Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 258 - Chương 948: Các Ngươi Điên Rồi Sao, Vậy Mà Lại Đi Cứu Yêu Tộc?

Chương 948: Các ngươi điên rồi sao, vậy mà lại đi cứu Yêu tộc? Chương 948: Các ngươi điên rồi sao, vậy mà lại đi cứu Yêu tộc?Chương 948: Các ngươi điên rồi sao, vậy mà lại đi cứu Yêu tộc?

Chương 948: Các ngươi điên rồi sao, vậy mà lại đi cứu Yêu tộc?

Thánh địa Đạo Nhất mênh mông cuồn cuộn sát nhập vào lãnh địa của Yêu tộc, thanh thế lớn như thế đương nhiên là đã bị Yêu tộc phát hiện ra trước.

Các Yêu Đế vừa mới kết thúc một trận đại chiến, lúc này vừa nghe thấy tin tức Thánh địa Đạo Nhất đã sát tiến Yêu tộc, nguyên một đám đều giận không nhịn nổi nói.

"Thánh địa Đạo Nhất đáng chết, bọn họ đây là muốn nhân cơ hội chiếm tiện nghỉ sao."

"Ta cảm thấy cái bọn Nhân tộc này ti tiện đến cùng cực."

"Bây giờ nói những thứ này còn có ích lợi gì? Trước mắt phải ứng đối như thế nào đây?"

"Còn có thể làm cái gì? Hiện tại chúng ta hoàn toàn không có khí lực đi đối phó Thánh địa Đạo Nhất."

Hiện tại, bên phía Yêu tộc chỉ vẻn vẹn đối phó với Bất Tử tộc ở trước mặt thôi cũng đã sức cùng lực kiệt rồi, làm gì còn có sức đi đối phó với Thánh địa Đạo Nhất?

Hơn nữa, so với Thánh địa Đạo Nhất, uy hiếp của Bất Tử tộc rõ ràng là lớn hơn.

Cho nên sau khi trải qua một phen thương nghị với nhau, chúng Yêu Đế đều đồng ý tạm thời không để ý tới Thánh địa Đạo Nhất.

Cùng lắm là để Thánh địa Đạo Nhất chiếm một chút tiện nghi, đợi cho đến khi giải quyết xong vấn đề của Bất Tử tộc rồi nói tiếp.

Mà đây cũng còn cách nào khác, trong hai cái này chỉ có thể chọn cái ít tổn hại hơn, hơn nữa bên phía Bất Tử tộc đang trong cuộc đại chiến diệt tộc nên đương nhiên là sẽ trở thành vấn đề cần phải giải quyết trước.

Không chỉ có Yêu tộc nhận được tin tức, Thiên Hồng Quan cũng nhận được tin tức.

Vốn dĩ bọn họ còn đang đau đầu vê chuyện ở Ma Quật không thôi, nhưng hiện tại lại biết Tê Hùng đã suất lĩnh trên dưới Thánh địa Đạo Nhất thẳng sát tiến vào lãnh địa Yêu tộc.

Thánh chủ Vân La, Thánh chủ Dao Trì, Thạch Thanh Phong và các Đại Đế của Nhân tộc khác đều nghe đến trợn tròn mắt.

Không phải, Yêu tộc với Bất Tử tộc người ta đang chiến đấu kịch liệt, các ngươi lại chạy đến tham gia cuộc vui làm gì? Không thể thanh thản ổn định sống chết mặc bây sao?

Bọn họ đây là một chút cũng không chịu ngồi yên sao? Chuyện của Ma Quật còn chưa giải quyết xong đâu, vậy mà lại muốn gây ra thêm rắc rối nữa rồi?

Bởi vì các Đại Đế thật đúng là xem không hiểu hành động này của Tề Hùng, cho nên Thánh chủ Vân La đã nhanh chóng liên lạc với Tê Hùng. Sau khi trận pháp vừa kết nối, Thánh chủ Vân La đã lộ ra vẻ mặt bất lực hỏi.

"Tê huynh, ngươi đang làm cái gì vậy? Chuyện của Yêu tộc và Bất Tử tộc thì có quan hệ gì với Nhân tộc chúng ta?" Cứ để chúng nó đánh với nhau thôi, cho dù kết quả cuối cùng có ra sao, Nhân tộc cũng sẽ không có tổn thất gì.

Tuy nhiên, ngay khi nghe Thánh chủ Vân La nói như vậy, Tê Hùng lại biu môi, sau đó hắn còn đem nguyên văn lời răn dạy trước đó của đám người Hồng Tồn đưa cho Thánh chủ Vân La.

"Ngươi hồ đồ rồi."

"Hả?"

"Yêu tộc này là gì?"

"Là cái gì? Là dị tộc, không phải tộc ta tất có dị tâm."

"Nói bậy, tất cả những thứ đó đều là nguyên liệu nấu ăn, nếu bọn chúng thật sự bị Bất Tử tộc tiêu diệt sạch sẽ, vậy sau này chúng ta sẽ phải uống gió tây bắc qua ngày sao?"

"Mẹ kiếp..."

Lời này vừa nói ra, khiến cho Thánh chủ Vân La lập tức biến sắc, bởi vì bản thân hắn hoàn toàn không có nghĩ tới điểm này.

Hắn quên mẹ cái chuyện nguyên liệu nấu ăn này rồi.

Trong lúc nhất thời, lời nói vốn vừa tới bên miệng cứ thế mà bị nuốt trở vào.

Lúc này hắn đã không có cách nào có thể nói với Tê Hùng cái gì nữa rồi, hơn nữa không những nói không được mà còn mẹ nó muốn khen ngợi.

Không chỉ có một mình Thánh chủ Vân La, mà đám người Thạch Thanh Phong có mặt ở bên cạnh cũng đã nghe thấy tòan bộ.

Tuy nhiên, phản ứng của bọn họ càng nhanh hơn, cũng không đợi Thánh chủ Vân La lên tiếng thì đã nghe thấy Thạch Thanh Phong nhíu mày nói.

"Ngươi, chính là quá mức nôn nóng, ta vừa mới nói cái gì? Tê Thánh chủ làm như vậy nhất định có lý do của chính mình. Ngươi thân là Thánh chủ, vậy mà lúc làm việc còn hấp tấp bộp chộp như vậy."

"Ta sao?"

Nghe vậy, Thánh chủ Vân La lộ ra vẻ mặt không thể tin được mà nhìn về phía Thạch Thanh Phong, ngươi mẹ nó vừa rồi cũng không phải là nói như vậy, tại sao hiện tại lại đổ hết lên đầu của ta rồi?

Vừa rồi lúc nói chuyện của Thánh địa Đạo Nhất, nguyên một đám các ngươi mắng còn khó nghe hơn cả ta mắng, nhưng mẹ nó hiện tại đều thành vấn đề của ta, là do ta hấp tấp sao?

Nhưng Thạch Thanh Phong hoàn toàn không cho Thánh chủ Vân La có cơ hội cãi lại, hắn vừa dứt lời thì đã quay đầu nhìn vê phía Te Hùng ở trong màn sáng của trận pháp rồi nói.

"Tê Thánh chủ, nguyên liệu nấu ăn nhất định không thể không bảo vệ. Như vậy đi, chúng ta sẽ xuất phát từ Thiên Hồng quan ở phía bên này, đến lúc đó lại cùng nhau hội hợp một chỗ, rồi nghĩ cách cứu viện Yêu tộc."

"Được như thế càng tốt."

Nếu chỉ dựa vào một mình Thánh địa Đạo Nhất đúng thật là có chút không đáng chú ý, dù sao thứ mà bọn họ đối mặt cũng là Bất Tử tộc và Yêu tộc.

Cho nên Thạch Thanh Phong đã đề nghị ở phía Thiên Hồng Quan cũng nên đồng thời hành động.

Dù sao thì lãnh địa của Bất Tử tộc hiện tại gân như không thể bố trí phòng vệ, mà Bất Tử tộc cũng đã sớm từ bỏ nó.

Cho nên nếu bọn họ xuất phát từ Thiên Hồng quan thẳng tiến đến Yêu tộc, dọc đường đi này cũng không có nguy hiểm gì.

Sau khi thương nghị với nhau xong, lúc này Tê Hùng mới cắt đứt trận pháp.

Lúc này Thánh chủ Vân La đang dùng ánh mắt oán hận mà nhìn chằm chằm vào Thạch Thanh Phong, lão gia hỏa này thật đúng là một điểm tình nghĩa cũng không nói, thậm chí là khi nói dối còn không đỏ mặt.

Đối mặt với ánh mắt oán giận của Thánh chủ Vân La, Thạch Thanh Phong lại trực tiếp lựa chọn làm lơ, tựa như không hề bị ảnh hưởng gì.

Dù sao chuyện liên quan đến Ma tộc tạm thời không thể làm gì được, chỉ có thể để các đại Liên minh và Thương hội tận lực chuẩn bị tốt nhất có thể.

Còn hiện tại vẫn là nên giữ lại được nguyên liệu nấu ăn trước rồi lại nói.

Theo Thánh địa Đạo Nhất khởi hành, đông đảo cuờng giả của Thiên Hồng quan cũng lần lượt lên đường, lao thẳng đến lãnh địa của Yêu tộc.

Hành động này của Nhân tộc đã khiến cả Yêu tộc và Bất Tử tộc đây đầu mờ mịt.

Đặc biệt là Bất Tử tộc, chỉ cân vừa nghĩ đến Nhân tộc là đã khiến cho tất cả các Bất Tử Đế đều phải đau đầu.

"Nhân tộc này lại muốn làm chuyện xấu gì nữa đây? Chúng ta đều đã rút lui roi vậy mà bọn họ còn không chịu buông tay sao?”

"Không nên như vậy, chúng ta cùng Yêu tộc chiến đấu kịch liệt thì sẽ trăm lợi mà không có bất kỳ tổn hại gì cho Nhân tộc mới đúng."

"Đúng đấy, dù gì đi chăng nữa, nếu Nhân tộc muốn ra tay thì cũng tuyệt đối không nên là hiện tại. Chỉ cần bọn họ chờ đến khi cả hai chúng ta cùng bị tổn thất rồi mới ra tay, chẳng phải sẽ càng dễ dàng hơn sao?"

Bọn chúng có chút sờ không rõ ý tứ lúc này ra tay của Nhân tộc, rốt cuộc là vì sao bọn họ lại làm như vậy, rõ ràng không đúng thời cơ mà?

Nếu lúc này ra tay, khả năng lớn nhất là buộc Bất Tử tộc và Yêu tộc ngừng chiến, nhưng nếu làm vậy thì bên phía Nhân tộc có thể đạt được lợi ích gì?

Bất Tử tộc đương nhiên là sẽ không nghĩ ra mục đích chuyến đi này của Nhân tộc chính là vì để nghĩ ra cách cứu viện Yêu tộc mà đến.

Đừng nói là Bất Tử tộc, ngay cả bản thân Yêu tộc cũng chưa từng nghĩ tới chuyện này.

Kể từ đó, thế cục ở trên chiến trường lập tức trở nên quỷ đị, cả Ma tộc và Bất Tử tộc đều không dám tùy tiện xuất thủ.

Dưới bầu không khí yên tĩnh và quỷ dị như vậy, Nhân tộc cuối cùng cũng thong thả đuổi tới.

Thánh địa Đạo Nhất đang đuổi tới lãnh địa Yêu tộc, trong khi đông đảo cường giả của Nhân tộc ở Thiên Hồng quan thì lại vượt ngang qua toàn bộ lãnh địa của Bất Tử tộc mà tới.

Với sự xuất hiện của Nhân tộc, bầu không khí càng trở nên không thích hợp.

Cho dù là Bất Tử tộc hay là Yêu tộc, nguyên một đám đều lộ ra vẻ cực kỳ kiêng ky khi đối mặt với xuất hiện của Nhân tộc.

"Nhân tộc các ngươi làm vậy là có ý gì? Bất Tử tộc ta đã lựa chọn rút lui, chẳng lẽ chúng ta còn phải chiến đấu thêm một trận nữa sao?"

Các Bất Tử Đế của Bất Tử tộc là người liên lạc với Nhân tộc trước, trong miệng tràn đầy ủy khuất và chất vấn.

Chúng nó đều mẹ nó chạy đến nơi này rồi, Nhân tộc còn muốn theo đuổi không bỏ, chẳng lẽ bọn họ thật sự muốn cá chết rách lưới sao?

Đối với cái này, một đám Đại Đế do Tam Đại Thánh địa đứng đầu trả lời.

"Nhân tộc ta không có ý này, nhưng Yêu tộc không thể bị tiêu diệt."

Hả?

"Các ngươi... Tới cứu Yêu tộc sao?"

Nghe được lời này, chư vị Bất Tử Đế đều lộ ra vẻ có hơi sửng sốt, chuyện gì đây? Nhưng ngay sau đó, nguyên một đám lập tức lộ ra mặt không nói nên lời mà quát.

"Sự sống chết của Yêu tộc thì có liên quan gì đến Nhân tộc các ngươi? Hơn nữa, hai tộc các ngươi không phải là kẻ thù truyền kiếp sao? Tại sao các ngươi mẹ nó lại tới cứu Yêu tộc?"

Bọn chúng thực sự không dám tin vào lỗ tai của mình, bộ dạng này mẹ nó giống như việc ngươi đi cứu một kẻ thù giết cha vậy, nhưng tại sao bọn họ lại làm như vậy?
Bình Luận (0)
Comment