Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 349 - Chương 1039: Đột Phá? Cút Con Mẹ Ngươi Đi.

Chương 1039: Đột Phá? Cút Con Mẹ Ngươi Đi. Chương 1039: Đột Phá? Cút Con Mẹ Ngươi Đi.Chương 1039: Đột Phá? Cút Con Mẹ Ngươi Đi.

Chương 1039: Đột Phá? Cut Con Mẹ Ngươi Đi.

Uy áp khủng bố ở trên bầu trời khiến cho đông đảo đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất vừa cảm thấy khó chịu lại vừa mong đợi.

Mặc dù mỗi ngày phải sống dưới áp lực như vậy quả thực là một loại cực hình, nhưng khi bọn họ nghĩ đến cái áp lực này chính là Thiên kiếp để Te Hùng đột phá cấp Đại Đế, đám người lại cảm thấy hưng phấn không thôi.

Không chỉ là ở Thánh địa Đạo Nhất, sau khoảng thời gian mấy ngày lên men, tin tức về chuyện Te Hùng sắp đột phá cấp Đại Đế đã sớm lan truyền đến khắp nơi trong Nhân tộc.

Các đại tông môn đều biết đến chuyện Thánh chủ Tê Hùng của Thánh địa Đạo Nhất sắp đột phá đến Đại Đế.

Tại Thánh địa Vân La, bốn người Thạch Thanh Phong, Bạch Tổ và Thánh chủ Vân La ngồi vây chung một chỗ, sau đó chỉ thấy Thạch Thanh Phong cười nói.

"Với sự đột phá của Tề Hùng, Thánh địa Đạo Nhất chính là danh xứng với thực đệ nhất Thánh địa. Trừ khi chúng ta liên thủ với Thánh địa Dao Trì, nếu không thì không ai có thể kiểm soát Thánh địa Đạo Nhất nữa."

"Sao thế, ngươi cảm thấy rất lo lắng sao?"

"Ta? Ha ha, ta đang nghĩ có phải chính mình lại có thể ăn được một yến hội hay không? Đột phá Đại Đế chính là một chuyện đại hỷ. Chẳng lẽ Thánh địa Đạo Nhất này còn không lay động hay bàn sao?”

"Ha ha, ngươi nói đúng, là nên chúc mừng thật tốt."

"Te Hùng cũng nên đột phá rồi. Thánh chủ có tu vi cấp Đại Thánh quả thực là có chút khó coi.

Mấy người Thánh chủ Vân La, Thạch Thanh Phong ngược lại là không cảm thấy bất cứ lo lắng nào về việc Te Hùng đột phá.

Hiện tại, mối quan hệ ở trong đó giữa Tam đại Thánh địa của Nhân tộc đã sớm khác xưa, cho dù thực lực của Thánh địa Đạo Nhất, nhưng lại không có ảnh hưởng gì đến bọn họ.

Hơn nữa, cho dù Tề Hùng không đột phá, Thánh địa Vân La cũng sẽ không đi trêu chọc, dù sao bọn họ vẫn còn muốn được ăn cơm.

Thánh địa Dao Trì ở phía bên này cũng giống như vậy.

Thực lực của Thánh địa Đạo Nhất mạnh lên, đối với hai đại Thánh địa còn lại cũng không có ảnh hưởng gì lớn, bởi vì Tam đại Thánh địa mỗi người đều có địa bàn riêng của mình.

Cộng với lãnh địa Bất Tử tộc có được trước đó, cho địa bàn càng không thiếu.

Ngược lại là Yêu tộc và bất tử tộc ở phía bên này, ngay sau khi chúng nó nghe được tin Tề Hùng đột phá đến Đế cảnh, một chúng Yêu Đế và Bất Tử Đại Đế đều tức đến nghiến răng nghiến lợi.

"Đáng chết, chẳng lẽ Thánh địa Đạo Nhất này là thân nhi tử của Thiên Đạo sao? Tại sao lại đột phá chứ?"

"Đế cảnh này tại sao nói đột phá là đột phá chứ, Thánh địa Đạo Nhất này đã có tổng cộng năm tôn Đại Đế này."

"Đáng chết, đáng chết."

“Trời không thương hại cho tộc ta.…

Đối với Thánh địa Đạo Nhất, Bất Tử tộc và Yêu tộc đương nhiên là hận đến khắc cốt ghi tâm.

Suy cho cùng, trước đó cho dù là Bất Tử tộc hay là Yêu tộc đều ăn rất nhiều thua thiệt ở trên tay của Thánh địa Đạo Nhất.

So với Thánh địa Vân La và Thánh địa Dao Trì, hai chủng tộc này càng hận Thánh địa Đạo Nhất hơn và càng thêm kiêng ky Thánh địa Đạo Nhất hơn.

Trước đây đã không chiếm được chút tiện nghi gì, hiện tại Tê Hùng lại đột phá đến Đại Đế, sau này e rằng cái Thánh địa Đạo Nhất này sẽ càng khó đối phó hơn.

Nhưng hai tộc tức thì tức thiệt, nhưng chúng nó lại không có cách nào, cho dù có muốn ngăn cản cũng khó có khả năng, cho nên chỉ có thể bất lực trơ mắt nhìn lấy.

Đột phá đến Đế cảnh đương nhiên là không đơn giản rồi, mặc dù Tề Hùng đã bắt đầu trùng kích, nhưng toàn bộ quá trình vẫn phải kéo dài gân nửa tháng.

Vào ngày này, Thiên kiếp vốn từ đầu đến cuối không có động tĩnh gì lại đột nhiên bắt đầu trở nên cuồng bạo.

Trong tâng mây dày đặc, không ngừng truyền ra tiếng thiên lôi đánh xuống, âm thanh này giống như lôi long rít gào vậy.

Trong cơn mơ hồ, từng cái thiên lôi tráng kiện ở trong tâng mây chớp động, nhìn qua trong giống như những con Lôi Long vậy.

"Sắp tới rồi."

Bên trong Thực Đường, Diệp Trường Thanh và hai nữ Bách Hoa Tiên Tử, Tuyệt Ảnh ngẩng đầu nhìn về phía chân trời.

Nhiều ngày như vậy, rốt cục thì Thiên kiếp cũng muốn giáng xuống rồi sao?

Nói như thế có nghĩa là cuối cùng Te Hùng cũng đột phá thành công rồi

"Cuối cùng đại sư huynh đã thành công rồi."

"Chỉ cần thành công vượt qua cái Thiên kiếp này, đại sư huynh sẽ là một vị cường giả Đại Đế thực sự.

Hai nữ có chút lo lắng nói, dù sao hai nữ cũng bị cái Thiên kiếp cấp Đại Đế này làm cho sợ hãi, mà Tề Hùng cũng không muốn xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn vào thời khắc sống còn này.

Nghe vậy, Diệp Trường Thanh ở một bên an ủi.

"Yên tâm, mấy ngày nay không phải chúng ta đã chuẩn bị nhiều bảo vật như vậy rồi sao? Cho nên hỗ trợ Thánh Chủ đột phá sẽ không có vấn đề gì đâu."

Vì để Tê Hùng đột phá, Thánh địa Đạo Nhất đương nhiên là đã chuẩn bị vạn toàn, thậm chí còn xuất hết toàn lực để đảm bảo Tề Hùng có thể thành công vượt qua cái Thiên kiếp này.

Tất cả mọi người đều biết, sự đột phá của Te Hùng đã tiến vào khâu cuối cùng.

Trong động phủ, cũng đúng là như thế, khí tức ở xung quanh Tề Hùng đã trở cường thịnh tới cực điểm.

Trong một cái chớp mắt này, Tê Hùng vẫn luôn nhắm mắt ngồi xếp bằng lại đột nhiên mở hai mắt ra.

"Haha, thành công rồi, ta đã thành công rồi."

Sau khi cảm nhận được một thân khí tức cường hãn, Tề Hùng cất tiếng cười to, còn bốn người Vân Tiên Đại vì đó mà hộ pháp thấy thế cũng đều thở phào nhẹ nhõm.

Cuối cùng cũng thành công rồi.

Nhìn thấy Tê Hùng hưng phấn cực độ như vậy, Vân Tiên Đài đứng dậy và cười nói giống như thế.

"Thành công rồi chứ?"

"Hả? Sư tôn, tại sao các ngươi lại ở chỗ này?"

"Hộ pháp cho ngươi đấy."

"A, đệ tử tạ ơn sư tôn."

"Sư đồ hai chúng ta còn cần phải như vậy sao?"

"Ha ha, sư tôn nói đúng lắm, đệ tử thành công, hiện tại đệ tử đã tiến vào Đế cảnh rồi."

"Ừ, thành công là tốt rồi, đến, đồ nhi ngươi mau đến cầm lấy cái không gian giới chỉ này đi."

Nói xong, Vân Tiên Đài đưa ra một cái không gian giới chỉ, Tê Hùng thấy thế thì lộ ra vẻ mặt khó hiểu mà nhận lấy, nhưng vừa định mở miệng nói thì giây tiếp theo, Vân Tiên Đài đã không hề báo trước mà đá ra một chân.

"Nếu đã thành công, vậy ngươi lập tức cút con mẹ nó đi, mau cút đến lãnh địa của Yêu tộc độ kiếp đi."

“Ta, sư tôn, ngươi...

Te Hùng hoàn toàn không có một xíu phòng bị gì thì đã lập tức bị một chân đạp bay ra ngoài, sau đó ở trên bầu trời rống to, nhưng một giây sau, cả người của hắn lại bị Vân Tiên Đài đạp bay ra khỏi động phủ, thanh âm cũng càng ngày càng xa. "Nghịch đồ, này thì chỉ biết nghĩ đến chuyện tự mình đột phá, hoàn toàn không thèm quan tâm đến sống chết của người khác này".

Sau khi cười mắng một tiếng, Vân Tiên Đài cũng coi như là đã yên lòng.

Mặc dù bọn họ không giúp được gì về chuyện độ kiếp, nhưng các loại bảo vật được chuẩn bị ở bên trong không gian giới chỉ hẳn là cũng đủ để Tề Hùng vượt qua Thiên kiếp.

"Đó là Thánh chủ sao?”

"Di, đúng vậy, Thánh chủ tính đi đâu vậy?"

"Độ kiếp đi. Dù sao luôn không có khả năng ở Thánh địa độ kiếp được."

"Nhưng tại sao động tác này của Thánh chủ lại kỳ quái như vậy?"

Đông đảo đệ tử chỉ nhìn thấy Tề Hùng lướt qua phía chân trời, nhưng động tác của hắn không thể nói là không cổ quái được.

Tại sao lăng không mà đi lại dùng tư thế nằm bò vậy chứ? Chẳng lẽ Thánh chủ thích tư thế này sao?

Nhưng chỉ có bản thân Tề Hùng tự mình biết, hắn mẹ nó nơi nào là lăng không mà đi, rõ ràng là bị sư tôn một chân đạp cho bay đó.

Niềm vui vừa đột phá đó đã hoàn toàn biến thành bối rối của lúc này.

Hắn còn chưa có kịp vui mừng đâu thì cả người đã bay lên không trung, mà một cước này của sư tôn cũng không có chút lưu thủ nào.

Lúc này Te Hùng thật sự rất mắng to một tiếng, ta mia nó vừa mới đột phá, vậy mà sư tôn ngươi lại đối xử với ta như vậy sao?

Nhưng sau khi nhìn về phía Thiên kiếp ở phía trên bầu trời, Tê Hùng cũng biết hiện tại không phải là lúc để nói những chuyện này.

Sau khi hắn đột phá thành công, Thiên kiếp rất nhanh sẽ lập tức giáng xuống, cho nên nhu cầu cấp bách nhất lúc này là tìm được một nơi thích hợp để độ kiếp.

Chỉ là Tê Hùng biết Thiên kiếp cấp Đại Đế có sức tàn phá lớn đến mức nào, cho dù hắn có lựa chọn địa phương nào ở bên trong Nhân tộc này, đến lúc đó đều sẽ tạo thành tổn thương khó có thể khôi phục.

Vùng đất cách xa hàng ngàn dặm sẽ bị Thiên kiếp hóa thành phế thổ.

Cho nên... Tê Hùng cũng không hề nghĩ ngợi mà trực tiếp đưa ánh mắt của mình nhìn về phía lãnh địa của Yêu tộc, nếu đã là như vậy thì còn nơi nào tốt hơn so với việc đi đến lãnh địa của Yêu tộc để độ kiếp đây.
Bình Luận (0)
Comment