Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 404 - Chương 1094: Kết Thúc Rồi, Tất Cả Đều Đã Kết Thúc

Chương 1094: Kết thúc rồi, tất cả đều đã kết thúc Chương 1094: Kết thúc rồi, tất cả đều đã kết thúcChương 1094: Kết thúc rồi, tất cả đều đã kết thúc

Chương 1094: Kết thúc rồi, tất cả đều da kết thúc

Nhân tộc trực tiếp ra tay đánh lén vào tổ địa của Thạch tộc, sau khi Nhân tộc ở thế giới bên ngoài thông qua quang kính mà nhìn thấy cảnh tượng này, nguyên một đám đều lộ ra vẻ vô cùng hưng phấn.

Mà đây còn là sức mạnh từ khí vận của một đại bá tộc

Chỉ là những lúc chứng kiến cường giả của nhà mình chiến đấu, mỗi người luôn có một cảm giác phức tạp.

Ngươi nói đi tại sao hết lần này tới lần khác cứ phải sử dụng đồ của Ma tu chứ? Các ngươi đều là cường giả của Nhân tộc ta mà.

Tại sao mỗi một lần động thủ đều phải chỉnh Ma khí ngập trời chứ?

Mọi người chỉ cảm thấy không hiểu tại sao đối phương lại thích dùng pháp bảo của Ma tu như vậy, chẳng lẽ không dùng pháp bảo khác là không được sao?

Bởi vì Thạch tộc đã dốc toàn bộ lực lượng, cho nên tổ địa đương nhiên là không có một chút phòng bị nào rồi.

Đối mặt với sự tấn công bất ngờ của Nhân tộc, hoàn toàn có thể nói là không hề có một chút phản kháng nào.

Nếu chỉ dựa vào những Tiên Linh đó, vậy quả thực chính là một mâm đồ ăn ở trong miệng của Nhân tộc.

Người thu nguyên liệu nấu ăn thì thu nguyên liệu nấu ăn, người thu khí vận thì thu khí vận, mọi việc được tiến hành rất thuận lợi.

Trận chiến cũng kết thúc không lâu sau đó, một chúng cường giả của Nhân tộc cũng cảm thấy hài lòng mà rời đi.

"Không tồi không tồi, số lượng nguyên liệu nấu ăn của lần này có rất nhiều."

"Đủ để ăn thêm một đoạn thời gian."

"Đúng vậy."

Ngoại trừ nguyên liệu nấu ăn Tiên Linh ra, lúc này sức mạnh từ khí vận của tam đại bá tộc đều đã hội tụ ở trên tay của Nhân tộc.

Sức mạnh từ khí vận của tam đại bá tộc Cổ tộc, Thạch tộc và Man tộc này giờ đây đều hội tụ đến tay của một nhà Nhân tộc.

Có thể nói sức mạnh từ khí vận mà Nhân tộc hiện đang sở hữu chắc chắn là số một.

Thu hoạch tương đối khá, mà đối với cái này, Thạch tộc còn không hề biết gì, bởi vì lúc này bọn họ vẫn đang chiến đấu rất vui vẻ với Cổ tộc.

Hơn nữa còn không hề biết, trong khi bọn họ đang giao chiến, tổ địa của nhà mình đã bị người ta đào đến mức không còn một mảnh.

Trận chiến này cũng kéo dài suốt một ngày, mãi cho đến khi một tên lão tổ của Man tộc vội vã chạy tới, sau đó mang theo sắc mặt khó coi mà nói một câu.

"Các ngươi còn ở đó đánh làm gì nữa? Tổ địa của các ngươi đã bị Nhân tộc đến trộm rồi kìa.'

"Hả?"

Nghe vậy, một chúng lão tổ của Cổ tộc và Thạch tộc đều lộ ra vẻ sửng sốt, sau đó cũng không rảnh lo chiến sự ở trước mặt nữa mà vội vàng quay đầu hỏi.

"Tổ địa nào bị cướp? Ai?"

Cổ tộc đã bị trộm liên tiếp hai lần, cho nên sau khi nghe được lời này, một chúng lão tổ của Cổ tộc đều sợ đến ngây người, liệu chuyện này có còn xảy ra lân nữa không?

Ngay cả mặt cũng không cần thì bọn họ mới có thể lấy được một ít sức mạnh từ khí vận từ chỗ đó của phó tộc, nếu cái này lại bị Nhân tộc đến trộm lần nữa, một chúng lão tổ của Cổ tộc có lẽ sẽ muốn tự tử mất.

Nhưng hiển nhiên, Nhân tộc lại không cảm thấy có hứng thú với chút điểm sức mạnh từ khí vận này của Gổ tộc, bởi vì nó quá ít, chủ yếu vẫn là vì tổ địa của Cổ tộc đã không còn nguyên liệu nấu ăn.

"Là Thạch tộc.”

Tên lão tổ của Man tộc này trả lời.

Vừa rồi lúc mà Nhân tộc động thủ, Man tộc đã chú ý tới động tĩnh rồi sau đó mới đi điều tra trước.

Nhưng khi bọn họ đến nơi, tổ địa của Cổ tộc đã trống rỗng từ lâu, vê phần đông đảo cường giả của Nhân tộc cũng đã biến mất không còn dấu vất.

Lời này vừa nói ra, chúng lão tổ của Thạch tộc đã lộ ra vẻ sững sờ nguyên tại chỗ.

"Mất rồi sao?"

"Tổ địa của chúng ta...

"Đáng chất..."

Bọn họ cũng đột nhiên tỉnh táo trở lại, sau đó chúng lão tổ tổ của Thạch tộc không quan tâm đến bất cứ điều gì khác mà vội vã lao về phía tổ địa của nhà mình.

Trận chiến giữa hai chủng tộc cũng lấy phương thức như vậy mà kết thúc.

Tuy nhiên, sau khi chúng lão tổ của Yêu tộc và Bất Tử tộc vẫn luôn ở một bên khuyên bảo nghe thấy lời này xong, sắc mặt của nguyên một đám cũng muốn khó coi bao nhiêu thì có bấy nhiêu.

Đặc biệt là mấy tên lão tổ cấp Yêu Đế của Yêu tộc càng lộ ra vẻ ghê tởm như ăn phải ruồi. Bởi vì chúng nó không hề nghi ngờ gì về tính xác thực của vấn đề này, mà hiện tại còn có thể hoàn toàn xác định toàn bộ chuyện này đều do Nhân tộc ở phía đằng sau lên kế hoạch.

Từ lúc bắt đầu, bọn họ đã cố tình khơi mào đại chiến giữa Cổ tộc và Thạch tộc, từ đó tạo ra cơ hội cho bọn hắn.

Bây giờ thì tốt rồi, sức mạnh từ khí vận của Thạch tộc cũng đã bị Nhân tộc đắc thủ, cái này còn hạn chế Nhân tộc thế nào nữa?

Còn một điều có thể khẳng định, Mị tộc rõ ràng là đã bí mật đầu phục sang Nhân tộc, nếu không sẽ không có khả năng làm ra hành động như vậy.

Cho nên chúng nó đã mang theo sự tức giận mà nhìn về phía một chúng lão tổ của Cổ tộc, sau đó lạnh lùng nói.

"Đánh đánh đánh, chỉ biết đánh. Bây giờ thì tốt rồi đó. nhà không còn nữa, còn có Mi tộc kia, sợ là người ta đã đã đầu nhập vào Nhân tộc từ lâu rồi."

Nghe vậy, mặc dù một chúng lão tổ của Cổ tộc nghiến răng nghiến lợi nhưng cũng không có cách nào có thể phản bác được.

Bởi vì chuyện đã tới lúc này, bọn họ tự nhiên cũng nghĩ đến điểm này.

Vì vậy mà ngay sau đó, sáu tên lão tổ của Cổ tộc trực tiếp biến mất tại chỗ rồi lao nhanh về phương hướng của Mị tộc.

Trong lòng của nguyên một đám tràn đầy lửa giận, Mi tộc này thế mà dám âm thầm đầu nhập vào Nhân tộc.

Trong ngần ấy năm, Cổ tộc của bọn họ có đối xử tệ bạc với Mi tộc không?

Không những miễn đi thượng cống kếch xù cho Mị tộc, thậm chí còn thỉnh thoảng trợ giúp cho Mị tộc, bộ dạng đó thực sự giống với một con chó liếm vậy.

Nhưng Mi tộc thì sao, cư nhiên âm thầm tư thông với Nhân tộc, thậm chí còn phối hợp với Nhân tộc để tính kế với bọn họ.

Hay cho một cái Mi tộc, ngươi thích mặt mũi đúng không?

Chúng lão tổ của Cổ tộc cảm thấy vô cùng tức giận, cho nên lúc này sáu tên lão tổ này xông tới Mi tộc chỉ nghỉ đến việ muốn phát tiết lửa giận ở trên người của đám tiện nhân ăn cây táo rào cây sung này.

Ăn của ta, dùng của ta, nhưng đến cuối cùng ngươi lại dám phản bội ta, tốt, rất tốt.

Sáu tên lão tổ của Cổ tộc vội vã chạy đến tổ địa của Mị tộc, chỉ là ngay khi đến nơi, bọn họ mới phát hiện nơi này sớm đã người đi nhà trống.

Ngoại trừ Khí Vận Kim Long và một đám Tiên Linh ra thì những gì có thể mang đi đều đã mang đi.

"Đáng chất." Không cần nghĩ cũng biết, Mi tộc chắc chắn là đã bỏ chạy, thậm chí ngay ca sức mạnh từ khí vận cũng không cần.

Điều này hiển nhiên là đã chứng thực hết thảy phỏng đoán.

Nếu không phải ở trong lòng của Mị tộc có quỷ thì tại sao các nàng lại bỏ chạy chứ?

Nhưng bọn họ đã hoàn toàn trúng kế, Nhân tộc đã lợi dụng Mị tộc để gieo rắc mối bất hòa trong mối quan hệ giữa bọn họ và Thạch tộc, thế cho nên hai chủng tộc mới bùng nổ đại chiến.

"Đê tiện, âm hiểm, vô sỉ đến cực điểm."

Bọn họ tức giận mắng to, nhưng hiện tại có chửi bới những thứ này thì có ích lợi gì đâu? Nhân tộc đã đạt được, cả bọn họ và Thạch tộc đều rơi vào bẫy.

Trong cơn giận dữ, Cổ tộc chỉ có thể phát tiết toàn bộ lửa giận ở trên người của Tiên Linh.

Bọn họ không chỉ cướp đi sức mạnh từ khí vận của Mi tộc mà còn giết chết toàn bộ Tiên Linh của Mị tộc.

Tất nhiên, đây cũng là điều mà Mi tộc đã sớm nghĩ đến, nếu không các nàng cũng không có khả năng trực tiếp bỏ chạy như thế.

Một khi trốn thoát, sức mạnh từ khí vận và Tiên Linh chắc chắn sẽ không giữ nổi.

Cho nên đơn thuần chỉ có thể coi như là Cổ tộc đang phát tiết một phen, nhiều lắm chỉ có thể thu được một ít sức mạnh từ khí vận, ngoài ra không còn gì khác.

Giống với Cổ tộc, chúng lão tổ của Thạch tộc ở phía bên này cũng đã trở về tổ địa của nhà mình và nhìn lên không trung đã rỗng tuếch kia.

Sau đó một chúng lão tổ của Thạch tộc đều nhìn đến ngây người, biến mất rồi, thực sự biến mất rồi, con Khí Vận Kim Long đã không còn ở đó nữa.

Thậm chí là Tiên Linh cũng biến mất, trừ cái này ra, sau khi Thánh niệm của chúng lão tổ trải rộng, bọn họ chỉ cảm thấy tại sao ở trên tổ địa của nhà mình mẹ nó lại không có lấy một ngọn cỏ chứ?

Đừng nói là sức mạnh từ khí vận và Tiên Linh, ngay cả những thứ khác cũng không còn nữa.

Giống như bọn thổ phỉ vào thôn, ngay cả trứng gà cũng hận không thể lắc cho ngươi chuyển sang màu vàng.

Đối mặt với một màn như thế, chúng lão tổ của Thạch tộc tức đến mức giận dữ chửi bới.

"Suc sinh, đám súc sinh."

"Mẹ nó ngay cả quần áo cũng không để lại."

Đừng nói là pháp bảo, ngay cả quần áo cũng không biết bị lũ chó chết này mang đi nơi nào.

Có thể nói là lúc này, ở bên trong tổ địa của Thạch tộc, ngoại trừ tàn tích ra thì chẳng còn lại gì, thậm chí là nếu không phải những ngôi nhà này không có giá trị gì thì chúng lão tổ của Thạch tộc còn không hề nghi ngờ, chỉ sợ là cũng bị đám Nhân tộc đó dọn mất. ...
Bình Luận (0)
Comment