Chương 955: Ma Quật biến động
Chương 955: Ma Quật biến độngChương 955: Ma Quật biến động
Chương 955: Ma Quat biến động
Sau khi được Tề Hùng an ủi một phen, tâm tình của Ngô Thọ cũng cảm thấy dễ chịu hơn một chút rồi quay trở về nghỉ ngơi.
Chỉ là lúc nhìn bóng dáng rời đi hắn, Tê Hùng cảm thấy có chút bất an, nếu nói cho hắn biết sư tôn của mình vẫn chưa chết, cũng không biết sẽ thế nào nữa.
Ra ngoài lâu như vậy, Ngô Thọ vẫn luôn phải dựa vào lương khô của Diệp Trường Thanh để thỏa mãn cơn thèm ăn.
Cuối cùng thật vất vả lắm mới trở về được, anh tự nhiên cũng muốn ăn một bữa nóng hổi.
Vì vậy, vào giờ ăn tối, Ngô Thọ đã chạy đến Thực Đường sớm, trong mắt tràn đây vẻ mong đợi.
Cuối cùng hắn cũng có thể ăn được bữa ăn mà bản thân hằng mong ước.
"Nhị sư huynh, ngươi trở vê rồi sao?"
Đám người Thạch Tùng, Hồng Tôn lần lượt chạy tới, sau khi gặp lại Ngô Thọ thì cũng lộ ra vẻ mặt mừng rỡ, dù sao thời gian dài như vậy cũng không gặp được Ngô Thọ, cho nên tất cả các sư huynh đệ tự nhiên đương nhiên là rất nhớ đối phương rồi.
Bởi vì các sư huynh đệ đều đã là các cao tâng của Thánh địa Đạo Nhất, cho nên lúc này bọn họ vẫn không cân phải tranh giành địa vị với nhau làm gì.
Sau đó bọn họ cùng nhau bước vào Thực Đường, nhưng đang chuẩn bị múc cơm thì đột nhiên Ngô Thọ lại nhìn thấy Vân Tiên Đại đang ngồi ăn cơm cùng đám người Vu Mặc, sau đó hai mắt của hắn lập tức trừng đến căng tròn.
"Chết tiệt... Sư... Sư..."
Lần này hắn đi Đông Châu còn không phải là tìm kiếm di thể của sư tôn sao, mẹ nó thi thể thì không tìm được, nhưng tại sao lại có thể nhìn thấy sự tồn tại của sư tôn ở ngay chỗ này vậy?
"Nha, Ngô Thọ, hiện tại mới trở về sao?"
Về phần Vân Tiên Đài, hắn chỉ ở một bên vừa ăn cơm vừa mỉm cười chào hỏi Ngô Thọ, cũng không nhận thấy có vấn đề gì.
Chỉ có Ngô Thọ là người duy nhất đứng ngơ ngác ở chỗ đó, tại sao sư tôn vẫn còn sống? Câu hỏi này vẫn luôn quanh quẩn ở trong đầu của hắn.
Không thể nào, ta mịa nó một đường đi từ Đông Châu đến Tây Châu, thậm chí còn không tiếc đi đại chiến mười mấy lần với mấy con lừa hói Phật môn đó, chính là vì để tìm được di thể của sư tôn.
Nhưng tại sao sư tôn vẫn còn sống?
Nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ của Ngô Thọ, đám người Hồng Tôn và Thạch Tùng cũng tỏ ra nghi hoặc nói.
"Nhị sư huynh vẫn chưa biết chuyện của sư tôn sao?"
"Ta biết cái gì? Ta hẳn là phải biết cái gì?"
Ngay sau đó mọi người lại giải thích ngắn gọn sự việc cho Ngô Thọ, nhưng đúng lúc này Tề Hùng lại bước vào.
Trong khoảnh khắc nhìn thấy Tề Hùng, đôi mắt của Ngô Thọ lập tức đỏ lên.
Hắn mẹ nó vừa trở vê là đã đi tìm hắn đầu tiên, nhưng con hàng này thế mà một chữ cũng không nói với hắn, thậm chí còn còn mẹ nó an ủi chính mìn một trận.
"Thất phu, ngươi nhục ta quá đáng lắm rồi."
Càng nghĩ càng tức giận, Ngô thọ nổi giận gầm lên một tiếng, sau đó lao vê phía trước ngay tại chỗ, mà Tê Hùng thấy thế cũng liên tục giải thích.
"Sư đệ, ngươi nghe ta giải thích, ta... ta cũng là sợ ngươi nhất thời không thể tiếp thu được, cho nên mới không biết phải nói với ngươi thế nào."
"Hiện tại còn nói cái gì, thất phu, chịu chết đi."
Trong lúc nhất thời, Tê Hùng và Ngô Thọ đang đánh nhau kịch liệt ở trên bầu trời phía trên Thực Đường, khiến cho rất nhiều đệ tử đứng nhìn xem đến đều phải than thở.
“Thật náo nhiệt mà."
Còn các đệ tử của Thánh địa Vân La và Thánh địa Dao Trì bị các đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất chế trụ cũng nhìn lên trận chiến kịch liệt ở trên bầu trời, sau đó nguyên một đám lộ ra vẻ mặt hiếu kỳ không thôi.
Dù sao thì những cảnh tượng như thế rất hiếm khi xảy ra ở Thánh địa Vân La.
Bởi vì đây là một bữa không có cơm ăn, Thánh địa Đạo Nhất đáng chết, tại sao ngươi lại có thể tu luyện thân pháp và thuật pháp khống chế đến mức không hợp thói thường như thế, tùy tiện lôi ra một người thì cũng đều đã là hóa cảnh.
Chẳng lẽ ngày thường các ngươi nhàn rỗi không chuyện gì làm sao?
Nghe nói trận chiến này kéo dài ba ngày, cuối cùng vẫn là Tề Hùng liên tục cầu xin tha thứ, cho nên lúc này Ngô Thọ mới chịu dừng tay.
Chỉ có bản thân hắn mới biết bản thân mình đã phải chịu đựng biết bao nhiêu đau khổ trong chuyến đi này.
Nhưng cuối cùng thì sao, mẹ nó sư tôn không chết, còn một đám sư huynh đệ mỗi ngày ở trong tông môn ăn sung mặc sướng, chỉ mẹ nó có một mình hắn ở bên ngoài mệt như chó.
Nghĩ đến đây, cơn giận ở trong lòng của Ngô Thọ cũng nhịn không được mà bị kéo lên không ngừng.
May mắn là theo thời gian trôi qua, oán khí ở trong lòng của Ngô Thọ cũng châm chậm tiêu tán.
Mà Thánh địa Vân La và Thánh địa Dao Trì cũng lục tục thay đổi mấy đợt đệ tử đến đây.
Tê Hùng nhìn Thánh chủ Vân La vừa mới chỉ huy một đám đệ tử của Thánh địa Vân La chạy đến như vậy thì lộ ra vẻ mặt ghét bỏ nói.
"Các ngươi đủ rồi đấy, nếu không các ngươi mang cả tông môn của mình đến đây lên đi, toàn chạy tới Thánh địa Đạo Nhất của ta làm gì?"
"Đây không phải là lo lắng về Yêu tộc ở phía bên kia..."
"Bớt nói lại đi, muốn ăn cơm thì nói muốn ăn cơm, nói mấy cái thứ rác rưởi này làm gì."
"Haha, ta vừa nói Tê Hùng rất thú vị."
Trong hơn một tháng, Thánh địa Vân La đã thay đổi bốn tốp người, bên phía Thánh địa Dao Trì cũng giống như thế. .
Ba vị lão tổ của hai đại Thánh địa đều đã tới, hiện tại lại đổi thành Thánh chủ Vân La và Thánh chủ Dao Trì.
Xem ra bọn họ đã thương lượng tốt với nhau để đổi lấy cơ hội ăn cơm của Thánh địa Đạo Nhất.
Chỉ là...
"Ngươi nói các ngươi có cần gì phải làm như vậy chứ? Cho dù có đổi đi đổi lại cũng không ăn được.
Tê Hùng thực sự là không nói nên lời, trong hơn một tháng qua, đệ tử và trưởng lão của hai đại Thánh địa đã bị thay đổi không ít người, nhưng mỗi lúc đoạt cơm thì lại không có ai thành công.
Cho đến nay cũng chỉ có Thánh chủ Vân La, Thánh chủ Dao Trì và một chúng lão tổ cấp Đại Đế mới ăn được cơm.
Về phân những người khác, một chút nóng nảy cũng có.
Không có cách nào khác, đánh không lại thì còn có thể làm gì khác sao?
Hơn nữa, làm gì có người mẹ nó nghĩ tới chuyện thân pháp và thuật pháp khống chế của Thánh địa Đạo Nhất lại ngưu phát đến như thế, lại mẹ nó còn có chỉ có thể sử dụng này hai loại thủ đoạn.
Nhưng cho dù có là như vậy, đệ tử của hai đại Thánh địa vẫn làm như không biết mệt.
Hơn nữa, nghe nói hiện giờ thân pháp và thuật pháp khống chế ở Thánh địa Vân La và Thánh địa Dao Trì đã trở thành sự tồn tại được hoan nghênh nhất, từ đệ tử thân truyền đến đệ tử tạp dịch, nguyên một đám đều buồn đầu khổ tu.
"Hắc hắc, không phải những tiểu tử đó cần phải tôi lội thêm sao? Vừa lúc có thể cho bọn hắn cơ hội này." Đối với cái này, Thánh chủ Vân La ngược lại là không thèm để ý tới, dù sao bản thân hắn mẹ nó ăn đến sảng khoái vô cùng.
Mọi thứ dường như đã trở lại tinh thần bình thường, bên trong Nhân tộc cũng trở nên yên tính.
Thánh địa Đạo Nhất mỗi ngày cũng đang từng bước ăn cơm và tu luyện, ngoại trừ việc thêm ra một vài "Người từ ngoài đến "nữa thì những thứ khác đều không có gì thay đổi.
Nhưng tất cả mọi người đều biết, hết thảy cái này chỉ là tạm thời, một khi Ma Quật trong lãnh địa của Bất Tử tộc thành hình thì đó sẽ là một tràng thảm họa đối với toàn bộ Trung Châu nói riêng và toàn bộ thế giới Hạo Thổ nói chung.
Nhưng sợ cái gì thì tới cái đó, sau nửa tháng qua đi, những người phụ trách giám sát Ma Quật ở trong lãnh địa của Bất Tử tộc đột nhiên truyền ra một đạo tin tức kinh thiên động địa.
Pháp tắc của trời đất đã sụp đổ, Ma Quật đang nhanh chóng thành hình, ý chí của Thiên Đạo đã áp chế thất bại.
Ý chí của Thiên Đạo đã thất bại, Ma Quật thành hình, Ma tộc giáng lâm đều đã trở thành điều tất yếu.
Tin tức vừa truyền ra, đám người Te Hùng đã nhanh chóng tập trung tại đại điện, ngay cả Thánh chủ Vân La và Thánh chủ Dao Trì đang ở Thánh địa Đạo Nhất cũng lập tức thông qua Truyền Tống Trận mà trở ve Thánh địa của mỗi người trước.
Truyền Tống Trận của Tam Đại Thánh địa đương nhiên là được liên thông với nhau, khiến việc đi lại rất thuận tiện.
Trong đại điện của Thánh địa Đạo Nhất, Tê Hùng nhìn về phía những người có mặt rồi nói.
"Ma Quật đã thành hình, Ma tộc sắp giáng lâm."
Nghe xong những lời này, mọi người ngược lại cũng không thay đổi sắc mặt quá nhiều, dù sao bọn họ cũng sớm đã có sự chuẩn bị.
Mà mọi việc đã đến nước này, mọi người cũng không còn cách nào khác ngoài việc toàn lực đánh một trận.
Hơn nữa, trong khoảng thời gian này, tất cả các chủng tộc ở trong thế giới Hạo Thổ không phải cái gì cũng không làm, giữa các Đại Đế của các tộc trao đổi với nhau có thể nói là khá thường xuyên, còn mục đích của nó đúng là vì chuyện liên quan đến việc đối phó với quân binh của Ma tộc, mà đối với cái này, các tộc cũng đã sớm có sự chuẩn bị sẵn sàng, hiện tại cũng coi như là chờ tới lúc bạo phát.