Chương 980: Van Cầu Các Ngươi Làm Người Đi.
Chương 980: Van Cầu Các Ngươi Làm Người Đi.Chương 980: Van Cầu Các Ngươi Làm Người Đi.
Chương 980: Van Câu Các Ngươi Làm Người Đi.
Lão tổ của Liên minh Trận Pháp Sư Sư đã hoàn toàn làm mới tam quan của đám người Vân Tiên Đài.
Ngay cả Vân Tiên Đài hắn tự nhận chính mình không tính là người tốt lành gì, chí ít là đã không ít lần hố được các đệ tử như đám người Tề Hùng, nhưng những cái đó chẳng là gì so với lão tổ của Liên minh Trận Pháp Sư Sư này.
Sau khi bọn họ nhận lấy trận bàn, cái tên lão tổ của Liên minh Trận Pháp Sư Sư này mới hài lòng rời đi, hắn lại có thể ăn thêm một bữa cơm nữa rồi, hương vị của nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Thần đó thực sự khiến hắn càng nghĩ đến chuyện muốn ăn nhiều hơn, quả thực là làm người ta muốn ngừng mà ngừng không được.
Ngay khi lão tổ của Liên minh Trận Pháp Sư Sư này bước ra khỏi viện tử, ba vị lão tổ của Liên minh Đan Sư, Liên minh Liên minh Phù Sư và Liên minh Khí Sư đã ngay lập tức bao vây lấy hắn.
"Lão gia hỏa ngươi lấy đâu ra nhiều trận bàn cấp Thánh như vậy?”
"Đúng rồi."
"Tích lũy nhiều năm mà có."
"Tích lũy sao? Còn không phải là do lão già ngươi tham của sao?”
"Sao lại nói như thế? Ta thân là lão tổ của Liên Minh Trận Sư, sao có thể bị gọi tham của chứ?”
Ba vị lão tổ vừa ghen tị vừa ước ao, bọn họ cũng muốn ăn nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Thần đó, nhưng đáng tiếc là trên người của bọn họ đã không còn đan dược, phù trận hay pháp khí nào nữa.
Cho nên ngay khi bọn họ nhìn thấy lão tổ của Liên minh Trận Pháp Sư Sư này ái một trận phải một trận ăn như thế đã khiến cho ba người bị mê muội rồi.
Nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của lão già này, ba vị lão tổ đã mang theo tâm tư cõi lòng riêng về phần mình mà trở về Liên minh.
Cùng là lão tổ, nhưng tại sao người ta có thể ăn được còn mình lại không được?
Sau khi lão tổ Mộng Hồi Xuân của Liên minh Đan Sư, trở về trụ sở của Liên minh Đan Sư, bản thân hắn đã trái lo phải nghĩ một hồi lâu, cuối cùng chính mình vẫn phải cắn răng một cái mà lấy ra một chúng đan dược cấp Thánh.
Liên minh Đan Sư đương nhiên là có dự trữ đan dược thăng cấp, nhưng Mộng Hồi Xuân hắn lại khác với lão thất phu đó.
Con hàng này mịa nó đã làm giàu cho túi tiền của mình, mà Mộng Hồi Xuân hắn vẫn luôn thanh chính liêm khiết. Nhưng hiện tại, hắn lại không thể nhịn được nữa.
Hương vị của nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Thần đó ngon đến mức khiến người ta vừa mới ngẫm lại thôi là đã chịu không được mà thèm nhỏ dãi.
Làm lão tổ cả một đời, chẳng lẽ còn không được phép hưởng thụ một chút sao?
Hơn nữa, đời này của hắn đã bỏ ra bao nhiêu tâm huyết cho Liên minh Đan Sư và luyện chế ra biết bao nhiêu đan dược cấp Thánh, cho nên nếu hắn lấy ra một ít để ăn cơm còn không được sao?
Chỉ cần ăn một bữa thôi.
Nghĩ như vậy, Mộng Hồi Xuân lại vòng trở về và tìm được đám người Vân Tiên Đài.
"Ngươi cũng muốn lấy một phần sao?"
"Đúng, ta có đan dược cấp thánh."
"Ha2"
Gia hỏa này cũng tới, trước lời nói này, mấy người Vân Tiên Đài suy nghĩ xong cũng không từ chối, sau đó lại tiếp nhận đan dược và đồng ý lời thỉnh cầu của Mộng Hồi Xuân.
Chỉ là tiếp sau đó, lão tổ của Liên minh Phù Sư và Liên minh Khí Sư cũng lần lượt vòng trở vê.
Đồng thời bọn họ đều mang theo phù trận và pháp khí cấp Thánh, khá lắm, lão tổ của bốn nhà này đúng là điên thật rồi.
Ngay cả khi đám người Vân Tiên Đài không thu về, hai người bọn họ cũng mặc kệ, sau đó làm ra tư thế ngươi không thu, hôm nay ta sẽ không rời đi.
Cho nên mấy người Vân Tiên Đài cũng không còn cách nào khác ngoài việc chỉ có thể nhận lấy đan dược, phù trận và pháp khí cấp Thánh do ba vị lão tổ đưa tới.
Trong đầu của bọn họ vốn là nghĩ ăn một bữa thì ăn một bữa, sau đó sẽ thu tay lại.
Nhưng mẹ nó thứ chết tiệt này giống như có độc vậy, cho dù là chỗ nào cũng nhịn không được.
Sau khi lại lân nữa bắt được một nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Thần khác, ba người Mộng Hồi Xuân đã ăn no nê xong thì cũng không chút do dự mà quay trở về Liên minh của mỗi người, sau đó lại lấy ra một nhóm đan dược, phù trận và pháp khí cấp Thánh.
Lão tổ của tứ đại Liên minh thực sự là hoàn toàn ăn đến phát điên luôn rồi.
Nhưng người chịu thiệt hại nhiều nhất lại thuộc vê một đám minh chủ thủ hạ của bọn hắn.
Những thứ như trận bàn và đan dược cấp Thánh được lưu trữ trước đó rõ ràng là không chống được mấy lần.
Sau một loạt trận chiến khốc liệt liên tiếp, mặc dù lũ Ma tộc vẫn tiếp tục tiếp viện, nhưng nhóm Ma tộc thương vong càng ngày càng cao, đến đằng sau vê cơ bản là mỗi một trận chiến đều có một tên Ma Thần ngã xuống.
Mà điều này cũng trực tiếp làm lũ Ma tộc tê ran, nhưng cùng lúc đó, minh chủ của tứ đại Liên minh cũng bị làm cho tê dại.
"Lão tổ, ta... Ngươi có thể bớt một bữa được không?”
Trong Liên minh Khí Sư, một vị minh chủ ở trong đó đã lộ ra vẻ mặt đáng thương mà nhìn về phía lão tổ nhà mình.
Bởi vì từ sau hơn nửa tháng trước khi hàng tôn kho ở chỗ lão tổ đã hết hơn phân nửa xong, mấy người bọn hắn mẹ nó chưa từng được đi nghỉ ngơi.
Mỗi ngày không phải là đang luyện chế trận bàn cấp Thánh thì cũng chính là đang luyện chế trận bàn cấp Thánh.
Hơn nữa nếu muốn luyện chế cái trận bàn cấp Thánh này này vốn là cực kỳ tiêu hao tinh thân, sau một thời gian dài luyện chế cường độ cao như vậy, ba vị minh chủ đã cảm giác chính mình sắp bị suy sụp tinh thần luôn rồi.
Tuy nhiên hết lần này tới lân khác, lão tổ hắn lại dường như đã bị tiêm máu gà vậy.
Không chỉ tự mình động thủ luyện chế mà còn không lúc nào là không giám sát, không cho bọn họ được lười biếng.
Nhưng mẹ nó cơm cũng là ngươi ăn, mệnh là chúng ta chơi, cái này có chút bất cong quá rồi.
Vừa nghe thấy những lời này, lão tổ của Liên minh Trận Pháp Sư đã lập tức tối sầm mặt lại, sau đó hừ lạnh nói.
"Ngươi không thấy ta cũng ở chỗ này sao, chút khó khăn này mà ngươi đã không chịu nổi, sau này làm sao có thể gánh vác trọng trách của Liên minh Trận Pháp Sư ta?"
"Lão tổ, chuyện này có liên quan đến nhau không?"
"Làm sao có thể không liên quan đến nhau? Chính cái gọi là chỉ có chịu đựng gian khổ mới có thể trở thành người trên người, cho nên bớt nói nhiều lời, luyện cho ta nhanh lên."
"Ta...
Lão tổ, van cầu ngươi làm người đi.
Ba vị minh chủ lộ ra vẻ mặt tử tướng, chúng ta mẹ nó là minh chủ, có thể có một số nhân quyền được không?
Không chỉ có một mình Liên minh Trận Pháp Sư, mà ngay cả Liên minh Khí Sư, Liên minh Phù Sư và Liên minh Đan Sư, tình hình lúc này của nguyên một đám đều giống như nhau.
Bốn vị lão tổ đều giống như bị phát điên, chính là dường như chính mình sẽ không bỏ lỡ bất kỳ bữa ăn nào có nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Thần vậy.
Hơn nữa, vì để săn giết Ma Thần, nhu cầu về trận bàn, phù trận, đan dược và pháp khí cấp Thánh này quả thực là không nhỏ.
Cho đến tận bây giờ, bọn họ có thể may mắn như thế là vì ít nhiều không bận tâm đến việc tiêu thụ những bảo bối này.
Gần một tháng trôi qua, nhóm Mộng Hồi Xuân cuối cùng cũng bộc phát ra lương tâm của mình mà tặng cho các vị minh chủ nhà mình một ngày nghỉ, nhưng sau khi bọn họ bước ra khỏi viện tử và bị người đến kẻ đi nhìn thấy, nguyên một đám đều vô cùng bàng hoàng.
"Mẹ nó thằng cha nào đây?"
Chỉ thấy ba con người này lộ ra sắc mặt tái nhợt, hai mắt vô thần, bộ dạng đó trông vô cùng già nua và thiếu sức sống mà bước ra với những bước đi phù phiếm.
Bộ dạng này khiến cho những người kẻ đến kẻ đi xem đến ngây ngẩn cả người.
Bộ dáng đó sợ là không sống được bao lâu nữa rồi.
Quay trở lại Liên minh Đan Sư, rất nhanh đã có một vị trưởng lão tiến lên hỏi.
"Vị đạo hữu này, ngươi không sao chứ? Có cần lão phu giúp ngươi kiểm tra một chút không?”
Ngay cả minh chủ của nhà mình mà cũng không nhận ra, khiến cho ba vị minh chủ nghe vậy thì hừ lạnh một tiếng rồi nói.
"Cút, nhìn cho thật kỹ, ta là minh chủ."
Hả?
Nghe xong lời này, một chúng trưởng lão mới nghiêm túc bắt đầu đánh giá đối phương, khá lắm, tại sao chỉ trong vòng thời gian chưa đầy một tháng mà ba vị minh chủ lại trở nên như thế này?
Bộ dạng đó khiến người ta cảm thấy đối phương không sống nổi mấy ngày nữa vậy, bọn họ đây là bị Ma nữ nào lấy Dương bổ Âm rồi?
Quả thực là trông giống với một cái xác sống biết đi, như thể là đã trải qua sự ngược đãi của một tên phế nhân nào đó vậy.
Nhìn ba vị minh chủ lộ ra ánh mắt trống rỗng, khiến cho chúng trưởng lão vừa cảm thấy khó hiểu vừa quan tâm hỏi.
"Minh chủ, ngươi... Tại sao các ngươi lại thành ra như vậy?"
"A, ngươi cứ thử luyện chế đan dược cấp Thánh trong vòng một tháng không ngủ không nghỉ xem."
Hả?
Trong một tháng qua, ba người bọn họ thật sự không có nghỉ ngơi chút nào, Mộng Hồi Xuân quả thực là giống như bị tiêm máu gà vậy, ban ngày ở bên cạnh bọn họ, buổi tối cũng ở bên cạnh bọn họ. Ngoại trừ giờ ăn cơm ra, thời gian còn lại của ba người đều dành để luyện chế đan dược.
Hơn nữa, Mộng Hồi Xuân thậm chí còn không tiếc cống hiến ra nguyên vật liệu và các loại linh thảo cao giai cần thiết của mình ra.
Mục đích chính là vì để được ăn một miếng nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Thần này.
Điên rồi, quả thực là điên rồi, một ngày này cũng là do hắn thấy bọn họ thật sự kiên trì không được, cho nên mới thả cho bọn họ một ngày nghỉ ngơi, còn thấy không thể nhịn được nữa, được cho nghỉ một ngày, còn bản thân Mộng Hồi Xuân vẫn đang ở trong phòng luyện đan.