Chương 1050: Ta Được Chọn Sao?
Chương 1050: Ta Được Chọn Sao?Chương 1050: Ta Được Chọn Sao?
Chương 1050: Ta Được Chọn Sao?
Sau khi nghe lời nói này của Tề Hùng, một chúng lão tổ có mặt đều hai mặt nhìn nhau, cái này mà cũng được tính là lý do sao?
Thánh chủ Vân La càng lộ ra vẻ mặt không thể tin được mà nhìn về phía Tề Hùng rồi nói.
"Tê Hùng, ta nghe vẫn chưa hiểu ý này của ngươi lắm."
Hắn cảm thấy có chút mê mang hỏi, Tê Hùng nghe vậy lại khẽ mỉm cười, sau đó từ tốn nói.
"Trong cuộc chiến giành tổ địa, các chủng tộc nhất định là sẽ dùng vô vàn thủ đoạn. Hơn nữa, vì để có thể giành được thắng lợi, bọn họ tuyệt đối sẽ không quan tâm đến bất cứ điều gì khác.'
"Đúng là thế thật."
"Mà cái tên gia hỏa Từ Kiệt này có thể nói là âm hiểm ác độc, âm người là một tay hảo thủ, nếu mang theo hắn tới đó, đến lúc đó nhất định là có chỗ hữu dụng."
"Điều này... Tê huynh chắc chắn như vậy sao?"
Thánh chủ Vân La vẫn có chút không dám xác định, thành thật mà nói, dù sao tu vi và chiến lực của Từ Kiệt cũng không thuộc loại xuất chúng, ngoại trừ điểm âm người được Tề Hùng nhắc đến ra thì những mặt khác giống như cũng không gì.
Chỉ dựa vào điều này, liệu mang theo hắn tiến vào tổ địa của vạn tộc thật sự có thể tạo được tác dụng sao?
Phải biết rằng trong cuộc tranh giành tổ địa, bất cứ một cái danh ngạch nào cũng vô cùng quý giá, một khi đã chọn sai người thì hậu quả sẽ thật sự không dám tưởng tượng.
Tuy nhiên, Tê Hùng vẫn luôn tỏ ra rất tự tin như vậy, bởi vì hắn thật đúng là chưa từng gặp qua ai còn muốn bẩn hơn cả Từ Kiệt.
Thủ đoạn âm mưu của tiểu tử này phải gọi là hạ bút thành văn, cho nên Te Hùng mới xem trọng hắn như thế.
Vì vậy, đối mặt với sự nghi ngờ của lão tổ, Tê Hùng không nhanh không chậm nói.
"Sự bẩn thỉu của tên gia hỏa này, ta không dám nói sau này không còn ai, nhưng một người như hắn tuyệt đối là xưa nay chưa từng có. Nói đúng hơn thì một khi người này trở nên tàn nhãn thì ngay cả sư tôn của mình mà hắn cũng dám bán."
Hả?
Lời này vừa nói ra, bọn người Thánh chủ Vân La liền cảm thấy hứng thú, ngay cả sư tôn của mình mà cũng dám bán sao? Cái tên này đúng là kẻ tàn nhẫn mà.
"Tê Hùng, nói kỹ càng tỉ mỉ xem nào."
Sau đó chỉ thấy hắn nói kỹ càng tỉ mỉ một lần về những gì đã xảy ra khi mọi người vẫn còn ở Đông Châu, Từ Kiệt vì để có thể ăn được một miếng cơm mà chạy tới Chấp Pháp đường đem Hồng Tôn đi bán.
Sau khi nghe Te Hùng kể lại, chúng lão tổ đều là rơi vào trâm mặc, sau một lúc lâu mới lần lượt mở miệng nói.
"Đây... Thật đúng là một tên cực phẩm mà."
"Con hàng này thật đúng là không giống với người thường."
"Như thế thì đúng là cũng có thể cho hắn một cái danh ngạch."
"Không tồi."
Ngay cả chuyện như vậy mà cũng dám làm, như vậy có thể thấy được tiểu tử này ngày sau tất thành châu báu, đi tới tổ địa làm một tên quân sư quạt mo hẳn là không có vấn đề gì.
Dù sao ở tổ địa, mọi thủ đoạn đều có thể dùng được, Nhân tộc cũng không sợ bất cứ câu chuyện bỉ ổi nào, có thể cướp được khí vận mới là đúng, còn những thứ khác chỉ là phù vân.
"Vậy cấp cho tên tiểu tử này một cái danh ngạch đi."
Dưới sự kiên trì của Te Hùng, cuối cùng chúng lão tổ vẫn ra quyết định cấp cho Từ Kiệt một cái danh ngạch.
Đối với cái này, Từ Kiệt còn hoàn toàn không biết gì cả, hoặc là nói hắn hoàn toàn không có suy nghĩ gì nhiều vê chuyện của tổ địa.
Suy cho cùng, Nhân tộc này có nhiều cường giả như vậy, hơn nữa thời gian còn quá sớm, cho nên làm sao cũng không tới lượt thế hệ trẻ như bọn họ,
Nhưng ngay khi Từ Kiệt đang làm từng bước tu luyện, bảng danh sách những người tiến vào tổ địa đã được xác định.
Trên Thân Kiếm phong, Từ Kiệt đang tu luyện ngon lành thì nhìn thấy Triệu Chính Bình đang vội vàng bước vào.
Sư đệ, ngươi còn tu luyện.'
“Ta không đi tu luyện thì còn làm gì nữa?”
Nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của Triệu Chính Bình, Từ Kiệt cảm thấy không hiểu ra sao.
"Ngươi được chọn rồi."
"Chọn cái gì?"
"Tiến vào trụ sở của danh ngạc, trong danh sách có tên của ngươi mà."
Hả?
Nghe vậy, ngay cả bản thân Từ Kiệt cũng sửng sốt, mình bị chọn rồi sao? Không thể nào.
Về mặt tu vi, tuy rằng chính mình cũng không tệ lắm, nhưng giữa hắn với các cường giả của thế hệ trước vẫn có chút chênh lệch. Hơn nữa, thứ nhất là chính mình hai không biết luyện đan, ba không biết cách luyện khí. Vậy lý do để chọn chính mình là gì?
Từ Kiệt vẫn cảm thấy không hiểu ra sao, hơn nữa là trước đó hắn hoàn toàn không nghĩ tới việc chính mình sẽ được tuyển chọn, cho nên Từ Kiệt mới không quá để ý đến chuyện của tổ địa vạn tộc.
Mặc dù bản thân có nghe một chút tin vỉa hè, nhưng chính mình vẫn chưa thực sự hiểu rõ.
Hiện tại đột nhiên nói cho chính mình bị chọn rồi, thành thật mà nói, Từ Kiệt nhất thời thật đúng là không có chút chủ ý nào.
Nhìn thấy Từ Kiệt ngu ngơ nguyên tại chỗ như vậy, Triệu Chính Bình cũng cảm thấy gấp mà kéo Từ Kiệt đi ra ngoài viện.
"Đừng thất thần nữa, sư tôn và thánh chủ đều đang đợi ngươi ở đại điện kìa."
Nói xong, Triệu Chính Bình lại lôi kéo Từ Kiệt ra khỏi sân và đi thẳng về phía chủ phong.
Hai người cùng đi vào chủ phong, sau đó chỉ thấy Tê Hùng và Hồng Tôn đã sớm ở đó đợi mình.
Nhìn thấy hai người đi vào, Hồng Tôn lộ ra sắc mặt quái dị rồi nói.
"Từ Kiệt, lần này tiến vào tổ địa, ngươi không thể thiếu cảnh giác, những ngày tháng sau này, ngươi nhất định phải tận khả năng tìm hiểu những chuyện ở bên tổ địa."
Nghe vậy, Từ Kiệt chậm chạm gật nhẹ đầu.
"Ừ, được, nhưng..."
Từ Kiệt đến tận bây giờ mà vẫn còn cảm thấy mơ hồ, tại sao lại chọn hắn, không nên xảy ra mới đúng.
Từ Kiệt lộ ra vẻ mặt nghi ngờ mà nhìn về phía Tê Hùng và Hồng Tôn, sau đó.
"Nhưng Sư tôn, ta đây... Tại sao lại bị chọn vậy?”
"Cái này, là Thánh chủ tiến cử ngươi."
"Thánh chủ?"
Từ Kiệt lại đem ánh mắt nhìn vê phía Te Hùng, ngươi tiến cử ta làm gì?
Đối mặt với ánh mắt nhìn chăm chú của Từ Kiệt á, Tê Hùng cũng không có chút giấu diem mà khẽ mỉm cười rồi nói.
"Từ Kiệt, chẳng lẽ ở trên người của chính ngươi có cái ưu điểm gì mà ngươi vẫn còn không biết sao?"
"Ta... Không biết."
Từ Kiệt thật sự không biết thật, xét về thiên phú thì chính mình quả thực khá tốt, nhưng bên trong tổ địa không quan tâm đến thiên phú, cũng không có thời gian để cho ngươi đề thăng. Te Hùng thấy vậy thì cười nói.
"Ngươi đó, trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường*, tuy rằng tu vi không cao siêu, nhưng ngươi có ưu thế rất lớn."
(Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường: Người có trách nhiệm trong nhà chưa hay biết mà tiếng tăm đã đồn đãi xa gần. )
"Hả?"
"Ưu điểm lớn nhất ở trên người của tiểu tử nhà ngươi chính là tâm bẩn. Lần này để ngươi đi đến tổ địa và làm quân sư quạt mo đúng là không có vấn đề gì."
Hả?
Mẹ nó cái này mà cũng gọi là ưu điểm? Ngươi mẹ nó chỉ vì cái này mà cực lực tiến cử ta, còn các lão tổ cấp Đại Đế khác cũng đồng ý luôn sao?
Te Hùng vừa nói ra những lời này, sắc mặt của Từ Kiệt cũng lập tức trở nên cực kỳ cổ quái, cho dù hắn có nghĩ đến nát óc thì cũng không ngờ lại vì cái lý do này mà Tề Hùng mới tiến cử chính mình.
Tuy nhiên, tại sao ta lại có cảm giác ngươi không phải khen ta mà là đang mắng ta vậy?
Cái gì gọi là tâm bẩn, Từ Tam ta có chỗ nào để bị gọi là tâm bẩn đâu ? Không phải chỉ là đầu óc chuyển nhanh hơn một chút sao, cái này cũng đâu có sai?
Hắn lộ ra ánh mắt u oán mà nhìn về phía Tề Hung, ngươi đối mặt với ánh mắt u oán nhìn chăm chú kia của Từ Kiệt, Tê Hùng lại trực tiếp nhìn như không thấy mà cười nói.
"Được rồi, việc kế tiếp đây thì ngươi lo mà đi theo sư tôn của ngươi tìm hiểu thêm một số chuyện của tổ địa đi, đến lúc đó sẽ có lúc cần ngươi xuất lực."
Sau khi rời khỏi đại điện và đi theo bên cạnh Hồng Tôn, trong lòng của Từ Kiệt vẫn tràn ngập cảm xúc phức tạp, thậm chí còn có chút hoài nghi nhân sinh.
'Sư tôn."
"Ha2"
"Ta... Tâm của ta thực sự rất bẩn sao?"
Đối mặt với câu hỏi của Từ Kiệt, Hồng Tôn lại liếc mắt nhìn hắn một cái rồi cười lạnh một tiếng nói.
"Ngươi nói xem, ngay cả sư tôn của mình mà ngươi còn dám đi tố cáo với người ta, còn dám nói tâm không bẩn sao?"
"Ta đây không phải là...
Tại sao còn nói đến chuyện này, khi đó còn không phải là do sư tôn chơi thủ đoạn trước sao?
Từ Kiệt chỉ cảm thấy toàn thân tê dại, cái gì gọi là trái tim của ta chứ? Tuy nhiên, vì bảng danh sách đã được xác nhận nên đương nhiên là không thể tùy ý sửa đổi rồi.
Trong khoảng thời gian tiếp theo, Từ Kiệt đều đi theo bên cạnh Hồng Tôn để học bù lại những chuyện liên quan đến tổ địa của vạn tộc.
Dựa theo suy nghĩ của chư vị lão tổ, Từ Kiệt sẽ có thân phận là quân sư quạt mo, cho nên đối với những chuyện về tổ địa, Từ Kiệt nhất định phải rõ như lòng bàn tay.
Chỉ bằng cách này thì mới có thể phát huy hết toàn bộ "Thông minh tài trí"của hắn và hung hăng âm một tay với các chủng tộc khác, mà đây cũng là nhiệm vụ chủ yếu nhất của Từ Kiệt.