Chương 1023: Vạn Tông Mở Núi
Chương 1023: Vạn Tông Mở NúiChương 1023: Vạn Tông Mở Núi
Chương 1023: Vạn Tông Mở Núi
"Không phải ngươi đã nói các ngươi chỉ đi có một lát là sẽ quay vê ngay sao?"
"A, trước khi đi ngươi đã nói với ta cái gì? Ngươi có biết một năm này ta làm sao qua được không? Ngươi biết không?”
"Ngươi..."
Bạch Tổ nắm lấy cổ áo của Vân Tiên Đài, sau đó nước mắt tuôn đây mặt mà khóc lóc kể lể, lúc đầu hắn còn tưởng rằng Diệp Trường Thanh chỉ đi có nửa tháng là đã trở về.
Nhưng ai biết được, một chuyến vừa đi này lại kéo dài hơn một năm, hơn một năm đó.
Mẹ nó bộ xương già này của hắn đã phải dựa vào mười mấy hộp lương khô kia mà kiên trì hơn một năm ròng rã, hắn dễ dàng sao?
Nhìn Bạch Tổ gần như hỏng mất và nước mắt giàn giụa như thế, Vân Tiên Đài nhẹ nhàng an ỦI.
"Cái này còn không phải là do tiền dễ kiếm, cho nên ta nghĩ kiếm nhiêu hơn một chút sao? Được rồi, được rồi, ngoan, không khóc, tối nay ăn tiệc lớn ha."
"Ta... Ô ô..."
Bởi vì yêu quá tha thiết, khiến Bạch Tổ nhịn không được mà ôm lấy Vân Tiên Đài gào khóc.
Còn đám người trẻ tuổi như Diệp Trường Thanh, Tôn Minh và Từ Kiệt ở một bên nhìn thấy hai cái lão già nát rượu này ôm nhau như vậy, nguyên một đám đều cảm thấy sởn tóc gáy, con mắt còn có chút cay.
Cuối cùng thật vất vả lắm mới có thể trấn an được Bạch Tổ và Thánh chủ Vân La, lúc này mọi người mới tiến vào thành. Buổi tối, Diệp Trường Thanh đương nhiên là sẽ nấu một bàn mỹ thực lớn cho hai người có lộc ăn.
Tâm tình của hai người khi lại lân nữa được ăn mỹ thực mà mình mong nhớ ngày đêm phải gọi là kích động không thôi, nhưng đám người Vân Tiên Đài không có tiến lên đoạt lấy mà ngược lại là dùng ánh mắt "ôn nhu "mà nhìn hai người đang ăn ngấu nghiến.
Nhưng Diệp Trường Thanh thực sự không chịu nổi tình nghĩa kéo dài giữa một đám lão già với nhau, cho nên hắn đã kiếm cớ rời đi.
Dù sao bản thân cũng đã thu hoạch được rất nhiều điều từ lần bái phỏng vạn tộc này.
Kỹ năng nấu nướng của bản thân Diệp Trường Thanh cũng đã tiến bộ rất nhiều, nhưng cái này không phải là phân thưởng từ hệ thống, mà là vì hắn đã đi nhiều nơi, nhìn thấy nhiều thứ và tầm nhìn cũng được mở rộng hơn.
Ngoài ra, bọn họ còn thu được các loại tài nguyên, hiện tại Nhân tộc tuyệt đối giàu chảy mỹ, cho dù Ma tộc ở phía bên này có hao tổn đến đâu thì cũng vô ích, cuối cùng là phải cau mày nhận thua với Nhân tộc. Trừ cái đó ra, còn có một cái niềm vui bất ngờ khác, đó là bọn ho đã thu hoạch được không ít phó tộc.
Cái gọi là phó tộc này tương đương với một lực lượng phụ thuộc.
Hàng năm bọn họ đều cần phải tiến cống cho Nhân tộc, đương nhiên Nhân tộc cũng sẽ bảo hộ bọn họ an toàn, thậm chí còn cho phép thiêu kiêu trẻ tuổi ở trong tộc của bọn họ đến Nhân tộc tu luyện.
Có thể nói, lúc này Nhân tộc đã là chủng tộc lớn nhất trong thế giới Hạo Thổ, tuy còn chưa được công nhận nhưng vua không ngai là không thể chạy đi đâu được.
Ý Chí Thiên Đạo quay con thoi đó cũng không phải là nói đùa.
Sau đó hắn lại dành thời gian xem xét tình hình của Ma Quật, nguyên liệu nấu ăn Ma tộc vẫn cuồn cuộn tới đây không ngừng. Dù sao cũng không còn cách nào khác, chỉ cân một ngày Ma Quật còn tồn tại, chắc chắn sẽ luôn có một số cá lọt qua lưới và cắn câu như thế.
Ma tộc ở phía bên kia cũng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc hao tổn quyết liệt với Nhân tộc.
Nhưng hiện tại, có các loại tài nguyên được chư vị lão tổ mang về, Nhân tộc cũng không cần sợ nữa.
Sau khi nghỉ ngơi mấy ngày, ngoại trừ tốc độ phát triển của Nhân tộc có phần vượt quá sức tưởng tượng của chư vị lão tổ ra thì cũng không phát sinh ra chuyện lớn nào.
Chỉ trong hơn một năm và chưa đầy hai năm ngắn ngủi, ước tính sơ bộ đã chiếm tới tám phần Nhân tộc đã dấn thân thành công vào con đường tu luyện.
Nói cách khác, hiện giờ cả Nhân tộc chỉ có hai phần là người bình thường không có chút tu vi nào.
Những người này về cơ bản đều là người già, cho nên độ khó của việc muốn tu luyện quá lớn, nhưng không phải không có hy vọng.
Trong số những tu sĩ mới này đã có không ít người giương lộ tài hoa, tuy rằng tu vi còn rất thấp nhưng thiên phú của bọn họ có thể so sánh với Từ Kiệt và Triệu Chính Bình được dạy dỗ ở Thánh địa.
"Hiện tại, những tiếng hô kêu gọi mở núi thu đồ đệ càng ngày càng cao."
Người tu hành nhiêu, bọn họ đương nhiên muốn có môi trường tu luyện và tài nguyên tốt hơn, cho nên việc bái nhập tông môn kia chắc chắn là lựa chọn tốt nhất.
Không chỉ có phương pháp tu luyện có hệ thống, còn có cường giả tự mình dạy bảo, tài nguyên tu luyện lại càng không cần phải nói.
Cho nên đông đảo người đã dấn thân vào con đường tu hành đều hi vọng các đại tông môn có thể sớm mở sơn môn để bọn họ có được cơ hội thực sự bước vào tu hành.
Nghe người phía dưới báo cáo xong, chư vị lão tổ gật nhẹ đầu. "Như thế cũng có lý, dù sao có người có thể tu hành nhiều, cho nên việc mở núi xác thực là điều tất yếu."
"Chuyện này ngược lại là không cần để ý đến, dù sao lúc trước cũng đã đưa ra lời hứa hẹn rồi."
"Vậy mở núi đi, để các tông phái tự mình chuẩn bị..."
"Đợi một chút."
"Dư Mạt huynh có vấn đề gì sao?"
"Nếu đã muốn mở núi, vậy không bằng tạo nên một thời đại thịnh vượng, một thời đại thịnh vượng cho Nhân tộc ta.'
"Ồ, lời này của Dư Mạt huynh là có ý gì?"
"Lân mở núi thu đồ đệ này, ước chừng sẽ có rất nhiều người, như thế không bằng để vạn tông của Nhân tộc ta đồng thời mở núi, trong đó có cả Tam đại Thánh địa của chúng ta luôn, sau đó để tất cả mọi người tự mình lựa chọn, như thế nào?"
Nghe Dư Mạt nói xong, hai mắt của chúng lão tổ sáng lên, ý kiến hay.
Lúc này, Bạch Tổ võ tay nói.
"Hay, nếu có thể thực hiện được, ta nghĩ đây chắc chắn sẽ trở thành một trang nổi bật trong lịch sử Nhân tộc chúng ta."
"Đúng vậy, vạn tông mở núi, thế bay lên của Nhân tộc chúng ta sẽ vì vậy mà bắt đầu. Tốt, tốt, tốt.
“Cứ làm như vậy đi."
"Đi, thông tri cho các tông chủ của các tông, sáng sớm ngày mai tập trung ở đại điện."
"Vâng.
Một buổi sáng sớm, hàng vạn người và các tông chủ của các tông môn khác nhau trong Nhân tộc đồng thời chạy tới đại điện của Tân Nguyên thành.
Trận thế to lớn này quả thực là trước nay chưa từng có. .
Có thể nói, những người tập trung tại đại điện của Tân Nguyên thành hôm nay đều là những người quyền lực nhất của Nhân tộc.
Bọn họ đưa ra bất cứ quyết định gì, cho dù chỉ một câu nói đơn giản cũng đủ để quyết định tương lai của Nhân tộc.
Tất cả mọi người đều không biết vì sao đột nhiên lại náo động lớn như vậy, mãi cho đến cùng ngày, các đại tông chủ lần lượt giải tán, chuyện xảy ra ở bên trong đại điện mới chậm rãi truyên ra bên ngoài.
Hóa ra là vì chuyện mở núi thu đồ đệ, hơn nữa dựa theo mong muốn của chư vị lão tổ, vạn tông môn sẽ cùng nhau mở núi, đến lúc đó tất cả Nhân tộc đều có thể lựa chọn tông môn mà mình muốn gia nhập.
"Đây là sự thật sao? vạn tông đồng thời mở núi. Đây quả thực là..."
"Cái này có thể là giả sao? Tin tức chính là từ thành Tân Nguyên truyền đến, tông chủ của các đại tông môn đều đến trình diện."
"Nói như vậy, bất cứ ai trong chúng ta đều có thể bái nhập tông môn sao?”
"Đó là khẳng định, hơn nữa vạn tông đồng thời đồng thời mở núi thu đệ tử, cho nên cho dù ngươi có chọn Tam đại Thánh địa cũng không thành vấn đề."
"Lời này của ngươi thật đúng là ngu ngốc."
"Làm sao vậy?"
"Vạn Tông mở núi quả thật là có rất nhiều sự lựa chọn, nhưng ngươi cũng phải nhớ kỹ lượng sức của mình mà đi, bái nhập Tam đại Thánh địa đương nhiên là một bước lên trời, nhưng ngươi cũng phải xem chính mình có là người phù hợp hay không."
"Đừng đến lúc đó một vòng là đã bị xoát xuống dưới và bỏ lỡ cơ hội gia nhập các tông môn khác, như vậy mất nhiều hơn được."
Có người phân tích, nhưng ngay khi lời này vừa nói ra, mọi người có mặt trong tửu lâu đều bừng tỉnh đại ngộ.
Đúng vậy, nhìn như có nhiều lựa chọn hơn, nhưng điều này còn thử thách tâm tính của một người nhiều hơn.
Đầu tiên là phải biết tự mình hiểu lấy, nếu có tham vọng cao nhất nhưng khả năng lại thấp, vậy thì đến lúc đó không những không đạt được gì mà còn bỏ lỡ những cơ duyên lẽ ra thuộc vê mình.
Tam đại Thánh địa địa mặc dù tốt, nhưng đối với vô số người mà nói, người có thể thành công cuối cùng lại giống như sự tôn tại của lông phượng sừng lân.
Một bước lên trời, cũng không phải là điều dễ dàng.
Trong lúc nhất thời, mọi người đều bình tĩnh lại, trong lòng thâm nghĩ về tông môn mà mình hy vọng được bái nhập.
Rất nhiều người có thiên phú bình thường đã nhanh chóng từ bỏ ảo tưởng một bước lên trời này, Tam đại Thánh địa cách bọn họ quá xa, chính vì thế việc lựa chọn một cái tông môn phù hợp nhất với bọn họ mới là tốt nhất.