Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 224 - Chương 914: Hủy Thiên Diệt Địa

Chương 914: Hủy thiên diệt địa Chương 914: Hủy thiên diệt địaChương 914: Hủy thiên diệt địa

Chương 914: Hủy thiên diệt địa

Nhìn các sư huynh đệ đều bị ba nữ Liễu Sương làm cho tin phục, Nam Cung Thanh cũng im lặng gật đầu.

Ngay sau đó, bọn người Nam Cung Thanh thế mà lại học theo cách của ba nữ Liễu Sương mà bắt đầu bố trí bẫy rập.

Đoán không làm thì đây là lần đầu tiên bọn người Nam Cung Thanh sử dụng thủ đoạn như vậy, cho nên lúc mới bắt đầu còn có vẻ rất non.

hưng chẳng bao lâu sau, dường như mọi người đã tìm thấy niềm vui khi bố trí bẫy, sau đó đều có thể suy một ra ba.

Ba nữ Liễu Sương chỉ cần thuận miệng nhắc nhở một chút, đám người Nam Cung Thanh có thể lập tức nghĩ ra rất nhiều ý kiến con khác.

"Thi thể xác thực là một cơ hội tốt, nhưng vẫn cần phải suy nghĩ kỹ càng hơn mới được."

"Sư đệ, sao có thể dán phù trận trực tiếp lên thi thể được?"

"Vậy dán ở đâu?"

"Nhét vào miệng, hoặc là ở trong cái lỗ dưới kia."

"Hả?"

Phù trận và trận bàn phải được bố trí khéo léo sao cho không dễ bị phát hiện mới được.

Chỉ có làm đến xuất kỳ bất ý* thì mới có thể đạt được hiệu quả tốt hơn, nếu không, chỉ cần người ta liếc mắt một cái là đã thấy ngay bẫy rap của ngươi, như vậy còn chơi cái rắm.

Nhưng cũng không phải là tuyệt đối, nó giống như việc cố ý bố trí cái bẫy rập ở ngoài sáng để dẫn dụ ngươi vậy.

Mà đây mới chính là cái được gọi là dự đoán, biết ngươi muốn tránh, ta sẽ đặt một cái bẫy rập có uy lực càng mạnh hơn ở trên con đường mà ngươi nhất định phải đi qua.

Từ trên người của ba nữ Liễu Sương, bọn người Nam Cung Thanh quả thực là đã học được rất nhiêu và chịu sự dạy bảo thực sự.

Hóa ra cái này còn có thể chơi như vậy, trước kia bọn họ nào biết nhiều cái loanh quanh lòng vòng như vậy chứ, thân là đệ tử của Thánh địa, chẳng phải cứ trực diện nghiền nát là được sao?

Nhưng bây giờ, sau khi đi theo ba nữ Liễu Sương, đám người Nam Cung Thanh cuối cùng cũng cảm nhận được sự vui vẻ khi âm con nhà người ta.

Có hai nữ Bách Hoa Tiên Tử và Tuyệt Ảnh đồng hành, Diệp Trường Thanh nhìn đám người bận rộn kia, sau đó vừa cười vừa nói.

“Cũng may là đám người Tam sư huynh không có tới.' Thủ đoạn của Liễu Sương các nàng đã khiến bọn người Nam Cung Thanh sung bái không thôi.

Nhưng ở trong Thánh địa Đạo Nhất, đám người Liễu Sương kỳ thật cũng hoàn toàn không tính là cao thủ, so với đám người Từ Kiệt và Thẩm Tiên, bọn họ quả thực là tiểu vu gặp đại vu.

Nếu để bọn người Từ Kiệt bố trí bẫy rập, chỉ có ngươi nghĩ không ra, chứ không có gì là bọn họ không làm được.

Nếu như lúc này đổi lại là đám người Từ Kiệt có mặt tại đây, đoán không chừng đám người Nam Cung Thanh cũng không phải chỉ đơn giản là sùng bái như vậy thôi đâu, mà có thể sẽ phải trực tiếp đầu rạp xuống đất.

Bay rap được bố trí rất nhanh chóng, mà cái số lượng này cũng khiến người xem phải tê cả da đầu.

Sau khi chuẩn bị xong hết mọi thứ, mọi người mới trở về trận pháp và chờ đợi lần công kích thứ hai của đám Ma tu.

Lần này, đám Ma tu cũng đã thông minh hơn, còn biết đột kích vào ban đêm, mượn nhờ bóng đêm yểm hộ mà phát động một cuộc tập kích bất ngờ.

Đêm khuya, rất nhiều Ma tu tiếp tục phát động tấn công về phía Thánh địa Vân La.

Ma tu cấp Thánh cảnh đứng đầu đó hiểu nhiên là đã suy ngẫm về vấn đề này, cũng biết chính mình không thể chơi trò hoa hòe loè loẹt với đám người Nam Cung Thanh nữa.

Cái gì mà mài chết bọn họ, chiến thuật biển người gì đó, deu mẹ nó chính là chó má.

Vừa lên tới, cái tên Ma tu cấp Thánh cảnh đứng đầu này đã lên kế hoạch trực tiếp phá vỡ trận pháp.

Chỉ can không có trận pháp bảo hộ, cho dù bọn người Nam Cung Thanh có tà môn đến đâu thì cũng không có cách nào có thể mượn nhờ sức mạnh của trận pháp nữa.

Đến lúc đó, Ma tu sẽ có thể cùng nhau tiến lên, thậm chí một người một chân cũng phải đạp chết bọn họ.

Cho nên vừa tới, một tên Ma tu cấp Thánh cảnh ở trong đó đã trực tiếp lấy ra ngón tay bị chặt đứt của ma Đế.

Nhưng vừa lúc hắn đang chuẩn bị động thủ thì đột nhiên ở dưới chân của hắn sáng lên một đạo quang mang.

"Hả??"

Vừa cúi đầu nhìn xuống, sau đó liếc nhìn một chút thôi thì đã khiến cho cái tên Ma tu cấp Thánh cảnh này lập tức cảm thấy tê ran, mẹ nó cư nhiên lại có phù trận?

Không hiểu sao chính mình lại giãm phải phù trận, nhưng lúc này không đợi hắn kịp suy nghĩ gì nhiều, phù trận trực tiếp bộc phát, ánh lửa phóng thẳng lên trời, trong nháy mắt nuốt chứng hắn ở trong đó. Ma Đế Đoạn Chỉ còn chưa kịp thi triển, chính mình đã bị phù trận nuốt chửng trước một bước.

Không chỉ có một mình hắn, lúc này đông đảo Ma tu cũng đã rơi vào bên trong bay rập.

Hoàn toàn không hề có bất kỳ sự chuẩn bị nào, trong nháy mắt, ánh sáng của những phù trận và trận bàn lít nha lít nhít ở bên ngoài trận pháp bay thẳng lên trời.

"Chết tiệt, bọn họ bố trí bẫy rập."

"Con mịa nó cần ngươi nói sao, đều cẩn thận chút đi."

Chúng nó hoàn toàn không có ý thức được đám người Nam Cung Thanh cư nhiên sẽ bố trí bay rập, điều này mẹ nó hoàn toàn khác với phong cách hành sự trước đây của Thánh địa Nhân tộc.

Thánh địa, một nơi cao ngạo như vậy, làm sao có thể dùng bậc thủ đoạn không coi là gì này chứ?

Nhưng đúng lúc này, hết lần này tới lần khác đều có thể thấy được quang mang của phù trận và trận bàn ở khắp mọi nơi, mà điêu này cũng khiến cho đông đảo Ma tu không có cách nào có thể phản bác được.

Quả nhiên bọn người Nam Cung Thanh này đang chơi chiêu tử dã.

Mặc dù trận pháp đã gây ra rất nhiều sát thương, nhưng lại không gây điểm trí mạng đối với sáu tên Ma tu cấp Thánh cảnh đứng đầu này.

Sau khi tránh thoát sự trói buộc của phù trận và trận bàn xong, cái tên Ma tu cấp Thánh cảnh đang cầm Ma Đế Đoạn Chỉ này lộ ra vẻ mặt u ám, nhưng khóe miệng lại nhếch lên một tia cười lạnh.

"Bố trí bẫy rập? Ha ha, bọn họ đây là đã dùng hết bản lĩnh rồi."

Bọn hắn thân là đệ tử của Thánh địa, vậy mà đã bị bức ra nông nỗi phải bố trí bẫy rập, vậy chẳng phải đã chứng minh bọn họ cũng đã chạm đến cực hạn rồi sao?

Bằng không, với sự cao ngạo của Thánh địa Vân La, sao có thể làm ra hành động như vậy được.

"Giết, bọn hắn đã đến cực hạn. Trận chiến này nhất định sẽ chiếm được Thánh địa Vân La."

"Giết."

Dưới tiếng gầm rú của đám Ma tu cấp Thánh cảnh, đông đảo Ma tu cũng đã lấy lại được tỉnh thân, Thánh địa Vân La càng là như thế, càng chứng minh bọn họ đã đạt tới cực hạn.

Trong lúc nhất thời, sĩ khí của bên phía đám Ma tu đại chấn, một đám kêu la một tiếng rồi lao về phía trận pháp.

Chỉ là cái sĩ khí này tới nhanh nhưng đi cũng mau.

Vốn tưởng rằng chính mình đã thấy được ánh bình minh của chiến thắng, nhưng mới vừa đi chưa được hai bước, một chúng Ma tu lại một lần nữa rơi vào bẫy rập.

"Tại sao vẫn còn có bấy?"

"Ta mới đi được hai bước thôi.'

"Thậm chí ta mẹ nó còn chưa cử động, chỉ mới đứng ở chỗ thôi. Là tên chó nào lại mẹ nó bố trí bây rập nhiều lần ở cùng một chỗ như vậy chứ?"

Mà đây đều là những thao tác cơ bản của Thánh địa Đạo Nhất.

Nhưng đám Ma tu ở Trung Châu này hiển nhiên chưa từng giao thủ với Thánh địa Đạo Nhất lân nào, cho nên có thể nói là bọn họ hoàn toàn không biết gì về thủ đoạn của Thánh địa Đạo Nhất.

Cho nên, vẻn vẹn chỉ mới vui mừng trong giây lát, một giây sau đã bị vô số phù trận và trận bàn vây quanh.

"Chết tiệt."

Cái bẫy này giống như vô cùng vô tận vậy, tùy tiện hướng nơi nào đặt chân xuống thôi là đều có khả năng kích phát bay rập.

Liên tiếp vài lân xuống dưới, thương vong của Ma tu đã là không nhỏ, mà hiện tại ngay cả trận pháp của Thánh địa Vân La trận pháp vẫn chưa đụng tới được.

Qủa thực là phát rô mà, cho nên sau khi Ma tu cấp Thánh cảnh nhìn thấy cảnh tượng này thì đã phải cắn răng nghiến lợi.

Hai bên còn chưa giao thủ với nhau đâu, nhưng bên phía bọn hắn đã tổn thất nhiều người như vậy, nếu cứ tiếp tục đi xuống như vậy, sợ là còn chưa đụng đến trận pháp thì bên phía bọn họ đã cũng đã tử thương hầu như không còn.

Chưa kể là hiện tại rất nhiều Ma tu thật đúng là đã bị chỉnh đến hoảng sợ, cho dù có nhìn vào chỗ nào như thể đều có bay rap núp trong bóng tối vậy.

Mà điều này cũng khiến cho một chúng Ma tu đều rơi vào tình trạng động cũng không dám động.

Nhưng bất động cũng không phải không có chuyện, bởi vì có đôi khi cho dù ngươi có đứng bất động tại chỗ đi chăng nữa cũng sẽ phát động trận pháp.

Cái đám súc sinh này lại có thể liên tục bố trí tốt mấy cái bẫy rập ở cùng một nơi.

Thậm chí là có một số Ma tu ở trong đó đều đứng yên tại chỗ từ đầu đến cuối, nhưng vẫn bị bẫy rap công kích tận bốn lần.

Ngay cả khi là cùng một nơi không có động lực, nhưng mẹ nó vẫn có tận bốn cái bẫy rập, mà điều này cũng đã trực tiếp chỉnh cho cả một đám Ma tu tê cả da đầu.

Mẹ nó thật đúng là có bệnh mà.
Bình Luận (0)
Comment