Chương 998: Xưa Đâu Bằng Nay
Chương 998: Xưa Đâu Bằng NayChương 998: Xưa Đâu Bằng Nay
Chuong 998: Xua Dau Bang Nay
Ánh mắt của nguyên một đám tu sĩ trong Nhân tộc đều lộ ra sự trầm ổn và không hề cảm thấy sốt ruột chút nào.
Có vẻ như bọn họ không hề quan tâm liệu cái đám nguyên liệu nấu ăn Ma tộc đó có xuất hiện hay không.
Đây là kết quả của quá trình tu luyện trong khoảng thời gian này, chỉ có khi thực sự bình tâm tĩnh khí được thì mới có thể che giấu bản thân tốt hơn.
Thời gian từng phút từng phút trôi qua, cũng không biết cụ thể là đã qua đi bao lâu, trong Ma Quật vẫn luôn không có một gợn sóng kia lại đột nhiên xuất hiện động tĩnh.
"Tới rồi."
Nhìn thấy một màn này, Vân Tiên Đài và các vị lão tổ cấp Đại Đế khác không khỏi vui mừng, mẹ nó cuối cùng cũng cắn câu rồi.
Nhưng ngay khi bọn họ vừa nhìn về phía cái đám tu sĩ của Nhân tộc khác ở xung quanh kia, đám người Vân Tiên Đài đều cau mày lại.
Tại sao bọn gia hỏa này lại không có một chút phản ứng vậy? Chẳng lẽ không thấy mẹ nó nguyên liệu nấu ăn tới cửa rồi sao?
Nhìn mọi người giống như chưa hề nhìn thấy cái tên mật thám của Ma tộc kia, ngay cả biểu tình biến hóa cũng không hề có.
Nhưng khi xem xét lại cái đám lão tổ cấp Đại Đế bọn họ ở chỗ này vui vẻ giống như mấy kẻ ngu, trong lúc nhất thời, đám người Vân Tiên Đài nhịn không được mà mặt già đỏ lên.
Tại sao chúng ta mẹ nó lại biến thành bộ dạng này chứ?
Một bên khác, đương nhiên không phải mọi người không có nhìn thấy con mật thám của Ma tộc kia, cũng không phải là không cảm thấy vui vẻ mà là do bọn họ biết rất rõ lúc này không phải là lúc vui vẻ.
Trước khi thành công, bất kỳ sự lơi lỏng nào cũng có khả năng dẫn tới thất bại trong gang tấc, mà đây cũng là thành quả của sự tu luyện.
Cũng giống như trước, ngay khi Ma Quật có động tĩnh, một tên mật thám có thân hình gầy gò của Ma tộc lặng lẽ thò đầu ra ngoài.
Ánh mắt mang theo cảnh giác mà đảo qua bốn phía, nhưng lần này, tên mật thám của Ma tộc kia lại cau mày.
Bởi vì trong nhận thức của nó, bốn phía giống như không có chút nguy hiểm nào, hoàn toàn không cảm nhận được sự hiện diện của bất kỳ ai.
Chỉ là điều này không nên xảy ra, bởi vì trước đây mỗi một lần đều có Nhân tộc mai phục ở khu vực xung quanh, hơn nữa bọn họ cũng không thể từ bỏ việc giám sát xung quanh Ma Quật được.
Hay là nó cái đám Nhân tộc đó đã bị đánh sợ rồi, cho nên mới không dám tùy tiện mai phục như vậy?
Trong lòng của tên Ma tộc này cảm thấy nghi hoặc, nhưng nó cũng không dám thả lỏng cảnh giác mà kiên nhẫn đánh giá bốn phía liên tục.
Trong khoảng thời gian theo Ba Ba Khả học tập, những tên mật thám Ma thú này cũng ngày càng trưởng thành.
Vậy nên bọn chúng cũng biết, nhiều khi thường thường nhìn qua rất an toàn, nhưng thật ra là trên thực tế lại càng nguy hiểm hơn.
Mà càng là loại thời điểm này, thì càng không thể thiếu sự cảnh giác, mà phải bảo trì sự trâm ổn.
Vì vậy, tên mật thám Ma thú này cũng không vì như vậy mà thả lỏng cảm giác, ngược lại là giống như vẫn luôn liên tục xác nhận xem xung quanh có thực sự an toàn hay không.
Trong lúc nhất thời, cả hai bên cứ tiêu hao như vậy.
Tên mật thám Ma thú này không vội vàng và Nhân tộc ở phía bên này cũng giống như vậy.
Vô số tu sĩ của Nhân tộc lộ ra sắc mặt bình tĩnh mà nhìn tên mật thám Ma thú này, thậm chí là ở trong mắt của nguyên một đám cũng không hề có một tia sát ý.
Bởi vì trong quá trình ẩn náu này, cho dù là một tia khí tức nào cũng không được bại lộ, kể cả sát ý.
Một khi sát ý bị bại lộ, rất có thể sẽ làm cho đối phương nhận ra, mà đây chính là điều tối ky.
Nếu đổi lại là trước kia, đông đảo tu sĩ của Nhân tộc chỉ sợ là sớm đã không giữ được bình tính.
Nhưng hiện tại lại không có người sốt ruột, nhìn thấy tên mật thám Ma thú này không có động tĩnh gì, mọi người cũng không động đậy.
Mọi người ở phía bên này không nóng nảy, nhưng đám người Vân Tiên Đài đã có chút không nhịn được.
"Mẹ nó, cái đám chó chết này đang làm gì vậy? Chờ âu như vậy rồi mà còn nhìn cái gì nữa?"
Phía trước phía sau, tên mật thám Ma thú này chắc là đã làm việc này hơn một canh giờ, khiến đám người Vân Tiên Đài nhìn mà gấp đến nghiến răng nghiến lợi.
Nhưng đúng lúc trong lòng của các vị lão tổ ngày càng mất kiên nhẫn, vài tên tu sĩ gân nhất ở khu vực xung quanh đã đồng loạt làm ra một cái thủ thế im lặng, đồng thời ra hiệu cho các vị lão tổ khắc chế sự xúc động của mình lại.
.
Thấy vậy, đám người Vân Tiên Đài âm thâm cắn răng, mẹ nó loại cảm giác này thật đúng là nghẹn khuất.
Thân là lão tổ, cư nhiên lại bị đám hậu bối tiểu tử đó giáo huấn, mà cái này cũng làm người ta cảm thấy rất thất bại, như thể cái đám lão già bọn họ này thật vô dụng.
"Mẹ nó, lúc trở về lão phu cũng muốn học."
Bởi vì trước đó bọn họ không có học công phu ẩn nấp của mười tên Ma tu kia, nhưng hiện tại xem ra, chính là vì bọn họ không học, cho nên mới nhục nhã như thế này.
Ngươi mau xem đi, kể từ lúc ẩn nấp cho đến bây giờ, bọn họ đã bị đám cái đám hậu bối tiểu tử này giáo huấn vài lần.
Bọn họ là ai? Bọn họ chính là lão tổ của Nhân tộc, là cường giả cấp Đại Đế, nhưng cư nhiên còn bị người ta giáo dục.
Nhưng lúc này, đám người Vân Tiên Đài cũng không dám phát ra động tĩnh, bởi vì bọn họ sợ tên mật thám Ma thú này sẽ phát hiện một ít manh mối, từ đó dẫn tới thất bại trong gang tấc.
Cho nên đám người dứt khoát lại lui về phía sau một khoảng cách, nếu đã không thể làm gì, vậy mẹ nó còn không biết chút xa một chút sao?
Thấy vậy, thế mà cũng có không ít tu sĩ còn gật đầu đồng ý, nhưng khi nhìn vê phía chúng lão tổ, trong mắt của nguyên một đám lại tràn ngập một loại thần sắc trẻ nhỏ dễ dạy.
Mà điều này càng làm đám người Vân Tiên Đài tức đến ngứa răng, các ngươi mẹ nó dùng cái ánh mắt gì đấy?
Bốn phía là một mảnh an tĩnh, sau khi tên mật thám Ma thú này xuất hiện, một số tên mật thám Ma thú có thân hình gây gò cũng lần lượt từ bên trong Ma Quật chui ra.
Sau đó nguyên một đám không ngừng quan sát xung quanh, bộ dạng đó trông hết sức thận trọng.
Cứ như vậy, sau khi hao tổn phần lớn thời gian, theo vài tiếng gầm nhẹ với nhau của mấy tên mật thám Ma thú này, lúc này bọn chúng mới quay người tiến vào Ma Quật.
Sau khi trở lại Ma giới, mấy tên mật thám Ma thú đó đã kể lại toàn bộ chuyện này với Ba Ba Khả và các Ma Thần khác.
Nói là bọn họ không có phát hiện ra dấu vết mai phục của Nhân tộc.
Nghe vậy, tất cả Ma Thần đều có phản ứng giống nhau mà đều hơi cau mày, sau đó lộ ra vẻ mặt nghi hoặc rồi nói.
"Rống... (Nhân tộc này đang làm trò gì vậy?)"
"Rống... (Không phải là có quỷ kế gì chứ?)”
"Rống rống... (Sẽ không đâu, nếu mật thám của ta đã xác nhận xung quanh không có mai phục, vậy chắc chắn là không thể có mai phục được. Những mánh khóe nhỏ nhặt này của Nhân tộc không thể gạt được ta. )" Mặt khác, Ba Ba Khả rất tự tin nói rằng trong khoảng thời gian gần đây, sự tự tin của nó quả thực đã bùng nổ.
Bởi vì dựa vào những tên mật thám dưới trướng này của nó, có thể nói là nó đã có cống hiến to lớn đối với Yêu tộc, thái độ của đông đảo Ma Thân đối với nó cũng đã hoàn toàn thay đổi.
Vì vậy, Ba Ba Khả hoàn toàn tin tưởng vào đám mật thám dưới trướng này của mình.
Hơn nữa lúc này, nhóm mật thám cũng đã xác nhận lại nhiêu lân và dành gần hết thời gian trong ngày xong mới quay trở vê bẩm báo, cho nên chuyện này sẽ càng không có vấn đề gì.
Nghe xong lời này, Ma Thần cũng không có suy nghĩ nhiều.
Thành công vừa qua quả thực là đã làm chúng nó tín nhiệm vào Ba Ba Khả hơn rất nhiều.
Hơn nữa cho tới nay, đám mật thám dưới trướng đó của Ba Ba Khả quả thực chưa bao giờ mắc một sai lầm nào.
Mỗi một lần mang tin tức trở vê cũng cực kỳ chính xác.
Cho nên lúc này, nếu chúng nó đã xác định không có mai phục, vậy thì sẽ không có vấn đề gì.
"Rống... (Xuất phát. )"
Một tên Ma Thần ở trong đó gầm lên giận dữ, còn đông đảo Ma tộc sớm đã có sự chuẩn bị cũng lần lượt tiến vào bên trong Ma Quật.
Nếu đã không có mai phục, vậy chứng tỏ là đám Nhân tộc có thể đã bỏ cuộc, hoặc có thể là đang sợ hãi.
Nhưng điều này chẳng phải là đã tặng cơ hội cho Ma tộc chúng nó sao, chúng nó có thể nhân cơ hội này tạo dựng chỗ đứng trong thế giới Hạo Thổ, ngày sau lại ăn từng chút một như tằm ăn vào thế giới Hạo Thổ.
Chúng Ma tộc hoàn toàn không phát hiện ra vấn đề, mà chúng nó cũng không ngờ tới là chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi này, Nhân tộc đã sớm xưa đâu bằng nay.
Bởi vì lúc này đây, công phu ẩn nấp của đông đảo tu sĩ trong Nhân tộc đã hoàn toàn khác với trước đây, ở trong mắt Ma tộc là không có mai phục, nhưng trên thực tế đã sớm trở thành thiên la địa võng.