Chương 979: Một Chúng Lão Tổ Có Lòng Tham Không Đáy.
Chương 979: Một Chúng Lão Tổ Có Lòng Tham Không Đáy.Chương 979: Một Chúng Lão Tổ Có Lòng Tham Không Đáy.
Chương 979: Một Chúng Lão Tổ Có Lòng Tham Không Đáy.
Vừa đặt đũa xuống, ngay cả một lời nói tán dương mà mọi người cũng nói không nên lời mà chỉ tập trung tinh thân cho việc ăn cơm.
Trên bàn cũng chỉ có một mình Diệp Trường Thanh là còn khá bình tĩnh, mà không nhanh không chậm thưởng thức một bàn nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Thần này.
So với nguyên liệu nấu ăn Ma tộc thông thường, nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Thần này có hương vị ngon hơn và có công hiệu mạnh hơn rất nhiều.
Cho nên hắn chỉ nếm thử mỗi một món ăn một chút, còn về phần những người khác ở trên bàn ăn thì như một đám ác quỷ đầu thai, trong miệng nhét đến tràn đầy.
Một bàn mỹ thực này nhìn qua không ít, nhưng dưới một trận gió cuốn mây tan của mọi người vẫn là nhanh chóng bị càn quét trống không.
Thậm chí là sau khi đã ăn xong rồi, nhưng tất cả mọi người vẫn còn cảm thấy chưa thỏa mãn.
"Hô, đây là mỹ vị thần tiên gì vậy?”
"Thỏa mãn quá."
Nguyên một đám người lười biếng dựa vào ghế, vừa nhớ lại mỹ vị vừa rồi, vừa tiếc nuối thở dài.
Hương vị không có gì có thể bắt bẻ, nhưng số lượng quá ít.
Tại sao vừa mới ăn được một con nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Thần mà trong lòng vẫn cảm thấy còn chưa đủ ăn.
Vừa mới ăn xong, trong lòng của bọn người Vân Tiên Đài, Thạch Thanh Phong lại bắt đầu đánh chủ ý lên người của đám Ma Thần đó.
Món ngon như vậy làm sao có thể chỉ ăn trong một lần được, không đủ, hoàn toàn không đủ ăn.
Không chỉ có một mình bọn hắn, mà ngay cả lão tổ của Liên minh Trận Pháp Sư Sư ở một bên cũng trợn mắt nhìn quanh, sau đó vừa cười vừa nói.
"Chư vị Đại Đế, không biết các ngươi còn muốn lấy nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Thần này nữa không?”
Hả?
Nghe vậy, tất cả mọi người đều sửng sốt một lúc, sau đó nguyên một đám nhanh chóng kịp phản ứng, hóa ra lão già này cũng ăn chưa đủ giống như vậy.
Chỉ là lan sau chắc chắn không thể tính thêm hắn vào được, không có chuyện không xuất lực mà còn muốn ăn nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Thần. Cho nên, chỉ thấy Bạch Tổ sâu kín nói một câu.
"Ta có ý tưởng này, nhưng ngươi..."
Không đợi Bạch Tổ nói xong, lão tổ của Liên minh Trận Pháp Sư Sư này đã lập tức mở miệng nói ra.
"Thực ra thì ta còn có một ít trận bàn cấp Thánh, nguyện ý cống hiến cho chư vị Đại Đế."
"Ngươi vẫn còn trận bàn cấp Thánh sao?"
Lần trước lão gia hỏa này đã lấy ra hơn 500 trận bàn cấp Thánh rồi, ngay cả nội tình của Liên minh Trận Pháp Sư Sư cũng đã bị hắn móc rỗng, vậy mà hiện tại hắn vẫn còn nữa sao?
Thạch Thanh Phong có chút không tin mà lên tiếng.
"Toàn bộ trận bàn cấp Thánh của Liên minh Trận Pháp Sư đều đã không còn. Ngươi trận bàn cấp Thánh từ đâu?"
"Hac hắc, thực không dám giấu giếm, mặc dù Liên minh Trận Pháp Sư không còn, nhưng ở chỗ này của ta vẫn còn có một ít hàng tôn kho."
Lão già này còn cất giấu trận bàn cấp Thánh nữa sao?
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của mấy người Vân Tiên Đài đều trở nên cổ quái, rốt cuộc thì cái lão gia hỏa này đã tham bao nhiêu vậy?
Toàn bộ Liên minh Trận Pháp Sư Sư có tổng cộng hơn 200 trận bàn cấp Thánh, trước đó con hàng này đã tự mình lấy ra 300 chiếc, nhiều hơn toàn bộ Liên minh Trận Pháp Sư Sư cộng lại rồi.
Hiện tại thế mà vẫn còn nữa sao?
"Ngươi còn lại bao nhiêu? Nếu quá ít thì cũng chẳng có ý nghĩa gì cả."
Một vị lão tổ của Thánh địa Dao Trì mở miệng hỏi, sau khi nghe được lời này, lão tổ của Liên minh Trận Pháp Sư Sư này cũng không có giấu diếm mà duỗi ra năm ngón tay, sau đó vừa cười vừa nói.
"Còn năm trăm, có lẽ là đủ."
Nghe thấy lời này, tâm tình của đám người Vân Tiên Đài đã không thể bình tĩnh được nữa, con hàng này mẹ nó vẫn còn tận năm trăm trận bàn cấp Thánh nữa, quả thực là không hợp thói thường.
"Nhiều năm như vậy, chẳng lẽ toàn bộ trận bàn cấp Thánh của Liên minh Trận Pháp Sư Sư đều đã tiến vào trong túi bên eo của ngươi đấy chứ?"
Tham, lão già này tuyệt đối là một tên cực kỳ tham, hơn nữa còn là cái loại lòng tham không đáy kia.
Đối mặt với ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, vị lão tổ của Liên minh Trận Pháp Sư Sư này cũng có chút nhịn không được mà mặt già đỏ ửng, sau đó ngượng ngùng mỉm cười. "Còn không phải là giúp bọn họ bảo quản sao?”
Chỉ là đối với lời này, đám người Vân Tiên Đài đương nhiên không tin, lão gia hỏa này bảo quản cái rắm, Liên minh Trận Pháp Sư Sư cũng thật là có phúc khí khi có một tên lão tổ giống như hắn.
Nhưng những chuyện này không không liên quan gì đến bọn họ, người ta là lão tổ của Liên minh Trận Pháp Sư Sư, đây là vấn đề nội bộ của người ta.
Đối với đám người Vân Tiên Đài mà nói, chỉ cần có trong tay trận bàn cấp Thánh là tốt rồi.
Sau khi nhận lấy 500 trận bàn cấp Thánh này, mọi người đều đồng ý sẽ chia cho hắn một phần vào lần sau khi lấy được nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Thần.
Sau khi nhận được câu trả lời, lúc này cái tên lão tổ của Liên minh Trận Pháp Sư Sư này mới vừa lòng thỏa ý rời đi, mặc dù lại mất đi năm trăm trận bàn cấp Thánh, nhưng trong lòng hắn vẫn cảm thấy không lỗ.
Đợi lát nữa trở về sẽ kêu mấy tên minh chủ kia tăng ca luyện chế là được.
Có thể ăn cơm là được rồi.
Thật không nghĩ đến, mấy ngày kế tiếp, lão tổ của Liên minh Đan Sư, lão tổ của Liên minh Phù Sư và lão tổ của Liên minh Khí Sư đều nhao nhao tìm tới cửa.
Người đưa đan dược, người tặng phù trận, người đưa pháp bảo, nói chung là mục đích của bọn họ cũng chỉ có một, đó chính là ăn cơm và nếm mùi vị của Ma Thần.
Đối mặt với mấy tên lão tổ đưa tới nhiều bảo bối như thế, mấy người Vân Tiên Đài cũng gật đầu đồng ý.
Có trong tay phù trận, đan dược và pháp khí, lần này đối phó với đám Ma Thần kia chắc hẳn sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Chỉ là, ba tên này rõ ràng là không bằng lão tổ của Liên minh Trận Pháp Sư Sư.
Lão gia hỏa kia đúng thật là lòng tham không đáy, nhưng nhìn ba người này thì sao, , không nói liêm khiết thanh bạch thì cũng là một đám nghèo rách mùng tơi.
Những thứ được lấy ra về cơ bản là từ bên trong Liên minh của chính họ.
Nhìn thấy ba người bọn họ, đám người Vân Tiên Đài đều cảm thấy bọn họ thật đúng là liêm khiết.
Sau khi nếm thử hương vi của nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Thần xong, mọi người đều có cảm giác như vừa mở được hộp quỷ Pandora vậy, trong khoảng thời gian tiếp theo, mục tiêu của chúng lão tổ từ đầu đến cuối đều đặt ở trên người của đám Ma Thần.
Vì để có được nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Thần, thủ đoạn đó phải gọi là không từ thủ đoạn và không có điểm mấu chốt.
Các loại thủ đoạn bẩn thỉu và không thể gặp đều được sử dụng, mà dưới hoàn cảnh như vậy, mọi người thật đúng là đã lần lượt lấy được hai con nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Thần. Còn các vị lão tổ của tứ đại Liên minh cũng được nếm thử hương vị của nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Thần như ý muốn.
Nhưng lão tổ của Liên minh Đan Sư, lão tổ của Liên minh Phù Sư và lão tổ của Liên minh Khí Sư cũng chỉ được ăn cái loại này đúng một lần.
Suy cho cùng, đồ vật mà bọn họ cho cũng chỉ đủ cho một bữa ăn.
Ngược lại là lão tổ của Liên minh Trận Pháp Sư Sư, sau khi bản thân hắn ăn được lần thứ hai xong, vào lần thứ ba cũng đã trực tiếp đi thẳng đến hậu viện.
Thấy vậy, ba vị lão tổ còn lại đều cảm thấy nghi ngờ.
"Lão gia hỏa, ngươi còn có thể ăn nữa sao?"
"Ngươi có nhiều trận bàn cấp Thánh như vậy luôn sao?"
"Hắc hắc, có chút hàng tôn, có chút hàng tồn thôi."
Lão già này đã không còn là vấn đề tham hay không tham nữa, ngay cả mấy người Vân Tiên Đài đều sắp bị hắn làm cho tê đại đến nơi rồi.
Lần thứ nhất lấy ra hơn sáu trăm trận bàn cấp Thánh, lần thứ hai lại lấy ra thêm 500 chiếc, khiến cho bộ sưu tập trận bàn cấp Thánh của riêng một mình hắn đã lên tới 800.
Nhưng mẹ nó sau khi ăn xong lân thứ hai, lão gia hỏa này lại chủ động đi tới cửa, sau đó lại lấy ra thêm năm trăm trận bàn cấp Thánh.
Điều này đã làm cho đám người Vân Tiên Đài nhìn đến sững cả người.
Ngươi mịa nó đến cùng là đã tham bao nhiêu vậy?
Cùng là lão tổ, ngươi xem một chút ba người còn lại xem, từng người trong số bọn họ gần giống như những vị Bồ Tát sống.
Thậm chí Vân Tiên Đài cũng không nhịn được mà hỏi một câu.
"Ngươi làm như vậy. Thật sự sẽ không bị trời đánh chứ?”
Vân Tiên Đài tự nhận mình không phải là người tốt lành gì, thậm chí khi còn là tông chủ của Đạo Nhất tông, hắn cũng thường xuyên hố các đệ tử môn hạ của mình.
Nhưng hắn chắc chắn là sẽ không làm không đến một bước này.
Liên minh Trận Pháp Sư Sư thật sự là đã nghèo đến không còn mùng tơi để rớt, nhưng lão tổ hắn thì sao? Phải gọi là một tên giàu đến chảy cả mỡ.
Cái này còn chưa tính, nghe nói trong khoảng thời gian gần đây, lão già này là vô hạn nghiền ép mấy vị minh chủ của Liên minh Trận Pháp Sư Sư nữa.
Nghe nói mấy vị minh chủ kia ngoài việc ăn cơm thì thời gian để nghỉ ngơi cũng không có, bọn họ vẫn luôn phải điên cuồng luyện chế ra trận pháp cấp Thánh.
Làm như vậy có thật sự tốt lành gì không? Lương tâm của ngươi không đau sao? Đối với cái này, lão tổ của Liên minh Trận Pháp Sư Sư này lại ngượng ngùng cười nói. "Ta làm vậy cũng là vì để bọn hắn có một cơ hội rèn luyện thôi."