Chương 1062: Nhìn Xem, Ta Nói Rồi Mà
Chương 1062: Nhìn Xem, Ta Nói Rồi MàChương 1062: Nhìn Xem, Ta Nói Rồi Mà
Chương 1062: Nhìn Xem, Ta Nói Rồi Mà
Ngay khi đối mặt với một đám cường giả của Nhân tộc có Ma khí ngập trời này, Tà Linh tộc trực tiếp xem đến trợn tròn mắt.
Nhân tộc này càng ngày càng trở nên tà dị, mẹ nó quả thực là không có một người nào bình thường mà.
"Ở lại cho ta."
"Muốn chạy?"
Bọn họ không có trực tiếp dùng pháp bảo của mình để thu đám Tà Linh tộc này vào, dù sao đối phương cũng không phải là nguyên liệu nấu ăn, cho nên không xứng tiến vào pháp khí của 1a.
Mục đích của Nhân tộc chính là giữ chân Tà Linh tộc lại để tránh làm hỏng chuyện lớn của chúng ta, nếu chúng ta không có nguyên liệu nấu ăn thì diệt trừ toàn tộc của ngươi.
Mặc dù Tà Linh tộc đã thi triển thiên phú thần thông của mình rồi, nhưng bọn họ lại giống như vẫn không có cách nào thoát khỏi chiến trường và gắt gao bị Nhân tộc bám trụ.
Lúc này ngay cả năm tên lão tổ của Tà Linh tộc cũng không thể thoát thân được.
"Chết tiệt, rốt cuộc thì đám Nhân tộc các ngươi muốn làm gì?"
Một tên lão tổ ở trong đó có chút phát hỏa, đám Nhân tộc này đánh thì không đánh, đi lại không cho đi, bồi thường cũng không cần, các ngươi rốt cuộc là muốn cái gì đây?
Nghe vậy, Bạch Tổ, người đang chiến đấu quyết liệt với hắn nhàn nhạt nói câu.
"Ở lại với ta, còn chưa diễn xong đâu, làm gì có chỗ nào mới diễn được có một nửa đã bỏ chạy chứ?”
Hả?
Nghe được lời này, tên lão tổ của Tà Linh tộc này cũng nghe đến hoàn toàn chết lặng , diễn kịch? Diễn cái búa mà diễn, ngươi nhập diễn quá sâu rồi đó.
Vừa rồi còn rất tốt mà, nhưng hiện tại đối phương cư nhiên lại cưỡng bức bọn họ cùng diễn kịch.
Chúng ta là tu sĩ, không phải là con hát, diễn cái cọng lông.
Lại nói, ta mịa nó cũng không biết làm những thứ này như thế nào.
Chỉ là Nhân tộc lại nhất quyết không cho Tà Linh tộc rời đi, thái độ đó chính là liều chết kéo lấy, nếu ngươi còn muốn rời đi, vậy thì thật xin lỗi rồi, ta nhất định sẽ làm thịt ngươi.
Nếu ở lại nơi này thì chúng ta vẫn là bạn tốt với nhau, đồng thời làm một trận phối hợp vai diễn thật tốt.
Sự việc đã phát triển đến mức hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của bọn họ, hơn nữa là trước đây chính mình cũng không có dự liệu được điểm ấy.
Bây giờ thì tốt rồi, trên dưới mọi người trong Tà Linh tộc đột nhiên có một loại cảm giác giống như đang cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống vậy.
Ở phía bên kia, tổ địa của Tà Linh tộc và Tà Linh tộc được lưu lại để trấn thủ cũng đã sớm bị giải quyết xong.
Còn những con Tiên Linh của Tà Linh tộc đó cũng đã gân như bị Tê Hùng và Thánh Chủ Vân La dẫn theo người thu thập xong.
Chẳng qua là lúc này, Tề Hùng lại lộ ra vẻ mặt khó chịu mà nhìn về phía Hồng Tôn.
"Ngươi uống đến mức choáng váng rồi sao? Chúng ta mới nói là phải bắt sống xong, chết rồi thì còn làm thế nào nữa?"
Nguyên nhân gây ra cũng chỉ là vì Hông Tôn không cẩn thận đã vô tình giết chết một nguyên liệu nấu ăn Tiên Linh, mà cái con nguyên liệu nấu ăn Tiên Linh còn tiêu tán ở ngay trước mặt mọi người nữa, mà cái này cũng đã khiến Tê Hùng cảm thấy đau lòng vô cùng.
Những nguyên liệu nấu ăn Tiên Linh này vốn đã rất quý giá rồi, tổng cộng toàn bộ tổ địa này sợ là cũng không bao nhiêu, vậy mà ngươi còn dám lãng phi?
Đối mặt với sự mắng mỏ của Te Hùng, Hồng Tôn cũng cảm thấy có chút hối hận, bởi vì quả thật là vừa rồi hắn đã thu tay không kịp, nhưng con Tiên Linh kia cũng quá giòn rồi, còn một kích này của mình cũng chỉ tùy tay thôi mà.
"Ngươi đi lấy Khí Vận Kim Long đi, còn nguyên liệu nấu ăn thì không cần ngươi quan tâm nữa."
Bởi vì hắn sợ Hồng Tôn lại đến mà không kịp dừng tay một cái thì lại giết chết một con nguyên liệu nấu ăn Tiên Linh khác, như thế mới thật đúng là thua thiệt đến tận nhà bà ngoại.
Kế hoạch tiến hành rất thuận lợi, còn Tà Linh tộc ở phía bên này gân như không có một chút sức lực chống cự nào.
Tà Linh tộc đến tận bây giờ vẫn còn chưa có phản ứng lại, nhưng điều mà mọi người không nghĩ tới chính là Yêu tộc thế mà lại phái người tới tổ địa của Tà Linh tộc.
Từ phía xa nhìn đến là đã phát hiện ra Nhân tộc cư nhiên lại xuất hiện ở chỗ này, hơn nữa nhìn dáng vẻ này giống như đối phương đang đối phó với Tiên Linh và Khí Vận Kim Long của Tà Linh tộc.
Không cần suy nghĩ nhiều, tên mật thám của Yêu tộc này đã nhanh chóng đem tin tức truyền tới chỗ của chư vị lão tổ cấp Yêu Đế.
Tại tổ địa của Yêu tộc, ở bên trong đại điện, sau khi năm vị Yêu Đế vẫn luôn đang chờ đợi kết quả đột nhiên nhận được huyết mạch truyên âm của mật thám, nguyên một đám đều xem đến ngây ngẩn cả người.
Vậy mà Nhân tộc lại đi đánh lén tổ địa của Tà Linh tộc sao? Mấy vị Lão tổ cấp Yêu be hai mặt nhìn nhau, Nhân tộc này... Lại không chịu chơi theo lệ thường nữa rồi.
Chỉ có tên Yêu Đế vẫn luôn tin tưởng vững chắc vào Nhân tộc này, sau khi nó biết được tin tức này xong là đã không nhịn được mà bật cười.
"Xem đi, ta đã nói Nhân tộc sẽ không làm chúng ta thất vọng mà."
Hả?
Lời này ngược lại là không sai, Nhân tộc thật đúng là không có làm chúng nó thất vọng, nhưng ngươi thân là Yêu Đế, lời này có phải không nên chính mình từ trong miệng của ngươi nói ra mới đúng?
Hơn nữa là cho dù chính mình có nghe như thế nào cũng cảm thấy kỳ lạ và không thể diễn tả thành lời vậy?
Nhân tộc là cái gì, chính là tử dịch của Yêu tộc chúng nó, Yêu tộc lưu lạc cho tới hôm nay hoàn toàn cũng là do Nhân tộc ban tặng, mà tám phần trong số đó còn là vì Thánh địa Đạo Nhất nữa.
Ngươi xem một chút trước kia tốt đẹp biết bao nhiêu, hai chủng tộc ở chung hòa hợp cỡ nào, nhưng hết lần này tới lần khác cứ đến lúc Thánh địa Đạo Nhất xuất hiện, thời gian này của Yêu tộc phải gọi là một ngày cũng không vượt qua nổi.
Mặc dù hành động của Nhân tộc cũng có thể xem như là một sự giúp đỡ cho Yêu tộc hoàn thành kế hoạch của mình.
Tổ địa bị đánh lén, mặc dù cái này cũng không ra tổn thất quá nhiều lên chiến trường trực diện, nhưng không có tổ địa và Khí Vận Kim Long, Tà Linh tộc vẫn một bước khó đi như cũ.
Đấn lúc đó Yêu tộc sẽ có rất nhiều biện pháp để nắm thóp được đối phương.
Thế mà, lúc này trong lòng của mấy tên Yêu Đế lại không có chút ý tứ vui sướng nào, cái này mẹ nó có cái cây búa mà vui sướng.
Đợi đến khi bọn người Tê Hùng và Thánh chủ Vân La ở nơi này làm xong việc, bọn họ mới mang theo Tiên Linh và Khí Vận Kim Long của Tà Linh tộc an toàn lui ra khỏi tổ địa.
Sau đó bọn họ mới liên lạc với đám người Thạch Thanh Phong và Bạch Tổ.
Nếu bên này đã đắc thủ, vậy thì phía bên kia tự nhiên sẽ không cần phải trì hoãn nữa.
Cho nên bọn họ không ở lại lâu, sau khi thành công bắt lấy Tà Linh của Tà Linh tộc, Tê Hùng, Thánh chủ Vân La mới mang theo người của mình nhanh chóng rút lui.
Chỉ để lại một tòa tổ địa của Tà Linh tộc âm u đầy tử khí và cả Khí Vận Kim Long cũng bị mất.
Sau khi nhận được tin đám người Tề Hùng đã đắc thủ, trong lòng của Thạch Thanh Phong và Bạch Tổ cũng cảm thấy rất vui mừng.
Nếu kế hoạch đã thành công, vậy thì bọn họ cũng không còn lý do gì để tiếp tục liều mạng với Tà Linh tộc nữa.
Cho nên, bọn người Thạch Thanh Phong, Bạch Tổ vốn là đang lộ ra vẻ mặt cực lực ngăn trở lại đột nhiên hạ chậm thế công lại, đối mặt với năm tên lão tổ của Tà Linh tộc đang có lòng muốn rút lui kia, thế công của bọn họ cũng đã suy yếu đi rất nhiêu, thậm chí là không còn một đường truy kích nữa.
Còn trên dưới Tà Linh tộc vốn là đã bị đánh đến mức nén giận, sau khi nguyên một đám phát hiện Nhân tộc lại thay đổi và trở nên giống như trước.
Vừa rồi còn một bộ tư thế muốn liều mạng, chỉ cần ngươi dám rời đi là ta sẽ làm thịt ngươi ngay, nhưng hiện tại, cái thái độ này là có ý gì nữa đây?
Nhân tộc lại xảy ra biến hóa, khiến Tà Linh tộc một chút cũng không lần ra được đầu mối, quả thực giống như bị bệnh vậy.
"Ngươi... Không ngăn cản ta nữa sao?"
Có một tên cường giả của Tà Linh tộc cảm thấy nghi ngờ mà lên tiếng hỏi, tại sao hiện tại lại không ngăn cản nữa rồi?
Đối với cái này, tên cường giả của Nhân tộc này giận dữ xua tay.
"Muốn đi thì đi nhanh đi. Sao thế, muốn ở lại sao?"
Vậy dĩ nhiên là không muốn rồi, trừ khi đầu óc có vấn đề, nếu không thì ta ở lại làm gì? Trở thành tù nhân cho ngươi sao?
Chỉ là tốc độ biến hóa này của ngươi cũng quá nhanh rồi, quả thực là còn nhanh hơn cả lật trang sách.
Đừng nói là Tà Linh tộc ở phía dưới, ngay cả năm tên lão tổ cũng lộ ra vẻ mặt không hiểu ra sao mà nhìn về phía đám người Thạch Thanh Phong và Bạch Tổ, sau đó cắn răng nói.
"Nhân tộc ngươi rốt cuộc là có ý gì đây?"
Còn đánh nữa hay không, vừa rồi không phải còn muốn liều mạng sao? Tới đi, hiện tại sao lại dừng rồi?
Đối với cái này, Thạch Thanh Phong lại bĩu môi, đồng thời lộ ra vẻ tức giận nói.
"Nói nhảm nhiều thật đấy, sao thế, chẳng lẽ các ngươi còn muốn đánh sao? Vậy chúng ta phụng bồi tới cùng."
"Hả?"
Năm tên lão tổ của Tà Linh tộc này đương nhiên là không muốn đánh nữa, dù sao bọn họ cũng rõ thực lực không bằng người ta, vậy còn đánh làm gì nữa? Nếu không phải vừa rồi Nhân tộc ngươi không đột nhiên phát điên, bọn họ sớm đã đi rất xa rồi.
Kỳ quái, quá kỳ quái, nhưng Nhân tộc đã chịu thả người đi, cho nên năm tên lão tổ của Tà Linh tộc này cũng không rảnh quan tâm đến điều gì khác mà trực tiếp kêu gọi mọi người rút lui. Lần này, Nhân tộc thật đúng là không có lại ra tay ngăn chặn.
Nói đùa, nguyên liệu nấu ăn đã có, Khí Vận Kim Long cũng đã lấy được, ta còn giữ lại các ngươi làm gì, một chút tác dụng cũng không có, đúng là một đám phế vật.
Nhân tộc không có một chút ý tưởng gì đối với Tà Linh tộc, nếu các ngươi là nguyên liệu nấu ăn thì còn nói được, nhưng ngay cả nguyên liệu nấu ăn mà các ngươi cũng không phải, cho nên hoàn toàn không xứng để mọi người liều mạng.
Nếu muốn chạy thì nhớ chạy nhanh một chút.