Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 375 - Chương 1065: Liên Quan Đến Thiên Tỉ Vạn Lũ

Chương 1065: Liên quan đến thiên tỉ vạn lũ Chương 1065: Liên quan đến thiên tỉ vạn lũChương 1065: Liên quan đến thiên tỉ vạn lũ

Chương 1065: Liên quan đến thiên ti vạn lũ

Sau khi nhận được câu trả lời chắc chắn từ Nhân tộc, thiếu nữ nhanh chóng chạy về chỗ tộc nhân của mình, trước mắt vẫn là nên đưa tộc nhân của mình về tổ địa của Nhân tộc trước rồi lại nói, nếu không chẳng may bị Cổ tộc phát hiện thì phiền toái mất.

Trong thế giới Hạo Thổ, mặc dù chủng tộc thèm muốn Tinh Linh tộc cũng không ít, nhưng vì có sự che chở của Nhân tộc mà Tinh Linh tộc mới có thể vẫn luôn an phận ở một góc.

Dù sao Tinh Linh tộc cũng được mệnh danh là chủng tộc đẹp nhất trong thế giới Hạo Thổ.

Cũng không biết là vì huyết thống hay vì lý do nào khác, nói chung là ở bên trong Tinh Linh tộc hoàn toàn không có bất cứ người nào xấu cả.

Nữ tử của Tinh Linh tộc hoàn toàn không có bất cứ ai là ngoại lệ, người nào người nấy đều vô cùng xinh đẹp, hơn nữa Tinh Linh tộc vốn là nữ cường nam nhược, cường giả gần như đều là nữ tử.

Vì vậy mà số lượng người thèm muốn Tinh Linh tộc cũng không ít.

Tin tức về việc Tinh Linh tộc bị Cổ tộc tấn công và mất đi tổ địa cũng nhanh chóng được lan truyền.

Khi một đám cường giả của Nhân tộc nghe được việc này, mỗi một người đều lộ ra vẻ không vui.

"Cổ tộc này bị điên rồi sao? Tổ địa của hai chủng tộc cách xa nhau như vậy, vì sao còn muốn đánh chứ?"

"Cái này mà ngươi cũng không hiểu được sao? Người ta nhắm vào tổ địa mà đi sao?"

"Ta...

Nhìn thấy rất nhiều cường giả của Nhân tộc đều lộ ra dáng vẻ một bộ lòng đầy căm phẫn, khiến cho Diệp Trường Thanh cũng cảm thấy có chút nghi hoặc mà nói.

"Đây là thế nào? Tại sao nguyên một đám lại tức giận lớn như thế?"

Nghe vậy, Bách Hoa Tiên Tử lại lộ ra vẻ mặt khinh thường nói.

"Còn không phải đều là vì bị ma quỷ ám ảnh sao? Phu quân, về sau ngươi nhất định phải cách Tinh Linh tộc xa một chút."

"Tại sao?”

"Cái này... Ai nha, ngươi đáp ứng ta là được rồi."

Hả?

Bách Hoa Tiên Tử cũng không có giải thích nhiều, khiến cho Diệp Trường Thanh cảm thấy không hiểu ra sao, chính mình đúng là không có tiếp xúc gì với Tinh Linh tộc, nhưng vì sao phải cách xa một chút chứ? Hắn không hiểu rõ, nhưng cùng ngày hôm đó, ngay khi những Tinh Linh tộc trốn thoát đó đã chạy đến tổ địa của Nhân tộc.

Vì tò mò, hai người Diệp Trường Thanh và Tôn Minh đã cùng nhau tới kiến thức một chút, nhưng đương nhiên là không nói cho Bách Hoa Tiên Tử và Tuyệt Ảnh biết rồi.

Mà hai nữ này cũng không biết bị làm sao, vừa nhắc tới Tinh Linh tộc thì thái độ đã trở nên khác thường, làm cho Diệp Trường Thanh càng thêm tò mò.

Con người mà, có đôi khi chính là mẹ nó xấu tính, ngươi càng không nói, càng ngăn cản, hắn mẹ nó càng cảm thấy tò mò, càng muốn tới tận mắt nhìn thấy.

Cho nên Diệp Trường Thanh bây giờ đang thuộc về một cái tâm thái như vậy.

Nhưng chờ đến gặp được Tinh Linh tộc, Diệp Trường Thanh đã khen một câu khá lắm.

Cái này mẹ nó phải gọi là một đám oanh oanh yến yến, dáng người của nguyên một đám phải gọi là cực kỳ nóng bỏng, dung mạo phải gọi là cực kỳ tuyệt mỹ.

Hơn nữa, vì hình dáng cơ thể của Tỉnh Linh tộc không có sự khác biệt quá lớn so với Nhân tộc, duy chỉ có một số đặc điểm nhỏ là không giống nhau thôi, chẳng hạn như lỗ tai, đôi mắt, vân vân.

Nhưng chính vì những đặc điểm độc đáo này của Tinh Linh tộc, mới càng có lực hấp dẫn.

Phóng nhãn nhìn lại, thật đúng là không có người nào xấu xí, hơn nữa Diệp Trường Thanh tựa hồ còn thấy được hai Tinh Linh tộc có dung mạo không hề thua kém gì so với Bách Hoa Tiên Tử và Tuyệt Ảnh.

Chẳng qua là hắn có nghe người bên cạnh nói, hình như đó là lão tổ cấp Đại Đế của Tinh Linh tộc.

"Hắc hắc, thế nào, không tệ chứ Trường Thanh huynh."

Tôn Minh ở một bên tựa hồ đã sớm biết sẽ là như thế, trên mặt còn lộ ra một tia mỉm cười mà nói với Diệp Trường Thanh.

"Ồ, đúng là không †ồi, nhưng cái này có là cái gì?"

Lớn lên đúng là rất đẹp mắt, nhưng cũng không đến mức đẹp hơn Bách Hoa Tiên Tử và Tuyệt Ảnh của trước kia.

Tôn Minh nghe vậy thì chỉ cười mà không nói, trong khi hai người đang đứng từ xa quan sát thì không lâu sau, một nhóm cường giả của Nhân tộc đã lục tục chạy đến.

Ngay từ đầu, Diệp Trường Thanh còn không cảm thấy có vấn đề gì, nhưng dần dần, Diệp Trường Thanh lại nhận ra có gì đó không ổn.

Chỉ thấy đông đảo cường giả của Nhân tộc dường như rất quen thuộc với những Tinh Linh tộc này.

Họ đi thành từng cặp, lúc đầu còn nói chuyện gì đó với nhau, nhưng khi đang nói chuyện thì nữ tử của Tinh Linh tộc bắt đầu khóc lên, sau đó hai người ôm nhau. "Cái này..."

Các ngươi mẹ nó nói chuyện thì nói chuyện đi, ôm nhau khóc một trận như vậy làm gì?

Hắn lộ ra vẻ mặt nghi ngờ mà nhìn về phía Tôn Minh rồi nói.

“Tôn huynh, đây là có chuyện gì?”

Mặc dù hắn đã biết đến chuyện Nhân tộc và Tinh Linh tộc rất gân nhau, nhưng mẹ nó cái này cũng quá mức gần gũi rồi, chen đến mức gần như mất đi khoảng cách.

Đối mặt với câu hỏi của Diệp Trường Thanh, Tôn Minh mỉm cười.

"Trường Thanh huynh vẫn không đoán được sao?"

Hăn lắc đầu, ta đoán được cái búa.

"Trường Thanh huynh, con người ngươi cũng quá mức không thành thật rồi. Tinh Linh tộc này là phó tộc của Nhân tộc ta, hơn nữa tộc nhân trời sinh tuyệt mỹ. Nếu ngươi nói cận thủy lâu đài* này, vậy thì..."

(Cận thủy lâu đài: Nghĩa đen chỉ việc có lợi thế về cự ly nên giành trước đạt được cái muốn có, nói rộng ra là chỉ có được sự ưu tiên, ưu đãi về 1 mặt nào đó. )

"Sao ta lại không thành thật chứ ... Chết tiệt..."

Ngay từ đầu hắn còn chưa kịp phản ứng lại, nhưng giây tiếp theo, Diệp Trường Thanh lập tức giật mình một cái, rồi lại nhìn vê phía hai cái người đang ôm nhau tình chàng ý thiếp kia, sau đó một đám Nhân tộc trở về phòng của mình cùng với Tinh Linh tộc thì Diệp Trường Thanh mới hiểu được.

"Đã hiểu đi."

Tôn Minh cười nói câu.

Thực ra thì đây cũng là chuyện bình thường, dù sao cũng không có đạo lý nào mà thịt đã đặt ở bên miệng mà không ăn cả.

Hơn nữa, đừng quên những người có thể đi vào tổ địa là những người mạnh nhất của mỗi một chủng tộc.

Về phía Nhân tộc ở bên này, bọn họ đều là tông chủ và lão tổ của các đại tông môn, nhiều nhất cũng phải là một tên trưởng lão, còn trưởng lão của các tông môn nhỏ đều không có tư cách này.

Cường giả nha, việc bỏ tiền mua vui cũng không phải là chuyện rất bình thường sao?

Tinh Linh tộc ở trong thế giới Hạo Thổ này lại được hoan nghênh nhiều như vậy, nuôi một con chơi đùa thì có cái gì sai đâu?

Không lâu sau, thậm chí Diệp Trường Thanh còn nhìn thấy Thánh chủ Vân La, Thạch Thanh Phong và Bạch Tổ lặng lẽ sờ sờ xuất hiện ở bên trong Tinh Linh tộc.

Sau đó, mấy môn lão tổ cấp Đại Đế của Tinh Linh tộc đã đích thân chào đón, vừa nhìn thấy mặt là đã lộ ra dáng vẻ củi khô lửa bốc, một bộ thân mật.

"Ta nói rồi mà, làm gì có chuyện lại đồng ý sảng khoái như vậy chứ?"

"Nói đến đây, e rằng hiện tại cũng chỉ có Thánh địa Đạo Nhất các ngươi là không có tình nhân đến từ Tinh Linh tộc rồi."

"Ta...

Đây là lời nói thật, mà cũng không có cách nào khác, dù sao thời gian Thánh địa Đạo Nhất ở Trung Châu rất ngắn ngủi, làm gì có tinh lực đi làm những chuyện này.

Còn không đợi Diệp Trường Thanh mở miệng kịp nói gì, mà chỉ nhìn thấy trong bóng đêm đã xuất hiện một bóng người lén lút di tới.

Vốn là lời vừa ra đến bên miệng, như cứ thế mà bị Diệp Trường Thanh nuốt trở vào, tại sao cái bóng dáng khốn nạn này lại quen thuộc đến thế?

Mãi cho đến khi người này một đường xuất hiện ở trước cửa một tòa tiểu viện của Tinh Linh tộc, Diệp Trường Thanh mới nhìn thấy rõ, mẹ nó đây không phải là Hồng Tôn sao?

Tôn Minh ở một bên cũng nhìn thấy, sau đó khẽ ồ lên một tiếng.

"A, đây không phải là Hồng Tôn phong chủ của Thánh địa Đạo Nhất ngươi sao? Hắn..."

Dưới cái nhìn chăm chú của hai người, cửa viện được mở ra, sau đó, một Tinh Linh tộc với thân hình bùng nổ bước ra.

Vừa gặp nhau, mỹ phụ đã nhảy thẳng vào lòng của Hồng Tôn, sau đó tủi thân nói.

"Hồng ca, ta còn tưởng rằng sẽ không còn được gặp lại ngươi nữa."

"Đừng sợ, đừng sợ, Hồng ca ở đây."

"Ừm"

Trong khi Hồng Tôn vừa ở một bên an ủi vị Tinh Linh tộc này, đôi tay già đời kia của hắn cũng không hề thành thật chút nào.

Nhìn thấy một màn này, Tôn Minh cười như không cười mà nói với Diệp Trường Thanh.

"Trường Thanh huynh, xem ra là do ta đã đánh giá thấp ngươi của Thánh địa Đạo Nhất các ngươi rồi."

Vốn tưởng rằng Thánh địa Đạo Nhất mới đến Trung Châu không lâu , hẳn là tạm thời còn chưa thu phục được một vị Tinh Linh tộc nào, dù sao Tinh Linh tộc tuy đẹp thì đẹp thật, nhưng cũng có tính cách kiêu ngạo.

Phàm là những người không phải là cường giả chân chính thì sẽ bị coi thường vô cùng, càng đừng nói đến những Tinh Linh tộc ở trước mặt còn một nhóm người đứng đầu ở trong Tinh Linh tộc, cho nên tiêu chuẩn đó càng cao hơn.

Muốn chinh phục một nữ tử như vậy, vậy thì không có chút bản lĩnh thì không được.

Không nghĩ tới, lúc này mới qua bao lâu đâu, nhưng ngươi nhìn Hồng Tôn người ta đi, không phải là đã thượng thủ rồi sao?

So với Hồng Tôn thì những người khác đó vô cùng yếu đuối, theo như Tôn Minh biết, có một vị tông chủ của một tông môn trong Nhân tộc vì để theo đuổi một tên Tinh Linh tộc, mà đã phải ròng rã liếm lấy suốt cả trăm năm, cuối cùng mới ôm được mỹ nhân trở về.

Cho nên đây chính là sự khác biệt.
Bình Luận (0)
Comment