Chương 1013: Liên Thủ Khai Phá
Chương 1013: Liên Thủ Khai PháChương 1013: Liên Thủ Khai Phá
Chương 1013: Liên Thủ Khai Phá
Bất Tử tộc nghiễm nhiên trở thành một trò cười, nhưng tâm tình của các chủng tộc khác cũng không tốt.
Suy cho cùng, ai cũng không muốn nhìn thấy tình huống một tộc thống trị xuất hiện.
Cục diện cùng tồn tại của tất cả các chủng tộc trong thế giới Hạo Thổ này đã kéo dài không biết bao nhiêu năm.
Nhưng hiện tại, với động tác này của ý chí Thiên Đạo, mẹ nó sự cân bằng đã trực tiếp bị phá VỠ.
Mỗi một tên trong Nhân tộc đều giống như một con rồng, mà lúc này ngay cả một ông già bảy mươi, tám mươi tuổi bình thường cũng không hợp thói thường mà đã bắt đầu tu luyện.
Đúng vậy, sau khi các mật thám của các chủng tộc đi tìm hiểu, hiện tại toàn bộ Nhân tộc gần như không tồn tại kiểu người không thể tu luyện gì đó, đơn giản chỉ là về vấn đề thiên phú mạnh yếu khác nhau mà thôi.
Tất nhiên, thiên phú của đại bộ phận Nhân tộc vẫn ở mức yếu nhất, có thể cả đời này bọn họ cũng sẽ không đạt được thành tựu to lớn nào.
Nhưng nhìn vào bản chất thông qua hiện tượng, điều này có nghĩa là vê sau Nhân tộc sẽ trở thành toàn viên tu sĩ.
Ngươi đừng để ý tới hắn là cao giai hay là cấp thấp, khái niệm về toàn viên tu sĩ này là gì?
Đầu tiên, nhược điểm lớn nhất của Nhân tộc chính là trời sinh đã gầy yếu, đại bộ phận Nhân tộc không có đủ thiên phú tu luyện, tuổi thọ của những người đó cũng chỉ có trăm năm.
Nhưng cho dù có là như vậy, Nhân tộc trước đây vẫn luôn có thể đứng vững trong thế giới Hạo Thổ, hơn nữa còn có thể đứng vững cho đến tận bây giờ.
Mặc dù trong khoảng thời gian này có thăng trâm nhưng bọn họ chưa từng tụt ra khỏi hàng ngũ các đại chủng tộc trong thế giới Hạo Thổ.
Nhưng hiện tại, Nhân tộc mẹ nó lại trở thành toàn viên tu sĩ, cộng với dân số khủng bố kia, cùng với khả năng sinh sản khiến tất cả các chủng tộc xem đến đỏ cả mắt.
Ngươi cho rằng mười tháng thụ thai là chuyện đùa sao? Mười tháng chính là một cuộc đời mới, nếu chuyển sang các chủng tộc khác, mười tháng cũng không thể nhìn thấy cái phôi thai này, vậy mà Nhan tộc của người ta đã được sinh ra.
Nói trắng ra thì có lẽ đến lúc đó sẽ mẹ nó giống như "châu chấu vượt biên vậy.
Ai có thể ngăn chặn được dạng nước lũ như vậy? Rõ ràng là hoàn toàn không thể ngăn cản được.
Còn có những phương diện khác nữa, ví dụ như một khi bước lên con đường tu luyện, tuổi thọ của người đó tự nhiên sẽ được kéo dài, không cần nhiều lắm, chỉ cần có thể kéo dài thêm một 180 năm thôi là đã có thể tạo ra sự thay đổi long trời lở đất rồi.
Khi tin tức về Nhân tộc lần lượt được truyền đến, tâm trạng của các chủng tộc càng trở nên nặng nề hơn.
Đây chỉ mới là sự khởi đầu, theo thời gian trôi qua, tác dụng của sức mạnh công đức sẽ ngày càng trở nên mãnh liệt hơn.
Giờ này khắc này, trong lòng của không biết có bao nhiêu chủng tộc đã sớm đem ý chí Thiên Đạo mắng đến máu chó phun đầu.
Ngươi nói ngươi không có việc gì lại đi làm ba cái thứ hoa hòe loè loẹt này làm gì?
Hiện tại, tất cả các chủng tộc đều đang xem xét kỹ lại mối quan hệ của mình với Nhân tộc.
Nhưng đối với cái này, Nhân tộc ở phía bên kia lại hoàn toàn không để ý đến.
Sau khi thu được những lợi ích to lớn, thứ mà Nhân tộc lo lắng nhất vẫn là về vấn đề nguyên liệu nấu ăn.
Không phải sao, một ngày này, chư vị lão tổ đã cho gọi Diệp Trường Thanh và Tôn Minh tới, sau đó nghiêm túc nói chuyện.
"Đã hơn nửa tháng rồi, những nguyên liệu nấu ăn Ma tộc đó hình như lại biến mất nữa rồi, nếu cứ tiếp tục như vậy là không ổn đâu."
"Không phải vẫn còn có rất nhiều hàng tồn kho sao?"
Tôn Minh mở miệng nói, bởi vì hiện tại nguyên liệu rõ ràng là hoàn toàn đủ dùng, nhưng đối với cái này, chư vị lão tổ lại làm ra một bộ cơ trí mà lên tiếng:
"Các ngươi có hiểu cái được gọi là sống yên ổn nghĩ đến ngày gian nguy không, người không có nỗi lo xa, ắt sẽ có mối ưu gần, vậy trong trường hợp nếu nguyên liệu nấu ăn Ma tộc này vẫn luôn không tới thì chúng ta phải làm sao? Cho nên hàng tồn luôn có khả năng ăn hết trong một ngày.
Hay cho một câu sống yên ổn nghĩ đến ngày gian nguy, hiện tại mọi người cũng nên bắt đầu nghĩ đến những thứ này rồi.
Nhưng cái này thì có liên quan gì tới chúng ta? Diệp Trường Thanh nghi hoặc.
Ngay sau đó, chư vị lão tổ cũng không giấu diếm gì nữa mà nhanh chóng nói cho Diệp Trường Thanh và Tôn Minh biết về mục đích triệu tập hai người tới đây lần này.
Hóa ra chư vị lão tổ nghĩ tới việc có cách nào để thu hút Ma tộc ra ngoài hay không.
Muốn xuyên qua Ma Quật là không thể, chư vị lão tổ cũng đã thử qua đủ loại phương pháp, trừ phi có thể khắc chế pháp tắc Thiên Đạo của cả hai bên.
Nói cách khác, không chỉ phải vượt qua pháp tắc Thiên Đạo trong thế giới Hạo Thổ mà còn cả pháp tắc Thiên Đạo trong Ma giới.
Đây là điều mà ngay cả một sự tồn tại như cấp Đại Đế cũng không thể làm được. Cho nên bọn họ cũng chỉ có thể tìm cách nào đó khiến Ma tộc tự mình thông qua Ma quật đến đây.
Nhưng bây giờ, không biết có phải là do Ma tộc đã sợ rồi hay không, cho nên vẫn luôn cũng không có dấu hiệu thò đầu ra ngoài, nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy thì không phải cách.
Vì vậy mà bọn họ phải sử dụng một chút thủ đoạn nhỏ.
Về phần Diệp Trường Thanh và Tôn Minh, cả hai đều là những thiên tài ngút trời.
Diệp Trường Thanh thì không cần phải nói, còn thủ đoạn luyện dược hiện giờ của Tôn Minh, ngay cả lão tổ của Liên minh Đan Sư là Mộng Hồi Xuân cũng cảm thán là mình không giỏi bằng.
Cho nên nhiệm vụ này đương nhiên được giao cho hai người bọn họ.
"Tốt nhất là có thể khiến cho Ma tộc không có cách nào có thể chống cự và cắn câu trong vô thức."
Chư vị lão tổ lộ ra vẻ mặt tràn đầy hy vọng mà dặn dò hai người
Nghe vậy, Diệp Trường Thanh và Tôn Minh nhìn nhau, sau đó gật đầu nói là sẽ thử một chút.
Sau khi nhận nhiệm vụ, hai người cùng đi đến bên ngoài Ma Quật, hơn nửa tháng qua, trong Ma Quật trước sau vẫn luôn không có động tĩnh gì, còn các tu sĩ phụ trách trông coi nơi đây đều lộ ra dáng vẻ uể oải ỉu xìu.
"Diệp huynh, ngươi có kế hoạch nào không?”
"Tạm thời quan sát Ma Quật này trước đã rồi lại nói."
Hai người tạm thời không có ý tưởng gì hay ho, cho nên bọn họ đã bắt đầu cẩn thận nghiên cứu kỹ cái Ma Quật này.
Liên tiếp mấy ngày, hai người mới đưa ra xác định là cái Ma Quật này giống như một cái mai rùa và không có cách nào có thể xuống tay.
Đừng nói là người không qua được, ngay cả đồ vật cũng không thể xuyên qua.
"Có vẻ như không có thủ đoạn này dùng dược."
Tôn Minh bất đắc dĩ nhìn Diệp Trường Thanh nói, hắn đã thử mọi biện pháp, nhưng kết quả vẫn giống như nhau.
Vật thể đều không có biện pháp xuyên qua, vậy bọn họ còn có thể làm gì nữa?
Nghe vậy, Diệp Trường Thanh ngược lại là phát hiện ra được một chút manh mối, sau đó lộ ra vẻ trầm tư nói.
"Mùi vị có thể bay vào."
"Mùi vị? Chẳng lẽ ngươi muốn dùng mùi hương để dẫn dụ Ma tộc đến đây sao?"
Nghe vậy, Tôn Minh sửng sốt một chút, nhưng nhanh chóng phản ứng lại, khí vị giống như có thể hoàn toàn làm được.
"Chỉ là cái Ma Quật này được gọi là một chiều không gian, ngươi xác định loại mùi vị này có thể bay sang bên kia và còn có có thể có thể ngửi được sao?"
"Đó là chỗ chúng ta cần nghiên cứu và nếm trải."
Làm thế nào để mùi hương có thể bay thẳng đến Ma giới thông qua Ma Quật này và Ma tộc thích khẩu vị gì, tất cả đều cần phải nghiên cứu.
Dù sao lúc này Diệp Trường Thanh cũng chỉ có một ý tưởng như thế, nếu như ngay cả cái này cũng không thành công thì hắn thực sự không biết nên làm như thế nào nữa.
Tôn Minh thấy vậy thì chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Hai người bàn bạc với nhau một hồi rồi quyết định.
Tôn Minh sẽ chịu trách nhiệm làm thế nào để mùi hương bay qua Ma Quật đến Ma giới. Mà phương diện thủ đoạn này sẽ không nằm ngoài hai cách, một là khóa mùi vị để nó không bị tiêu tán, hai là tăng cường mùi vị để giữ được lâu hơn.
Về phần Diệp Trường Thanh, hắn sẽ phụ trách nghiên cứu Ma tộc thích khẩu vị gì, hơn nữa còn là loại ưa thích không thể cưỡng lại được.
Nhất định phải là loại có sức hấp dẫn chí mạng, để một khi Ma tộc ngửi thấy mùi này thì trong lòng sẽ phải lập tức bốc hỏa.
Giống như khi Nhân tộc nhìn thấy thiên tài địa bảo cực kỳ trân quý đó, mặc dù biết rất rõ sẽ gặp phải nguy hiểm, nhưng vẫn có vô số người phát cuồng, chạy theo như vịt, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên vì chúng.
Sau khi xác định phân công, hai người đã chia ra hành động, việc đầu tiên Diệp Trường Thanh muốn xác định chính là nguyên vật liệu.
"Có lẽ không thể dùng Ma tộc được, xem ra ta chỉ có thể lựa chọn ở bên trong ngàn vạn chủng tộc trên thế giới Hạo Thổ này vậy, không biết Ma tộc thích nhất là hương vị gì."
Nghĩ tới đây, Diệp Trường Thanh bắt đầu với Yêu tộc trước, vê phần đối tượng ăn thử, vậy dĩ nhiên là đông đảo nguyên liệu nấu ăn Ma tọc rồi, cái này không phải là có sẵn sao?