Chuong 1049: T6 bia Cua Van T6c
Chuong 1049: T6 bia Cua Van T6cChuong 1049: T6 bia Cua Van T6c
Chương 1049: Tổ Địa Của Vạn Tộc
Cho nên, chiến trường vạn tộc còn được gọi là tổ địa của vạn tộc.
Cuộc chiến tranh đoạt khí vận cũng rất đơn giản, há hủy, cướp đoạt tổ địa của các tộc khác, đồng thời thu thập càng nhiều khí vận về tổ địa của mình càng tốt.
Thánh chủ Vân La đã giải thích chi tiết mọi chuyện cho đám người Tề Hùng trong một lần.
Nghe vậy, Tê Hùng im lặng gật nhẹ đầu, chỗ tổ địa sao?
"Nếu tổ địa của một tộc bị phá hủy thì hậu quả sẽ như thế nào?”
Lúc này Vương Mãn mới mở miệng hỏi, Thạch Thanh Phong nghe vậy thì nhàn nhạt trả lời một câu.
"Tổ địa bị hủy, vậy đồng nghĩa với việc khí vận đã ngưng tụ qua nhiều thế hệ sẽ bị tiêu tan không còn."
"Cho nên sẽ có nguy cơ diệt tộc sao?"
"Hoàn toàn chính xác, bởi vì trong cuộc chiến khí vận mà các chủng tộc bị diệt vong lúc trước, phần lớn đều là do tổ địa của bọn họ đã bị phá hủy. Cho dù cuối cùng có thể éo dài hơi tàn thì cũng khó có thể khôi phục được."
Tiến vào tổ địa, nhiệm vụ đầu tiên phải làm chính là bảo vệ tổ địa của nhà mình, nhiệm vụ tiếp theo mới là cướp đoạt khí vận.
Nếu ngay cả tổ địa của nhà mình cũng không bảo vệ được thì cho dù khí vận có đến cũng vô ích, giống như cầm nước trong tay mà không có vật chứa thì nước trong tay là là vô căn chỉ thủy*, cho dù ngươi có cố gắng như thế nào, cuối cùng đều sẽ theo khe trong tay chảy hết.
(Vô căn chi thủy: Là nước mưa không rơi xuống dat/ nước không có rễ. )
Sau khi hiểu rõ ve chuyện tổ địa của các tộc, chúng lão tổ lại bắt đầu xác định người được chọn.
Tổ địa của các tộc không cần xét tới vấn đề tuổi tác, cho nên mọi thứ đều lấy thực lực làm chủ, đương nhiên cũng cần những chức nghiệp đặc biệt như Luyện Đan Sư, Phù Trận Sư và Khí Sư.
Suy cho cùng, một khi tổ địa được mở ra, đó sẽ là dòng quá trình tranh đấu lâu dài.
Mà ở trong khoảng thời gian này, thế giới bên ngoài sẽ không có cách nào can thiệp, người chiến thắng là người cười cuối cùng.
Vì vậy, các loại tình huống nhất định đều phải được tính đến.
Mặc dù thực lực hiện nay của Nhân tộc đã tăng trưởng nhanh chóng, nhưng chúng lão tổ vẫn không dám xem nhẹ.
Trong khoảng thời gian tiếp theo, số lượng người được chọn đã được thảo luận là một vạn người, mỗi người đều đã được trải qua quá trình thương nghị và liên tục cân nhắc kỹ lưỡng của chúng lão tổ thì mới định ra.
Nhưng nói đến là lựa chọn số một, và chúng lão tổ không có chút nào do dự chắc chắn chính là Diệp Trường Thanh.
Ngoài ra còn có người được chọn thứ hai mà chúng lão tổ cũng không có do dự chính là Tôn Minh đến từ Liên minh Đan Sư.
Cho dù đan dược của con hàng này có một chút tỳ vết nhỏ như vậy, nhưng mịa nó vẫn hiệu quả mạnh mẽ đến mức nhiều khi còn thường xuyên có thể mang đến tác dục đảo ngược tình thế.
Hai người này được xác định rất thuận lợi, thời gian trước sau không quá mười hơi thở.
Nhưng bước tiếp theo sẽ rắc rối hơn, tất cả các nhân tài từ khắp nơi đều phải được suy xét.
Thời gian cứ vô tình trôi qua, cùng lúc với chúng lão tổ đang xác định người được chọn, phía trên bầu trời của thế giới Hạo Thổ xuất hiện một mặt kính giống với không gian.
Nó bao phủ một khu vực rộng lớn và có thể được nhìn thấy từ bất cứ nơi nào ở Trung Châu, thậm chí ngay cả mặt trời ở bên cạnh nó cũng trông cực kỳ nhỏ bé.
Đây là dấu hiệu tổ địa của các tộc sắp được mở ra.
Mà cảnh tượng ở phía bên kia mặt kính được bày biện ra chính là nơi tổ địa.
Chỉ thấy không trung u ám, thậm chí còn mang theo một tia màu đỏ như máu, thiên địa dường như đang dây dưa với nhau, hoàn toàn không giống với thiên địa hiện tại.
Đây là hình dáng của thế giới Hạo Thổ khi nó mới được thành lập.
Tất cả núi sông hay dòng sông gì đó, nhật nguyệt sao trời nào đó đều không còn tồn tại, chỉ còn lại một sự cô quạnh vô biên vô tận.
Một cỗ khí tức cổ xưa xuyên qua mặt kính truyền đến đại địa Trung Châu, sau khi cảm nhận được loại khí tức cổ xưa này, trong lòng của vạn tộc đều không khỏi sinh ra một cổ cảm giác nghiêm túc.
Bởi vì đây chính là nơi tổ tiên của họ ra đời.
Tại Thánh địa Đạo Nhất, bọn người Diệp Trường Thanh, Triệu Chính Bình, Từ Kiệt ngẩng đầu nhìn lên mặt kính ở trên bầu trời, sau đó chỉ thấy Diệp Trường Thanh tò mò nói.
"Đây chính là chiến trường vạn tộc sao?"
"Nghe nói nơi này còn được gọi là Tổ địa của vạn tộc, là nơi sinh ra của mọi chủng tộc."
"Nó đích thật là khiến người ta nổi lòng tôn kính."
"Dù sao cũng là nơi bắt nguồn của sự sống."
"Đúng rồi, Trường Thanh sư đệ, lần này sợ là ngươi phải đi tới tổ địa rồi."
Sau khi cảm thán một phen, Từ Kiệt thuận miệng hỏi, suy cho cùng thì mọi người đều đã biết, mỗi một lần tổ địa mở ra, mỗi tộc đều chỉ có danh ngạch một vạn người.
Mặc dù Từ Kiệt và Triệu Chính Bình được coi là một nhóm người đứng đầu trong thế hệ trẻ tuổi, nhưng so với thế hệ trước thì vẫn sự chênh lệch.
Cho nên ngay từ đầu đám người Triệu Chính Bình, Từ Kiệt đã không ôm hy vọng gì rồi.
Suy cho cùng, danh ngạch một vạn người này thật sự là quá thưa thớt so với toàn bộ Nhân tộc.
Những người được chọn, không một ai trong số đó là một sự tồn tại giống như cự bá một phương cả.
Còn những đệ tử trẻ tuổi giống như bọn họ đây thì vô cùng khó khăn.
Về phần Diệp Trường Thanh, đám người Từ Kiệt chỉ chỉ muốn nói một tiếng hắn là tên biến thái.
Rõ ràng lúc ở Đông Châu tu vi của hắn vẫn chỉ là Luyện Thể cảnh, nhưng tu vi hiện tại của hắn mẹ nó thế mà lại vượt qua bọn họ, chỉ còn thiếu một bước nữa là có thể đạt tới Thánh Cảnh.
Cũng không biết con hàng này là tu luyện thế nào, dù sao bọn người Từ Kiệt đã sớm chết lặng rồi.
Sau một đoạn thời gian không gặp, tu vi của Diệp Trường Thanh giống như ngồi trên hỏa tiễn, hoàn toàn không thể dừng được
Đối với cái này, Diệp Trường Thanh ngược lại là không có ý kiến gì, nếu như các lão tổ đã chọn hắn, vậy mình liền đi chứ sao.
"Mọi việc để chư vị lão tổ định đoạt vậy."
Mấy người bàn tán vê chuyện liên quan đến danh ngạch, nhưng bọn họ lại thật tình không biết là vào thời điểm này, lão tổ ở nơi này lại vì xác định một người mà cãi nhau nhao nhao túi bụi.
Mà người này đúng chính là cái tên đang cảm thấy không còn hy vọng gì, Từ Kiệt.
Trên thực tế cũng đúng là như thế thật, mặc dù tu vi Thiên Nhân cảnh không tệ, nhưng nếu thực sự thêm vào nhóm cường giả của thế hệ trước thì sẽ có chút không đáng chú ý.
Điêu quan trọng nhất là cái tên Từ Kiệt này ngoại trừ thiên phú của mình ra thì không có cái gì khác đem ra so sánh được.
Diệp Trường Thanh là Linh Trù Sư, Tôn Minh là Luyện Đan Sư, mặc dù tu vi của cả hai đều là Thiên Nhân Cảnh giống với Từ Kiệt, nhưng được cái người ta cũng có sở trường đặc biệt.
Nhưng chính là như thế, ngay khi xác định người được chọn, Tê Hùng vẫn khăng khăng muốn bổ sung thêm Từ Kiệt.
Điều này làm cho Thánh chủ Vân La, Thánh chủ Dao Trì, Thạch Thanh Phong và các vị lão tổ cấp Đại Đế khác cảm thấy ghi hoặc không thôi. "Không phải chứ Te huynh. tuy nói cái tên Từ Kiệt này là đệ tử thân truyền của Thánh địa Đạo Nhất ngươi, bằng vào độ tuổi này mà đã đạt Thiên Nhân cảnh thì cũng được coi là một kiệt xuất trong thế hệ trẻ. Nhưng dù cho như thế thì việc tiến vào tổ địa cũng không quá mức có ý nghĩa gì."
"Đúng vậy, ở Tổ địa không có giới hạn tuổi tác. Đương nhiên cần phải tuyển chọn cường giả trong thế hệ trước đã, chờ đến khi thế hệ trẻ tuổi bọn họ trưởng thành, tự nhiên sẽ có cơ hội tái chiến ở Tổ địa."
"Tê huynh, thế hệ này cũng nên làm như thế hệ kia. Từ Kiệt tiểu tử này vẫn là còn quá trẻ."
Đối mặt với sự khuyên bảo của chúng lão tổ, thái độ của Te Hùng vẫn kiên định như cũ, thấy vậy, Thánh chủ Vân La bất lực nói.
"Được rồi, Tê huynh, ngươi nói cho ta biết lý do của ngươi trước, nhưng đừng nói hắn có thiên phú như thế nào, bởi vì ở bên trong Tổ địa không nhìn những thứ này, chỉ xem chiến lực hiện có.
Đối mặt với lời nói của Thánh chủ Vân La, Tê Hùng gật đầu.
"Ta đương nhiên biết điều này, thiên phú ở tổ địa là không đáng một đồng, không có thời gian cũng không có tinh lực để bồi dưỡng hắn."
"Hơn nữa, sở dĩ ta hết lòng đề cử Từ Kiệt không phải là vì thiên phú và chiến lực của hắn."
"Ồ, không phải vì thiên phú và chiến lực, vậy nguyên nhân là gì?"
"Đó là bởi vì trái tim của con hàng này bẩn vô cùng, quả thực là bình sinh bổn tọa hiếm thấy, nhìn mà than thở, thậm chí còn bái phục hắn'.
“Trái tim sao?"
"Đúng vậy, trái tim của con hàng này cực kỳ bẩn thỉu, không hề có giới hạn cuối, một tên cực phẩm của nhân gian như vậy mà đi tới tổ địa nhất định có thể giao việc lớn."
Hả?
Nghe được lời này của Tề Hùng, tất cả mọi người có mặt ở đây đều trâm mặc, cái này mà cũng gọi là một cái ưu điểm sao?