Chương 1016: Ma Thần Cũng Biết Mất Luôn Sao?
Chương 1016: Ma Thần Cũng Biết Mất Luôn Sao?Chương 1016: Ma Thần Cũng Biết Mất Luôn Sao?
Chương 1016: Ma Thần Cũng Biết Mất Luôn Sao?
Liên tiếp ba đợt Ma tộc phụ trách trông coi đều biến mất không thể giải thích được, cho nên chúng nó cũng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc để một tên Ma Thần tự mình đi điều tra.
Nhân tộc này không có khả năng đi qua Ma Quật được, nhưng tại sao lại có thể khiến cho dũng sĩ Ma tộc biến mất nhiều như vậy?
Cho nên con Ma Thân này cũng không dám trì hoãn mà nhanh chóng lao tới Ma Quật ở Thiên Hồng quan đã xảy ra chuyện kia.
Mặc dù xung quanh đây là một mảnh yên tĩnh, nhưng sau khi nó quan sát bốn phía một phen thì lại không phát hiện ra vấn đề gì.
Ma Thần này khẽ cau mày và cảm thấy có chút không hiểu, rõ ràng ở chỗ này không có vấn đề gì, cho nên vốn không nên như vậy mới đúng.
Hơn nữa, lúc trước chúng nó cũng đã nghiêm lệnh không được tùy ý tiến vào Ma Quật, nhưng tại sao đám người đó nhất định phải đi vào chứ?
Ngay khi con Ma Thần này đang nghĩ trăm lần cũng không ra. Một mùi thơm nông đậm bỗng nhiên chậm rãi bay vào trong mũi của nó.
"Mùi này..."
Trên mặt của nó cũng không tự chủ được mà hiện lên một tia hưởng thụ, bởi vì cái mùi hương đó quả thực là làm nó lưu luyến quên về.
Sau đó nó cũng nhanh chóng xác định được cái mùi hương này đang tỏa ra từ bên trong Ma Quat cuối cùng là khiến con Ma Thần này vô thức cất bước đi về phía Ma Quật.
Nhưng dù sao người ta cũng là Ma Thần, cho nên mới đi được hai bước thì nó đã nhanh chóng tỉnh táo lại, trong mắt cũng lóe lên một tia kinh hãi.
Vừa rồi có phải chính mình cũng không khống chế được mà muốn đi vào Ma quật rồi không?
Trong khoảng khắc đó, lý trí của nó giống như đã bị mùi hương này chiếm giữ hoàn toàn, trong đầu trống rỗng và gần như là theo bản năng đi về phía Ma Quật.
Nếu không phải cuối cùng nó kịp thời hoàn hồn lại thì có lẽ giờ phút này cũng đã bước vào bên trong Ma Quật rồi.
Cho nên tâm lý của nó đã không nhịn được mà cảm thấy vừa hoảng sợ vừa nghi ngờ một trận, chẳng lẽ đây chính là chỗ bí mật của nó sao? Nhưng mùi thơm này đến từ đâu?
Từ bên trong Ma Quật sao? Chẳng lẽ là do cái đám Nhân tộc chết tiệt kia làm ra sao?
Nghĩ tới đây, con Ma Thần này âm thầm cắn răng một cái, cái đám Nhân tộc này rốt cuộc bị làm sao vậy? Chúng nó đã không còn dám lại đi trêu chọc bọn họ nữa, nhưng tại sao cái đám Nhân tộc này giống như thuốc cao bôi trên da chó vậy?
Vốn dĩ trong lòng còn tràn đầy tự tin có thể tiến công thế giới Hạo Thổ, nhưng bây giờ chính mình đã bị đánh cho sợ hãi rồi, nhưng người khác lại nhất quyết không muốn buông tha cho ngươi.
Tuy rằng tạm thời vẫn còn chưa xác định, nhưng trong mắt của con Ma Thần này xem ra, chuyện này nhất định là do bên phía Nhân tộc, giở trò quỷ, trừ bỏ bọn họ ra thì không còn ai khác.
Trong lòng âm thầm phỏng đoán, nhưng mùi hương đó vẫn luôn xông thẳng trong tâm trí của mình không ngừng.
Mùi hương này giống như có ma lực vậy, ngươi càng quan tâm đến cỗ mùi hương này thì càng dễ bị mùi hương này ảnh hưởng.
Chung quanh cũng cũng chỉ có một mình con Ma Thần này, nhưng ma xui quỷ khiến gì mà nó lại đi về phía Ma Quật, sau đó đi thẳng vào bên trong Ma Quật.
Mà một đường này nó đã bị mùi hương kia câu dẫn đến tận đầu bên kia của Ma Quật.
Trong Thiên Hồng quan, xung quanh Ma Quật vẫn luôn có tu sĩ của Nhân tộc và một tên lão tổ cấp Đại Đế trấn thủ.
Còn khối Thịt Qủy kia chỉ có tác dụng trong một ngày và cần được đổi mới mỗi ngày.
Nhưng mà, cái khối Thịt Qủy này vốn không tính là loại trân quý gì, các loại nguyên liệu để làm ra nó cũng cực kỳ phổ biến, hiếm có chính là tay nghề của Diệp Trường Thanh và Tôn Minh.
Vì vậy, đừng nói là một ngày đổi một khối, cho dù một canh giờ đổi một khối cũng chẳng có ai quan tâm.
Thu hoạch cũng không tệ lắm, tuy mỗi một lần lấy được nguyên liệu nấu ăn cũng không nhiều, nhưng lại không thể ngăn nổi dòng nước chảy liên tục.
Ba đợt Ma tộc lần lượt bị thu hoạch, cho nên mọi người đều đặt toàn bộ niềm tin vào miếng Thịt Quỷ này.
Mà trong khi mọi người đang âm thầm chờ đợi ở chỗ này, Ma Quật vốn không chút gợn sóng bỗng nhiên xảy ra biến động.
Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người có mặt đều cảm thấy vui vẻ ra mặt, bởi vì lại có nguyên liệu nấu ăn mắc câu.
"Lần này còn là hoàng hóa lớn."
Nhìn Ma Quật dao động kịch liệt như thế, mọi người cũng lộ ra vẻ hưng phấn mà vừa cười vừa nói.
Đối với Ma Quật, bọn họ cũng sớm đã không còn cảm thấy xa lạ gì nữa, hơn nữa đám người cũng đã nắm vững được một số đặc điểm của nó. Ví dụ như dấu hiệu biến động trong Ma Quật này hoàn toàn có thể theo dõi được.
Số lượng Ma tộc đi qua Ma Quật càng nhiều và thực lực càng mạnh thì biến động trong Ma Quật sẽ càng trở nên kịch liệt.
Biến động hiện tại rõ ràng là lớn hơn hai lần trước, xem ra quả thực là có có lớn cá đã mắc câu.
Ngay cả Bạch Tổ phụ trách trấn thủ Ma Quật hôm nay cũng lộ ra ánh mắt sáng rực mà nhìn về phía Ma Quat trong lòng của hắn cũng thâm mong chờ, lần này người đến tốt nhất là một con nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Thần.
Ma Thần vốn là khó có thể thu được, hơn nữa lần trước bọn họ phải tốn rất nhiều công sức và thật vất vả lắm mới bắt được vài con.
Nhưng những con đó đã được ăn xong từ lâu rồi, cho nên nếu có thể bắt được một con Ma Thần khác thì đúng là rất hoàn mỹ.
Ánh mắt của mọi người đều gắt gao nhìn chằm chằm vào Ma Quật, không bao lâu sau, quả nhiên có một bàn tay đã duỗi ra tới.
Các thành viên của Thánh địa Đạo Nhất ở xung quanh thấy thế cũng không chút do dự nào mà vung thẳng một cái lưỡi câu ra.
Lưỡi câu chuẩn xác móc trúng mục tiêu, nhưng sau khi dùng sức kéo mạnh một cái thì phát hiện chính mình lại kéo không nổi.
"Thực lực của con Ma tộc này..."
Phải biết rằng ở chỗ này rõ ràng là có một nhân vật cấp phong chủ của Thánh địa Đạo Nhất, cũng chính là Đại Thánh.
Ngay cả tu vi cấp Đại Thánh cũng kéo không nổi con Ma tộc này, vậy thì chỉ có đúng một khả năng.
Lúc này Tổ Bạch thấy thế thì lập tức vui vẻ ra mặt, sau đó giật lấy lưỡi câu từ trong tay của một đệ tử trong Thánh địa Đạo Nhất rồi cười lớn.
"Ta đến đây."
Nếu hiện tại đã mắc câu thì con cá lớn này cũng đừng nghĩ đến việc chạy trốn.
Cùng lúc đó, từ bên trong Ma Quật cũng truyền ra một tiếng rống giận rung trời.
Lúc này, con Ma Thần này có thể nói là cực kỳ sợ hãi, nó không biết tại sao chính mình lại mạc danh kỳ diệu bị hấp dẫn, nhưng chờ đến khi nó kịp phản ứng thì đã muộn mất rồi.
Đến đón lấy cũng là một cỗ lực lượng khổng lồ kéo mạnh nó ra khỏi Ma Quật.
"Quả nhiên là nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Thần."
Vừa nhìn thấy thân hình của con Ma Thần này, Bạch Tổ đã cười to một tiếng rồi không nói hai lời mà lao về phía trước. Trận chiến giữa Đại đế và Ma Thần đương nhiên là cũng nhanh chóng thu hút sự chú ý của Vân Tiên Đài, Thạch Thanh Phong và các vị lão tổ khác.
Chúng lão tổ lần lượt chạy đến rồi tham gia trận chiến.
Hơn nữa mặc dù con Ma Thần này hoàn toàn không có tâm tư đi ham chiến, nhưng lúc này cũng không có một chút cơ hội nào để rời đi.
Vịt đã đến bên miệng rồi thì đám người Vân Tiên Đài còn có thể để nó chạy mất sao?
Đối mặt với sự vây công của chúng lão tổ, kết cục của con Ma Thần này đã được định sẵn, cho nên không bao lâu sau thì đã lập tức bị bắt lại.
Sau khi lại bắt được một con nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Thần này, chúng lão tổ cảm thấy vô cùng cao hứng, quả nhiên chí khí của con Ma tộc này vẫn rất lớn như ngày nào.
Bên kia Ma giới, so với sự hưng phấn của bên phía Nhân tộc thì sắc mặt của chúng Ma Thần lại khó coi tới rồi cực điểm.
Bởi vì chúng nó đã biết, con Ma Thần đích thân đi tới Ma Quật ở Thiên Hồng quan điều tra lại biến mất nữa rồi.
Ba đợt Ma tộc trước kia là như thế còn chưa tính, nhưng bây giờ đối phương chính là Ma Thần, tại sao một Ma Thần lớn như vậy lại có thể biến mất được?
Lúc này một đám Ma Thần đều tụ tập lại cùng một chỗ, sau đó nguyên một đám hai mặt nhìn nhau, nhưng lại không ai lên tiếng.
Mà chúng nó cũng không biết nên nói cái gì cho phải, chẳng lẽ Ma Quật ở Thiên Hồng quan này tựa hồ có thể ăn thịt quỷ, người nào đi người đó chết sao?
Ma tộc bình thường thì cũng thôi đi, hiện tại ngay cả Ma Thần cũng biết mất.
"Rống... (Làm sao bây giờ?)"
Im lặng hồi lâu, cuối cùng cũng có Ma Thần mở miệng hỏi, nhưng trong mắt của nó đã tràn đầy sự phức tạp.
Nghe vậy, phải mất một lúc lâu mới có Ma Thần mở miệng trả lời.
"Rống... (Nói không chừng là do đám Nhân tộc kia giở trờ quỷ. )'
"Rống, rống... (Chắc chắn là bọn họ, ngoài mấy tên gia hỏa đê tiện này ra thì còn có thể là ai nữa? Chết tiệt. )”
Chúng Ma Thần không cần nghĩ cũng đã hoài nghi lên Nhân tộc, nhưng đoán được rồi thì còn có thể làm gì? Dù sao chúng nó cũng không có cách nào để ứng đối.