Chương 916: Ta thành công rồi.
Chương 916: Ta thành công rồi.Chương 916: Ta thành công rồi.
Chương 916: Ta thành công roi.
Mấy cái lão Bất Tử của Thánh địa Vân La mà chúng nó vẫn luôn chờ đợi không có xuất hiện, ngược lại là chờ tới hai tôn cường giả cấp Đại Thánh.
Vừa tới một đợt là đã nổ mạnh như vẫy, ngay khi chúng nó còn chưa kịp phản ứng thì Ma Đế Đoạn Chỉ đã rơi vào tay của người ta rồi.
Năm tên Ma tu cấp Thánh cảnh còn lại lộ ra vẻ mặt tử tướng, mẹ nó thật đúng là đã xảy ra chuyện lớn rồi.
Bách Hoa Tiên Tử và Tuyệt Ảnh cũng không nói nhảm mà trực tiếp động thủ.
Còn mấy vị lão chấp sự của Thánh địa Vân La cũng đang giết đến phát điên ở trong đám Ma tu ở bên dưới.
Không có Ma tu cấp Thánh cảnh ngăn trở, mấy cái lão già bọn họ quả thực là như ở chỗ không người vậy.
Về phần năm tên Ma tu cấp Thánh cảnh, lúc bọn chúng đối mặt với Bách Hoa Tiên Tử và Tuyệt Ảnh thì cũng không có quá nhiều sức phản kháng.
Bởi vì sự khác biệt giữa Đại Thánh và Thánh cảnh là rất lớn.
Cho dù là chỉ có hai tôn Đại Thánh, nhưng nếu bọn họ muốn giết năm tên Thánh giả thì cũng không phải chuyện gì rất khó khăn, đơn giản chính là vấn đề về thời gian mà thôi.
Huống chi Bách Hoa Tiên Tử và Tuyệt Ảnh cũng không phải là các Đại Thánh bình thường, sức chiến đấu rất cường đại.
Với sự xuất hiện của đám người Bách Hoa Tiên Tử, tình thế nguy hiểm của Thánh địa Vân La nhanh chóng được giải quyết.
Tuy nhiên, ở tại Thiên Hồng quan này, ngược lại là đã rơi vào cục diện bế tắc.
Chủ yếu vẫn là bên phía Thánh địa Đạo Nhất và Thánh địa Bất Tử.
Trước đây, Thánh địa Đạo Nhất có thể nói là thần cản giết thần phật cản giết phật, nhưng bây giờ, sau khi liên tiếp đánh mấy trận đại chiến với Thánh địa Bất Tử, Thánh địa Đạo Nhất đã hoàn toàn mất đi sự bình tĩnh.
Nếu như độc huyết của Thánh địa Luyện Huyết đã cực kỳ khiến người ta cảm thấy kiêng dè, vậy thì Thánh địa Bất Tử quả thực là chuyên gia sử dụng độc dược.
Một thân độc công, thậm chí ngay cả linh lực ở trong cơ thể cũng chứa chất kịch động.
Nhưng điều khiến người ta cảm thấy khó chịu nhất chính là độc công của Thánh địa Bất Tử lại khác với Thánh địa Luyện Huyết, mặc dù đều chỉ dùng một loại huyết độc duy nhất.
Nhưng dộc dược của Thánh địa Bất Tử lại rất phong phú, hầu như mỗi một tên đệ tử của Thánh địa Bất Tử đều thông thạo ít nhất hai đến ba loại ma công. Còn những tên đệ tử thân truyền thì càng là có tới bảy tám chín loại độc công, tức là một thân trên dưới có bảy tám đủ loại độc tố khác nhau, có thể nói là ngũ độc đều toàn, thật đúng là độc đến tận nhà.
Cho nên mỗi lần đối mặt với Thánh địa Bất Tử một thân mang độc này, lúc Thánh địa Đạo Nhất tới giao thủ đều phải hết sức cẩn thận.
Suy cho cùng, nếu bị độc tố lây nhiêm, có thể cứu trị còn tốt, ặc dù cần trải qua rất nhiều sự tra tấn, nhưng ít nhất là vẫn có thể giữ được mãng.
Nhưng nếu không có cách nào cứu chữa thì chỉ có thể chờ chết.
Mà cái này cũng đã tạo thành nhân số thương vong ở Thánh địa Đạo Nhất điên cuông bạo tăng sau khi giao thủ với Thánh địa Bất Tử.
Sau trận chiến ác liệt, số lượng đệ tử trúng độc ngã xuống cũng không ít.
Mà điều này cũng làm cho đám người Tê Hùng tức đến thổi râu trừng mắt.
Một mặt là vì thương tâm, mặt khác là vì nghẹn khuất.
Từ Đông Châu đến Trung Châu, từ Đạo Nhất Tông đến Thánh địa Đạo Nhất hiện tại, bọn họ có khi nào phải chịu tổn thất lớn như vậy?
Vừa mới kết thúc một trận đại chiến, Tê Hùng đang ngôi ở trong sảnh đại điện, nghiến răng nghiến lợi chửi bới.
"Thánh địa Bất Tử, Thánh địa Bất Tử, ta mịa nó không giết chết bọn chúng thì toàn bộ tên của ta sẽ viết ngược lại."
Mấy người Thạch Tùng, Hồng Tôn ở phía dưới cũng lộ ra vẻ mặt khó coi, Thánh địa Bất Tử này thực đúng là vô cùng khó đối phó, khó trách được vinh dự trở thành Thánh địa đệ nhất của Bất Tử tộc.
Nó vừa có độc công của Thánh địa Luyện Huyết vừa có sinh mệnh lực khủng bố của Thánh địa Khô Qủy.
Quả thực tựa như là sự tập hợp sở trường của hai nhà vậy.
Bên phía Thánh địa Đạo Nhất hoàn toàn không có cách nào có thể đánh bại được Thánh địa Bất Tử, mà điều này cũng trực tiếp khiến toàn bộ chiến cục rơi vào cục diện bế tắc.
Đồng thời củng đã không còn cái loại đại thắng giống như trước đó nữa.
Suy cho cùng, Thánh địa Vân La và Thánh địa Dao Trì cũng không có cách nào có thể áp chế Thánh địa Luyện Huyết và Thánh địa Khô Qủy.
Hai đại Thánh địa bị Thánh địa Đạo Nhất điên cuồng ấn ở trên mặt đất cọ xát, nhưng sau khi đổi thành Thánh địa Vân La và Thánh địa Dao Trì, chúng nó ngay lập tức lại cảm thấy chính mình có thể làm lại được.
Đánh phải gọi là có tới có lui, không hề bị rơi vào thế hạ phong chút nào. "Không được, chúng ta phải nhanh chóng tìm ra biện pháp, không thể lại tiếp tục như thế này.'
Tê Hùng trâm giọng nói, mọi người nghe xong đều im lặng không nói, nói như nói như thế, nhưng có thể làm được gì?
Mặc dù lúc trước đã nghĩ tới rất nhiều thứ, ví dụ như phù trận, trận bàn, bí pháp, Thám Vân Thủ, dù sao chỉ cần là có phương pháp có thể sử dụng, Thánh địa Đạo Nhất đều đã thử qua.
Nhưng hiệu quả hiệu quả thủy chung không hề lý tưởng.
Ngay tại lúc mọi người đang vô kế khả thi, trong phòng luyện đan, chỗ ở của Bách Thảo phong, hai người Mạc Du đang... cùng với Tôn Minh của Liên minh Đan Sư bận rộn.
Hai tên gia hỏa có thể ở cùng một chỗ như thế này, nhưng nói đến đây thì cũng là một cái trùng hợp.
Trong một chuyến đi tới Liên minh Đan Sư của Mạn Du, dưới cơ duyên xảo hợp lại quen biết được Tôn Minh.
Đừng nhìn tên gia hỏa Tôn Minh này tuổi còn trẻ, nhưng đối với quan điểm về đan đạo lại rất độc đáo, hơn nữa còn rất có phong cách riêng.
Sau khi cả hai trải qua một phen tâm tình, Mạc Du quả thực là đã yêu thích có thừa cái tên Tôn Minh này, cuối cùng hai người cũng nhanh chóng trở thành huynh đệ kết nghĩa.
Đặc biệt sự hiểu biết của cái tên gia hỏa Tôn Minh này về lĩnh vực độc dược, càng làm cho rất nhiều chỗ bị bế tắc của Mạc Du được khai sáng.
Không phải sao, vì để nghiên cứu ra cách đối phó với Thánh địa Bất Tử, hai người đã ở trong phòng luyện đan nghiên cứu rất nhiêu ngày, suốt ngày chỉ nghĩ đế cách phá giải.
Chỉ là thái độ của Tôn Minh đối với Mạc Du có chút phức tạp.
Hắn thân là một vị phong chủ trong 36 phong của Thánh địa Đạo Nhất, có thể nói là một nhân vật khổng lồ ở Trung Châu.
Suy cho cùng thì việc Mạc Du đi đến Liên minh Đan Sư, ngay cả ba vị minh chủ cũng phải tỏ ra khách khí với hắn.
Một người như vậy, vậy mà bản thân hắn lại rất có hứng thú với lĩnh vực liên quan đến độc dược.
Nhưng cái này là chuyện mà một vị cao tâng của Thánh địa trong Nhân tộc cần phải nghiên cứu sao?
Hơn nữa, chỗ của các ngươi mịa nó không phải được gọi là Bách Thảo phong sao? Cả ngày đi nghiên cứu mấy cái độc đan độc phấn này làm gì? Không phải là ngươi cần phải chú tâm đến việc luyện chế ra thêm đan dược trị thương cho các đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất dùng để chữa thương sao?
Đối với cái này, Tôn Minh cũng đã hỏi qua Mạc Du. "Mạc phong chủ, chẳng lẽ Bách Thảo phong ngươi không luyện chế những đan dược khác nữa sao?”
"Tạm thời không có kế hoạch này."
"Vậy còn những đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất bị thương..."
"Ồ Há, bọn họ càng cảm thấy hứng thú với Độc đan hơn."
Hả?
Nghe được câu trả lời của Mạc Du, Tôn Minh cũng toàn thân sững sờ, càng cảm thấy hứng thú với Độc đan? Đây là đệ tử của Thánh địa sao?
Tôn Minh tự nhiên có chuyện không biết, độc đan có thể âm người, còn đan dược trị thương có thể làm được sao?
Ngoài ra, nếu có thời gian còn không bằng ăn thêm mấy bát cơm nữa cho rồi.
Cho nên, hiện nay ở Thánh địa Đạo Nhất, độc đan đó càng được yêu thích hơn bao giờ het.
Bách Thảo phong cũng không còn cách nào khác ngoài việc thuận theo trào lưu của thời đại.
Hai người tụ tập quanh lò luyện đan, không ngừng lẩm bẩm điều gì đó, cuối cùng, một mùi đan dược nồng nặc từ trong lò luyện đan tản mát mà ra.
Trong mắt của Mạc Du cũng không tự chủ được mà hiện lên một tia lo lắng.
Hắn tựa hồ đang chờ đợi điều gì đó, nhưng lại giống như đang sợ hãi điều gì đó, ngay cả khóe miệng không nhịn được mà run rẩy.
"Thành công hay thất bại phụ thuộc vào lúc này."
Nói như vậy, đan dược của Mạc Du đã thành, sau khi hai người mở lò luyện đan ra, ở bên trong lò luyện đan này có hơn mười viên đan hoàn trắng tinh có kích thước lớn bằng quả nhãn đang nằm lặng yên.
Nhìn thấy hơn mười viên đan dược này, toàn thân của Mạc Du ngây ngẩn, sau đó trở nên kích động không thôi. .
"Thành... Thành công rồi..."
Trong mắt hắn tràn đầy vẻ không thể tin được, sau khi trải qua không biết bao nhiêu lần thất bại, thí nghiệm của hắn cuối cùng cũng thành công rồi sao?
"Tôn Minh, thành rồi, chúng ta thành công rồi."
Bởi vì Tôn Minh đã giúp đỡ rất nhiều trong việc nghiên cứu lô đan dược mới lần này, cho nên thái độ của Mạc Du đối với hắn cũng trở nên rất thân thiết.
Ngược lại là Tôn Minh, sau khi nhìn thấy đan dược ở trong lò luyện đan thì lại tỏ ra rất bình tính.
"Cái kia Mạc phong chủ, hay là chúng ta thử một lần cái tác dụng phụ của loại đan dược này trước có được không? Dù sao ngươi cũng biết ta..." "Được được, ta sẽ sắp xếp cái này ngay."