Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 300 - Chuong 990: Hoc Cach Thong Minh

Chuong 990: Hoc Cach Thong Minh Chuong 990: Hoc Cach Thong MinhChuong 990: Hoc Cach Thong Minh

Chương 990: Học Cách Thông Minh

Đối với Ma tộc mà nói, thế giới Hạo Thổ ở trước mặt này hoàn toàn không giống với trong truyền thuyết.

Đây mẹ nó nơi nào là thiên đường gì chứ? Rõ ràng chính là địa ngục.

Chúng nó vừa mới bước ra khỏi Ma Quật, thậm chí còn chưa kịp thở một hơi thì đã mạc danh kỳ diệu bị bao vây.

Hơn nữa đối với Ma tộc này một đám tu sĩ của Nhân tộc này đã không còn xa lạ gì, cho nên các loại thủ đoạn cũng là tâng tâng lớp lớp.

Gần như là vừa đối mặt, Ma tộc đã lập tức hiện rõ chính mình là bại tướng.

Mà theo thời gian trôi qua, Ma tộc càng ngày càng khó có thể chống cự, không chỉ vậy, ngay cả đường rút lui cũng bị chặn chết lại.

Cho dù chúng nó muốn mượn dùng Ma Quật để trốn trở về Ma giới, nhưng đông đảo Ma tộc vừa chuyển đầu là đã lập tức rơi vào tuyệt vọng.

Mà Nhân tộc ở phía bên này đã hoàn toàn rơi vào trạng thái điên cuồng, nhiều nguyên liệu nấu ăn như vậy, lần này bọn họ phát tài rồi.

Trên chiến trường là một mảnh hỗn loạn, đủ loại phù trận và trận bàn tùy ý bay múa.

Còn đông đảo Ma tộc rống giận liên tục, nhưng không thể thay đổi được bất cứ thứ gì.

Nhìn cảnh tượng trước mắt, mười tên Ma tu bị trói go đều nhìn đến trợn mắt há hốc mồm, cho dù có nói thế nào thì bọn họ cũng không dám tin vào cảnh tượng trước mắt.

Trước đó ở bên ngoài Thiên Hồng quan, mặc dù Ma tộc cũng bị đánh bại, nhưng ít ra là không có khó coi như thế này.

Tuy nhiên, lần này lại càng khoa trương hơn, nguyên một đám bị đánh cho không còn sức hoàn thủ.

Trong mắt của cái tên Ma tu đứng đầu này tràn đầy sự nghi hoặc, đây chẳng lẽ vẫn là Ma tộc mà hắn vẫn luôn sùng bái, vẫn luôn là cường giả mà chính mình hướng tới sao?

Tại sao lại yếu đuối như vậy, tại sao vừa đối mặt là đã bị tu sĩ của Nhân tộc đánh cho hồ đồ như vậy chứ?

Nhưng trên thực tế lại không phải là bị đánh cho hồ đồ mà là tâm thái có vấn đề.

Đối mặt với Ma tộc, tâm thái của chúng tu sĩ trong Nhân tộc rất thoải mái, dù sao đây đều là nguyên liệu nấu ăn, cho nên lúc đánh lên tới tự nhiên cũng không có chút kiêng dè gì, trong lòng càng không tồn tại cái thứ gì được gọi là sợ hãi hay khiếp đảm linh tinh gì đó.

Nhưng xem xét lại Ma tộc thì sao, ngay khi đối mặt với thế tới rào rạt của Nhân tộc lại không hề có một chút sự chuẩn bị nào và bị đánh cho hồ đồ ngay tại chỗ, cho nên kết quả cuối củng đương nhiên là phải rơi vào thế hạ phong rồi. "Mau mau, bắt sống trước rồi bó lại."

"Ngươi mẹ nó ném phù trận lên nguyên liệu nấu ăn làm gì?"

"Cẩn thận một chút, đừng làm hư hao nguyên liệu nấu ăn, đừng để lãng phí."

Một đám Nhân tộc càng đánh càng hung hãn, còn lũ Ma tộc thì càng đánh càng cảm thấy kinh hãi.

Ghi chép này có phải sai rôi không? Thế giới Hạo Thổ này nơi nào là thiên đường của chúng nó chứ, cho dù có nhìn từ góc độ nào cũng đều không giống

Trong lúc đại chiến một hồi, Ma tộc cũng đã không thể kiên trì được bao lâu, cuối cùng cơ hồ có thể nói là toàn quân bị diệt.

Hai tôn Ma Thần cũng một chết một bị thương.

Bởi vì đây là lần đầu tiên bọn người Vân Tiên Đài bắt sống được Ma Thần, cho nên trong lòng của nguyên nguyên một đám đều cảm thấy mừng rỡ, bởi vì đây chính là một bước tiến bộ của bọn họ.

Nhìn thấy nhiều Ma tộc bị bắt sống như vậy, mười tên Ma tu cũng tâm như tro tàn.

Đây là đối tượng mà bọn họ vẫn luôn sùng bái, đây chính là sự tồn tại mà bọn họ không tiếc dùng cả đời để theo đuổi sao?

Mẹ nó nguyên một đám đều trở thành tù nhân luôn rồi.

"Sư tôn, còn bọn họ nên xử lý thế nào?"

Sau khi trận chiến kết thúc, Hồng Tôn nhìn về phía mười người Ma tu kia rồi hỏi Vân Tiên Đài ở bên cạnh.

Nghe vậy, Vân Tiên Đài liếc nhìn mười tên Ma tu một cái rồi thản nhiên nói.

"Mang vê trước đã rồi nói sau."

Bởi vì mười tên Ma tu này là thuận tay bắt được, cho nên Vân Tiên Đài cũng không lười để ý đến, cứ mang về thẩm vấn một phen, xem chính mình có thể lấy được thông tin vê nơi ẩn náu của mấy tên Ma tu này không.

Nếu đã hỏi không ra cái gì, vậy thì đến lúc đó cứ giết chết là được.

Vụ thu hoạch khá thành công, sau đó để lại một đội người canh gác ở đây, từ đó theo dõi chặt chế mọi động thái trong Ma Quật.

Những người còn lại sẽ áp giải đông đảo nguyên liệu nấu ăn về trụ sở.

Trên đường trở về trụ sở, cùng lúc đó, Ma Quật ở bốn phía còn lại cũng đều có thu hoạch.

Trong lúc nhất thời, khi mọi người lần lượt trở về trụ sở, bên trong Linh thành cũng trở nên náo nhiệt.

"Nhiều nguyên liệu nấu ăn như vậy luôn sao." "Đậu xanh rau má, hẳn là đủ ăn trong một thời gian dài rồi."

"Đang nghĩ cái gì vậy? Ngươi không thấy nhiêu cái miệng như vậy sao."

Mặc dù nguyên liệu nhìn có vẻ rất nhiều nhưng lượng tiêu thụ hàng ngày cũng rất lớn.

Hơn nữa, hiện tại không chỉ có một mình Diệp Trường Thanh, mà tất cả Linh Trù Sư cấp chín có trong Liên minh Linh trù đều đã gia nhập hàng ngũ nấu nướng.

Bởi vì người của các đại tông môn không có cách nào ăn được đồ ăn do Diệp Trường Thanh nấu, cho nên bọn họ chỉ có thể lùi lại mà cầu việc khác.

May mà mùi vị của những nguyên liệu nấu ăn Ma tộc này rất ngon, hơn nữa tay nghề của chúng Linh Trù Sư dưới sự chỉ đạo của Diệp Trường Thanh cũng tiến bộ không ít, cho nên cũng có thể chắp vá được.

Đối mặt với mức tiêu thụ khổng lồ như vậy, nguyên liệu nấu ăn chắc chắn là sẽ không bao giờ đủ được.

Vì vậy, chỉ sau hai ngày nghỉ ngơi, mọi người lại đi lần nữa đi đến Ma Quật, chuẩn bị lại lấy thêm một mẻ nguyên liệu nấu ăn nữa.

Giờ đây, Ma tộc ở trong mắt của các tu sĩ trong Nhân tộc đã hoàn toàn trở thành một sự tồn tại giống như một món hàng khan hiếm.

Liên tiếp mấy lần, Nhân tộc quả thực là đã thu được rất nhiêu, nhưng ngược lại, bên phía Ma tộc cũng đã học được cách thông minh.

Trong Ma giới, một chúng Ma Thần đã tập hợp lại với nhau.

Nguyên một đám lộ ra sắc mặt khó coi tới mấy ngày, bởi vì chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi thôi mà Ma tộc chúng nó đã bị thương vong nặng nề, thậm chí lúc này chúng nó càng mịa nó không thể ra khỏi Ma Quật.

Hoặc là nói, chỉ cần đi ra ngoài là sẽ chết.

Ngay lúc đầu, chúng nó còn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng ngay khi Ma tộc bị thương vong càng ngày càng nhiều, chúng Ma Thần mới biết, hóa ra là do Nhân tộc vẫn luôn mai phục ở bên ngoài Ma Quật.

Chỉ cần nhìn thấy Ma tộc là bọn họ sẽ vây quanh đi lên, hơn nữa thủ đoạn đó còn cực kỳ hèn hạ và bẩn thiu.

Cho nên đối mặt với cục diện này, trong lòng của chúng Ma Thần đương nhiên là rất tức giận.

Sau bao nhiêu vất vả phải tiêu tốn tinh lực, tài lực và thời gian to lớn mới có thể xây dựng Ma Quật thành công như thế, nhưng chẳng lẽ cứ phế đi như vậy sao?

Hiển nhiên là không cam lòng, nhưng hiện tại bọn chúng phải làm thế nào mới có thể ứng đối với Nhân tộc mới là vấn đề lớn.

Trong hoàn cảnh như vậy, cho dù Ma tộc chúng nó có nhiều người hơn nữa, e rằng đều khong du dua.

"Rống... (Phải làm gì bây gio?)"

Có Ma Thần mở miệng hỏi, nhưng đối với cái này, đông đảo Ma Thần có mặt cũng rơi vào im lặng.

Ứng đối ra sao? Đây thực sự là một vấn đề.

Nhưng đúng lúc này, một tôn Ma Thần ở trong đó đã gầm nhẹ nói.

"Rống... (Nhân tộc quá giỏi trong việc ẩn nấp. Nếu chiến đấu trực diện, Ma tộc chúng ta chưa chắc là đã thất bại. Chỉ cần có thể giải quyết được vấn đề này, chúng ta sẽ có biện pháp đối phó với Nhân tộc. )”

Theo quan điểm của tôn Ma Thần này, sở dĩ Nhân tộc có thể đánh thắng nhiều trận như vậy hoàn toàn là do bọn họ không nói võ đức, chỉ biết đánh lén.

Chỉ cần có thể phát hiện ra hành tung của Nhân tộc trước là chúng nó có thể làm ra chuẩn bị.

Trong một trận chiến trực diện, Ma tộc chúng nó hoàn toàn đánh lại được.

Hơn nữa, cho dù có lùi một bước và coi như không địch lại, nhưng chỉ cần có sự chuẩn bị từ trước, đến lúc đó bọn chúng hoàn toàn có thể thong dong rút lui mà không đến mức giống với trước đó như thế, ngay cả đường lui cũng bị người khác chắn chết rồi.

Sau khi nghe tôn Ma Thần này nói, các tôn Ma Thần khác cũng sôi nổi gật đầu đồng ý.

Lần nào cũng vừa ra khỏi Ma Quật là đã bị chặn lại, nếu có thể sớm một chút phát hiện ra tung tích của Nhân tộc, vậy thì bọn chúng có thể sớm làm ra chuẩn bị.

Vì vậy, vê sau có đi qua Ma Quật thì nhất định phải cẩn thận hơn, tốt nhất là có thể bồi dưỡng ra một nhóm Ma tộc có năng lực phát hiện mạnh mẽ và nhận thức nhạy bén, chuyên môn dùng để điều tra.

Ma tộc vậy mà lại muốn đi điều tra, hơn nữa còn muốn đặc biệt bồi dưỡng ra một nhóm Ma tộc như vậy, điều này cho thấy bọn chúng đã bị bức đến trình độ nào.

Phải biết là cho tới tận lúc này, thứ mà Ma tộc vẫn luôn tôn thờ chính là sức mạnh, về phần những thứ khác, ở trong mắt Ma tộc đều là hoa hòe loè loẹt.

Điều tra cái gì đó deu là chó má, chỉ cần thực lực của ngươi đủ cường, trinh thám hay điêu tra gì đó quan trọng sao?

Nhưng hiện tại, Ma tộc đã thay đổi, bởi vì bọn chúng đã bị Nhân tộc đánh cho hoàn toàn mất đi sự bình tĩnh, cho nên mới bắt đầu muốn di điều tra như thế.

Mặc dù đối với cái này, trong lòng của chúng Ma Thần đều cảm thấy cực kỳ khó chịu, nhưng trừ cái này ra lại không còn lựa chọn nào khác, cho nên bọn chúng chỉ có thể cắn răng chấp nhận mà thôi.
Bình Luận (0)
Comment