Chương 947: Đại sư huynh, ngươi hồ đồ rồi
Chương 947: Đại sư huynh, ngươi hồ đồ rồiChương 947: Đại sư huynh, ngươi hồ đồ rồi
Chương 947: Đại sư huynh, ngươi hồ đồ rồi
Sau khi chúng Yêu Đế trải qua thương nghị với nhau thì đã ra quyết định sẽ hướng Man tộc cầu viện.
Rất nhanh bọn chúng đã liên lạc được với Man tộc, mặc dù đã sớm dự đoán được Man tộc sẽ công phu sư tử ngoạm, nhưng Yêu tộc vẫn đánh giá thấp khẩu vị của Man tộc rồi.
Sau khi biết được yêu cầu của Man tộc, nguyên một đám Yêu Đế trực tiếp bị làm cho tức đến mức chửi ầm lên.
"Bọn chúng điên rồi sao? Làm sao có thể đồng ý yêu câu như vậy?"
"Nếu chúng ta đồng ý với những yêu cầu này thì việc Yêu tộc chúng ta bị diệt vong có gì khác nhau đâu?"
"Còn không bằng liều mạng đến chết với Bất Tử tộc."
Yêu tộc không có khả năng đáp ứng với những cái yêu cầu đó của Man tộc đưa ra, càng không có chỗ cho việc thương lượng.
Hơn nữa, Man tộc kỳ thực cũng không có ý định nhúng tay, bởi vì thực lực của Bất Tử tộc không hề yếu, cho nên Man tộc cũng không muốn tự mình chọc tới phiền phức.
Sau đó, Yêu tộc đã cố gắng liên lạc với các chủng tộc khác.
Nhưng kết quả hoặc chính là một ngụm từ chối thẳng thừng hoặc là một số điều kiện đơn giản là không thể chấp nhận được.
Vì vậy sau một hồi tra hỏi, kế hoạch cầu viện của Yêu tộc đã xem như là hoàn toàn thất bại.
Nếu đã không có sự viện trợ của bên ngoài, Yêu tộc chỉ có thể tự mình đối phó với Bất Tử tộc.
Mặc dù Yêu tộc vẫn luôn liều chết chống cự và giành chiến thắng trong những lúc diễn ra trận chiến khốc liệt, nhưng tổng thể tới xem, Bất Tử tộc vẫn chiếm thế thượng phong.
Đối với cái này, Bất Tử tộc ở phía bên này tự nhiên là mừng rỡ như điên.
Chỉ sau khi thực sự giao thủ với cái đám Nhân tộc đáng khinh đó, ngươi mới có thể sâu sắc cảm nhận được một trận chiến bình thường sẽ hạnh phúc như thế nào.
Vì vậy mà ngay cả khi bản thân có thua trong trận chiến khốc liệt, sĩ khí của Bất Tử tộc vẫn không bị ảnh hưởng.
Ngược lại là Yêu tộc, bọn chúng càng đánh càng cảm thấy khó chịu, càng đánh càng cố hết Sức.
Ở Thánh địa Đạo Nhất, Tê Hùng vẫn luôn chú ý đến cuộc đại chiến giữa Yêu tộc và Bất Tử tộc, trong lòng vẫn còn có chút dương dương tự đắc, đám Yêu tộc này thật đúng là không được rồi, ngay cả Bất Tử tộc mà cũng không ngăn cản được. Nhưng vào ngày này, đám người Hồng Tôn, Thanh Thạch, Thạch Tùng đã cùng nhau tìm được Te Hùng, sau đó nhìn thấy cảnh tượng Te Hùng còn đang nói vê chuyện giữa Yêu tộc và Bất Tử tộc.
"Việc này không cần phải xen vào, dù sao cũng không liên quan tới Thánh địa Đạo Nhất của chúng ta."
"Đại sư huynh, ngươi hồ đồ rồi."
Vừa mới bước vào đại điện, Hồng Tôn vừa nghe thấy lời này thì đã lộ ra vẻ mặt sốt ruột nói.
Hả?
Nghe vậy, Tê Hùng sửng sốt, ta hồ đồ cái gì? Cuộc đại chiến giữa Yêu tộc và Bất Tử tộc người ta thì có liên quan gì đến chuyện của Thánh địa Đạo Nhất ta?
Nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu của Te Hùng, Hồng Tôn lại lộ ra vẻ mặt hận sắt không thành thép nói.
"Đại sư huynh, hiện tại tình hình chiến đấu như thế nào rồi?"
"Yêu tộc bị tổn thất thảm trọng, còn Bất Tử tộc liên tiếp giành được thắng lợi, làm sao vậy?"
"Còn làm sao vậy, nếu chuyện này tiếp tục thì sẽ xảy ra chuyện lớn mất."
"Hả?"
Nhìn thấy Hồng Tôn lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, không có chút nào giống đang nói đùa như vậy, khiến Tê Hùng càng thêm không hiểu ra sao.
Cuộc đại chiến giữa Yêu tộc và Bất Tử tộc thì có liên quan gì đến Thánh địa Đạo Nhất ta? Có thể xảy ra chuyện sự gì?
Mắt thấy Te Hùng còn chưa kịp phản ứng lại, Hồng Tôn lập tức dam chân nói.
“Đại sư huynh, Yêu tộc này là gì?
'Là ngoại tộc.'
"Không phải, là nguyên liệu nấu ăn."
"Đúng vậy."
"Nhưng hiện tại nguyên liệu nấu ăn bị tổn thất thảm trọng, sau này chúng ta sẽ ăn gì? Nếu bọn chúng thật sự bị Bất Tử tộc giết sạch rồi, vậy chúng ta..."
"Mẹ kiếp..."
Lần này Te Hùng rốt cục cũng tỉnh táo lại, đúng vậy, mẹ nó trước đó hắn chỉ lo xem diễn, hoàn toàn không không có nghĩ tới một cái gốc rạ nguyên liệu nấu ăn này.
Đúng vậy, mẹ nó Yêu tộc chính là nguyên liệu nấu ăn của Thánh địa Đạo Nhất hắn, nếu bị Bất Tử tộc giết sạch sẽ rồi thì sau này bọn họ sẽ ăn gì? Trực tiếp hít gió Tây Bắc là được rồi.
Cho dù tay nghề của Diệp Trường Thanh có tốt đến mấy, nhưng nếu không có nguyên liệu nấu ăn thì cũng vô dụng, không bột đố gột nên hồ*.
"Đúng đúng, cũng may là có sư đệ nhắc nhở, nếu không ta suýt chút nữa đã bỏ lỡ một chuyện quan trọng."
Tê Hùng bị dọa đến giật mình một cái, nhưng may mắn là có đám người Hồng Tôn kịp phản ứng.
"Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?"
"Chúng ta còn có thể làm gì nữa đương nhiên là đi cứu viện, hoặc là khuyên bảo hai bên bắt tay, nói chung là phải giảm bớt tổn thất lên nguyên liệu nấu ăn của chúng ta."
"Đúng vậy, vậy bây giờ chúng ta triệu tập đệ tử sao?"
Nhận thấy sự nghiêm trọng của sự việc, Tê Hùng cũng không nói nhảm mà lập tức ra lệnh triệu tập đệ tử của mình.
Chẳng bao lâu, một tiếng chuông uy nghiêm vang lên từ phía trên chủ phong.
Nghe được tiếng chuông vang lên, khiến cho các đệ tử của các phong đều cảm thấy kinh ngạc không thôi, đang yên đang lành lại xảy ra chuyện gì vậy?
Tuy nhiên, bọn họ vẫn hạy tới chủ phong trước.
Không lâu sau, rất nhiều đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất đều đã tập trung ở trên chủ phong, Tê Hùng, Thạch Song, Hồng Tôn và các cao tâng khác của Thánh địa cũng lần lượt hiện thân.
Tê Hùng đứng ở vị trí chính giữa rồi nhìn vào chúng đệ tử ở trước mặt một vòng, sau đó trâm giọng nói.
"Các đệ tử, trước mắt chúng ta đã xảy ra chuyện cực kỳ nghiêm trọng, khiến cho Thánh địa Đạo Nhất chúng ta không thể khoanh tay đứng nhìn."
Hả?
Nghe xong lời này, tất cả đệ tử đều lộ ra vẻ sửng sốt, phát sinh ra chuyện gì vậy? Rõ ràng là không có gì phát sinh mà?
Bọn họ nghe không hiểu ý tứ trong lời này của Tề Hùng, nhưng theo lời tiếp theo của Tề Hùng đã khiến chúng các đệ tử nhanh chóng phản ứng lại đây.
"Mọi người đều biết về cuộc chiến giữa Bất Tử tộc và Yêu tộc rồi phải không?”
"Biết."
"Bây giờ thế công của Bất Tử tộc đang hung mãnh, khiến cho Yêu tộc liên tục bại lui, thương vong thảm trọng, mà Yêu tộc đối với Thánh địa Đạo Nhất của chúng ta là gì, ta nghĩ không cần ta nhiều lời đi phải không?”
Yêu tộc có ý nghĩa gì với Thánh địa Đạo Nhất chúng ta? Trong lòng của các đệ tử vẫn còn tràn đầy sự nghi hoặc, là cái gì?
Tề Hùng thấy vậy thì cao giọng quát. "Là nguyên liệu nấu ăn, là đồ ăn. Hiện tại Bất Tử tộc đang giết hại nguyên liệu nấu ăn của Thánh địa của ta. Nếu toàn bộ Yêu thú đều bị giết, vậy sau này chúng ta sẽ ăn gì?"
Hả?
Lời này vừa nói ra đã làm cho tất cả các đệ tử có mặt đều sửng sốt, ngay sau đó cũng nhanh chóng tỉnh táo lại, đúng vậy, mẹ nó Yêu tộc đều là nguyên liệu nấu ăn, làm sao có thể chết được.
Mắt thấy chúng đệ tử cuối cùng cũng chịu hiểu ra, Tê Hùng cũng không nói nhảm nữa mà lập tức vung tay hét lớn.
"Cho nên chúng ta phải làm gì?"
"ứu Yêu tộc, bảo vệ nguyên liệu nấu ăn."
"Đúng vậy, sự tình đã đến nước này, Thánh địa Đạo Nhất ta cũng không thể lại khoanh tay đứng nhìn nữa, chúng ta nhất định phải cứu Yêu tộc, bảo vệ nguyên liệu nấu ăn của chúng ta."
"Cứu Yêu tộc, bảo vệ nguyên liệu nấu ăn."
"Cứu Yêu tộc, bảo vệ nguyên liệu nấu ăn."
"Cứu Yêu tộc, bảo vệ nguyên liệu nấu ăn."
Tất cả đệ tử đồng thanh hét lên, trong đầu chỉ có một suy nghĩ, đó là không thể để Yêu tộc xảy ra chuyện gì.
Người nào mẹ nó dám đụng đến nguyên liệu nấu ăn của ta, ta mẹ nó liên cùng người đó liều mạng.
Cùng ngày hôm đó, sau khi Te Hùng sắp xếp xong mọi thứ thì đã mang theo chúng đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất tiến vào lãnh địa của Yêu tộc, thẳng tiến đến chiến trường giữa Yêu tộc và Bất Tử tộc.
Đồng hành với bọn họ còn có Vân Tiên Đài và Dư Mạt, thậm chí là sau khi biết được ý tưởng này của Te Hùng, bốn người bọn họ còn lộ ra vẻ mặt tán dương mà nói.
"Vi sư quả nhiên không có nhìn lầm ngươi, vẫn là ngươi phản ứng kịp thời, nếu không nguyên liệu nấu ăn thật sự đều đã bị giết sạch rồi."
"Sư tôn, đây đều là do đám người sư đệ nhắc nhở, ta cũng không dám nhận công."
"Haha, bất kể là ai, lần này các ngươi đã làm rất tốt, nguyên liệu nấu ăn không thể thiếu, cho nên trận chiến này quả thực không thể đánh tiếp nữa."
"Sư tôn nói đúng lắm."
Thánh địa Đạo Nhất đang cấp tốc chạy tới cứu viện, cùng lúc đó, trên chiến trường, cuộc đại chiến giữa Yêu tộc và Bất Tử tộc lại bùng nổ.
Loại trận chiến này đã trở nên rất bình thường trong nửa tháng qua và hầu như là do Bất Tử tộc chủ động tấn công. Bất Tử tộc rõ ràng là muốn thừa cơ truy kích, không cho Yêu tộc có thời gian để hồi phục.
Đối mặt với sự tấn công của Bất Tử tộc, việc phản kháng của Yêu tộc ngày càng trở nên dễ dàng hơn, mắt nhìn chiến cục hiện tại ở trên chiến trường, Yêu tộc rõ ràng là đang ở thế bất lợi, hơn nữa còn đang bị Bất Tử tộc gắt gao áp chế.
Đối mặt với loại tình huống này, tất cả những thứ đó đều lọt vào trong mắt của các Yêu Đế, trong lòng của nguyên một đám cũng cảm thấy gấp muốn chết, nhưng vì thực lực không bằng người nên bọn chúng cũng không có cách nào.