Chương 999: Trùng Sát Tới, Thu Thập Nguyên Liệu Nấu Ăn
Chương 999: Trùng Sát Tới, Thu Thập Nguyên Liệu Nấu ĂnChương 999: Trùng Sát Tới, Thu Thập Nguyên Liệu Nấu Ăn
Chương 999: Trùng Sát Tới, Thu Thập Nguyên Liệu Nấu Ăn
Một chúng Ma tộc hoàn toàn không phát giác ra vấn đề, theo lệnh của Ma Thần, bọn chúng ùn ùn lao vào Ma Quật.
Còn ở phía bên kia của Ma Quật, đông đảo tu sĩ của Nhân tộc đã chờ đợi không biết bao lâu, lúc này đột nhiên hai mắt sáng lên.
Ma Quật ở trước mặt bạo phát sự dao động mạnh mẽ hơn so với trước đó, số lượng nguyên liệu nấu ăn lần này tới đây hiển nhiên cũng không ít.
Ước chừng là do lần trinh sát trước đó đã kết thúc, cuối cùng Ma tộc cũng đã cắn câu.
Nhìn thấy một màn này, Vân Tiên Đài và chư vị lão tổ không khỏi vui mừng khôn xiết.
"Tốt tốt tốt, cuối cùng mẹ nó cũng đã cắn câu rồi."
Nhưng hắn vừa dứt lời, một tên tu sĩ của Nhân tộc ở một bên lại thấp giọng nhắc nhở hắn.
"Suyt lão tổ đừng để thất bại trong gang tấc đấy. Càng là lúc này thì càng phải ổn định."
Hả?
Sau một câu này, nụ cười tươi vừa mới nở ở trên gương mặt của hắn đã lập tức cứng lại, trong lòng của mấy người Vân Tiên Đài cũng nhịn không được mà chửi má nó.
Mẹ nó đám chó chết này thật sự cho rằng chính mình học chút da lông thì ngon rồi sao?
Tốt, đúng là ghê gớm lắm, ít nhất là trên công phu ẩn giấu này đã vượt qua mấy tên lão tổ bọn họ.
Càng nghĩ càng hối hận, tại sao ngay từ đầu bọn họ lại cố tình lười biếng không đi mọi người học tập cái công phu ẩn nấp này chứ, bây giờ thì hay rồi, từ đầu đến cuối cái đám lão tổ bọn họ đã biến ngược trở thành tài liệu giảng dạy tiêu cực.
Sống lâu như vậy rồi, cái mặt già này cũng mất luôn rồi.
Nhưng bọn họ cũng chỉ có thể cắn răng im miệng và lộ ra sắc mặt vô cùng khó coi, cùng lúc đó, từ bên trong Ma Quật cũng thực sự đã xông ra số lượng lớn nguyên liệu nấu ăn Ma tộc.
"Động thủ?"
Lúc này Vân Tiên Đài và chư vị lão tổ cũng không dám tùy tiện nói chuyện nữa, bởi vì ai biết chính mình nói ra có đúng hay không, cho nên cái mặt già này có thể giữ lại chút nào thì hay chút đó vậy.
Chính vì thế mà chúng lão tổ chỉ có thể dời ánh mắt của mình về phía những người xung quanh, nhưng lúc này ngay khi đông đảo tu sĩ của Nhân tộc nhìn thấy nhiều nguyên liệu nấu ăn Ma tộc lao ra khỏi Ma Quật như vậy, biểu tình ở trên mặt vẫn không chút gợn sóng.
Bọn họ cũng không vì cảm thấy kinh hỉ mà lộ ra chút sơ hở nào, cũng không có ý định vội vã động thủ. Bởi vì nguyên liệu nấu ăn vẫn chưa ra hết, cho nên bọn ho sẽ đợi thêm chút nữa để tránh dọa cho đại bộ đội ở phía sau bỏ chạy.
Công thêm lần trinh sát trước đó, những nguyên liệu nấu ăn Ma tộc này hoàn toàn không cảm thấy sợ hãi, cũng không hề có chút ý thức được nguy hiểm đang ở ngay trước mắt.
Ngay khi con nguyên liệu thức ăn Ma tộc cuối cùng lao ra khỏi Ma Quật, Nhân tộc ở phía bên này vốn đã kìm nén bấy lâu nay cuối cùng cũng đã động thủ.
Tê Hùng đứng dậy, sau đó lập tức tức giận quát.
“Các huynh đệ, xông lên, thu thập nguyên liệu.'
Sau tiếng gầm giận dữ này, các tu sĩ của Nhân tộc từ bốn phương tám hướng đột nhiên xuất hiện.
Ẩn nấp chính là phải làm đến bất động như núi, động như lôi đình.
Ngay tại lúc Ma tộc vẫn chưa thể phản ứng lại kịp, Nhân tộc xung phong liều chết tới gần, mà bọn người Vân Tiên Đài thấy thế cũng lập tức lao tới trước mặt một chúng Ma Thần.
Mẹ nó cuối cùng cũng chịu động thủ, thiếu chút nữa là đã khiến cho bộ xương già này của bọn họ nghẹn chết rồi.
Bởi vì ở trong lòng của nguyên một đám đã nghẹn cứng một cổ oán khí nồng đậm, cho nên lúc này tự nhiên là phải trút nó lên đầu của chúng Ma Thân rồi.
"Rống... (Chết tiệt, tại sao lại có Nhân tộc mai phục chứ?)"
Nhìn thấy nhiều tu sĩ của Nhân tộc đột nhiên xuất hiện như vậy, trên mặt của chúng Ma Thần đã lộ ra vẻ hoảng sợ.
Trước đó không phải đã tiến hành trinh sát rồi sao? Tại sao vẫn còn Nhân tộc mai phục? Cái đám phế vật thủ hạ của Ba Ba Khả đã tiến hành trinh sát như thế nào vậy?
Trong lòng tràn đầy kinh sợ, nhưng hiện tại có nói cái gì cũng đã quá muộn rồi.
Ngay khi vừa động thủ, phản ứng đầu tiên tự nhiên là lấp kín đường lui, không cho những nguyên liệu nấu ăn này có bất cứ cơ hội trốn thoát nào.
"Vây quanh vây quanh."
"Động thủ động thủ."
"Mau phong tỏa Ma Quật lại."
Động tác còn khá nhanh, thậm chí còn không cần bất kỳ mệnh lệnh nào, bởi vì Nhân tộc đã giao thủ với Ma tộc lâu như vậy rồi, cho nên bọn họ cũng đánh ra kinh nghiệm.
Nên làm cái gì, nên làm như thế nào, mỗi một người đều rõ như trở bàn tay.
Hơn nữa, bởi vì gần đây việc kiểm soát nguyên liệu nấu ăn trong khoảng thời gian gần đây cực kỳ nghiêm ngặt, cho nên hầu hết mọi người đều đã cạn lương thực từ lâu.
Bây giờ nhìn thấy nhiều nguyên liệu ngay trước mắt như vậy, bọn họ còn nơi nào có thể nhịn được nữa, cho nên lúc xuất thủ càng thêm tàn nhẫn.
Đây mẹ nó đều là nguyên liệu nấu ăn, sao có thể mềm tay được?
"Ta, đều là của ta, hôm nay cuối cùng ta cũng có thể ăn được một bữa no nê rồi."
"Ta muốn ăn mười bát."
"Đừng mia nó nói linh tinh, nhanh trói lại.'
Bộ dạng đó thật giống như là một đám người đi lang thang trong sa mạc đã lâu, đột nhiên nhìn thấy một nguồn nước, khiến hai mắt của bọn lập tức đỏ ngâu.
Nguyên một đám gào gào kêu lên rồi lao tới.
Ham muốn dành cho nguyên liệu nấu ăn đã khiến cho chiến lực của đông đảo tu sĩ trong Nhân tộc bỗng dưng tăng cường mấy phần.
Xem xét lại Ma tộc ở phía bên này, nguyên một đám vừa đối mặt một cái là đã gần như bị đánh đến phát ngốc.
Có nguyên nhân là bị đánh lén, cũng có nguyên nhân là do thực lực của Nhân tộc tăng vọt.
Mà điều mày cũng đã làm cho đám Ma tộc xem không hiểu, tại sao thực lực của đám Nhân tộc này lại đột nhiên mạnh mẽ như vậy? Chẳng lẽ bị tiêu máu gà rồi sao?
Mặc dù trước đó cũng có giao thủ với Nhân tộc nhưng cũng không phải như vậy, mặc dù có chút âm hiểm nhưng chiến lực lại có gì đó không đúng.
Ma tộc hiển nhiên là nghĩ không ra rồi, chỉ vì trong vòng mấy tháng này, bên phía Ma tộc đã làm ra mấy thứ có chút hoa hòe loè loẹt đó, khiến cho đông đảo tu sĩ của Nhân tộc đã hoàn toàn bị cạn kiệt lương thực.
Hơn nữa, nguyên liệu dự trữ đó cũng sớm đã nhìn thấy đáy, nếu bọn họ lại không bổ sung thì thật sự sẽ không còn nữa.
Cho nên sau một khoảng thời gian dài không có lấy được nguyên liệu nấu ăn tươi mới như vậy, hiện giờ cuối cùng cũng cho bọn họ bắt được cơ hội, cái này mịa nó còn không phải là cất cánh tại chỗ sao?
Chình vì thế mà ánh mắt của bọn họ nhìn ve phía nguyên liệu nấu ăn Ma tộc này trước mặt cứ như là đang nhìn thấy bảo bối vậy.
Một trận chiến khốc liệt đang diễn ra say sưa tại Ma Quật ở chỗ này, năm chỗ có Ma Quật cũng đều giống như thế, ngay khi nguyên liệu nấu ăn Ma tộc vừa mới xuất hiện, bọn chúng đã ngay lập tức bị Nhân tộc bao vây.
Trong mắt mọi người đều lộ ra ánh sáng, nguyên một đám phải gọi là hưng phấn không thôi.
Mà ngược lại, bên trong Thiên Hồng quan ở phía sau, một số ít tu sĩ của Nhân tộc vẫn luôn lưu thủ tại đây, nếu dựa theo cuộc thương nghị của trước đó, lúc này số tu sĩ của Nhân tộc được lưu thủ đó cần phải được thay phiên rồi. Vừa hay là lần này đến lượt Thánh địa Đạo Nhất, nhưng lúc nào không đến lại cứ cố tình đến lượt đường chủ Thạch Tùng thân là nhị trưởng lão Chấp Pháp đường.
Cái này còn chưa tính, nhưng mịa nó tại sao bọn họ vừa đến Thiên Hồng quan là lại trực tiếp bị cạn lương thực chứ?
Đúng vậy, khi chân trước của Thạch Tùng vừa đặt đến Thiên Hồng quan, chân sau đã nhận được tin tức từ trụ sở ở tiền tuyến truyền đến, nói cái gì mà nguyên liệu nấu ăn đang thiếu, cho nên lương thực của Thiên Hồng quan không còn được đảm bảo.
Hay lắm, từ này về sau, ngày nào Thạch Tùng cũng đứng trên tường thành mà xa xa trông về phía xa xăm, trong mắt của hắn tràn đầy đủ loại thần sắc từ chờ mong, thất vọng đến đau thương.
Hắn hi vọng chính mình có thể nhìn thấy bóng dáng của nguyên liệu nấu ăn đến cỡ nào, nhưng đáng tiếc, sửng sốt mẹ nó không có một chút động tĩnh gì.
"Nhị trưởng lão, quên đi, trụ sở ở tiền tuyến nói bọn hắn không có lương thực, gần đây bên phía Ma tộc rất cẩn thận, chúng ta vẫn là trở về đi."
Chấp sự ở một bên lên tiếng khuyên nhủ, nhưng thà rằng hắn không nói lời này, nhưng vừa nói xong, Thạch Tùng đã tức giận chửi bới.
"Mẹ nó làm thế quái nào mà thành ra như vậy, ngay cả một chút nguyên liệu nấu ăn cũng không thể lấy được sao? Nếu đã không làm được thì để ta lên, đưa cho ta cái Thiên Hồng quan này thì có ích gì?"
Thạch Tùng thực sự tức giận rồi, lúc này đừng nói là ăn cơm, mẹ nó ngay cả lương khô cũng bị đứt đoạn.
Nguyên nhân chủ yếu vẫn là do trước đó mọi người đều đã ăn qua nguyên liệu nấu ăn Ma tộc thương hạng, cho nên nguyên một đám mới cảm thấy hoàn toàn chướng mắt cái lũ nguyên liệu nấu ăn Yêu tộc kia, cuối cùng là không có chuẩn bị trước.
Bây giờ thì tốt rồi, Diệp Trường Thanh ở phía bên kia cũng không thể làm ra lương khô, không có nguyên liệu thì có thể làm gì được, không có gạo cũng chẳng thể thổi cơm.
Cho nên Thạch Tùng cứ đứng ở trên tường thành như thế, hơn nữa còn ngày nào cũng chạy lên đó đứng, bộ dạng đó của hắn trông giống như một khối Hòn Vọng Phu vậy, khiến ai nghe cũng thương tâm, ai nhìn cũng rơi nước mắt.