Chương 1081: Cho dù có bị đánh chết thì ta cũng không đi
Chương 1081: Cho dù có bị đánh chết thì ta cũng không điChương 1081: Cho dù có bị đánh chết thì ta cũng không đi
Chương 1081: Cho dù có bị đánh chết thì ta cũng không đi
Nhìn thấy dưới chân lại nở rộ một đạo ánh sáng, trong đôi mắt của tên Thánh giả của Cổ tộc này đột nhiên trừng đến căng tròn, sau đó mang theo ánh mắt đờ đẫn mà nhìn về phía ba vị đồng bạn ở trước mặt rồi nói.
“Ta lại trúng chiêu nữa sao?”
"Không phải, lân này không phải là phù trận, mà là trận bạn..."
"Ta... mẹ nó...
Cái này thì có gì khác nhau chứ? Nhưng phản ứng của ba tên đồng bạn vẫn giống hệt như trước, thậm chí là không chút do dự mà lại lân nữa lùi gấp để thoát ra.
"Cứu...
Ngay cả lời mà tên Thánh giả của Cổ tộc này còn chưa kịp nói ra khỏi miệng, thì đã thấy ba tên đồng bạn của chính mình đã điên cuồng thối lui ra một khoảng cách rất xa.
Bởi vì cái này cũng là một cái trận bàn cấp Thánh giống như vậy.
Sau khi nhìn thấy ba tên đồng bạn của mình cứ như vậy mà bỏ rơi chính mình, tên Thánh giả của Gổ tộc này đã trở nên hoàn toàn chết lặng.
"Các ngươi mẹ nó có cần chút nghĩa khí nào nữa không?”
Nhưng lần này, ba tên đồng bạn này thậm chí còn không dừng lại, ngay cả đầu cũng không ngoảnh lại dù chỉ một chút.
"Ai, không cứu nổi."
"Hai phát phù trận và trận bàn cấp thánh, cho dù là thần tiên thì cũng khó cứu."
"Ai... Đáng tiếc."
Trong từng tiếng cảm thán, ba tên đồng bạn đã đi rất xa, còn tên Thánh giả của Cổ tộc này tự nhiên là đã bị ánh sáng của trận pháp nuốt hết vào trong đó, ngay cả bóng người cũng không còn.
Lần này rõ ràng là hắn không còn may mắn giống như trước.
Bởi vì việc vững vàng đón đỡ một phát phù trận cấp Thánh thì đã là cực hạn của hắn rồi, hơn nữa là lúc này bản thân còn bị trọng thương, nếu lại phải nghênh đón một phát trận bàn cấp Thánh nữa thì rõ ràng là ngăn không nổi.
Sau khi ánh sáng của trận pháp tiêu tan, tên Thánh giả của Cổ tộc này đã phải mang theo sự nghẹn khuất mà ngã xuống tại đây.
Có lẽ là cho đến khi chết, hắn cũng chưa từng nghĩ tới việc, cuối cùng chính mình sẽ chết trong bay rap do Nhân tộc bố trí.
Mà một màn như vậy đều xảy ra ở khắp các nơi trong tổ địa. Nhóm cường giả của các chủng tộc phụ trách tìm kiếm vị trí của Nhân tộc, thậm chí là còn chưa nhìn thấy bóng dáng của Nhân tộc thì đã gần như bị bẫy rập vây quanh.
Khắp nơi trong toàn bộ khu tổ địa này dường như đều có bẫy rap vậy.
Một số người có vận khí tốt. , tuy không có trực tiếp bị bẫy rập giết chết nhưng vẫn bị làm cho cực kỳ thê thảm.
"Đáng chết, đáng chết, đám Nhân tộc hèn hạ này, sao chúng dám làm như thế chứ?"
"Mẹ nó, dọc theo đường đi này mà ta đã rơi trúng hơn mười mấy cái bẫy rập."
"A, Nhân tộc đáng chết, ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi đâu."
Khắp nơi có thể thấy được, nguyên một đám cường giả của các chủng tộc đều lộ ra vẻ mặt xám mày tro, một số cường giả cấp Đại Thánh tuy nhìn qua trong không quá mức nghiêm trọng như vậy, nhưng bọn họ cũng vẫn bị làm cho vô cùng thê thảm.
Hiện tại ở trong mắt của bọn họ xem ra, toàn bộ tổ địa này chính là nơi nào nơi nấy cũng đều ẩn chứa mối nguy hiểm.
"Bay rap vẫn chưa đủ."
Một bên khác, trong đội ngũ của Nhân tộc, đám người vẫn đang miệt mài bố trí bẫy rập không ngừng.
Mặc dù số lượng cạm bấy này rất nhiều, nhưng số lượng bị phát động mỗi này cũng rất nhiều.
Cho nên còn phải bổ sung không ngừng.
Tại tổ địa của Cổ tộc, một chúng lão tổ của Cổ tộc hiện đang một bước cũng không dám rời đi.
Bọn họ sợ bên mỉnh vừa mới rời đi, Nhân tộc ở phía bên kia sẽ lại đến, nếu cái này lại bị Nhân tộc đến làm một chút, vậy thì bọn họ sẽ mất đi cả con Khí Vận Kim Long nho nhỏ của hiện tại này.
Chỉ là việc vẫn luôn canh giữ ở bên trong tổ địa cũng không phải biện pháp.
Kể từ ba ngày trước, những cường giả của Cổ tộc ra ngoài tìm kiếm tung tích của Nhân tộc đã lần lượt mang thương tích trở vê.
Nhìn thấy nguyên một đám tộc nhân mang thương tích ở trên người như vậy, một chúng lão tổ của Cổ tộc cảm thấy nghi ngờ mà hỏi.
"Các ngươi gặp phải Nhân tộc sao? Vì sao không thông báo trước?"
Ngay khi phát hiện ra Nhân tộc thì các người cần phải truyền tin tức vê trước mới đúng, sao có thể lỗ mãng bạo phát xung đột với Nhân tộc như thế chứ?
Tuy nhiên, ngay khi đối mặt với lời hỏi thăm của chúng lão tổ, một đám cường giả của Cổ tộc lại lộ ra vẻ mặt biệt khuất mà nói. "Ta... chúng ta không có gặp phải Nhân tộc."
Hả?
"Vậy bộ dạng này của các ngươi là cho thứ gì làm ra?”
"Bay rập, Nhân tộc... Nhân tộc đã bố trí bẫy rap ở khắp nơi trong toàn bộ tổ địa, quả thực là âm hiểm đến cực điểm.
Tê...
Nghe mọi người kể lại xong, chúng lão tổ của Cổ tộc không khỏi hít ngược một hơi khí lạnh, Nhân tộc này thật mẹ nó đúng là tàn nhẫn mà.
Việc tùy ý bố trí bẫy rập ở toàn bộ tổ địa như vậy, cái này mẹ nó là muốn muốn không phân địch ta sao?
Nếu như ngươi cứ bố trí lung tung như thế, đoán không chừng là ngay cả bản thân Nhân tộc cũng nhớ được chỗ nào đã bố trí bẫy rập, chỗ nào không bố trí.
Mà Nhân tộc đương nhiên không nhớ được, hơn nữa là sau khi chia ra hành động, giữa các Nhân tộc với nhau cũng không biết đối phương đã bố trí qua bẫy rập ở chỗ nào.
Nhưng điều đó không quan trọng, dù sao Nhân tộc cũng có ký hiệu đặc biệt, cho nên bọn họ đương nhiên có thể nhẹ nhàng tránh đi được.
Nhưng các chủng tộc khác lại không hề biết đến những thứ này.
"Đáng chết."
Ngay cả cái bóng của Nhân tộc còn chưa nhìn thấy thì phía chính mình ngược lại là đã thương vong không ít.
Mặc dù hầu hết đều bị thương, bởi vậy mà số lượng tử vong cũng không có mấy người.
Dù sao thì những người có thể tiến vào tổ địa đều là cường giả đứng đầu của mỗi chủng tộc, cho nên rất khó có thể dựa vào cái bay đơn giản như vậy mà muốn giết chết bọn họ.
Cho nên việc liên tiếp dam lên mấy cái phù trận hoặc trận bàn cấp Thánh này, trừ khi là loại cực kỳ xui xẻo đến tận nhà đó, hay là loại đánh rắm cũng đập trúng gót chân kia, nếu không thật đúng là không có nguy hiểm gì đến tính mạng.
Nhưng cho dù có là như vậy, đông đảo Cổ tộc vẫn bị những cái bẫy rập này chỉnh cho tê rần.
Sau khi ở trong tổ địa chữa khỏi vết thương xong, có rất nhiều cường giả của Cổ tộc đều lộ ra vẻ có nói cái gì cũng không muốn lại rời khỏi tổ địa.
"Thương thế lành hẳn rồi thì các ngươi còn ở nơi này làm gì? Còn không đi tung tích của Nhân tộc đi?”
"Lão tổ, chúng ta... chúng ta thật sự không dám đi. Bởi vì hiện tại ở trong cái tổ địa này chính là một bước một cái hố. Cái này..." "Các ngươi...'
Nhìn thấy một đám Cổ tộc thủ hạ gần như bị dọa sợ đến vỡ mật này, chúng lão tổ của Cổ tộc cũng tức đến nghiến răng nghiến lợi.
"Cút ra ngoài cho ta. Nếu lại không tìm được tung tích của Nhân tộc thì các ngươi cũng đừng quay lại nữa."
"Lão tổ, chúng ta thật sự..."
"Cút."
Bọn họ đã cưỡng ép đánh mọi người bay ra khỏi tổ địa, Nhân tộc nhất định phải bị giết chết, nếu không khẩu khí này làm sao có thể nuốt trôi.
Theo thời gian trôi qua, số lượng bẫy rập ở bên trong cái tổ địa này không những không có xu thế giảm bớt, mà ngược lại còn càng ngày càng nhiều.
Hiện tại, cho dù cường giả của mọi chủng tộc có bước ra khỏi một cái sơn cốc thôi thì cũng có thể kích hoạt không dưới một trăm cái bẫy rập.
Đừng nói là cường giả của các chủng tộc ở bên trong tổ tiên, ngay cả tộc nhân của các chủng tộc ở thế giới bên ngoài cũng phải xem đến tê cả da đầu.
"Khá lắm, đám người lão tổ thật đúng là tàn nhẫn mà."
Đông đảo Nhân tộc là người có thể nhìn thấy rõ ràng nhất, thông qua quang kính, bọn họ đã tận mắt nhìn thấy lão tổ của nhà mình đã bố trí bẫy rập như thế nào.
Nói câu phát rô cũng không quá đáng chút nào.
Phù trận và trận bàn kia quả thực như là không cần tiên vậy
Thậm chí là một số phù trận và trận bàn cũng được mọi người trực tiếp kết hợp mấy cái với nhau để gia tăng uy lực.
"Đáng chết mà."
Chúng người của Man tộc đã thông qua quang kính mà tận mắt nhìn thấy một tên cường giả của Man tộc bọn họ vì đi qua một con sông.
Vốn là đang bay ở trên không trung, nhưng giữa không trung lại trược tiếp bị phù trận thổi bay xuống dưới.
Sau đó ngã vào lòng sông, mà cái này vẫn chưa phải là kết thúc, đến đón lấy chính là cảnh tượng vị cường giả này của nhà mình đã hoàn toàn bị thổi bay qua sông.
Còn bọn hậu bối ở trong gia tộc thuộc về vị cường giả của Man tộc này vừa nhìn thấy lão tổ của nhà mình bị bị nổ thành như vậy, bộ râu mép vốn còn rất dày thì nay đã bị nổ mất một khồi. Khiến cho đông đảo hậu bối nhịn không được mà chảy xuống dòng nước mắt biệt khuất.
"Uuuuuu... Lão tổ, ngươi... Thật thảm mà." "Nhân tộc đáng chết, tại sao bọn họ dám, làm sao dám đối xử với lão tổ như vậy?" Nhìn thấy lão tổ trực tiếp bị thổi bay thẳng sang phía bên kia, rồi kiên cường giấy giụa để đứng lên, lúc này, cột sống thẳng tắp của lão tổ dường như đã bị nổ cong.
Nhìn tấm lưng khập khiễng kia, đông đảo hậu bối sớm đã khóc không thành tiếng, lão tổ, hắn quá khó khăn rồi.