Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 389 - Chương 1079: Cấu Trúc Điên Cuồng Của Truyền Tống Trận

Chương 1079: Cấu trúc điên cuồng của Truyền Tống Trận Chương 1079: Cấu trúc điên cuồng của Truyền Tống TrậnChương 1079: Cấu trúc điên cuồng của Truyền Tống Trận

Chương 1079: Cấu trúc điên cuông của Truyền Tống Trận

Cổ tộc đã hoàn toàn rơi vào trạng thái điên cuồng, Khí Vận Kim Long của nhà mình đã không còn nữa, cái này làm sao có thể không tức giận?

Sức mạnh của khí vận được phân từ nơi đó của Nhân tộc so với con Khí Vận Kim Long của nhà mình, quả thực chính là như muối bỏ biển.

Chừng nào chưa giết chết được cái đám Nhân tộc hèn hạ này, một chúng lão tổ của Cổ tộc sẽ khó có thể tiêu tan được mối hận thù ở trong lòng.

Hoàn cảnh của Man tộc cũng không kém là bao so với Cổ tộc, Khí Vận Kim Long đã không còn, Tiên Linh cũng mất.

Cả hai bộ tộc đều đã trở nên phát cuồng và nhất định phải đem toàn bộ đám cường giả của Nhân tộc này mai táng ở bên trong tổ địa của vạn tộc.

Hai tộc dốc toàn bộ lực lượng, điên cuồng tìm kiếm vị trí của Nhân tộc.

So với Cổ tộc và Man tộc , Yêu tộc, Bất tử tộc và Thạch tộc, ba chủng tộc này vẫn còn khá hơn một chút, ít nhất thì tổ địa của họ không có việc gì.

Hơn nữa, cộng với sức mạnh từ khí vận được phân ra từ chỗ đó của Nhân tộc, Khí Vận Kim Long của ba chủng tộc này rõ ràng là đã tăng lên rất nhiêu.

Nhìn con Khí Vận Kim Long có hình thể khổng lồ kia, tâm tình của chúng lão tổ trong ba chủng tộc kia đều rất tốt, chỉ cân vẫn còn có khí vận thì chủng tộc đó mới có thể phát triển càng tốt.

Nhưng còn không đợi chúng lão tổ của ba chủng tộc này có thể vui vẻ quá lâu, lão tổ của Man tộc và Cổ tộc đã liên hệ với bọn họ, đồng thời mang theo vẻ mặt lạnh lùng mà nói.

"Các ngươi không tìm kiếm vị trí của Nhân tộc sao?"

"Hay là nói tổ địa của các ngươi không có việc gì, cho nên không muốn xuất lực nữa?"

"Chúng ta..."

Chúng lão tổ của Cổ tộc và Man tộc đều đỏ ngầu cả mắt, không phải đều đã nói tốt là sẽ Liên minh sao, tổ địa của chúng ta mẹ nó bị Nhân tộc cướp sạch không còn, còn của các ngươi không có việc gì, cho nên hiện tại muốn vụng trộm vui chơi sao?

Quả thực đáng chết mà, ngọn lửa ghen ghét ở trong lòng của bọn họ đã bùng cháy đến mức ngay cả chính mình cũng không thể áp chế nổi nữa, tại sao hết lần này tới lân khác ngươi lại chọn bọn họ mà không đi lấy của người khác?

Đối mặt với sự tức giận của chúng lão tổ trong Cổ tộc và Man tộc, lão tổ của ba chủng tộc còn lại cũng hiểu được.

Dù sao thì cho dù có đổi thành ai gặp phải chuyện như vậy thì cũng không thể bình tĩnh lại được, hơn nữa cường giả của Nhân tộc còn chưa bị tiêu diệt, cho nên Liên minh đương nhiên không thể cứ như vậy mà sụp đổ được.

Nếu không, chẳng phải sẽ tạo cơ hội cho Nhân tộc phản công sao? Đặc biệt là chúng Yêu Đế của Yêu tộc, chúng nó là những người hiểu quá rõ điểm này.

Vì vậy, năm tên Yêu Đế của Yêu tộc này cũng không chút do dự mà trực tiếp bày tỏ ý kiến của mình.

"Làm sao có thể? Nếu chúng ta đã Liên minh với nhau thì Yêu tộc ta cũng không có khả năng chỉ khoanh tay đứng nhìn, nhất định là muốn nhổ cỏ tận gốc Nhân tộc rồi."

"Được, lời nói này của các ngươi tốt nhất là sự thật."

Đây là chuyện đương nhiên."

Đối mặt với sự giận dữ của Man tộc và Cổ tộc, Yêu tộc, Bất Tử tộc và Thạch tộc cũng bắt đầu phái người đi tìm vị trí của Nhân tộc.

Dưới sự tìm kiếm điên cuồng của năm đại bá tộc, sau khi Nhân tộc ở phía bên này cũng đã bắt lấy thành công tổ địa của Man tộc và Cổ tộc xong, lúc này bọn họ đang lặng yên tập hợp tại một chỗ bí ẩn ở bên trong sơn cốc.

Mọi người cũng lần lượt chạy đến nơi, thậm chí là nguyên một đám chẳng những không có chuyện gì mà trên mặt ai cũng nở nụ cười hưng phấn.

"Ha ha, lần này thật đúng là kiếm lợi lớn rồi, nhiều nguyên liệu nấu ăn Tiên Linh như vậy."

"Hắc hắc, còn không phải do đối phương là bá tộc sao? Số lượng Tiên Linh này đúng là mỹ phiên mà."

Hoàn toàn nhìn không ra bất cứ một tia uể oải nào, dáng vẻ này như thể tổ địa của mình không có việc gì vậy.

"Ăn cơm đi, đã quá giờ ăn cơm rồi."

"Đúng đúng đúng, Trường Thanh, ăn cơm đi, người là sắt, cơm là thép, không ăn một bữa sẽ đói đến hoảng mất."

Sau khi mọi người tập trung lại, phản ứng đầu tiên của bọn họ chính là ăn cơm, mà đối với cái này, Diệp Trường Thanh cũng mỉm cười gật đầu.

Trong sơn cốc, chỉ thấy đông đảo cường giả của Nhân tộc tập tụ ở bên nhau và ăn như gió cuốn.

Sau khi Nhân tộc ở thế giới bên ngoài nhìn thấy cường giả của nhà mình ăn đến đầy miệng chảy mỡ ở bên trong lăng kính, nguyên một đám đều rơi vào trâm mặc.

Không phải, tổ địa đã mất rồi, làm sao mà các ngươi còn có thể nuốt trôi được thế? Đến lúc nào rồi mà còn muốn ăn cơm vậy?

Tuy rằng đợt sóng này cuối cùng cũng kết thúc, Nhân tộc cũng không hề thua thiệt gì, nhưng tổ địa đã không còn vẫn là sự thật, các ngươi nhất quyết không thèm lo lắng mà chỉ nghĩ đến việc ăn cơm thôi sao? Nhưng lúc này đám người kia thật đúng là không có ý tưởng nào khác, nguyên liệu nấu ăn Tiên Linh này thực sự rất ngon, cho dù có ăn như thế nào cũng không đủ.

Sau một trận cơm nước no nê, nguyên một đám hiện đang thoải mái nằm nghiêng ở dưới gốc cây, trên mặt lộ ra vẻ thỏa mãn mà sờ lấy cái bụng, thẳng đến lúc này thì mới có người nhớ tới chuyện của tổ địa, hỏi.

"Tiếp theo nên làm gì? Đoạt lại tổ địa sao?"

"Ngươi ngốc vậy, lúc này chạy đi đoạt lại tổ địa không phải là một đi không trở về sao?"

"A, chẳng lẽ cứ như vậy mà từ bỏ sao?"

"Không cần cũng không được."

"Vậy chúng ta nên làm gì đây?”

"Thời cơ vẫn chưa tới."

Hiện tại vẫn chưa phải là lúc lấy lại tổ địa, lúc này tổ địa đối với Nhân tộc mà nói cũng không có bao nhiêu ý nghĩa, cho nên cứ tạm thời cho năm đại bá tộc kia mượn thêm một đoạn thời gian trước đã.

Dù sao, chỉ cần bọn họ đoạt lại nó trước khi rời khỏi tổ địa của vạn tộc là được, còn những thứ còn lại đều không quan trọng.

Tất cả mọi người có mặt đều không phải kẻ ngốc, cho nên điểm này vẫn có thể thấy rõ được.

Lúc này chúng lão tổ cũng tập hợp một chỗ để thảo luận, Từ Kiệt và Diệp Trường Thanh cũng tham gia vào đó.

Ý tưởng của chúng lão tổ cũng giống nhau, chính là tạm thời không vội chiếm lại trụ sở, kế tiếp còn là muốn tìm cơ hội đánh tan từng người một.

Chỉ là làm thế nào để đánh bại thì chúng lão tổ lại xuất hiện những quan điểm khác nhau.

Dù sao năm đại bá tộc người ta cũng không phải kẻ ngóc, nhất định sẽ có điêu phòng bị, cho nên nếu như lại muốn dễ dàng đắc thủ thì có lẽ là không có khả năng.

Cộng thêm kết cục của Man tộc và Cổ tộc đang ở ngay trước mắt, cho nên lúc này không thể không có phòng bị.

Dựa theo phỏng đoán của chư vị lão tổ, e rằng hiện giờ ở bên trong tổ địa của mỗi nhà đều có lão tổ cấp Đại Đế tọa trấn.

Thậm chí là có khả năng những vị lão tổ cấp Đại Đế này cũng không dám rời khỏi tổ địa của nhà mình nữa, mà chỉ phái người phía dưới tìm kiếm hành tung của bọn họ.

Một khi vị trí của Nhân tộc được xác định, chỉ sợ lão tổ của mỗi chủng tộc mới dám xuất thủ.

Cho nên mới nói, phỏng chừng là vào lúc này sẽ rất khó có thể tiếp tục đánh lén. Mà đây cũng là điểm khiến chúng lão tổ cảm thấy khó khăn.

Tuy nhiên đối với cái này, Diệp Trường Thanh lại mãn bất tại ý cười nói.

"Hiện tại nếu muốn tiếp tục tiến thẳng vào sào huyệt địch và đánh lén tổ địa thì đúng là không dễ dàng."

"Đúng thế, vậy chúng ta nên làm gì đây?"

"Nhưng chúng ta cũng không nhất thiết phải đặt mục tiêu lên tổ địa."

"Không phải bọn họ đã phái người đi tìm kiếm tung tích của chúng ta sao? Nếu đã không lấy được tổ địa thì chúng ta sẽ làm thịt những người ở bên ngoài này, sau đó giết sạch bọn họ, từ đó khiến cho tất cả các chủng tộc khác chịu không nổi."

Hả?

Diệp Trường Thanh vừa nói ra những lời này, ánh mắt của chúng lão tổ đột nhiên sáng lên, đây kỳ thực là một ý kiến hay.

Ai nói nhất định phải chiếm lấy tổ địa chứ, ta làm thịt đám người mà các ngươi phái ra là xong rồi.

"Nhưng trước đó, ta cảm thấy chúng ta vẫn nên làm chút chuẩn bị. -"

"Trường Thanh tiểu tử, ngươi có ý tưởng gì?"

"Phát huy lợi thế của chúng ta, chẳng hạn như Truyền Tống Trận."

"Hả?"

"Truyền Tống Trận được khắc tại các vị trí trọng yếu trong tổ địa của vạn tộc. Bằng cách này, chúng ta vừa có thể tiến vừa có thể lùi, như vậy thì cũng tương đương với việc chúng ta đang ở vị thế bất khả chiến bại."

"Tiến nhưng công, lui nhưng trốn."

Có Truyền Tống Trận, tính cơ động của Nhân tộc cũng được tăng lên rất nhiêu, cho dù đến lúc đó đánh không lại thì vẫn có thể bảo đảm thoát thân.

Hơn nữa, ngay cả hỗ trợ cũng rất thuận tiện, mà đây chính là ưu thế của Nhân tộc.

Về phần khắc họa Truyên Tống Trận, cái này hoàn toàn không phải là vấn đề.

Dù sao phẩm giai cũng không cần quá cao, với thân phận là Khí Tổ Luyện Khí Sư cấp Thánh, việc khắc hoạ ra những thứ Truyền Tống Trận pháp cấp thấp này chính là chuyện đơn giản của đơn giản.

"Biện pháp này hay.'

"Vậy chia ra hành động sao?"

"Có thể, để Khí Tổ dẫn người bắt đầu khắc họa Truyền Tống Trận. Các ngươi cũng không cần phải tham gia bất kỳ trận chiến nào, chỉ cần giải quyết chuyện của Truyền Tống Trận là được. "Được." Dưới sự đề nghị của Diệp Trường Thanh, chúng lão tổ rất nhanh đã vạch ra mạch suy nghĩ cho lần hành động tiếp theo.
Bình Luận (0)
Comment