Chương 988: Ma Tộc Không Bao Giờ Thừa Nhận Thất Bại
Chương 988: Ma Tộc Không Bao Giờ Thừa Nhận Thất BạiChương 988: Ma Tộc Không Bao Giờ Thừa Nhận Thất Bại
Chương 988: Ma Tộc Không Bao Giờ Thừa Nhận Thất Bai
Xung quanh triệt để yên tĩnh, thậm chí ngay cả cái bóng của nguyên liệu nấu ăn Ma tộc cũng không thấy, khiến cho không thể nhìn thấy bóng của các thành phần quỷ, và Vân Tiên Đài buồn bực đến mức chửi má nó.
Ngươi nói ngươi mẹ nó làm cho ra cái Ma Quật này xong rồi lại cuối cùng không tiến vào như vậy là muốn tới làm gì?
Không chỉ một mình Vân Tiên Đài, mà các tu sĩ của Nhân tộc khác cũng có ý tưởng tương tự.
"Ngươi nói những Ma tộc này đã đi đâu rồi? Một con cũng không tìm được."
"Ai biết, nếu như sau này chúng nó không xuất hiện nữa thì phải làm sao đây."
"Phi phi phi, miệng quạ đen, không biết nói chuyện thì bớt tranh mấy câu đi."
Tâm lý của Nhân tộc đã hoàn toàn đảo ngược, trước đây họ coi Ma tộc là tai họa ngập đầu, Ma Quật là nguồn gốc của sự náo động.
Lúc này, sau khi nhìn vào cửa vào Ma Quật ở trước mắt, cái này chỗ nào là nguồn gốc của sự náo động, đây mẹ nó quả thực là cửa vào kho thóc của Nhân tộc ta.
Bên trong đó đều là nguyên liệu nấu ăn tươi ngon.
Nếu bốn phía tìm không thấy nguyên liệu nấu ăn Ma tộc, vậy bọn họ chỉ có thể chờ đợi.
Theo mệnh lệnh của Vân Tiên Đài, tất cả các tu sĩ của Nhân tộc bắt đầu ngưng thần tĩnh khí, an tĩnh chờ đợi nguyên liệu nấu ăn mắc câu.
Bốn phía là một mảnh im ắng, mặc dù mọi người lộ ra vẻ mặt bình tĩnh, nhưng trong mắt lại lóe lên một tia sáng không hiểu ra sao.
Chỉ còn lại mười tên Ma tu bị trói gô kia, nguyên một đám ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong mắt của bọn họ bọn họ tràn đầy sự nghi hoặc và bối rối.
Rốt cuộc thì những tu sĩ của Nhân tộc này đang làm gì vậy? Mẹ nó mỗi một tên đều bị bệnh thân kinh.
Khi đến Ma Quật, bọn họ không làm gì cả mà lại trực tiếp trốn đi, bây giờ thì càng hay hơn nữa rồi, mẹ nó ngay cả khí tức cũng yếu đi không ít.
Các ngươi đang làm gì thế? Tĩnh toạ sao? Mẹ nó làm gì có người nào chạy tới của Ma Quật đi tính tọa chứ?
Xung quanh là một mảnh yên tĩnh, ngoại trừ tiếng gió ra thì không có bất cứ âm thanh nào khác.
Ở phía bên kia của Ma Quật, cũng chính là nơi mà Ma tu gọi là Thánh Địa Ma giới, sau khi thông qua Ma Quật nhìn lại thì cũng chỉ có thể nhìn thấy một góc của Ma giới. Hơn nữa, tổng diện tích của toàn bộ Ma giới cũng không hề nhỏ hơn thế giới Hạo Thổ bao nhiêu.
Chỉ là vào lúc này, một lượng lớn Ma tộc đã tụ tập ở lối vào tại phía bên kia của Ma Quật, từ xa nhìn lại có vẻ như còn có nhiều Ma tộc hơn đang kéo đến đây.
Dẫn đầu là hai tôn Ma Thần.
Lúc này, hai gã Ma Thần đó đang nhìn về phía đông đảo Ma tộc ở trước mắt, chỉ thấy trong mắt những con Ma tộc này tràn đầy sự nghi hoặc và vẻ phức tạp.
Ở trong đó làm gì còn có chỗ cho cảm giác coi trời bằng vung của lúc đầu nữa.
Truy cứu nguyên nhân thì hoàn toàn là vì cái đám Ma tộc đã trốn thoát trở về.
Chúng nó đã bị Nhân tộc đánh cho đại bại ở Thiên Hồng quan, sau đó nguyên một đám phải một đường không dám dừng lại mà trực tiếp trốn trở về Ma giới.
Chúng nó vừa mới đi qua Ma Quật là đã gặp phải những Ma tộc đang tụ tập và chuẩn bị tiến vào thế giới Hạo Thổ này.
Nhưng khi chúng Ma tộc này nhìn thấy nguyên một đám kia đều lộ ra thân sắc sợ hãi, trên người mang thương như vậy thì cũng tâm sinh tò mò.
Sau một hồi tra hỏi thì mới biết được, chúng nó ở trong thế giới Hạo Thổ đã bị đánh bại, hơn nữa còn là đại bại.
Vô số Yêu tộc không chỉ bị thương vong thảm trọng, ngay cả Ma Thần cũng bị giết chết chỉ còn lại lại một con.
Sau khi biết được kết quả này, những Ma tộc còn chưa bước vào thế giới Hạo Thổ này đều bối rối và trong lòng tràn đầy sự nghỉ ngờ.
Không phải đã nói ở phía đối diện với Ma Quật là nơi săn bắt của Ma tộc sao?
Chẳng phải đã nói cả đám sinh linh ở phía bên kia Ma Quật đều cực kỳ yếu đuối giống như cá nằm trên thớt sao?
Tại sao mẹ nó mạnh mẽ trở thành như vậy? Đại quân của Ma tộc và nhóm Ma Thần tiên phong thế mà mịa nó đều bị giết chết, ngươi gọi đây là cực kỳ yếu sao?
Trong lúc nhất thời, những con Ma tộc còn chưa bước vào thế giới Hạo Thổ đã bắt đầu dao động, chủ yếu là do những miêu tả quá mức sinh động như thật của những con Ma tộc đã trốn về được kia.
Chỉ sợ đây không phải bãi săn gì cả, mà ở phía đối diện với Ma Quật này rất có thể là một trận huyết chiến.
Mắt thấy còn chưa xuất phát, sĩ khí cũng đã biến thành như vậy, khiến cho hai tôn Ma Thần phụ trách thống lĩnh một đám Ma tộc này lập tức bạo nộ, sau đó ra lệnh bắt lấy toàn lộ đám Ma tộc về mới trốn trở về và nói chuyện giật gân kia.
Bọn gia hỏa này vừa đến là đã làm nhiễu loạn quân tâm, khiến cho chiến ý của không ít Ma tộc đều giảm mạnh, quả thực đáng chết mà.
Lúc này, hai tôn Ma Thần đi qua thương nghị xong cũng bay lên trời rồi bay vào phía trên không của đông đảo Ma tộc, sau đó tức giận quát.
"Rống... (Các dũng sĩ của Ma tộc ta. )"
"Rống rống... (Kể từ khi Yêu tộc của ta ra đời cho tới nay, chinh chiến chư thiên, không sợ vạn tộc. Hiện tại, đối diện với Ma Quật ở ngay trước mặt các ngươi chính là cái được gọi là thế giới Hạo Thổ. )"
"Rống rống... (Đây là thế giới mà các đời tiên bối của Ma tộc ta đã muốn chiếm giữ. Còn các ngươi thân là dũng sĩ Ma tộc của ta, chẳng lẽ không kế thừa lòng dũng cảm của các đời tiền bối và hoàn thành tâm nguyện của bọn họ sao?)"
Theo Ma Thần này rống giận, rất nhiều Ma tộc ở phía dưới cũng sôi nổi rống giận để đáp lại, thân sắc ở trong mắt của chúng nó dần dần xảy ra thay đổi.
Thấy thế, trong lòng của tên Ma Thần này đã cảm thấy chắc chắn, sau đó tiếp tục quát.
"Rống... (Trong những năm qua, Ma tộc của chúng ta đã gặp phải vô số đối thủ cường đại, nhưng kết quả cuối cùng thế nào? Không phải vẫn bị đánh bại ở dưới chân của các dũng sĩ Ma tộc ta sao. )”
"Rống... (Ngay cả khi thế giới Hạo Thổ ở phía đối diện liêu chết phản kháng, nhưng đối với các dũng sĩ của Ma tộc ta mà nói thì tính là cái gì?)"
"Rống... (Nếu đối thủ yếu, Ma tộc ta sẽ một đường quét ngang. Nếu đối thủ mạnh, dũng sĩ ta cũng sẽ không vì thế mà cảm thấy sợ hãi. Bởi vì Ma tộc ta vĩnh viễn không bao giờ chịu thua. )”
Cuối cùng, tên Ma Thần này gam lên một tiếng, lúc này một đám Ma tộc ở bên dưới cũng hưng phấn quái kêu.
Sĩ khí xem như là đã khôi phục.
"Rống... (Cái đám phế vật đó không xứng làm dũng sĩ của Ma tộc ta. Hôm nay, bổn tọa sẽ giết chúng nó để hiến tế cho tất cả các dũng sĩ có trong Ma tộc ta. Nguyện vì Ma tộc ta thiên thu muôn đời, nguyện vì dũng sĩ của Ma tộc vô địch thiên hạ, trảm. )”
Theo một tiếng ra lệnh của vị Ma Thần này, những con Ma tộc từ Thiên Hồng quan trốn trở về này đều bị giết chết ngay lập tức.
Mà thi thể của chúng nó cư nhiên bị đông đảo Ma tộc có mặt chia ra ăn.
Ma tộc vốn là có thói quen ăn thịt đồng loại của mình, hơn nữa bọn chúng cũng sẽ không hê cảm thấy tội lỗi chút nào.
Đặc biệt là đối xử với những người được gọi là tội nhân của Ma tộc và chia ra ăn thi thể của bọn nó, trong mắt của lũ Ma tộc, đây là một hình phạt dành cho chúng nó và là một cách để rửa sạch tội nghiệt của chúng nó. Trong không khí nhất thời tràn ngập mùi máu tanh, ngay tại lúc nhìn thấy rất đông đảo Ma tộc đã lấy lại sĩ khí.
Cuối cùng hai tôn Ma Thần cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, như thế là tốt rồi.
Ngay sau đó, hai tôn Ma Thần này đồng thanh rống giận.
"Rống... (Các dũng sĩ của Ma tộc, mau theo ngựa của ta băng qua vùng đất rộng lớn để mở rộng lãnh địa cho Ma tộc chúng ta. Ma tộc vô địch. )”
Dưới sự dẫn dắt của hai tôn Ma Thần, đông đảo Ma tộc bắt đầu tiến vào Ma Quật và bước vào thế giới Hạo Thổ.
Tuy nhiên, điêu mà chúng nó không biết chính là, lúc này ở phía bên kia của Ma Quật đã sớm có người chờ đợi chúng nó, thậm chí nguyên một đám còn đang có chút thiếu kiên nhẫn nữa.
Suốt một ngày đêm, mọi người cứ chờ đợi như vậy, nhưng lại sửng sốt không nhìn thấy một cọng lông nào.
"Mẹ nó, cái đám Ma tộc này rốt cuộc bị sao vậy? Không phải đã nói là vũ dũng cỡ nào sao? Tại sao còn chưa tới nữa?”
"Ngươi kiên nhẫn một chút đi."
"Đã một ngày rồi, làm sao ta có thể kiên nhẫn được nữa?"
"Đừng nóng vội, khó có thể là sẽ lập tức liền..."
"Ngươi thiếu kiên nhẫn vậy, ta đã nói với ngươi..."
'Suyt, có động tĩnh."
Ngay khi không ít người không thể nhịn được nữa, Ma Quật vẫn luôn im hơi lặng tiếng kia lại đột nhiên xuất hiện biến hóa.
Rất nhiều tu sĩ của Nhân tộc lập tức nín thở ngưng thần, sau đó ánh mắt của một đám đều gắt gao nhìn chằm chằm Ma Quật ở trước mặt.
Đây là muốn tới rồi sao? Sau khi chờ đợi một ngày một đêm, cuối cùng mẹ nó cũng muốn tới rồi sao?
Ngay cả Vân Tiên Đài cũng hai mắt sáng lên, bởi vì những thứ này đều là nguyên liệu nấu ăn, nếu đã là bảo bối thì phải giữ thật chặt.
Sau đó từng đôi mắt ẩn náu ở trong bóng tối dần dần nổi lên hồng quang.