Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 324 - Chương 1014: Khối Thịt Quỷ

Chương 1014: Khối Thịt Quỷ Chương 1014: Khối Thịt QuỷChương 1014: Khối Thịt Quỷ

Chương 1014: Khối Thịt Quỷ

Diệp Trường Thanh bắt đầu chế tác với nguyên liệu nấu ăn Yêu tộc trước, nhưng hiệu quả tựa hồ không được tốt lắm.

Mặc dù Ma tộc cũng thích mùi vị kia, nhưng lại hoàn toàn không thể đáp ứng được yêu cầu của Diệp Trường Thanh.

Khi tiến hành thí nghiệm, Diệp Trường Thanh phát hiện cái đám Ma tộc dường như thích máu thịt của tất cả các chủng tộc trong thế giới Hạo Thổ bọn họ, hay nói cách khác là cái bọn gia hỏa này không kén ăn.

Nhưng điều này hoàn toàn vẫn chưa thể đáp ứng được yêu cầu mà chư vị lão tổ mong đợi.

Bước đầu thí nghiệm qua đi, Diệp Trường Thanh đã thử một phương pháp kết hợp.

Mỗi ngày đều trầm tư trong suy nghĩ, cuối cùng Diệp Trường Thanh cũng nghiên cứu ra.

Nếu kết hợp máu thịt của Yêu tộc và Man thú lại với nhau, sau đó nướng sơ qua và thêm chút gia vị đặc biệt vào, Ma tộc đối với đồ ăn này có thể nói là điên cuồng đến cực điểm.

Chỉ cần ngửi được mùi của nó thôi thì cũng đã khiến cho những Ma tộc này rơi vào trạng thái điên cuồng.

Đối với Ma tộc mà nói, mùi hương này thật giống như có một loại ma lực nào đó, khiến chúng nó hoàn toàn không thể chịu đựng được.

Ngay cả khi bị khống chế, những Ma tộc này cũng sẽ không chịu khống chế mà điên cuồng vùng vẫy chỉ để được cắn một miếng.

"Hiệu quả cũng không tệ lắm. Tiếp theo là việc của Tôn Minh."

Bên chỗ Diệp Trường Thanh đã thành công, về phần làm thế nào để đưa được mùi hương này thành công thông qua Ma Quật và đem tới Ma giới là việc của Tôn Minh.

Cho nên hắn đã đi đến Liên minh Đan Sư một chuyến để tìm Tôn Minh trước.

"Ở bên ngươi thế nào rồi?"

"Sắp rồi, ngươi thành công rồi sao?"

"Ừ, kế tiếp phải xem ngươi rồi."

"Yên tâm đi."

Nhìn Tôn Minh như vậy thì hẳn là cũng có đầu mối rồi, cho nên lúc hắn nói chuyện rất tự tin như thế, mà Diệp Trường Thanh thấy vậy thì cũng gật nhẹ đầu.

Mấy ngày sau, Tôn Minh cũng đã nghiên cứu ra một loại dược phấn đặc biệt, nhân lúc Diệp Trường Thanh làm đồ ăn là hắn đã trộn loại dược phấn vào trong đó để đảm bảo hương thơm nồng nàn hơn, phạm vi lan tỏa cũng sẽ càng xa hơn.

Hai người chỉ thử một lần, cho nên lần này thậm chí Diệp Trường Thanh còn không xuất hiện ở trước mặt đám nguyên liệu nấu ăn Ma tộc này, nhưng mùi vị vẫn khiến cho đông đảo Ma tộc cách phòng bếp không xa nhất thời trở nên kích động không thôi.

"Hiệu quả không tệ."

Sau khi có thể nghe thấy rõ ràng tiếng rống giận của Ma tộc, ai người nhìn nhau mỉm cười.

Sau khi hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, Diệp Trường Thanh và Tôn Minh đã cùng đi đến gặp mặt chư vị lão tổ.

Sau khi nhìn những miếng thịt nướng còn có thể rõ vết máu ở trong tay kia, chư vị lão tổ lộ ra vẻ vừa lòng mà gật đầu.

Bọn hắn tự nhiên cũng đã nhận ra động tĩnh bạo động vừa rồi của đông đảo Ma tộc, nhưng lại không ngờ hóa ra là vì đám người Diệp Trường Thanh.

"Không tệ, hiệu quả thử nghiệm kia thế nào?"

"Tốt."

Chư vị lão tổ gật đầu khen ngợi, sau đó chỉ thấy mọi người tự mình đặt miếng thịt này ở trước lối vào của Ma Quật.

Bước kế tiếp chính là cân phải chờ đợi, giống như câu cá, chờ cá cắn câu vậy.

"Cái đồ chơi này là do các ngươi nghiên cứu ra được, đặt tên thế nào thì giao cho các ngươi."

"Vậy thì gọi nó là Thịt Quỷ đi."

Diệp Trường Thanh nghĩ tới một cái tên rồi tùy tiện nói ra, vê phần Tôn Minh, hắn cũng không để ý lắm.

“Được, cứ như vậy đi."

Thịt Quỷ được lặng lẽ đặt ở cửa vào Ma Quật, mà một bên khác tại Ma giới, kể từ thất bại của lần trước, Ma tộc đã triệt để ổn định.

Không còn cách nào khác, vốn tưởng rằng đó là một kế hoạch tuyệt vời, nhưng ai có thể ngờ kết quả cuối cùng của nó thế mà lại thất bại thảm hại như vậy.

Ngay cả các Ma Thần cũng đã để mất mấy con, còn Ma tộc thông thường cũng càng là vô số kể.

Cộng thêm liên chiến liên bại của trước đó đã trực tiếp khiến cho tinh thân của Ma tộc hoàn toàn cạn kiệt.

Vì vậy, sau một thời gian dài như vậy, Ma tộc không có ý định tiếp tục tấn công nữa mà chỉ bố trí một số dũng sĩ Ma tộc đến trông coi các khu vực xung quanh Ma Quật.

Mà những con dũng sĩ Ma tộc này cũng không có ý định tấn công thế giới Hạo Thổ, hoặc là nói mục đích mà chúng nó ở đây, chính là vì phòng ngừa có Ma tộc lặng lẽ thông qua Ma quật lại đi chịu chết. Dù sao Ma tộc nổi tiếng vì sự liều lĩnh của chúng.

Mọi chuyện vốn rất bình thường, nhưng vào ngày này, một đội dũng sĩ Ma tộc phụ trách trông coi Ma Quật này lại đột nhiên ngửi thấy một mùi vị mà bọn chúng chưa từng ngửi qua.

Mùi vị đó quả thực là làm chúng nó gần như mất đi lý trí.

Nước miếng cũng không tự chủ được mà từ trong miệng chảy ra, trong lòng cũng liên tục vang lên một giọng nói.

Mùi thơm quá, ta thực sự rất muốn ăn nó.

Cho nên một chúng Ma tộc này vừa chảy nước miếng vừa hai mặt nhìn nhau.

"Rống... (Mùi gì vậy? Thơm quá. )"

"Rống, rống... (Từ nơi nào thổi qua thế?)"

Hương vị này quả thực thơm hơn bất cứ mỹ vị nào mà chúng nó đã từng nếm qua, chỉ bằng mùi vị này thôi cũng khiến chúng nó không thể khống chế được bản thân.

Sau khi một chúng Ma tộc không khống chế được mà tìm nơi phát ra mùi hương, sau đó nguyên một đám sôi nổi nhìn về phía Ma Quật.

Cuối cùng là sau một hồi tìm kiếm, chúng nó có thể xác định mùi vị đó đến từ Ma Quật.

Nhưng bên trong Ma Quật sao có thể xuất hiện một loại mỹ thực như vậy được?

Nhưng khi nguyên một đám Ma tộc không ngừng bị cổ mùi hương này hấp dẫn, lý trí của bọn chúng hoàn toàn không thể nghi ngờ là càng ngày càng bị hủy hoại nghiêm trọng.

Cuối cùng, có Ma tộc không nhịn được nữa mà muốn di vê phía Ma Quật.

Mà đồng bạn ở bên cạnh thấy thế thì đã nhanh chóng kéo nó lại rồi gầm lên một tiếng

"Rống... (Ngươi điên rồi sao? Ma Thần đã nói rồi, bất cứ người nào cũng không được phép tiến vào Ma Quật. )”

"Rống... (Ta... )”

Nghe vậy, con Ma tộc này do dự một chút, nhưng nó đã nhanh chóng cắn răng một cái rồi nói.

"Rống... (Ta chỉ đi xem một chút thôi. Ngươi yên tâm không có nguy hiểm gì đâu. Hơn nữa, chẳng lẽ ngươi không muốn nếm mùi vị này sao? Đây là mùi thơm nhất mà ta từng ngửi trong đời. )"

Nói xong, cũng không đợi đồng bạn đáp lời, con Ma tộc đã sải bước tiến vào bên trong Ma Quật.

Trên mặt của những con Ma tộc còn lại cũng tràn đầy vẻ nghi hoặc, một mặt lý trí nói cho chúng nó biết, Ma Thần đã năm lần bảy lượt nhấn mạnh, trong giai đoạn hiện tại này không được phép có bất cứ con Ma tộc nào được tiến vào bên trong Ma Quật.

Mặt khác, mùi vị này thực sự quá mức hấp dẫn rồi. Như thể có một loại ma lực thần kỳ nào đó khiến chúng nó càng ngày càng không thể kiểm soát được bản thân.

Sau khi nguyên một đám đứng đó do dự và rối rắm hồi lâu, cuối cùng lại có Ma tộc không nhịn được nữa, cho rằng có lẽ chỉ đi xem một chút cũng không có gì nguy hiểm đi?

Chỉ cân xem một cái, sẽ không gây ra bất kỳ sự cố nào.

Trong lòng nghĩ như vậy, dưới chân lại không tự chủ được mà bước vào Ma Quật.

Ngay sau khi lại có Ma tộc hành động, những con Ma tộc còn lại cũng không nhẫn nại được nữa, nguyên nhân chủ yếu là vì hương vị vẫn luôn liên miên không ngừng, đối với chúng nó mà nói thì đây thực sự là một loại tra tấn.

Nếu không đi nhìn hoặc nếm thử một cái, trong lòng sẽ giống như bị mèo cào, khiến chính mình hoàn toàn không thể bình tĩnh lại được.

Nghĩ như vậy, cho nên mấy con Ma tộc vốn phụ trách trông coi Ma Quật này đã một người tiếp một người cất bước đi vào bên trong Ma Quật.

Đáng lẽ chúng nó vốn phải phụ trách trông coi nơi này, nhưng giờ đây, chúng nó lại bất tuân mệnh lệnh của Ma Thần rồi tự mình bước vào Ma Quật trước.

Không bao lâu sau, xung quanh Ma Quật đã không còn một bóng dáng Ma tộc nào.

Toàn bộ dũng sĩ Ma tộc phụ trách trông coi Ma Quật này đều đã tiến vào bên trong Ma Quật.

Chúng nó bị hương thơm này hấp dẫn như thể bị mất hồn vậy.

Về phần ở nơi này xảy ra chuyện gì, bên phía Ma hiển nhiên không hề biết, suy cho cùng thì làm gì có ai có thể ngờ, Nhân tộc mẹ nó thế mà lại điên cuồng đến loại tình trạng này.

Mặc dù chúng nó không còn dám tấn công thế giới Hạo Thổ nữa, nhưng hiện tại lại đến lượt Nhân tộc động thủ, ngươi mịa nó không đến, ta sẽ cố ý dẫn dụ ngươi tới.

Mà loại thủ đoạn này, thực sự có chút... Quá mức bẩn thiu rồi, ít nhất là Ma tộc sẽ không bao giờ nghĩ tới.
Bình Luận (0)
Comment