Chương 1070: Ngươi để chúng ta làm mồi?
Chương 1070: Ngươi để chúng ta làm mồi?Chương 1070: Ngươi để chúng ta làm mồi?
Chương 1070: Ngươi để chúng ta làm mồi?
Trong tình huống nghiêm túc như vậy, vậy mà đám người Vân Tiên Đài còn ở nơi đó tình chàng ý thiếp với nhau, cái này thì còn ra thể thống gì nữa.
Thánh chủ Dao Trì nghiến chặt hàm răng, người của Thánh địa Đạo Nhất này quả thực là tên này còn hoàng đường hơn cả tên kia.
Đệ tử là như vậy, ngay cả lão tổ cũng là như thế, nhưng ngẫm lại thì đúng là như vậy thật, không phải có câu nói người trên mà không tử tế thì người dưới tất sẽ làm loạn sao?
Nếu đệ tử đều có bộ đức hạnh này thì lão tổ làm gì có chỗ nào tốt hơn chứ?
Sau khi nghe được lời nói này của Thánh chủ Dao Trì, Vân Tiên Đài miễn cưỡng dời ánh mắt đi chỗ khác rồi cười mỉa một tiếng.
Ha đúng đúng, nói chuyện chính, nói chuyện chính."
A...
Nhìn hắn như vậy, mọi người cũng không nhịn được mà khóe miệng co giật, dáng vẻ này của ngươi mịa nó có chút nào là muốn nói chuyện không?
Sự việc thực ra cũng không phức tạp, chẳng qua là giúp Tinh Linh tộc đoạt lại tổ địa mà thôi.
Với thực lực hiện tại của Nhân tộc thì tự nhiên là mạnh hơn Cổ tộc rất nhiều không chút giả dối nào.
Phải biết là những người tiến vào tổ địa của Nhân tộc lần này, ngoại trừ Diệp Trường Thanh và Từ Kiệt ra thì không có người nào có tu vi thấp hơn Thánh cảnh.
Toàn viên cấp Thánh cảnh, điều này là từ trước đến nay chưa từng phát sinh qua.
Càng đừng nói đến số lượng cường giả cấp Đại Thánh cảnh cũng nhiều hơn trước ít nhất là từ ba phần trở lên.
Với sức mạnh như vậy, bất cứ chủng tộc nào tới cũng đều là tìm đến cái chết, cho nên cái chuyện này cũng rất đơn giản.
Nhưng trong lúc chúng lão tổ đang nghị sự với nhau, Từ Kiệt đang đứng ở bên lề nghe chuyện thì đột nhiên gửi truyên âm cho đám người Tề Hùng và Vân Tiên Đài.
"Thánh chủ, lão tổ, đệ tử ở nơi này có một ý nghĩ non nớt."
"Hả? Nói nghe một chút."
Từ Kiệt thân là quân sư quạt mo có ý tưởng không tồi, khiến cho đám người Tề Hùng lộ ra vẻ tò mò mà nhìn về phía hắn.
"Cổ tộc công chiếm tổ địa của Tinh Linh tộc, như vậy thì nếu nói theo một cách khác, tổ địa hiện tại của bọn họ rất có khả năng là lực phòng thủ rất nhiếu. Nếu như lúc này chúng ta có thể..."
Theo lời Từ Kiệt nói, hai mắt của đám người Tề Hùng lập tức sáng lên, phương pháp này không tệ, nếu thành công, bọn hắn lại có thể lấy được một số lượng nguyên liệu nấu ăn lớn.
Ý tưởng này không tồi, nhưng ngay khi bọn người Tề Hùng đang cảm thấy chủ ý này của Từ Kiệt rất tốt, Thánh chủ Dao Trì nhìn về phía đám người đang thất thần kia mà trâm giọng hỏi một câu
"Chư vị đến từ Thánh địa Đạo Nhất này, các ngươi có còn gì muốn bổ sung không?"
"Hả?"
"Sao thế, chẳng lẽ các ngươi không nghe những gì ta vừa nói sao?"
"Không có không có, nghe được rồi, nhưng ở chỗ của ta vẫn còn một ý tưởng không thành thục nữa.”
Đương nhiên là vừa rôi không có người nào trong số bọn họ nghe thấy đối phương vừa nói gì, nhưng Tề Hùng hiển nhiên sẽ không thừa nhận, ngược lại là cái mặt già của hắn còn gật đầu liên tục, sau đó đề xuất một ý tưởng hoàn toàn mới.
Nghe vậy, mọi người đều lộ ra vẻ tò mò.
"Tê Hùng có ý tưởng gì thì cứ nói thẳng ra là được."
"Vậy được, ta cảm thấy việc cấp bách không phải là đoạt lại tổ địa cho Tinh Linh tộc."
Hả?
Lời này vừa nói ra, tất cả chúng lão tổ của Tinh Linh tộc có mặt đều trở nên sửng sờ, đặc biệt là bốn vị lão tổ đang nằm ở trong vòng tay của bốn người Vân Tiên Đài, nguyên một đám đều dùng ánh mắt lạnh lùng mà nhìn về phía Tê Hùng.
Chúng ta mẹ nó đều đã thành ra thế này roi mà lúc này ngươi còn nói như vậy sao? Sao thế, kéo quần lên là không muốn nhận người nữa rồi sao?
Ngay cả đám người Thánh chủ Vân La cũng trân đầy sự nghi ngờ ở trong lòng.
"Tê Hùng, ý của ngươi là gì?"
"Các ngươi suy nghĩ xem, nếu Cổ tộc công chiếm tổ địa của Tinh Linh tộc, thì có phải là tổ địa của chính mình sẽ mất đi khả năng phòng thủ rồi không?
Mà cái này chắc chắn là một cơ hội tuyệt vời cho chúng ta. Nếu như lúc này chúng ta nhân cơ hội tấn công tổ địa của Cổ tộc, như vậy chẳng phải lại cướp được một lượng lớn sức mạnh từ khí vận, ta nói có đúng không?”
Trước mặt lão tổ của Tinh Linh tộc, Tê Hùng xấu hổ khi nói thẳng về vấn đề liên quan đến nguyên liệu nấu ăn.
Nhưng mọi người lập tức hiểu ra, hơn nữa hai mắt của nguyên một đám sôi nổi sáng lên, không sai, đây tuyệt đối là thời điểm tốt nhất để tấn công Cổ tộc. Hơn nữa, Cổ tộc thân là một trong sáu đại bá tộc, lượng nguyên liệu nấu ăn Tiên Linh của Cổ tộc kia chắc chắn không phải là thứ mà Kha Lam tộc và Tà Linh tộc có thể so sánh.
Cái này nếu có thể làm một tay, như vậy thì nguyên liệu nấu ăn sẽ không thiếu.
Huống chỉ sức mạnh từ khí vận trong Cổ tộc cũng rất hấp dẫn, nếu cướp đi, khí vận của Nhân tộc ... Chậc chậc, suy nghĩ một chút thôi cũng thấy thoải mái rồi.
Chỉ là trong đầu đám người ở bên này đều có ý tưởng như thế, nhưng sáu vị lão tổ của Tinh Linh tộc ở phía bên kia lại bị chỉnh ngốc.
Chẳng phải ngươi đã đồng ý giúp chúng ta giành lại tổ địa, tại sao bây giờ lại biến thành tấn công tổ địa của Cổ tộc rồi? Vậy chúng ta đây phải làm sao bây giờ?
Bốn lão tổ của Tinh Linh tộc đang dựa vào trong lòng ngực của bốn người Vân Tiên Đài, nguyên một đám lộ ra vẻ mặt ủy khuất nói.
"Lang quân, không phải ngươi đã hứa với ta..."
"Ta biết, ta cũng không nói là sẽ không giúp ngươi."
"Vậy các ngươi vừa rồi còn nói muốn..."
"Ai, cái này còn không phải trước khác nay khác sao? Hơn nữa các ngươi suy nghĩ một chút xem, chỉ cần đến lúc đó chiếm được tổ địa của Cổ tộc, như vậy Tổ địa của Tinh Linh tộc các ngươi cũng sẽ trở về, không phải sao?"
Nghe thì có vẻ như là có chuyện như vậy, nhưng tại sao lại cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp chứ?
Mà lúc này, Thánh chủ Dao Trì đưa ra câu hỏi của mình.
"Nói như vậy cũng không sai, nhưng làm sao chúng ta có thể đảm bảo rằng viện binh của Cổ tộc sẽ không trở vê chứ?"
Đừng đến lúc đó bên phía này mới đánh được một nửa thì viện binh của Cổ tộc đã trở về, như vậy thì sẽ không dễ làm.
Mặc dù bọn họ cũng không sợ, nhưng cái chuyện ngu xuẩn vô duyên vô cớ gia tăng thương vong như vậy, người bình thường sẽ không có ai muốn đi làm.
Đối mặt với câu hỏi của Thánh chủ Dao Trì, Tê Hùng đã sớm nghĩ kỹ rồi.
"Chuyện này thì đơn giản mà, đến lúc đó chỉ cần để chư vị Tinh Linh tộc đạo hữu đi kiềm chế Gổ tộc, câu giờ cho chúng ta là được."
Hả?
Sáu vị lão tổ của Tinh Linh tộc vốn còn đang miễn cưỡng xem như chấp nhận, sau khi nghe thấy lời này thì nguyên một đám đã ngay lập tức chết lặng.
Cho dù các ngươi có tạm thời đổi ý cũng thôi đi, hiện tại còn muốn để chúng ta đi kiềm chế Cổ tộc, câu giờ cho các ngươi sao? Trong lúc nhất thời, ánh mắt của sáu vị lão tổ trong Tinh Linh tộc lập tức thay đổi.
Ngay cả sắc mặt của bốn tên lão tổ đang rúc vào người bốn người của Vân Tiên Đài cũng lập tức tối sầm, sau đó nguyên một đám lộ ra vẻ u oán mà nhìn về phía phía bốn người Vân Tiên Đài.
"Lang quân, ngươi... ngươi đây là có ý gì?”
"Đây không phải là một chiến thuật sao? Chiến thuật cả đấy. Đến lúc đó, các ngươi cũng không can phải liều mạng với Cổ tộc, chỉ cân cầm chân bọn họ là được."
“Nhưng... Nhưng trước đó ngươi có nói như vậy đâu?”
"Dù sao kế hoạch luôn luôn khó tránh thay đổi mà."
Lừa gạt, lại mẹ nó bắt đầu lừa gạt.
Nhìn thấy bốn người Vân Tiên Đài mặt không đỏ khí không suyễn lừa gạt bốn vị lão tổ của Tinh Linh tộc như vậy, đám người Thánh chủ Vân La đều đã quen với việc đó.
Trên dưới cái Thánh địa Đạo Nhất này quả thực chính là một đám lừa đảo, là loại người dù có nói dối cũng không đỏ mặt.
Nói cái gì cũng chỉ cần há mồm là tới, chỉ cần nhìn bốn vị lão tổ của Tinh Linh tộc này là biết, nguyên một đám sửng sốt bị sư huynh đệ Vân Tiên Đài lừa cho choáng váng, hoàn toàn tìm không thấy phương hướng.
Quả nhiên là sau một hồi lừa gạt, bốn vị lão tổ của Tinh Linh tộc đã bị nhiễu vào trong vòng thành công, ánh mắt lại trở nên dịu xuống, nhẹ giọng nói.
"Lang quân, ngươi nói thật sao?"
"Đương nhiên là thật rồi. Làm sao ta có thể lừa ngươi? Thân ái, ngươi đừng lo lắng, đợi đến lúc đó chúng ta một chiếm được tổ địa của Cổ tộc là sẽ chạy tới giúp các ngươi ngay, còn cái Cổ tộc kia còn không phải là chuyện cá trong chậu, tay nắm một nắm sao?"
Vân Tiên Đài tự tin nói, trong khi vị lão tổ của Tinh Linh tộc đang nằm ở trong lòng của hắn lại lộ ra vẻ ngọt ngào mà gật đầu.
"Được, ta tin tưởng lang quân."
Khá lắm, nhìn thấy cảnh này, bọn người Thánh chủ Vân La đều xem trợn mắt há hốc mồm, không cứu nổi rồi, đây quả thật là không cứu nổi.
Chỉ mới nói mấy chữ, mẹ nó chỉ số thông minh quả thực là đã giảm mạnh không phanh, mấy cái tên lão tổ của Tinh Linh tộc này đều là đám não yêu đương, nếu không thì cái này mà cũng tin nổi sao?