Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 299 - Chương 989: Vừa Ra Ngoài Là Đã Bị Bắt Lại

Chương 989: Vừa Ra Ngoài Là Đã Bị Bắt Lại Chương 989: Vừa Ra Ngoài Là Đã Bị Bắt LạiChương 989: Vừa Ra Ngoài Là Đã Bị Bắt Lại

Chương 989: Vừa Ra Ngoài Là Đã Bị Bắt Lại

Nhìn vào Ma Quật cuối cùng cũng có động tĩnh, khiến cho hai mắt của đông đảo tu sĩ trong Nhân tộc đều đã đỏ lên.

Còn mười tên Ma tu bị trói một ngày một đêm vừa nhìn thấy cảnh tượng này thì đều cảm thấy không hiểu ra sao.

Cái đám tu sĩ của Nhân tộc cả ngày không có động tĩnh gì này đột nhiên bị làm sao vậy?

Xoát một chút là hai con mắt đã đỏ hoe, giống như đã nhìn thấy một trân bảo tuyệt thế nào đó, nhưng ở cái nơi chim không thèm ia này có thể có loại bảo bối nào?

Tuy nhiên, trong lúc bọn họ vô tình nhìn về phía Ma Quật, hai mắt của nguyên một đám lập tức trừng đến căng tròn, trong lòng đột nhiên nổi lên một sự phỏng đoán nghe rợn cả người.

"Không thể nào, đừng nói thứ mà cái đám tu sĩ của Nhân tộc vẫn luôn chờ đợi chính là cái này đấy?"

Trước đó vẫn luôn cảm thấy kỳ lạ, nhiều tu sĩ của Nhân tộc vẫn luôn một hai phải mai phục ở chỗ này như vậy làm gì, hơn nữa vẫn luôn không không thấy bọn họ có động tĩnh gì.

Trong lúc mười tên Ma tu vẫn còn đang kinh ngạc, nhưng khi nhìn thấy Ma Quật có động tĩnh và sự thay đổi đột ngột của các tu sĩ của Nhân tộc này, khiến cho mười tên Ma tu này lập tức nghĩ tới một khả năng cực kỳ không thể tưởng tượng.

Nói chung là có vẻ như cũng chỉ có có một loại kết quả như thế.

"Ôôô.."

Ma tu dẫn đầu không khỏi giãy giụa, lúc này hắn muốn nhắc nhở Ma Thần đại nhân cỡ nào, chính mình muốn báo cho nó chạy nhanh lên, nơi này mẹ nó có mai phục.

Đáng tiếc là hắn không có biện pháp nào có thể phát ra âm thanh, mà Ma tộc ở phía bên kia hiển nhiên cũng không nhận ra điểm này.

Ma tu dẫn đầu này vẫn đang giãy giụa không ngừng, nhưng cho dù hắn có làm như thế nào thì cũng không thể thoát ra được, chính vì thế mà bản thân chỉ có thể trơ mắt nhìn nhóm Ma tộc đầu tiên thành công vượt qua Ma Quật và đi vào thế giới Hạo Thổ.

Về phần đông đảo tu sĩ của Nhân tộc, sau khi bọn họ nhìn thấy nhóm Ma tộc đầu tiên xuất hiện, hai mắt của nguyên một đám đều hoàn toàn đỏ ngầu, khóe miệng cũng bất giác nhếch lên.

Đây không phải nguyên liệu nấu ăn tới cửa sao?

"Đừng gấp, đợi thêm chút nữa, đợi toàn bộ bước qua hết rồi lại động thủ."

Cảm thấy một số người ở xung quanh đã có chút không kiềm chế được nữa, chúng tu sĩ lớn tuổi lập tức trâm giọng nói.

Tuy rằng bọn họ cũng rất sốt ruột nhưng vẫn biết, hiện giờ không phải lúc để gấp gáp. Bởi vì hiện tại những thứ này chỉ là một bộ phận nhỏ của Ma tộc, đằng sau nhất định còn có nhiều nguyên liệu nấu ăn hơn, nếu lúc này bọn họ động thủ, rất có thể sẽ dọa đến những nguyên liệu nấu ăn ở phía đằng sau kia lùi bước.

Nghe vậy, mặc dù trong lòng của đông đảo Nhân tộc đã rất phấn khích từ sớm, nhưng bọn họ vẫn phải chống lại sự thôi thúc hành động và lặng lẽ quan sát từng con nguyên liệu nấu ăn Ma tộc từ bên trong Ma Quật bước ra này.

Còn những con Ma tộc lần đầu tiên và có lẽ cũng là lần cuối cùng đến với thế giới Hạo Thổ này, sau khi bọn chúng bước ra khỏi Ma Quật thì nguyên một đám lộ ra vẻ mặt tò mò mà quan sát hoàn cảnh xung quanh.

Đây là thế giới Hạo Thổ được ghi lại trong ghi chép, cũng là nơi được mệnh danh là thiên đường và nơi đi săn của Ma tộc.

Cho nên đông đảo Ma tộc đó mới tràn ngập tò mò về thế giới Hạo Thổ này.

Dù sao chúng nó cũng đã đọc qua rất nhiều ghi chép về thế giới Hạo Thổ, nhưng đây lại là lân đầu tiên đến đây.

Đối với lần hành động này, Ma tộc có thể nói là đã lên kế hoạch hàng trăm năm và tiêu tốn vô số nguồn lực thì mới có thể cưỡng ép đả thông năm nơi Ma Quật.

Thậm chí vì để đối kháng với sự bài xích của ý chí Thiên Đạo trong thế giới Hạo Thổ, số lượng tài nguyên bị hao phí cũng vô cùng lớn.

Sau bao nhiêu nỗ lực như vậy thì lúc này đây, cuối cùng chúng nó cũng đến được nơi trong mộng tưởng này.

Chỉ là có điêu mà đông đảo Ma tộc không biết, trong vùng đất mộng tưởng của chúng nó, lúc này cũng có vô số ánh mắt tham lam đang nhìn chằm chằm vào chúng nó, thậm chí là đã chờ đợi rất lâu.

Có thể nói, biểu tình của hai bên lúc này gân như là giống nhau như đúc, ý tưởng cũng giống nhau như đúc, thậm chí ngay cả ánh mắt cũng giống hệt nhau.

Lũ Ma tộc cho rằng nơi này chính là thiên đường của chúng nó, nhưng trong mắt của các tu sĩ trong Nhân tộc đây chính là tràn đầy nguyên liệu nấu ăn, là nguyên liệu nấu ăn đứng đầu.

Bọn họ vẫn còn chưa nhận thấy được mối nguy hiểm, ngay khi càng ngày càng có nhiêu Ma tộc đi qua Ma Quật, cuối cùng hai tôn Ma Thần rốt cuộc cũng đã đến được thế giới Hạo Thổ.

Sau đó bọn chúng tham lam hít thở không khí của thế giới Hạo Thổ, nhưng trong lúc tận hưởng không khí thì loáng thoáng... Hả? Cái mùi này...

Mặc dù Ma tộc không có thánh niệm, nhưng thân là Ma Thần, cảm giác lực của chúng nó đương nhiên là phải viễn siêu hơn Ma tộc bình thường rồi.

Cho nên ngay tại lúc còn chưa kịp hưởng thụ một phen, hai tôn Ma Thần này lại đột nhiên phát giác được chung quanh nơi này có điểm không thích hợp. Bởi vì cái mùi này... "Rống..."

Bọn chúng lập tức gam lên giận dữ, nhưng hiển nhiên là đã không còn kịp nữa rồi, ngay tại lúc hai tôn Ma Thần này hiện thân, cùng với một tiếng ra lệnh của Vân Tiên Đài và các lão tổ cấp Đại Đế khác, các tu sĩ của Nhân tộc đang mai phục tại bốn phía đã lập tức lao ra từ bốn phương tám hướng.

“Các huynh đệ, xông lên."

“Chặn Ma Quat không cho nguyên liệu thoát ra ngoài."

"Có thể để lại người sống đều tận lực để lại người sống. Nhưng nếu thực sự không có cách nào thì cũng tận lực bảo đảm sự nguyên vẹn của nguyên liệu nấu ăn."

'Xông lên."

Những ngọn núi vốn yên tĩnh bỗng nhiên phát ra những tiếng kêu la tận trời, sau đó chính là cảnh bóng người đầy khắp núi đồi mà vây quanh lại đây giống như thủy triều.

Nhìn thấy cảnh này, nguyên một đám Ma tộc mẹ nó còn chưa kịp ngồi nóng mông đã phải choáng váng ngay tại chỗ.

Chuyện gì đây? Chúng ta ở đâu? Tại sao mẹ nó mới ra tới là đã bị người ta bao bọc thành sủi cảo luôn rồi?

Bóng người đầy khắp núi đồi này là có ý gì?

Hai tôn Ma Thần cũng lập tức ý thức được có gì không tốt, đồng thời rống giận liên tục, ra hiệu cho lũ Ma tộc phát động phản kích.

Đây rõ ràng là trúng kế rồi, nhưng hai tôn Ma Thần lại có chút nghĩ không thông tại sao lại thành ra như vậy.

Trước đó không phải đã nói khu vực xung quanh Ma Quật đã được dọn dẹp sạch sẽ, cho nên tuyệt đối an toàn sao? Nhưng tại sao chúng nó vừa mới ra tới là đã bị người ta vây quanh rồi?

Hơn nữa, chúng sinh linh ở trong thế giới Hạo Thổ này lấy đâu ra dũng khí chủ động tiến công Ma tộc chúng nó vậy?

Bọn chúng nghĩ hoài không thông, nhưng điều còn khó hiểu hơn nữa vẫn còn ở phía sau.

Khi song phương giao chiến với nhau, rất nhiều Ma tộc mới phát hiện ánh mắt của tu sĩ của Nhân tộc nhìn mình lại có một loại cảm giác quen thuộc không thể giải thích được.

Nói như thế nào đây, ánh mắt đó thật giống như là ánh mắt của chúng nó khi nhìn thấy tất cả các chủng tộc trong thế giới Hạo Thổ vậy.

Có Ma tộc đột nhiên phản ứng lại, mẹ nó chẳng lẽ chúng nó đã bị coi thành đồ ăn rồi sao?

Đây rõ ràng là ánh mắt khi thấy đồ ăn mới có, chẳng phải đã nói thế giới Hạo Thổ này là thiên đường của Ma tộc chúng nó sao? Nhưng tại sao lúc này mới vừa ra tới thì chúng nó đã biến thành đồ ăn rồi?

Chẳng lẽ phương thức mở ra không đúng hay là do đích đến của Ma Quật sai sao? Cho nên nơi này hoàn toàn không phải là thế giới Hạo Thổ.

Đang trong lúc tâm lý của chúng nó tràn đầy nghi hoặc, nhưng Nhân tộc kia lại hoàn toàn không cho đối phương cơ hội tìm hiểu, nguyên một đám mang theo hai mắt đỏ rực mà lao về phía trước, thậm chí các loại trận pháp và phù trận ở trong tay cũng bay tán loạn.

Còn đám Ma tộc đối mặt với trận pháp và phù trận bay bay đầy trời thì đã trực tiếp bị đánh cho hồ đồ luôn rồi.

Nhưng Nhân tộc cũng không nói nhảm, đối mặt với Ma tộc yếu có thực lực yếu hơn cũng không thèm nói nhảm mà trực tiếp trói trước đã rồi lại nói.

"Rống rong rống...'

"Đợi ở một bên đi."

Nếu chẳng may đối mặt với một số Ma tộc có thực lực mạnh hơn một chút và tạm thời không thể bó lại được, vậy bọn họ sẽ đánh một trận trước rồi bó lại sau.

Nếu thực sự không có cách nào có thể bắt sống được, vậy cứ giết chết đi là được, nhưng phải khá cẩn thận với cái suy nghĩ này.

Về phần hai tôn Ma Thần, bọn chúng đã lập tức bị Vân Tiên Đài, Bạch Tổ và các lão tổ cấp Đại Đế khác bao vây lại trước.

Lúc nhìn thấy hai tôn Ma Thần vây vào giữa này, Vân Tiên Đài cũng nhịn không được mà chảy một ngụm nước miếng rồi nói.

"Nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Thần lại đến nữa rồi, động thủ đi."

Bởi vì nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Thần này quả thực là một thứ cực kỳ tốt, sau khi ăn một lân thì sẽ không bao giờ có thể quên được.

Về phần hai tôn Ma Thần này, sau khi chúng nó nhìn thấy đám người Vân Tiên Đài đang điên cuông nuốt nước miếng thì cũng cảm thấy da đầu tê dại.

Mẹ nó, đây đáng lẽ phải là biểu tình của chúng ta, tại sao chính mình lại bị người ta nhìn như vậy chứ?

Trong lòng của chúng nó vừa phẫn nộ vừa tràn đầy cảm giác khó chịu, tại sao ta mẹ nó vừa ra khỏi cửa là đã trở thành đồ ăn chứ?
Bình Luận (0)
Comment