bất lực phàn nàn.
"Không được thì cũng phải được, dùng đại pháp Luyện Huyết đi." "Được."
Thánh địa Luyện Huyết nổi danh nhất với đại pháp Luyện Huyết, dùng chính huyết dịch của bản thân để tạo thành Huyết Hải, sau đó bao trùm một phạm vi nhất định, mà ở trong phạm vi này, tốc độ, công kích và phòng ngự của kẻ địch đều sẽ bị suy yếu đi rất nhiều.
Một khi đã tu luyện đến cảnh giới cao thân thì còn có thể hình thành Huyết Độc, từ đó xuyên thấu đến mọi lỗ hổng.
Ngay khi nguyên một đám đệ tử của Thánh địa Luyện Huyết lần lượt thi triển đại pháp Luyện Huyết, toàn bộ chiến trường cơ hồ là đã hình thành một Huyết Hải khổng lồ.
Ở bên trong Huyết Hải này, giống như đây là sân nhà của Thánh địa Luyện Huyết chúng nó, mà bọn chúng cũng sẽ giống như cá gặp nước vậy.
Nhưng tràng diện trong tưởng tượng lại không hề xuất hiện, chỉ thấy cho dù là đang ở trong Huyết Hải, các đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất tựa hồ cũng không bị ảnh hưởng gì.
“Tại sao lại như vậy?”
Nhìn thấy các đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất chẳng những vẫn có thể trằn trọc xê dịch ở trong Huyết Hải, mà tốc độ của bọn họ cũng không chậm lại bao nhiêu, khiến cho các đệ tử của Thánh địa Luyện Huyết đều trợn mắt há hốc mồm.
Không phải chứ, đây là Huyết Hải đấy? Tại sao cái đám đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất này lại không bị ảnh hưởng?
Thực ra thì không phải là không bị ảnh hưởng, mà là do đệ tử trong Thánh địa Đạo Nhất đã tu luyện thân pháp đến mức cao siêu, từ đó cũng khiến lực ảnh hưởng bị yếu đi rất nhiều.
"Thật thú vị, thân pháp chậm lại một chút rồi."
"Đúng vậy, nhưng thế này cũng đủ rồi."
"Nói vậy cũng đúng.'
Các đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất cảm giác được, ngay khi bọn họ thi triển thân pháp của mình đúng là bị một loại lực lượng nào đó ảnh hưởng đến, nhưng vấn đề này không lớn.
Thân pháp cấp hóa cảnh, ngươi cho rằng đây là đang nói đùa sao?
Cứ như vậy, Huyết Hải vốn là bất khả chiến bại của Thánh địa Luyện Huyết dường như đã mất tác dụng vốn có của nó ngay khi đối mặt với các đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất.
Mà hết thảy mọi thứ ở chỗ này đều bị một số trưởng lão cấp Đại Thánh của Tam đại Thánh địa chú ý đến.
Đặc biệt là Thánh địa Dao Trì, các nàng biết rất rõ về độ khó chơi và sự quỷ dị của Thánh địa Luyện Huyết này.
Cho nên ngay khi nhìn thấy Huyết Hải thành hình thì đã thâm nghĩ không tốt.
Nhưng ngay trong giây tiếp theo, đám trưởng lão cấp Đại Thánh của Thánh địa Dao Trì đều choáng váng.
Chết tiệt, tại sao lại không bị ảnh hưởng chứ? Đừng nói cái Huyết Hải này là giả đấy?
Nhưng sau khi tập trung nhìn vào, nguyên một đám trưởng lão cấp Đại Thánh của Thánh địa Dao Trì lập tức bị làm cho tê rần.
Đây là cái gì? Mẹ nó thân pháp của nguyên một đám đều đã đạt đến hóa cảnh? Cái bọn Thánh địa Đạo Nhất này đã xảy ra chuyện gì vậy?
Bởi vì phần lớn người ở Thánh địa Dao Trì đều chưa từng tiếp xúc với Thánh địa Đạo Nhất, cho nên lúc này khi nhìn thấy sức chiến đấu của các đệ tử trong Thánh địa Đạo Nhất thì chỉ cảm thấy tê cả da đầu.
Khái niệm về thân pháp cấp Nhân Quân Hóa Cảnh là như thế nào, ngay cả Thánh địa Dao Trì và Thánh địa Vân La cũng không thể làm được.
"Chẳng lẽ Thánh địa Đạo Nhất lấy thân pháp này mà thành danh sao?"
Thậm chí có trưởng lão của Thánh địa Dao Trì còn nghi ngờ hỏi.
Nếu không phải lấy thân pháp thành danh, vậy tại sao thân pháp của toàn viên đều có thể đạt đến hóa cảnh chứ.
Cho dù là về phẩm giai nào, chỉ cần thi triển một cái thì đều đã đạt đến cấp bậc hóa cảnh, e rằng ngày thường đám đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất này chuyên tu luyện về thân pháp rồi.
Ngay tại lúc nguyên một đám các trưởng lão của Thánh địa Dao Trì đang cảm thán. Bên phía Tề Hùng, đại trưởng lão Âu Dương Tuyết của Thánh địa Dao trì và đại trưởng lão Uông Lâm của Thánh địa Vân La đang chiến đấu quyết liệt với ba vị đại trưởng lão của Tam đại Thánh địa trong Bất Tử tộc cũng chú ý tới chiến cục của Thánh địa Đạo Nhất ở phía bên kia.
Chỉ thấy ngay khi Tê Hùng vừa liếc mắt qua một cái thì đã lập tức tức giận mà hừ lạnh một tiếng.
"Hừ, một đám nhóc con, chắc chắn là đang nghĩ tới việc uống canh rồi, chỉ biết đến chơi đùa, hoàn toàn không có ý để bụng mà."
Hả?
Ơ-Hả?
Lời này vừa nói ra, Âu Dương Tuyết và Uông Lâm ở bên cạnh đều sửng sốt, tự nhiên cũng chú ý tới tình hình của Thánh địa Đạo Nhất ở phía bên kia.
Ngươi mẹ nó còn có tâm gọi cái này là không để bụng sao?
Dưới sự bao phủ Huyết Hải của Thánh địa Luyện Huyết, chẳng những có thể tự do ra vào mà còn không hề rơi xuống thế hạ phong chút nào, lại còn có thể đánh qua đánh lại, cái này mẹ nó còn gọi là không để bụng sao?
Uông Lâm càng nhịn không được mà trợn mắt liếc nhìn Tê Hùng một chút, mẹ nó đã đến lúc nào rồi mà ngươi còn ở đó giả vờ sao? Thực lực của Thánh địa Đạo Nhất các ngươi đều đã như thế này rồi, thật sự còn cho rằng chúng ta đều đám mù sao? Sao thế, chẳng lẽ Thánh địa Đạo Nhất ngươi còn có thể trực tiếp làm phế Thánh địa Luyện Huyết sao?