Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 325 - Chương 1015: Ma Quat Này Cũng Biết Ăn Thịt Người Sao?

Chương 1015: Ma Quat Này Cũng Biết Ăn Thịt Người Sao? Chương 1015: Ma Quat Này Cũng Biết Ăn Thịt Người Sao?Chương 1015: Ma Quat Này Cũng Biết Ăn Thịt Người Sao?

Chương 1015: Ma Quật Này Cũng Biết Ăn Thịt Người Sao?

Ở tại Thiên Hồng quan, chư vị lão tổ và đông đảo tu sĩ của Nhân tộc đều gắt gao nhìn chằm chằm vào vị trí của Ma Quật.

"Thứ này rốt cuộc là sẽ có tác dụng chứ?"

"Ta không biết. Nghe nói cái thứ này là do Cơm Tổ liên thủ với Tôn Minh Đan Sư nghiên cứu chế tạo ra."

"Nhưng tại sao ta lại không ngửi thấy mùi thơm vậy, hơn nữa mùi của nó còn rất kỳ lạ."

Có người nhỏ giọng nghị luận, nhưng trong lòng của bọn họ đều cảm thấy rất hồi hộp, bởi vì không ai biết liệu khối Thịt Qủy này có tác dụng hay không.

Dù sao bọn họ cũng không biết gì vê miếng thịt đó, mặc dù biết rất rõ là do chính tay Diệp Trường Thanh chế tác, nhưng nó không hề có chút sức hấp dẫn nào, mà mùi vị của nó cũng không thơm.

Đây là điều đương nhiên, dù sao Diệp Trường Thanh vốn là nhắm vào Ma tộc, khẩu vị của Ma tộc hoàn toàn khác với mùi vị của Nhân tộc.

Có thể nói, Ma tộc hoàn toàn không có cách nào có thể cưỡng lại được mùi hương này, nhưng đối với Nhân tộc mà nói, mùi hương này chẳng hề hấp dẫn chút nào.

Cho nên sự chênh lệch về khẩu vị giữa hai tộc vẫn còn rất lớn.

Liên tục chờ đợi gân một giờ, nhưng trong Ma Quật vẫn không có chút động tĩnh gì, cho nên đã có người đã bắt đầu cảm thấy không chắc.

Nhưng Diệp Trường Thanh và Tôn Minh lại có vẻ rất bình tĩnh, thứ này giống như khi đi câu cá, nhất định phải kiên nhẫn.

Ngay lúc mọi người đang mất dần kiên nhẫn thì trong Ma Quật đột nhiên nổi lên từng gợn sóng.

"Tới rồi..."

"Yên lặng, đừng dọa cho chạy.

"Chuẩn bị động thủ."

Khi Ma Quật rốt cuộc cũng xuất hiện động tĩnh, mọi người đều nin thở ngưng thần vì sợ dọa cho cái đám nguyên liệu nấu ăn thật vất vả lắm mới cắn câu này chạy mất.

Mà ở khoảng cách chỉ cách cửa ra Ma Quật có một bước này, một đội Ma tộc đang cảm thấy do dự, bọn chúng tin chắc rằng mùi vị mà bọn chúng sẽ không bao giờ quên cách đây không xa.

Nhưng nếu tiếp tục bước đi, chúng nó sẽ bước chân vào thế giới Hạo Thổ mất. Nếu chẳng may... "Rống... (Làm sao bây giờ?)"

Mùi hương cám dỗ đó đã ở ngay phía trước, nhưng chúng nó lại không dám tiến xa hơn vì sợ gặp phải Nhân tộc, nhưng nếu cứ từ bỏ như vậy thì chúng nó lại không cam lòng.

Trong lúc nhất thời, nguyên một đám đã rơi vào tình thế khó xử.

Sau đó từng người một cứ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều không quyết định chắc chắn được.

"Rống... (Chúng ta đi nhanh vê nhanh, không cần phải tham chiến, có lẽ sẽ không thành vấn đề đâu?)"

"Rống... (Tôi cảm thấy khả thi. )"

Chúng nó vẫn không hề nhận ra đây là cạm bay của Nhân tộc, nhưng đứng trước sự cám dỗ của mỹ vị như thế, đội Ma tộc này có chút nhịn không nổi.

Sau một hồi thảo luận, quả nhiên bọn chúng đã lặng lẽ lén lút đi về phía cửa Ma Quật.

Mặc dù mỗi một bước của chúng nó đều cẩn thận từng li từng tí, nhưng nguyên một đám lại thật tình không biết là ở tại một bước phía bên ngoài ngay trước mặt của chúng nó, không ít đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất đều đã âm thầm vung vẩy những chiếc lưỡi câu lớn ở trong tay của mình lên rồi.

Chỉ cân bọn chúng vừa hiện thân là sẽ được lưỡi câu này hầu hạ.

Trong khi bọn người kia đang lặng lẽ chờ đợi, đội Ma tộc này cuối cùng cũng bước ra khỏi Ma Quật.

Sau khi xuyên qua Ma Quật, mùi thơm kia cũng trở nên càng thêm nồng đậm, khiến chúng nó nhất thời đều nhịn không được mà trở nên ngây ngất.

Chính là cái mùi vị đó.

Nhưng trước khi chúng nó có chút thời gian kịp phản ứng lại thì vô số lưỡi câu lớn đã trực tiếp bắn ra từ mọi hướng.

"Rống..."

Vừa mới phát ra một tiếng gầm giận giữ, đám Ma tộc này đã lập tức bị lưỡi câu móc trúng, còn những tên chỉ mới vừa lộ ra nửa cơ thể cũng lập tức bị lôi ra ngoài.

Một bên khác, sau khi nhìn thấy Thánh địa Đạo Nhất đắc thủ, những tu sĩ của Nhân tộc khác có mặt cũng sôi nổi vây tới.

"Lên lên lên."

"Đề lại."

"Đừng để chúng nó chạy thoát."

Còn đội Ma tộc chưa kịp phản ứng chuyện gì đang xảy ra, nguyên một đám đã bị Nhân tộc trói chặt lại. Nhưng cho dù bọn chúng có không cam lòng rống giận va phẫn nộ rít gao đến đâu thì rõ ràng là đã quá muộn rồi.

Tuy rằng lần này Ma tộc bị bắt không nhiều, số lượng cũng chỉ có hơn chục con, nhưng điều này vẫn làm cho tất cả mọi người đều mừng rỡ như điên.

Suy cho cùng, đây không phải là thương vụ một lần mà là sự phát triển bền vững thực sự.

Khối Thịt Qủy này quả thực rất hữu dụng, có thứ này ở đây, sau này sẽ không cần phải lo lắng vê việc không còn nguyên liệu nấu ăn Ma tộc nữa.

Cho dù mỗi ngày có thể lấy được hơn mười nguyên liệu Ma tộc thì cũng khá tốt rồi, dù sao cũng đâu có ai có thể biết được thu hoạch cuối cùng sẽ là bao nhiêu.

"Tốt tốt, Trường Thanh tiểu tử, Tôn Minh tiểu tử, hai người các ngươi làm rất tốt, lập được công lớn rồi."

Chúng lão tổ lộ ra vẻ mặt vui mừng mà nhìn về phía Diệp Trường Thanh và Tôn Minh, sau đó nguyên một đám liên tục gật đầu.

Lần này, miếng Thịt Quỷ này của hai người quả thực quá kinh người.

Sau khi xác nhận miếng Thịt Quỷ này có tác dụng, chúng lão tổ cũng nhanh chóng thu xếp.

Mỗi ngày sẽ sắp xếp người đến mai phục ở gần cái Ma Quật này, ít nhất là phải có một vị lão tổ tự mình tọa trấn ở đây để phòng ngừa Ma Thần hiện thân.

Không chỉ bố trí liên tục cho mỗi cái Ma Quật ở trong Thiên Hồng quan, mà sau này năm cái Ma Quật khác cũng sẽ làm giống như vậy.

Nhân tộc ở phía bên này đại công cáo thành. Về phần Ma tộc ở phía bên kia, sau khi một con Ma tộc đi ngang qua chỗ Ma Quật này thì mới phát hiện ra toàn bộ thủ vệ ở chỗ này đều đã biến mất.

Dưới sự kinh nghi, nó đã nhanh chóng báo tin tức này cho Ma Thần biết.

Ngay khi một đám Ma Thần biết tin, phản ứng đầu tiên của chúng nó là mắng bọn gia hỏa này ngu xuẩn, không nghe lệnh lệnh mà lại tự mình tiến nhập vào Ma quật.

"Rống... (Một đám rác rưởi, ngay cả mệnh lệnh mà cũng dám cãi lời sao?)"

"Rống... (Muốn chết. )"

Các Ma Thần giận dữ chửi bới liên tục, nhưng bọn chúng cũng không còn cách nào khác ngoài việc phải bố trí lại thủ vệ, hơn nữa còn lần nữa cảnh cáo là nhất định không được tùy ý tiến vào Ma Quật, nếu có ai dám trái lệnh thì nhất định sẽ bị nghiêm trị không tha.

Vốn tưởng rằng lần này hẳn là sẽ không có vấn đề gì, dù sao chúng nó cũng đã nói đến như vậy roi mà còn có người dám trái lệnh sao?

Nhưng chỉ một ngày sau, Ma tộc vừa được phái đến chỗ Ma Quật này lại mịa nó biến mất.

Sau khi nghe được tin tức, chúng Ma Thần càng thêm tức giận, chẳng lẽ mấy cái thứ ngu xuẩn này mia nó không có đầu óc sao?

Đều đã nói cho chúng nó biết là không được phép tự tiện tiến vào thế giới Hạo Thổ rồi, nếu không chính là tự tìm đường chất.

Nhưng cái đám ngu xuẩn này vẫn cứ làm theo ý mình và không hề nghe lọt lời nói của các Ma Thần.

Lần này, các Ma Thần đã trực tiếp phái ra thân tín của bản thân để chúng nó tự mình tới trấn thủ Ma Quật ở Thiên Hồng quan.

Mà những người này còn là những tử trung của các Ma Thần, hơn nữa còn đối với chúng nó tuyệt đối là nói gì nghe nấy, cho nên chắc chắn sẽ không có khả năng lại tự tiện tiến vào Ma Quật.

Vốn tưởng rằng như vậy hẳn là không có sơ hở nào, nhưng chỉ sau một ngày, tin tức lại truyền đến, ngay cả những người thân tín nhất của chính mình cũng mẹ nó đã biến mất.

Lần này, các Ma Thân không còn tức giận nữa mà lần lượt rơi vào mê mang.

Mẹ nó gặp quỷ rồi, cái Ma Quật này biết ăn thịt người hay là sao?

Chỉ trong ba ngày ngắn ngủi, ba đợt thủ vệ trông coi đều biến mất không có dấu vết, ngay cả những tử trung thân tín của chúng nó cũng không thể may mắn thoát khỏi.

Chỉ sợ Ma Quật này mẹ nó có độc rồi, tại sao một Ma tộc lớn như vậy lại có thể biến mất ngay lập tức được?

Dưới sự kinh nghỉ bất định, một con Ma Thần ở trong đó đứng dậy rồi gam nhẹ một tiếng.

"Rống... (Bổn tọa sẽ tự mình đi xem. )"

Một trong số người được phái đi trước đó là tâm phúc tử trung của tên Ma Thần này, cho nên nó không tin thủ hạ của mình sẽ không nghe theo lời mình nói như thế.

Cái Ma Quật này nhất định là có vấn đề, cho nên nó muốn xem rốt cuộc cái Ma Quật ở Thiên Hồng quan này có bí mật gì, chẳng lẽ nó còn có thể ăn thịt Ma tộc sao? Phản thiên.

Một tên Ma Thần đã tự mình đi trấn thủ cái Ma Quật ở Thiên Hồng quan đó, mà đối với cái này, những Ma Thần khác cũng không có ý kiến, dù sao ba đợt thủ vệ không hiểu sao lại biến mất như vậy thì cái chuyện này quả thực quỷ dị đến cực điểm.

Tốt hơn hết là nên đích thân đến điều tra, nếu không trong lòng của chúng nó cũng sẽ không chắc chắn và sẽ cảm thấy lo lắng liệu Nhân tộc ở phía bên kia lại nháo ra chuyện xấu nào nữa.

Thành thật mà nói, chúng Ma Thần đã thực sự bị Nhân tộc làm cho có chút sợ hãi rồi.

.
Bình Luận (0)
Comment