Chuong 941: Chu sat han
Chuong 941: Chu sat hanChuong 941: Chu sat han
Chuong 941: Chu sat han
Thấy Diệp Trường Thanh gật đầu, mọi người đều hoan hô một trận.
Một bên khác, sau khi Bất Tử tộc thành công lui về trụ sở, đồng thời đứng xa xa nhìn đám Nhân tộc đang vây tụ ở trên chiến trường, trên gương mặt của nguyên một đám đều không biết tình huống này là sao.
Nhưng lúc này, điều mà một đám Bất Tử Đế quan tâm nhất chính là chú sát Nhân tộc.
Vì vậy, ngay khi trở về thì bọn họ đã vội vã chạy đến trụ sở Chú cốc.
Giống như Nhân tộc, trụ sở của Bất Tử tộc cũng là một mảnh liên miên và bao phủ trong một khu vực có diện tích cực kỳ rộng lớn.
Về phân trụ sở của Chú cốc, lúc này bọn chúng cũng đã chuẩn bị tốt từng tòa tế đàn.
Tế đàn được chất đầy bạch cốt âm u, khiến cho toàn bộ trụ sở của Chú cốc mang đến cho người ta cảm giác vô cùng lạnh lẽo.
Với sự xuất hiện của các vị Đại Đế trong Bất Tử tộc, Cốc chủ của Chú cốc cũng tự mình hiện thân nghênh đón.
"Mọi chuyện thế nào rồi? Chuản bị xong rồi sao?"
Không nói nhảm mà trực tiếp mở miệng hỏi, Cốc chủ của Chú cốc nghe thế thì gật đầu đáp.
"Xong rồi, chỉ cần có vật trung gian là có thể bắt đầu."
"Tốt."
Ngay lập tức, một chúng Bất Tử Đế đã trao số tóc mà chúng nó bắt được trên chiến trường Cốc chủ của Chú cốc.
Số lượng của nó không ít, sau khi cốc chủ của Chú cốc tiếp nhận được tóc thì cũng không hê lãng phí thời gian mà trực tiếp bắt đầu hành động.
Sau đó hắn phân phó cho một một tên đông đảo đệ tử của Chú cốc chuẩn bị sẵn sàng, một số ngồi xếp bằng ở trên tế đàn và tự mình tiến hành chú sát, còn những người khác chịu trách nhiệm phối hợp ở xung quanh tế đàn.
Hết thảy đều được tiến hành gọn gàng ngăn nắp.
Về phần Cốc chủ của Chú cốc và một đám cường giả khác của Chú cốc thì tự mình phụ trách chú sát những cường giả kia của Nhân tộc.
Một chúng Bất Tử Đế cũng không có quấy rầy bọn chúng mà chỉ ở bên cạnh yên lặng quan sát, nhưng trong mắt của nguyên một đám lại hiện lên tia hưng phấn nồng đậm.
Lần này nhất định sẽ thành công, tuyệt đối có thể đánh cho Nhân tộc bị thương nặng, một đòn lật ngược tình thế.
Các vị Bất Tử Đế dường như đã nhìn thấy cảnh tượng thành công chú sát Nhân tộc, trong lòng của nguyên một đám không khỏi hưng phấn.
Và khi nghi thức chú sát bắt đầu, từng luông hắc khí cũng theo đó mà nhanh chóng trải rộng toàn bộ không gian.
Hắc khí toát ra một luồng khí tức mạnh mẽ chẳng lành, mà đây cũng là cái được gọi là chú lực của Chú cốc.
Giải thích đơn giản nhất cho chú lực chính là một loại pháp tắc của trời đất.
"Tới rồi."
Nhìn thấy chú lực xuất hiện, có một tên Bất Tử Đế nhịn không được mà kích động nói.
Rồi sau đó, dưới cái nhìn của vô số cặp mắt, nghi thức cũng bắt đầu từng chút một, chẳng mấy chốc làn sóng chú sát đầu tiên đã hoàn thành.
"Thành công rồi?"
Thấy vậy, có một tên Bất Tử Đế đè nén hưng phấn, hỏi.
Cốc chủ của Chú cốc thấy thế thì gật đầu.
"Thành rồi."
"Được thật tốt quá, tiếp tục đi."
Vừa nghe đến đó, các Bất Tử Đế hưng phấn gật đầu, lúc này chúng nó chỉ cần chờ xem bên phía Nhân tộc sẽ ứng đối như thế nào.
Khi làn sóng chú sát đầu tiên kết thúc, trên dưới Chú cốc cũng không vì thế mà có chút nào dừng lại nào, theo sau đó là tiếp tục tiến hành làn sóng chú sát tiếp theo.
Để giành được chiến thắng của lũ Bất Tử tộc, chúng nó cũng không quan tâm đến hậu quả.
Ngay khi lũ Bất Tử tộc cho rằng bên phía Nhân tộc đang phải chịu thương vong nặng nề, lúc này một đội gôm cường giả của Bất Tử tộc chịu trách nhiệm giám sát Nhân tộc, nguyên một đám lại chau mày, nghi hoặc hỏi.
"Còn chưa bắt đầu sao? Tại sao lại không có động tĩnh gì?"
"Chẳng lẽ còn đang chuẩn bị sao?"
"Cái này còn chuẩn bị gì nữa, mau chú sát bọn nó đi."
"Bọn người kia cư nhiên còn có tâm tình đi ăn cơm, ta mẹ nó, mau chú sát bọn nó đi."
Đội cường giả của Bất Tử tộc này đều đang nghiến răng nghiến lợi, bọn chúng chỉ dám theo dõi mọi động thái của Nhân tộc từ xa và không dám đến gần chút nào.
Nhưng cảnh tượng từng tên Nhân tộc bị chú sát trong tưởng tượng lại không hề xuất hiện, ngược lại những tên Nhân tộc ở trên chiến trường này còn mẹ nó bắt đầu ăn rồi?
Quả thực là khiến chúng nó nhìn đến mức muốn nổi cơn thịnh nộ, nếu không phải đánh không lại thì bọn chúng nhất định phải một đánh đánh chết cái lũ Nhân tộc càn rỡ này. Mặc dù trong lòng vẫn luôn mong chờ nhanh một chút, nhưng chú sát trong tưởng tượng lại chậm chạp không có xuất hiện, bên phía Nhân tộc cũng không có một chút phản ứng nào.
Chờ mãi chờ mãi, chờ đến khi ngay ngốc nhưng vẫn không thể nhìn thấy bất cứ thay đổi nào của Nhân tộc.
Mà trong trụ sở của Bất Tử tộc, Chú cốc đã hoàn thành bảy tám đợt chú sát, lúc này một chúng Bất Tử Đế ở một bên đều đã nhịn không được mà khóe miệng hơi vểnh, trên mặt mang theo một nụ cười.
Nhân tộc lúc này hẳn là thương vong thảm trọng đi, ha ha, cuối cùng cũng có được một lần nở mày nở mặt rồi.
Nhưng đúng lúc một chúng Bất Tử Đế đang âm thầm vui mừng thì bỗng nhiên có tin tức từ tiền tuyến truyền vê, khiến chúng nó lập tức cứng do tại chỗ.
Ý của tin tức này cũng rất đơn giản, đó chính là dò hỏi vì sao chú sát vẫn chưa bắt đầu.
Nghe xong lời này, nụ cười trên mặt của các Đại Đế trong Bất Tử tộc cứng đờ, sau đó lộ ra vẻ mặt không thể tin mà hỏi.
"Nhân tộc ở phía bên kia không có động tĩnh gì sao?"
"Không có, một chút động tính cũng không có.'
"Làm sao có thể."
Bọn chúng vẫn luôn nhìn chằm chằm ở chỗ này, vẫn luôn trơ mắt nhìn Chú cốc thi chú, Nhân tộc ở phía bên kia sao có thể không có động tĩnh gì được?
"Ngươi có nhìn rõ hay không vậy?”
"Xem rất rõ ràng."
'Vậy hiện tại Nhân tộc đang làm gì?"
"Đang... Đang...
"Đang làm gì?"
"Đang ăn cơm.”
“Ngươi nói gì?"
Bọn chúng quả thực không thể tin được vào những gì mà mình vừa nghe thấy, chúng nó ở bên này đang bận bịu chú sát Nhân tộc, nhưng còn Nhân tộc thì sao? Mẹ nó cư nhiên lại đang ăn cơm?
"Không thể nào, tuyệt đối không có khả năng."
Một vạn cái cũng không nguyện ý tin tưởng, sao lại có thể như thế được?
Ngay sau đó hai vị Bất Tử Đế đã lập tức rời khỏi trạm dừng chân mà lao vê hướng Nhân tộc.
Chẳng bao lâu, từ xa, hai vị Bất Tử Đế đã nhìn thấy Nhân tộc đang vây tại một chỗ ăn như gió cuốn.
Mặc dù xung quanh vẫn có cảnh giới nhưng rõ ràng là đối phương đang ăn cơm.
Nhưng tại sao? Chúng ta mẹ nó ở bên này chú sát ngươi, tại sao ngươi mẹ nó vẫn còn tâm trạng đi ăn cơm chứ?
"Tại sao lại thành ra như vậy? Tại sao lại như thế chứ?"
Trong đó có một tên Bất Tử Đế, khóe mắt của hắn gần như muốn nứt mà quát ầm lên, trong lòng cũng tràn đầy không cam lòng.
Còn một tên Đại Đế khác của Bất Tử tộc thì lại cau mày, âm thâm suy đoán nói.
"Chẳng lẽ chú thuật của Chú cốc có vấn đề gì sao?"
"Hả? Nhất định là bọn chúng, chết tiệt, dám phá hỏng đại sự của bổn tọa. Nếu hôm nay Chú cốc không thể chú sát đám Nhân tộc đó thì để bổn tọa tự mình ra tay tiêu diệt Chú cốc."
Nói xong, hai vị Bất Tử Đế nổi giận đùng đùng mà trở về trụ sở của mình, bọn chúng trăm triệu cũng không nghĩ tới sẽ thành ra kết quả như vậy.
Từ lúc bắt đầu cho đến tận bây giờ, Chú cốc chưa hề xuất hiện trên chiến trường.
Nhưng bây giờ, chú thuật sở trường nhất của chúng nó cũng không có tác dụng, đừng nói là đám cường giả đó của Nhân tộc, ngay cả mẹ nó một tên tu sĩ ngẫu nhiên của Nhân tộc cũng không chết, cách này của ngươi mẹ nó là điệu múa mời thần sao?
Không lâu sau, sau khi hai tên Bất Tử Đế này trở lại, vừa hiện thân thì đã trong cơn giận dữ mà nhìn về phía cốc chủ của Chú cốc quát.
"Ngươi muốn chất..."
"Cái này... Đại Đế nói vậy là có ý gì?"
"Ngươi nói, ngươi có phải là cố ý hay không, kêu ngươi chú sát Nhân tộc, nhưng tại Nhân tộc ở phía bên kia lại không bị làm sao?"
"Cái này... Không có khả năng, rõ ràng là đã hoàn thành, bên phía Nhân tộc chắc chắn không thể không có động tĩnh gì được."
"Tại sao ngươi mẹ nó không tự mình đi xem một chút đi, nhìn xem Nhân tộc hiện đang làm gì.
"Làm gì?"
"Đang ăn cơm, mẹ nó, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?"
"Ta cũng không biết."
Nghe vậy, cốc chủ của Chú cốc cũng không hiểu ra sao, chú thuật cũng không có bất cứ vấn đề gì, toàn bộ quá trình diễn ra vô cùng suôn sẻ, nhưng tại sao lại vô dụng?
Cốc chủ của Chú cốc vẫn rất tự tin vào chú thuật của chính mình, cường giả của Nhân tộc kia tạm thời không nói tới, nhưng không có lý do gì mà các tu sĩ bình thường không bị chú chết được. Nhìn thấy vẻ mặt chán nản của Cốc chủ trong Chú cốc như vậy, khiến cho một đám Bất Tử Đế càng tức đến ngứa răng.