Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 356 - Chương 1046: Ai Nói Muốn Làm Yến Hội?

Chương 1046: Ai Nói Muốn Làm Yến Hội? Chương 1046: Ai Nói Muốn Làm Yến Hội?Chương 1046: Ai Nói Muốn Làm Yến Hội?

Chương 1046: Ai Nói Muốn Làm Yến Hội?

Chiến trường vạn tộc sắp được mở ra, đây quả thực là một nơi tốt để động thủ.

Hơn nữa, Chiến trường vạn tộc là một không gian độc lập, thế giới bên ngoài không có cách nào có thể nhúng tay vào những gì diễn ra ở bên trong.

Cho nên việc động thủ ở trên chiến trường vạn tộc này đích thật là không cần phải cố ky bất cứ điều qì.

Nghe vậy, sau khi trầm ngâm suy ngẫm một lát xong, chúng Đại Đế của các tộc đều lần lượt gật đầu đáp lại.

Bằng cách này, chỉ cần có thể một lần hành động giết chết toàn bộ lão tổ của Nhân tộc ở bên trong chiến trường vạn tộc này, vậy thì chuyện kế tiếp sẽ đơn giản hơn nhiều.

Không có Đại Đế tọa trấn, cho dù thực lực của Nhân tộc có đề thăng đi nữa thì còn có thể thế nào? Các tộc chắc chắn sẽ không cho bọn họ thời gian.

"Được rồi, cứ quyết định làm như thế đi."

"Như thế rất tốt."

Chúng Đại Đế của các tộc đều gật đầu đáp lại.

Bên phía Nhân tộc còn không biết chuyện của các Đại Đế của các tộc tụ tập cùng một chỗ, lúc này ở bên trong Thánh địa Đạo Nhất, mặc dù bọn họ vừa mới thu được không ít nguyên liệu nấu ăn, nhưng còn chưa kịp cao hứng.

Chỉ trong hai ngày sau đó, một đám lão tổ cấp Đại Đế đến từ Thánh địa Vân La và Thánh địa Dao Trì mang theo đệ tử môn hạ đã không mời mà tới.

"Các ngươi đây là...

Nhìn đám người ở trước mặt, Tê Hùng lộ ra vẻ thắc mắc mà hỏi, bọn gia hỏa này không ở bên trong Thánh địa của mình chơi đi, tự nhiên mạc danh kỳ diệu chạy nơi này làm gì?

Đối với cái này, lão tổ của hai đại Thánh địa đều lộ ra nụ cười nhiệt tình mà nói.

"Ai, còn không phải là đến đây để chúc mừng Tề huynh ngươi đã đột phá đến Đế cảnh sao? Cho nên chúng ta đến chúc mừng."

"Đúng vậy, sự kiện lớn như vậy, làm sao chúng ta có thể không tới?"

"Thì ra là như thế, vậy đa tạ chư vị."

Nghe nói tất cả mọi người đến để chúc mừng, Te Hùng cũng mỉm cười gật đầu đáp lại, trong lòng của hắn còn đang âm thầm cảm động một phen, thậm chí còn nghĩ thâm mọi người cũng là có tâm, nhưng hắn còn chưa kịp nói gì đâu, vậy mà bọn họ đã chủ động đến chúc mừng.

Nhưng vừa dứt lời, lời nói tiếp theo của mọi người đã làm cho Te Hùng trực tiếp ngây ngẩn cả người.

"Tê huynh khách khí, khách khí rồi, một chuyện lớn như vậy thì chúng ta đương nhiên phải tới rồi. Đúng rồi, yến hội này chừng nào thì bắt đầu?”

"Đúng vậy, dọc theo đường đi này ta còn không có thời gian nghỉ ngơi."

"Lần này Tề huynh đột phá Đế cảnh, ta nghĩ nhất định không thể thiếu một trận chè chén rồi."

Nghe mọi người nói xong, Tê Hùng cảm thấy có chút bối rối, yến tiệc gì? Ta nói chính mình sẽ tổ chức yến tiệc khi nào?

Kể từ ngày Tề Hùng đột phá cho đến bây giờ, mịa nó ngay cả một tấm thiếp mời cũng chưa từng phát đi, yến tiệc từ đâu đến?

Nhìn thấy ánh mắt tràn đầy mong chờ của nguyên một đám người , Tê Hùng bỗng nhiên giật mình tỉnh lại, ánh mắt cũng trở nên cổ quái.

Bọn gia hỏa này chúc mừng là giả, e rằng đến ăn chực mới là thật?

Đối mặt với ánh mắt nhìn chăm chú giống như dò xét của Tê Hùng, da mặt của đám người đến từ hai đại Thánh địa này đều nhịn không được mà đỏ lên.

Bọn họ cũng không còn cách nào khác, sau khi biết được tin Tê Hùng đột phá, bọn họ đã đợi trái đợi phải, nhưng sửng sốt vẫn không thể chờ được thiếp mời của Thánh địa Đạo Nhất.

Cho nên trong lòng của bọn họ đoán, chẳng lẽ Thánh địa Đạo Nhất này không có ý tưởng đó sao?

Trong lòng của bọn họ trở nên căng thẳng, cho nên không còn cách nào khác ngoài việc tự mình tới cửa.

Kể từ chuyện vê Ma tộc trước đó, đám người đã lâu rồi không được nếm thử mỹ vị của Trường Thanh tiểu tử.

Hiếm lắm mới tìm được một cái cớ, cho nên bọn họ làm sao có thể bỏ lỡ chứ?

Cho nên, cho dù có phải đối mặt với ánh mắt dò xét của Te Hùng, mọi người vẫn không biết xấu hổ và không có ý định rời đi.

"Ta...

Hắn há to miệng, dù sao người cũng đều đã tới, đuổi đi thì cũng không tiện, hơn nữa người của hai đại Thánh địa cũng không bao nhiêu, nếu chính mình thương lượng một chút với Trường Thanh tiểu tử, ngược lại cũng không phải là không được.

Cho nên sau khi suy nghĩ một lúc, Tê Hùng vừa cười vừa nói.

"Đa tạ chư vị nhớ nhung, chư vị một đường khổ cực bôn ba, chỉ bằng hôm nay ở lại Thánh địa Đạo Nhất chúng ta trước, ngày mai tổ chức yến tiệc, thế nào?"

"Ha ha, vậy thì phải đa tạ Tề huynh rồi." "Tê huynh yên tâm, ngày mai chúng ta nhất định sẽ đến đúng giờ."

Sau khi nhìn thấy mọi người đột nhiên trở mặt như vậy, Tê Hùng cũng không nói nên lời, ta lo lắng các ngươi sẽ không tới sao? Ta đang lo các ngươi sẽ tới quá sớm.

Ngay lập tức, Tê Hùng đã sắp xếp động phủ để mọi người ở lại.

Vốn cho rằng cũng chỉ có hai đại Thánh địa, nhưng ngay sau đó, theo lúc chạng vạng tối bắt đầu, người của các tông môn cũng lần lượt kéo đến.

Tuy rằng số lượng của mỗi một tông môn không nhiều, nhưng người đến thì lại ngăn không nổi.

'Các ngươi đây là...

"Chúng ta đặc biệt tới đây để chúc mừng Tề Thánh chủ đã đột phá Đế cảnh."

"Đa tạ chư vị."

"Tê Thánh chủ khách khí rồi. Đúng rồi, ta nghe nói yến tiệc sẽ bắt đầu vào ngày mai đúng không?”

“Ta... Cái này..."

Mẹ nó, tin tức rò rỉ từ đâu vậy?

Nếu như là một hai cái tông môn cũng thôi đi, vậy mà toàn bộ tông môn của Nhân tộc đều biết ngày mai Thánh địa Đạo Nhất hắn sẽ tổ chức yến tiệc để chúc mừng Tề Hùng đột phá.

Nhưng mẹ nó chính mình hoàn toàn không có nói là muốn tổ chức yến tiệc mà.

Ngay cả người trong cuộc là Tê Hùng đây cũng cảm thấy ngỡ ngàng.

Thẳng đến khi lại có tông môn chạy đến sau, Tề Hùng cũng chẳng muốn nhiều lời nữa.

"Chư vị cũng là đến để ăn tiệc, phi, tới chúc mừng sao?”

"Chúc mừng Tề Thánh chủ đã đạt đến Đế cảnh."

"Ta...

"Tê Thánh chủ sẽ mở tiệc sao?"

"Vâng vâng vâng."

"Vạn Kiếm các chúc mừng Tề Thánh chủ đột phá..."

"Được rồi được rồi, chư vị không cần nói nhiều, ngày mai mở tiệc."

"Tê Thánh chủ..."

"Được rồi, ngày mai mở tiệc."

Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, tất cả các đại tông môn giống như đã hẹn trước với nhau vậy, mẹ nó thế mà toàn bộ đều đã đến đông đủ.

Mặc dù trong một tông môn chỉ có vài người, nhưng nhiều hơn cũng sẽ không vượt quá mười người.

Nhưng thêm lên nhiều người như vậy cũng không phải là một con số nhỏ.

Ròng rã bận rộn cả một đêm, cuối cùng Tê Hùng dứt khoát giao hết việc này cho Ngô Thọ, bởi vì hắn cũng lười đến ứng phó.

Mãi đến sáng sớm ngày hôm sau, sau khi Ngô Thọ làm xong mọi việc thì mới có thời gian đi tới Thực Đường để tìm Tề Hùng.

Nhìn thấy sư huynh ở nơi đó đã một ngụm cháo và một ngụm bánh bao, Ngô Thọ đã lập tức đặt mông ngồi xuống, sau đó không chút khách khí mà bắt đầu ăn.

"Sư đệ, mọi chuyện thế nào rồi?"

"Đại sư huynh, không phải ta nói ngươi, nhưng ngươi cũng quá gióng trống khua chiêng rồi, toàn bộ tông môn trong Nhân tộc tông đều tới."

"Cho dù ngươi có muốn ăn mừng một chút thì cũng phải biết giới hạn số lượng người chứ, chẳng lẽ ngươi không biết cái này cần tiêu hao bao nhiêu nguyên liệu nấu ăn sao?"

Ngô Thọ cảm thấy có chút đau lòng, bởi vì lúc này việc lấy được nguyên liệu nấu ăn Ma tộc càng ngày càng khó khăn, mặc dù nguyên liệu nấu ăn Yêu tộc mới thu được không ít, nhưng sau khi trải qua một trận chiến này, Yêu tộc nhất định sẽ trở nên thận trọng hơn.

Nếu muốn đắc thủ lần nữa, e rằng sẽ không dễ dàng như vậy.

Lần trước là do sư tôn dùng Tê Hùng làm mồi nhử, cho nên lúc đó mới có thể dẫn dụ Yêu tộc ra ngoài.

Nhưng hiện tại, mồi không có, Yêu tộc có lẽ sẽ không dễ dàng bị mắc lừa như vậy nữa.

Vì vậy, trong lòng của Ngô Thọ rất sốt ruột.

Sau khi nghe Ngô Thọ oán giận xong, Tê Hùng cũng bất đắc dĩ ngẩng đầu lên rồi buồn bực nói.

"Ngươi nghĩ ta bằng lòng sao? Ta mẹ nó hoàn toàn chưa từng nói có tiệc."

"Vậy bọn hắn..."

"Rõ ràng là tới để ăn chực, ta còn có thể thế nào?”

"Vậy tại sao ngươi không từ chối chứ?"

"Người cũng tới rồi, làm sao có thẻ từ chối được đây."

"Ngươi... Đại sư huynh, ngươi thật đúng là phá của."

Hả?

Sau khi Tê Hùng Ngô Thọ nói thành là phá của thì lập tức sửng sốt, ta phá của sao? Trong ánh mắt của hắn tràn đầy sự nghi ngờ, còn có cả ủy khuất.

"Ta phá của? Ngươi còn dám nói ta phá của sao? Ta thân là Thánh Chủ của Thánh địa Đạo Nhất, ngươi nhìn bộ y phục này của ta xem, ta mẹ nó đã mặc biết bao nhiêu năm rồi, nhiều năm như vậy đều sửng sốt không có nổi một bộ mới."

"Tiên rươu của lão tửu quỷ đó tiêu một ngày còn nhiều hơn tiên ta tiêu trong một tháng, vậy mà ngươi còn dám nói ta phá của sao?

Nếu bàn về người nào nghèo nhất trong số các sư huynh đệ, vậy tuyệt đối thuộc về Te Hùng không thể nghi ngờ.
Bình Luận (0)
Comment