Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 416 - Chương 1106: Nhân Tộc Lộ Diện

Chương 1106: Nhân tộc lộ diện Chương 1106: Nhân tộc lộ diệnChương 1106: Nhân tộc lộ diện

Chương 1106: Nhân tộc lộ diện

Sau khi nghe yêu cầu của mọi người mồm năm miệng mười đối với nhà bếp, Khí Tổ, Phù Tổ và Trận Pháp Tổ đều lộ ra vẻ mặt ngơ ngác.

Tạm thời không nói tới những các khác, nhưng mẹ nó ngươi lại làm một cái Tụ Linh Trận ở trong nhà bếp làm gì?

"Các ngươi đã hiểu lầm gì rồi không? Đây là chiến trường, dùng Tụ Linh Trận làm gì?"

Trận Pháp Tổ lộ ra vẻ mặt phiên muộn nói, đối với cái này, đám người không hề nghĩ ngợi mà trực tiếp đáp một câu.

"Nếu như ngươi không làm một cái Tụ Linh Trận, đến lúc đó Trường Thanh nấu nướng mệt mỏi thì phải làm sao? Mà cái này không phải là có thể nhanh chóng khôi phục linh lực sao?"

"Đúng đó, kêu ngươi làm thì ngươi làm đi."

Hả?

Làm một cái Tụ Linh Trận chỉ là vì để Diệp Trường Thanh khôi phục linh lực thôi sao? Có cân phải khoa trương như thế không?

Tuy nhiên, theo yêu cầu của mọi người, Trận Pháp Tổ vẫn làm một cái Tụ Linh Trận ở trong nhà bếp.

Nhưng sau khi làm xong, những người này mẹ nó thế mà lại ghét bỏ phẩm giai của nó quá thấp.

"Tại sao lại là Tụ Linh Trận bát phẩm chứ?"

Hả?

Nghe thấy lời này, khóe miệng của Trận Pháp Tổ co giật một cái, đều đã là Tụ Linh Trận bát phẩm rồi, các ngươi còn muốn thế nào nữa?

"Như thế nào thì cũng phải làm ra một cái Tụ Linh Trận cấp Thánh mới được."

"Đúng đó, đúng đó."

"Lão phu làm không ra."

Sau khi nghe mọi người nói là muốn làm ra một cái Tụ Linh Trận cấp Thánh, Trận Pháp Tổ lập tức xù lông.

Các ngươi mẹ nó cho rằng trận pháp cấp Thánh là cải trắng sao? Ngay cả trong Tam đại Thánh địa thì Tụ Linh Trận cấp Thánh này cũng là thứ đứng đầu nhất.

Còn căn nhà bếp này thì sao? Nói trắng ra thì đó chỉ là một cái tạm thời, sau đó đánh xong một trận chiến này thì sẽ không còn dùng nữa.

Như vậy rồi mà các ngươi còn muốn lão phu làm ra một cái Tụ Linh Trận cấp Thánh sao? Tại sao các ngươi mẹ nó không lên trời luôn đi? Trận Pháp Tổ lập tức bị chỉnh đến xù lòng, sắc mặt cũng trở nên tối sam, sau khi chuẩn bị trận pháp xong thì lập tức xoay người rời đi, thậm chí còn không thèm để ý đến mọi người.

Nhìn thấy Trận Pháp Tổ rời đi, đám người lại tập trung vào Phù Tổ.

"Ta nói này Phù Tổ, vì sao ngươi không làm ra mấy tấm Thuần Tâm Phù đi?"

Hả?

"Ngươi cần Thuần Tâm Phù làm gì?"

"Nói nhảm, nhà bếp này rất quan trọng, nếu chẳng may đến lúc đó Trường Thanh cảm thấy tâm phiền ý loạn, vậy chẳng phải là sẽ làm trì hoãn việc nấu nướng sao?"

Tốt lắm, sau khi nghe mọi người nói xong, Phó Tổ cũng trở nên phiên muộn không thôi, bởi vì mẹ nó đây là lân đầu tiên hắn nghe nói nấu cơm còn phải dùng đến Thanh Tâm phù.

Hơn nữa là sau khi Phù Tổ lấy ra một ít Thuân Tâm phù, mọi người còn ghét bỏ phẩm giai của nó quá thấp.

Vừa mở miệng là đã đòi cấp Thánh.

Sắc mặt của Phù Tổ cũng tối sầm lại, ta mẹ nó đi đâu lấy cho ngươi một tấm Thuần Tâm Phù cấp Thánh chứ? Có thể cho ngươi một tấm Thuần Tâm Phù cấp ngũ đã tốt lắm rồi.

Lão tổ của tam đại Liên minh đều bị mọi người làm cho vô cùng phiên muộn.

Chỉ là một căn bếp tạm thời, vậy mà lại sửng sốt bị bọn họ tiêu hoang đến cực điểm.

Trận pháp, phù trận, pháp khí, sức phòng thủ kia thật giống như một cái mai rùa rồi.

Cái này mẹ nó là nhà bếp sao?

Hơn nữa, chỉ là một căn nhà bếp tạm thời thôi mà các ngươi muốn làm cho xa hoa như vậy làm gì? Chúng ta mẹ nó là đang đánh giặc đấy, các ngươi tưởng mình là khách du lịch sao?

Sau khi thu xếp tốt nhà bếp với vẻ mặt u ám, lão tổ của tam đại Liên minh đều không nói một lời mà rời đi luôn.

Mà cuối cùng mọi người cũng vừa lòng mà gật nhẹ đầu.

"Cũng không tệ lắm, mặc dù còn có chút thiếu sót, nhưng dù sao cũng là thời kỳ đặc biệt, chúng ta cũng không thể yêu cầu quá cao."

"Đúng đó, đúng đó."

“Trường Thanh huynh đệ, ngươi xem có hài lòng không?”

Nghe mọi người nói như vậy, Diệp Trường Thanh ở một bên cũng không biết nên nói cái gì, còn trong thời kỳ đặc biệt này cũng không thể yêu cầu quá cao. Các ngươi gọi cái này là yêu cầu không thể quá cao sao?

Đối mặt với lời hỏi thăm của mọi người, Diệp Trường Thanh ở một bên chỉ có thể yên lặng gật nhẹ đầu, cái này còn có thể nói cái gì. Sau khi xử lý xong chuyện của nhà bếp, lúc này người nào người nấy mới chịu giải tán để chuẩn bị cho những việc khác.

Còn hai người Diệp Trường Thanh và Tôn Minh bước vào bếp, sau khi nhìn cách bố trí nhà bếp xong, Tôn Minh cười trêu chọc nói.

"Đậu xanh rau má, căn nhà bếp này của ngươi quả thực là đã được làm cho trông giống như một cung điện vậy.

"Ngươi bớt nói đi, đến lúc đó không phải là ngươi cũng phải ở chung một chỗ với ta sao?"

"Nói vậy cũng đúng.'

Lão tổ cũng không yêu câu Tôn Minh ra chiến trường, dù sao Tôn Minh cũng giống như Diệp Trường Thanh, cho dù có để hắn ra chiến trường cũng không có ý nghĩa gì lớn, ngược lại là đan dược do Tôn Minh luyện chế cũng là một điểm mấu chốt cho việc thắng bại trong trận đại chiến này.

Cho nên Diệp Trường Thanh còn cố ý hỏi một câu.

"Ngươi đã chuẩn bị xong đan dược rồi chứ?"

"Đã sớm phát xuống rồi đại ca."

Hiện tại vẫn chưa luyện chế xong, nhưng không sao.

Hai người tùy ý ngồi ở trong nhà bếp, Diệp Trường Thanh giống như đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, cho nên đã nghiêm túc nói với Tôn Minh.

“Nhân tiện, chuyện mà ta nói với ngươi...'

Trước đó, Diệp Trường Thanh đã đặc biệt yêu cầu Tôn Minh luyện chế một ít đan dược cứu mạng cho Bách Hoa Tiên Tử và Tuyệt Ảnh.

Trong trận đại chiến này, hai nữ cũng không thể hầu ở bên cạnh Diệp Trường Thanh như trước nữa.

Thân là cường giả cấp Đại Thánh, hai nữ cũng phải ra chiến trường.

Vì lo lắng cho hai nữ gặp phải nguy hiểm, cho nên Diệp Trường Thanh đã đặc biệt xin Tôn Minh mấy viên đan dược.

Tôn Minh nghe vậy thì mỉm cười, sau đó lấy từ trong không gian giới chỉ ra hai bình ngọc, bên trong mỗi chiếc bình ngọc này đều chứa một viên đan dược.

"Ta làm sao dám quên chuyện mà ngươi nhờ chứ? Hai viên đan dược này đã trực tiếp tiêu sạch tài sản của nhà ta rồi đó, mau cầm đi."

Nói xong, Tôn Minh đã ném chiếc hai bình ngọc cho Diệp Trường Thanh.

Hai viên đan dược này là đan dược loại chữa thương mạnh nhất mà Tôn Minh có thể luyện chế bây giờ.

Sau khi cầm lấy bình ngọc, Diệp Trường Thanh hỏi. "Đan dược nay.……

"Yên tâm, có hay viên đan dược này, cho dù chỉ còn lại một sợi hồn phách thì vẫn chó thể giúp các nàng bảo trì mạng sống, về sau lại đến cứu chữa vẫn còn kịp."

"Vậy thì được, cảm ơn."

"Bớt nói nhiều lời, nhớ cho ta ăn tiệc là được."

"Được."

Hai người Tôn Minh và Diệp Trường Thanh ngược lại là không có việc gì làm, nhưng những người khác lại bận đến túi bụi.

Toàn bộ Thạch Nguyên đều là phạm vi của chiến trường, các loại trận pháp, phù trận và pháp khí đều được bố trí thành bẫy rập.

Hơn nữa là lần này, mọi người cũng không hề có chút thiếu cảm giác nào, dưới sự chỉ huy của Thánh địa Đạo Nhất, bọn họ đã lấy ra toàn bộ bản lĩnh giữ nhà của mình.

Sau nhiều ngày chuẩn bị, cuối cùng bọn họ cũng đã đại công cáo thành, việc kế tiếp chỉ là bại lộ hành tung của mình ra là được.

Mà điều này đương nhiên là vô cùng đơn giản rồi.

Sau khi ở phía bên này chuẩn bị xong, ở bên phía Liên minh Ngũ tộc cũng đã kịp thời biết được tung tích của Nhân tộc.

Sau khi biết được tin Nhân tộc hiện tại đang ẩn náu ở Thạch Nguyên, người vui mừng nhất không thể nghi ngờ chính là mấy tên lão tổ cấp Đại Đế của Yêu tộc.

"Tốt tốt tốt, cuối cùng cũng tìm được. Tin tức này có tin được không?”

"Đáng tin cậy, hơn nữa là nhân số cũng không ít, đoán không chừng là chủ lực của Nhân tộc.'

"Vậy là tốt rồi, lân này chúng ta tuyệt đối không thể để bọn chúng lại chạy thoát."

Sau khi xác định tính xác thực của tin tức, Yêu tộc cũng không chút do dự mà đã chủ động liên lạc với tứ đại bá chủ còn lại.

Chúng lão tổ của năm đại bá tộc nhanh chóng tập hợp lại với nhau.

Trong đại điện, đông đảo lão tổ cấp Đại Đế tụ tập lại với nhau, nhưng một chúng lão tổ của Thạch tộc lại bất động thanh sắc, bởi vì bọn họ đã sớm biết việc Nhân tộc đang ở Thạch Nguyên, nhưng lúc này, bọn họ nhất định phải diễn một chút mới được.

Còn năm tên lão tổ cấp Yêu Đế của Yêu tộc lại lộ ra vẻ hưng phấn nói.

"Chư vị, tung tích của Nhân tộc đã được xác định, bọn họ đang ở Thạch Nguyên, điều này hẳn là mọi người đều đã biết."

"Lần này chúng ta tuyệt đối không thể lại để Nhân tộc trốn thoát như trước nữa, mà nhất định phải tiêu diệt toàn bộ Nhân tộc ở trên Thạch Nguyên." "Tuy nhiên, đây là thời điểm tốt nhất và có lẽ là cơ hội cuối cùng cho chúng ta. Chỉ cần có thể tiêu diệt được Nhân tộc, như vậy thì mọi thứ trước đó đều không tính là gì. Mà thế giới Hạo Thổ, Trung Châu vẫn sẽ giống như trước đây."

Yêu tộc là người cảm thấy hưng phấn nhất, dù sao chúng nó đúng là rất muốn giết chết Nhân tộc.
Bình Luận (0)
Comment