Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 219 - Chương 909: Bí Pháp Này Là Giả Sao?

Chương 909: Bí pháp này là giả sao? Chương 909: Bí pháp này là giả sao?Chương 909: Bí pháp này là giả sao?

Chương 909: Bí pháp này là giả sao?

Sau khi được Diệp Trường Thanh nhắc nhở, đám người Nam Cung Thanh rốt cục cũng nhớ tới việc mở ra bí pháp.

Thân là đệ tử thân truyền của Thánh địa, bọn người Nam Cung Thanh tự nhiên cũng đều đã học học qua bí pháp, phẩm cấp của nó đều không thấp, hơn nữa cũng không chỉ dừng lại có một môn.

Chỉ là trước đó những bí thuật này đều được dùng để làm quân át chủ bài.

Dù sao tác dụng phụ của nó cũng không phải chuyện đùa, lần này đối mặt với hơn mười mấy vạn Ma tu công kích, mọi người đều biết rất rõ cuộc chiến này không có khả năng qua một lúc là kết thúc.

Cho nên từ đầu cho tới giờ, bọn họ đều không dám thi triển bí pháp là vì lo lắng rằng một khi tác dụng phụ của bí pháp được sinh ra, đến lúc đó thì sẽ thực sự kết thúc.

Nhưng lúc này, Nam Cung Thanh lại cắn răng một cái, sau đó lập tức kích hoạt bí pháp, khí tức quanh thân cũng bắt đầu dâng trào.

Các sư huynh đệ khác thấy vậy cũng lần lượt thi triển bí pháp.

Áp lực to lớn mà bọn họ phải đối mặt khi đối đầu với đông đảo Ma tu cũng theo gia trì của bí pháp mà lập tức giảm đi không ít.

Nói chung là sức chiến đấu của bọn họ rất mạnh.

Vừa nhìn thấy cảnh tượng này, tên Ma tu cấp Thánh cảnh đang kịch liệt chiến đấu với mấy vị lão chấp sự không hề tỏ ra kinh sợ mà mà còn lấy làm mừng, sau đó cười lạnh nói.

"Ngu xuẩn, tự tìm đường chết."

Kích hoạt bí pháp cũng tốt, đừng nhìn nguyên đám người Nam Cung Thanh hiện tại đều như sinh long hoạt hổ, bộ dạng đó như thể việc giết chết Ma tu không chút nóng nảy nào.

Nhưng tất cả những thứ này đều là dùng bí pháp đổi lấy, một khi tác dụng phụ của bí pháp xuất hiện, những người này còn không phải chỉ là cá trên thớt, mặc người chém giết sao?

Thậm chí còn không cần bọn họ ra tay, ước chừng tác dụng phụ của bí pháp có thể trực tiếp giết chết bọn họ.

Điều này không chỉ có Ma tu cấp Thánh cảnh mới biết, mà rất nhiều Ma tu khác cũng hiểu được điều này.

Cho nên trong lúc nhất thời, đám Ma tu cũng không còn vội vã tấn công nữa, dù sao cũng chỉ là lãng phí thời gian, chờ đến khi bọn họ bị hao tổn khiến cho tác dụng phụ của bí pháp xuất hiện, như vậy thì cuộc chiến này sẽ ổn.

Nhìn thấy đám người Nam Cung Thanh mở ra bí pháp theo chỉ thị, Diệp Trường Thanh gật nhẹ đầu, tiếp tục chế tác linh thực. Nếu muốn duy trì bí pháp, khống chế tác dụng phụ ở mức độ lớn nhất thì số lượng linh thực cân có cũng không ít.

Diệp Trường Thanh cũng không chút keo kiệt, trực tiếp lấy nguyên liệu Man thú cấp Vương ra bắt đầu chế tác.

Hiệu quả của Man thú cấp Vương sẽ càng tốt hơn.

Cứ như vậy, theo thời gian trôi qua, có linh thực của Diệp Trường Thanh chống đỡ, bọn người Nam Cung Thanh đã hoàn toàn mất đi nỗi lo lắng.

Hơn nữa trong lòng chỉ có một loại cảm giác, đó chính là sảng, thật mẹ nó sảng muốn chết.

Có thể thi triển bí pháp mà không cần kiêng kị, cũng không hề cảm nhận được bất kỳ tác dụng phụ nào, trận chiến này thực sự là đánh đến mức sảng khoái vô cùng.

So với bọn người Nam Cung Thanh càng đánh càng hăng, lúc này đông đảo ma tu bắt đầu có chút hoài nghi nhân sinh.

Trong mắt của nguyên một đám đều tràn ngập sự nghi hoặc, sau đó lại đưa ánh mắt nghi hoặc của mình mà nhìn vào lỗ hổng chỗ trận pháp, sau đó lại nhìn về phía đám người Nam Cung Thanh vẫn tràn đầy khí lực, không có dấu hiệu suy yếu kia rồi nỉ non nói.

"Không nên. Bí pháp này sao có thể tồn tại lâu như vậy?"

"Ta cũng nhận thấy có gì đó không thích hợp. Đã trôi qua hơn nửa canh giờ rồi."

"Không sai biệt lắm."

"Nhưng tại sao một chút mao lông phản ứng cũng không có?"

"Dù sao đây cũng là bí pháp của Thánh địa, có lẽ thời gian kéo dài sẽ lâu hơn một chút."

Mặc dù đã cảm thấy có chút không đúng, nhưng đám Ma tu này còn cho rằng đó là do bí pháp của Thánh địa có phẩm cấp cao hơn, cho nên mới có thể kéo dài thời gian lâu hơn.

Nghĩ đến đây, đám Ma tu mới cảm thấy tạm thời yên tâm.

Cho dù phẩm giai bí pháp của ngươi cao đến đâu, miễn là đã mở ra bí pháp thì sẽ luôn có giới hạn và sẽ luôn có lúc ngươi không thể kiên trì được.

Nếu nửa canh giờ không được thì chờ đến một canh giờ, ta không tin ngươi có thể tiếp tục kiên trì được.

Nghĩ đến đây, đám Ma tu này tiếp tục hao tổn cùng một chỗ với đám người Nam Cung Thanh.

Tuy nhiên, để tạo ra một áp lực nhất định cho đám người Nam Cung Thanh, nhóm Ma tu cũng không phải là hoàn toàn không tiến công, nếu không sẽ không thể tạo ra áp lực, bọn họ sẽ trực tiếp ngừng thi triển bí pháp, như vậy thì có ý nghĩa gì.

Vì vậy, song phương tựa hồ đang giao tranh một cách nhàn nhã, Ma tu chỉ có một mục đích duy nhất, đó chính là trì hoãn thời gian cho đến khi tác dụng phụ của bí pháp bộc phát. Chỉ là ý tưởng này ngày càng biến đến càng cổ quái hơn theo thời gian.

Sau một canh giờ.

"Một canh giờ rồi, vậy mà vẫn không có việc gì?"

"Dù sao đây cũng là bí pháp của Thánh địa, chờ một chút."

Sau một canh giờ rưỡi.

"Lại qua nửa canh giờ."

"Dù sao đây cũng là bí pháp của Thánh địa, kiên trì thêm một chút nữa."

Sau hai canh giờ.

"Hai canh giờ rồi."

"Dù sao đây cũng là bí pháp của Thánh địa, chịu đựng, lập tức sẽ sớm kết liễu bọn hắn."

Sau ba canh giờ.

"Cái này mẹ nó có phải là bí pháp giả rôi không?”

"Dù sao thì đó cũng là bí pháp của Thánh địa..."

"Cút con mẹ nó đi, làm gì có bí pháp nào có thể duy trì đến tận ba canh giờ? Ta mịa nó không dùng bí pháp mà còn sắp không kiên trì nổi nữa, bọn họ thi triển bí pháp rồi còn có thể kiên trì được nữa sao?”

"Cái này..."

Sau một cuộc ác chiến ròng rã ba canh giờ, đông đảo ma tu quả thực là đã hoài nghi nhân sinh.

Liên tục chiến đấu kịch liệt suốt ba canh giờ, trong lúc đó bọn họ vẫn luôn thi triển bí pháp không ngừng nghỉ, như thế thì làm sao mà kiên trì nổi nữa?

Chẳng lẽ bí pháp này của Thánh địa Vân La không có tác dụng phụ sao?

Nhưng điều này hiển nhiên là không có khả năng, bí pháp không có tác dụng phụ thì còn gì là bí pháp, trực tiếp gọi là thuật pháp không phải xong rồi sao?

Hoàn toàn không hiểu tình huống hiện tại là như thế nào, nhưng cho dù là tình huống thế nào, lúc này chúng ma tu đã hoàn toàn mất đi sự bình tĩnh.

Ban đầu vốn là muốn mài chết bọn người Nam Cung Thanh, nhưng hiện tại xem ra, ngay cả khi bọn họ có thi triển bí pháp thì cũng đều không bị hao tổn chút nào.

Đấn lúc đó đừng nói là bọn người Nam Cung Thanh không bị mài chết, mà người bị hao tổn chết ngược lại chính là đám người bọn họ.

Sau ba canh giờ giao tranh ác liệt, vì để tiếp tục gây áp lực lên bọn người Nam Cung Thanh, cư nhiên lại có rất nhiều Ma tu bị chém chất. .

Trái lại là bọn người Nam Cung Thanh thì sao, nguyên một đám đánh rắm một chút cũng không có, ngay ca khí tức cũng không hề có dấu hiệu bị suy yếu, vậy mà ngươi còn nói cho ta biết đây là bí pháp sao?

Đừng nói là bình thường Ma tu, mà lúc này ngay cả sáu vị Ma tu cấp Thánh cảnh cam đầu cũng trợn to hai mắt.

"Làm sao có thể?"

"Rồng rã ba canh giờ, sao bọn họ có thể kiên trì được?"

"Qủa nhiên rất tà môn."

Hôm nay, đám người Thánh địa Vân La này khiến cho bọn họ có cùng một cảm giác, đó chính là rất tà môn.

Bí pháp không có tác dụng phụ, cái này mẹ nó là đang nói giốn sao?

Nếu Thánh địa Vân La thực sự là đã nghiên cứu ra một cái bí pháp không có tác dụng phụ, vậy mẹ nó còn không bằng trực tiếp thống nhất Trung Châu luôn đi.

Nhưng hết lần này tới lân khác giao tranh ác liệt với nhau suốt ba canh giờ, cho dù người ta có sững sờ thì một chút phản ứng cũng không có.

Tư thế giơ tay chém xuống kia một chút biến hóa cũng không có.

Những Ma tu này bắt đầu hoài nghi con đường nhân sinh của họ, nhưng đại chiến thì vẫn phải tiếp tục.

Vào lúc này, một cuộc đại chiến khác cũng nổ ra ở Thiên Hồng quan.

Tuy nhiên, đối với đông đảo tu sĩ mà nói, những trận đại chiến như vậy đã sớm tập mãi thành thói quen.

Bất Tử tộc trước sau không chịu rút lui, từ đầu đến cuối đều duy trì thái độ không chết không ngừng.

Về vấn đề này, Nhân tộc đương nhiên chỉ có thể phụng bồi cuối cùng.

Lần này là Thánh địa Bất Tử đối mặt với Thánh địa Đạo Nhất, dù sao cũng không còn cách nào khác, bởi vì Thánh địa Luyện Huyết và Thánh địa Khô Qủy đều đã bị bọn họ đánh phế rồi.

Chỉ cần nhắc tới Thánh địa Đạo Nhất, đều nói cái gì mà mặc kệ, trong miệng một ngụm là một tiếng trời khắc, mở miệng một ngụm gọi một tiếng hèn hạ.

Hiện tại hai đại Thánh địa căn bản không có dũng khí đối kháng Thánh địa Đạo Nhất, cho nên chỉ có thể để Thánh địa Bất Tử tiếp quản.

Nhìn thấy cái này tựa hồ là Thánh địa cuối cùng của Bất Tử tộc, nếu cái này lại bị Thánh địa Đạo Nhất cho đánh phế đi nữa thì đây chính là hạ tràng của Bất Tử tộc...

"Bọn gia hỏa này đang chơi trò nhào lộn sao?”

"Đúng vậy, trái đổi đối thủ, phải đổi đối thủ."

Đối mặt với Thánh địa Bất Tử, các đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất lộ ra vẻ mặt không vui mà phan nàn nói. Từ lúc bắt đầu trận chiến cho đến nay, bọn họ đều cấp đánh một lần với cả Tam đại Thánh địa của lũ Bất Tử tộc.
Bình Luận (0)
Comment