Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 357 - Chương 1047: Yêu Đế Của Ta Đâu? Ma Tộc Của Ta Đâu?

Chương 1047: Yêu Đế Của Ta Đâu? Ma Tộc Của Ta Đâu? Chương 1047: Yêu Đế Của Ta Đâu? Ma Tộc Của Ta Đâu?Chương 1047: Yêu Đế Của Ta Đâu? Ma Tộc Của Ta Đâu?

Chương 1047: Yêu De Của Ta Đâu? Ma Tộc Của Ta Đâu?

"Ngươi nói đi, những năm này ta vì tông môn tận tâm tận lực, đêm không an giấc, ăn không ngon, ngủ không tên, ngay cả bảo vật trong bảo khố cũng không hề dám nghĩ tới."

"Sau ngần ấy năm, trên người của ta còn không có nổi một kiện pháp bảo ra hồn."

"Nhìn lại các ngươi đi, nguyên một đám đi câu lan nghe tiểu khúc, uống rượu tiên Quỳnh Tương, vậy mà hiện tại ngươi lại nói ta phá của, ngươi vậy mà lại nói ta là đồ phá của sao?"

Hai mắt của Tê Hùng đỏ hoe mà trừng mắt nhìn Ngô Thọ nói, vẻ ủy khuất ở trong ánh mắt kia gần như sắp tràn ra rồi.

Ngô Thọ thấy thế cũng trở nên luống cuống.

"Ta... ta chỉ là thuận miệng nói ra thôi, đại sư huynh ngươi đừng để trong lòng."

"Cái gì gọi là đừng để trong lòng? Nếu trong lòng ngươi không nghĩ như vậy thì tại sao ngươi lại nói như thế?"

"Tự ngươi nói đó, những năm này ta vì tông môn làm việc còn chưa đủ nhiều sao? Ta mẹ nó đến tận lúc này rồi mà vẫn chưa có được một vị đạo lữ đây."

"Cái này... Trong động phủ không phải có hai người sao?"

"Đám đó là đạo lữ sao?”

"Ta...

"Năm đó lúc các ngươi bức ta kế thừa vị trí tông chủ, ta đã biết đó không phải là chuyện tốt lành gì. Quả nhiên, vất vả cả đời kết quả lại biến ta từ trong ra ngoài đã không còn là một con người nữa rồi sao?"

"Không phải chỉ là cái yến tiệc thôi sao? Ta cũng chưa từng nghĩ tới, là do bọn họ tự mình tới, cho dù ta muốn tổ chức yến tiệc thì lại có liên quan gì sao."

"Cả đời này của ta vì tông môn, vì tông môn đổ máu, bị thương, hiện tại đột phá đến Đế cảnh, tổ chức một cái yến hội thì có gì sai? Ta hỏi ngươi đấy thì sao? Ta chỉ muốn làm một cái yến tiệc, ta có lỗi gì chứ?"

Tê Hùng bộc lộ hết một bụng ủy khuất, Ngô Thọ nghe xong cũng sửng sốt một chút, sau đó vội vàng cười làm lành nói.

"Không sai không sai, đại sư huynh ngươi bình tính một chút. Ta đâu có nói có gì sai, làm, làm một cái yến tiệc đi, làm cho thật tốt vào, làm cho thật hoành tráng vào, dựa vào chiến công của đại sư huynh ngươi, đừng nói là một cái yến hội, cho dù có bày nó ra trong một tháng cũng không có vấn đề gì."

Ngô Thọ có chút tê dại, cho nên hắn không dám đi kích thích Tê Hùng nữa, Tê Hùng thấy thế liền quay sang hỏi ba người Diệp Trường Thanh, Bách Hoa Tiên Tử và Tuyệt Ảnh.

"Trường Thanh, sư muội, các ngươi thấy thế nào?" "Ta... Nên, tuyệt đối nên như thế."

Đột nhiên xả tới trên người mình, khiến Diệp Trường Thanh sững sờ, ngay sau đó đã liên tục gật đầu nói.

Với tình trạng hiện tại của Tê Hùng, nếu không làm cái yến hội này cho hắn, e rằng hắn sẽ phát điên lên mất.

Dưới sự khuyên giải của mọi người, Tê Hùng mới chậm rãi bình tĩnh lại, sau đó lập tức nhìn về phía Diệp Trường Thanh mà nói những lời thấm thía.

"Trường Thanh, chuyện này đã làm phiền ngươi rồi."

"Thánh chủ yên tâm."

"Ngươi làm việc ta chắc chắn yên tâm, vậy ta sẽ không quấy ray ngươi nữa, buổi tối lại đến."

Tề Hùng và Ngô Thọ lập tức rời đi, Thánh địa có rất nhiều chuyện cần hai người giải quyết.

Một ngày trôi qua thật nhanh, chờ đến khi hai người xử lý xong sự vụ của Thánh địa, lúc đi vào Thực Đường, thì thời gian vẫn còn cách khoảng một canh giờ nữa, nhưng vừa đến là đã nhìn thấy... Khá lắm, người của hai đại Thánh địa và các đại tông môn khác đều đang ở đây.

"Các ngươi đây là...'

Tê Hùng lộ ra vẻ nghi hoặc mà nhìn về phía mọi người, nghe xong, Thánh chủ Vân La đang ở bên cạnh cái ao rửa rau thì cười nói.

"Há, dù sao trái phải cũng không có việc gì làm, cho nên mới tới giúp một chút đi."

“Chuyện này... Thật ngại quá.'

Người tới là khách, làm gì có cái lý do lại để khách nhân giúp đỡ chứ, cho nên lúc đầu Tê Hùng còn lòng sinh áy náy, nhất là khi tất cả mọi người còn tự phát đến đây.

Mặc dù hắn biết rõ đám người này là vì ăn chực mới tới, nhưng phần nhân tình này lại là sự thật.

Tuy nhiên, ngay lúc Tê Hùng đang âm thầm cảm động, hắn đột nhiên nhìn thấy miếng thịt ở trên thớt của cốc chủ Bạch Khắc đến từ Thiên Đao cốc, tựa hồ có một loại cảm giác quen thuộc.

"Đây là..."

Hắn mang theo cảm giác nghi ngờ mà bước tới, nhưng sau khi tập trung nhìn vào thì con mắt của Tề Hùng đã lập tức thẳng tắp.

"Đây không phải là con Yêu Đế vừa mới bắt về sao?"

"Ồ, Tê Thánh chủ nhận ra rồi sao?"

Nghe vậy, Bạch Khắc đang thái thịt quay đầu lại cười nói, lúc giờ khắc này, Tê Hùng chỉ cảm thấy hô hấp của mình đã trì trệ.

Đây mịa nó là một trong hai con Yêu Đế mà hắn vừa mới bắt trở về, ngay cả bản thân Tê Hùng cũng không nỡ ăn, còn dự định tạm thời giữ lại.

Thậm chí lúc đó còn không giết chết mà là bị bắt sống, cho nên mấy ngày nay nó còn được nuôi cho ăn ngon uống sướng, bây giờ... bây giờ... bây giờ... bây giờ cái này đã thành thịt trên thớt rồi sao?

"Ở đâu... Ngươi lấy nguyên liệu này ở đâu?"

Te Hùng chỉ vào thịt Yêu Đế ở trên thớt, sau đó run ray nói, Bạch Khắc nghe vậy thì có chút nghỉ hoặc nói.

"Thánh chủ Vân La mang về đó."

"Vân La? Làm sao hắn...

Trong lòng đột nhiên có một loại dự cảm không tốt, ánh mắt của hắn nhìn quanh tìm kiếm thứ gì đó, rất nhanh, Tê Hùng đã nhìn thấy một đống nguyên liệu nấu ăn đã xử lý tốt nằm cách đó không xa, chất thịt này, khí tức này, cái đường vân này...

Đây... Mẹ nó là tôn Yêu Đế thứ hai.

Tề Hùng chỉ cảm thấy ở trước ngực dâng lên một trận khí huyết.

Còn có, nhất định còn có.

Giờ khắc này Te Hùng không có cách nào có thể bình tĩnh lại được, sau khi cẩn thận tìm kiếm, trong lòng Tê Hùng càng xem tâm càng lạnh.

Nguyên liệu nấu ăn Ma tộc, Yêu Hoàng, Yêu Vương...

Khá lắm, mẹ nó sửng sốt không có bất kỳ một con nguyên liệu nấu ăn cấp thấp nào.

Không nói một lời, Tê Hùng đã đi thẳng đến khu chăn nuôi nguyên liệu nấu ăn của Thánh địa Đạo Nhất, vừa nhìn thấy Te Hùng đột nhiên hiện thân, các đệ tử và chấp sự của Ngự Thú phong chịu trách nhiệm trông coi nơi này đều lần lượt hành lễ nói.

"Tham kiến thánh chủ."

“Hôm nay có ai tới đây?”

_

"Ta hỏi hôm nay có ai đến đây?"

"Là Thánh chủ Vân La và Thánh chủ Dao Trì mang người đến, bọn họ nói là đang chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn cho yến hội tối nay của Thánh Chủ."

Nghe vậy, tim ở trong lòng của Tề Hùng đập thình thịch, trong lòng đột nhiên có cảm giác không ổn, dưới chân khẽ động, cả người đã lập tức biến mất ngay tại chỗ.

Ngay sau đó, bên trong khu nuôi dưỡng nguyên liệu nấu ăn đã truyền đến tiếng gầm giận dữ.

"Vân La, Dao Trì, ta liều mạng với các ngươi." Sau đó là một đạo Đế uy khủng bố phóng lên tận trời.

Súc sinh, đây chính là một đám súc sinh.

Te Hùng xông vào bên trong khu nuôi dưỡng nguyên liệu nấu ăn kiểm tra, khá lắm, mẹ nó nguyên liệu nấu ăn cao giai gân như không còn.

Yêu Đế không còn, nguyên liệu nấu ăn Ma tộc không còn, Yêu Hoàng không còn, thậm chí ngay cả Yêu Vương cũng chỉ còn lại lẻ tẻ vài con.

Ăn bữa tiệc còn chưa tính, theo ý nghĩ của Tề Hùng, mang ra một ít nguyên liệu cấp thấp để mọi người vui vẻ là được.

Còn đồ tốt thì đương nhiên là phải giữ lại cho mình rồi.

Nhưng mịa nó ai có thể ngờ, chính mình vừa mới không để ý một chút, không có, toàn bộ đều mất hết sạch.

Te Hùng nhanh chóng chạy đến Thực Đường, nhưng hắn vừa mới hiện thân là đã nổi giận đùng đùng mà đánh tới chỗ của Thánh chủ Vân La.

"Chết đi, ta mẹ nó giết chết ngươi."

"A, Tê huynh ngươi đây là..."

Tề Hùng nén giận xuất thủ, Thánh chủ Vân La thấy thế thì lông tơ dựng thẳng, sau đó vội vàng xuất thủ ngăn lại

Bọn người Thạch Thanh Phong và Bạch Tổ ở bên cũng kịp thời xuất thủ để giam cầm không gian, từ đó ngăn chặn dư âm của trận chiến giữa hai người lan rộng.

"Te huynh, ngươi bị sao vậy?"

"Bị làm sao? Ngươi nói bị làm sao? Ngươi mẹ nó trả lại Yêu Đế cho ta, trả lại nguyên liệu nấu ăn Ma tộc cho ta...

"Cái này... Không phải ngươi nói tối nay ăn yến hội sao?"

"Ta mịa nó để ngươi ăn những thứ này sao?"

"Vậy ngươi định cho ăn gì? Te huynh ngươi đột phá đến Đế cảnh, cho nên không phải là nên làm chút đồ tốt sao? Không làm vậy thì sao có thể bày tỏ sự vui mừng?”

"A, tốt, tốt, tốt, vậy hôm nay ta sẽ dùng mạng của ngươi đến bày tỏ niềm vui của ta đi."

Te Hùng không thèm giải thích mà nén giận xuất thủ, Thánh chủ Vân La chỉ không còn cách nào khác ngoài việc vừa né tránh vừa chống cự.

Nhưng có thể nhìn ra được Tề Hùng thực sự rất tức giận, mẹ nó ngươi có biết bây giờ muốn lấy được một con nguyên liệu nấu ăn cấp Yêu Đế khó đến thế nào không? Toàn bộ Yêu tộc chỉ còn lại có năm con Yêu Đế thôi, ăn một con sẽ thiếu mất một con, vậy mà ngươi lại soàn soạt lấy của ta hai con Yêu Đế, đáng chết.
Bình Luận (0)
Comment