Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 426 - Chương 1116: Thật Trùng Hợp

Chương 1116: Thật Trùng Hợp Chương 1116: Thật Trùng HợpChương 1116: Thật Trùng Hợp

Chương 1116: Thật Trùng Hợp

Bởi vì cường giả của ba tộc đã không còn tin tưởng vào Yêu tộc nữa, từ đó dẫn tới chiến cuộc vốn đã rất gian nan càng trở nên khó chịu hơn.

Dù sao lúc này cường giả của tam tộc cũng không còn dám tin tưởng vào Yêu tộc nữa, cho nên đương nhiên bọn họ sẽ coi Yêu tộc là kẻ thù của mình.

Dưới sự dao động giảm bên này tăng bên kia, áp lực lên Nhân tộc cũng đột nhiên giảm bớt, hơn nữa, mặc dù mười vạn người của Thạch tộc có chút không hiểu, nhưng lúc này cũng tạm thời không hề để ý tới những chuyện này nữa.

Thay vào đó là dốc hết toàn lực để đối phó với đám cường giả của tam tộc còn lại.

Kể từ đó, chiến cuộc dân dân chuyển hướng về phía Nhân tộc, còn phía tam tộc thì càng thêm khó có thể chống cự.

Về phần thế giới bên ngoài, sau khi chứng kiến toàn bộ mọi thứ xảy ra ở bên trong quang kính, các tộc cũng lộ ra vẻ có chút choáng váng.

Nhìn Nhân tộc bảo vệ Yêu tộc như thế, ngay cả Nhân tộc ở thế giới bên ngoài cũng cảm thấy có chút bối rối.

"Tại sao đám người lão tổ lại bảo vệ chúng lão tổ của Yêu tộc chứ?"

"Không biết."

"Chẳng lẽ là nói Yêu tộc cũng thuộc phe Nhân tộc ta sao?"

"Hả??? Lời này của ngươi thực sự có thể đấy."

Mặc dù không biết nội tình, nhưng từ mặt ngoài xem ra thì quả thật đúng là như vậy, nếu không thì Bất Tử tộc, Man tộc và Cổ tộc đều sẽ không nghi ngờ, càng không vì thế mà kiên định cho rằng Yêu tộc đã phản bội lại liên minh.

Nhân tộc chỉ cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng Bất Tử tộc, Man tộc và Cổ tộc lại cực kỳ tức giận.

"Chết tiệt Yêu tộc, các ngươi khinh người quá đáng."

"Đây mẹ nó còn là Liên minh Ngũ tộc gì nữa, quả thực chính là liên minh khốn kiếp."

"Trong liên minh có năm thành viên thì mẹ có đã có đến hai tên là nội gian, cái này còn chơi cái gì nữa?"

Tam tộc hoàn toàn bị tức đến choáng váng, hơn nữa vấn đề mấu chốt nhất bây giờ là kế tiếp phải làm sao.

Dưới tình thế hiện tại, chỉ cần dùng ngón chân thôi cũng biết trận chiến này có lẽ sắp kết thúc rồi.

Hơn nữa, nếu Nhân tộc đã lên kế hoạch này từ lâu thì có khả năng dễ dàng buông tha bọn họ sao? Đến lúc đó, e rằng chúng lão tổ của ba tộc bọn họ đều phải chết ở trong cái tổ địa này.

Cho dù có may mắn trốn thoát thì sức mạnh của khí vận chắc chắn cũng sẽ không còn.

Mà cái này càng làm cho tam tộc rất tức giận, đáng giận, thật đúng là đáng giận.

Nhưng bọn họ lại không có lựa chọn nào khác, dù sao chính mình không có cách nào có thể tiến vào tổ địa, chỉ có thể ở bên ngoài lo lắng suông.

Nhưng để nói người cảm thấy bối rối nhất, vậy chắc chắn vẫn là Yêu tộc.

Sau khi thông qua quang kính nhìn thấy Nhân tộc đang bảo vệ chúng lão tổ và nhóm cường giả của nhà mình như vậy, nguyên một đám đông đảo Yêu tộc đều lộ ra vẻ tràn đầy nghi hoặc.

"Chúng ta đang liên thủ với Nhân tộc sao?”

"Không thể nào, nếu không thì tại sao ta lại không biết đến việc này?"

"Vậy tại sao Nhân tộc lại muốn bảo vệ chúng ta?"

"Ta mẹ nó làm sao biết? Kỳ lạ quá."

Chúng nó không có liên thủ với Nhân tộc mà, nhưng tình huống hiện tại là như thế nào? Chẳng lẽ là nói chúng lão tổ đã bí mật thỏa đàm với Nhân tộc sao?

Nhưng nếu đã liên thủ thì tại sao Nhân tộc còn ra tay với chúng nó như thế?

Đặc biệt là thánh địa Đạo Nhất, thỉnh thoảng là lại đến đây bắt một đám Yêu tộc rời đi, đây mà là liên minh sao?

Ngoài ra, lão tổ của Yêu tộc chúng nó cư nhiên đã bị chính Nhân tộc giết hại chỉ còn có năm tên này mà thôi.

Cái này còn có thể gọi là liên minh sao? Lão tổ của chúng nó không có bị điên chứ?

Đối mặt với từng cảnh tượng ở bên trong quang kính, Yêu tộc lộ ra vẻ có chút xem không hiểu, bởi vì loại chuyện này sao có thể phát triển thành cái dạng này rồi?

Thế giới bên ngoài đã hoàn toàn trở nên bối rối, nhưng ở bên trong tổ địa và trên chiến trường, tam tộc càng đánh càng nghẹn khuất, càng đánh càng khó chịu.

Hơn nữa, thương vong cũng theo đó mà ngày càng tăng.

Đối mặt với cường giả của ba tộc, Nhân tộc lại không có tính khí tốt như vậy, mỗi một lần đều hạ tử thủ thật.

Theo ý của bọn họ, đối với đám gia hỏa không xứng làm nguyên liệu nấu ăn và không có một chút giá trị gì thì việc giết chết cũng không có gì đáng tiếc.

Từ đó cũng có thể cảm giác được rõ ràng thái độ của Nhân tộc đối với tam tộc hoàn toàn không giống với Yêu tộc, mà suy nghĩ ở trong lòng của các cường giả trong ba tộc này cũng càng thêm kiên định.

Ngươi mẹ nó còn dám nói giữa các ngươi với Nhân tộc không có mờ ám? Ngươi mịa nó nhìn hai bộ mặt này của Nhân tộc đi, vậy mà ngươi còn dám nói bản thân không phải là nội gián sao?

"Yêu tộc, các ngươi là cái đồ đáng chết, ta sẽ không tha cho các ngươi đâu."

"Ta...

"A, ta thề sẽ giết sạch Yêu tộc các ngươi."

"Bớt nói nhiều lời, có thể còn sống ra ngoài rồi hãng nói về chuyện đó."

Đối với cái này, Yêu tộc còn chưa kịp đáp lời thì Nhân tộc đã trực tiếp ra tay, như thể bọn họ đang vì Yêu tộc mà bênh vực kẻ yếu vậy.

Mà điều này càng làm cho cường giả của tam tộc tức đến sì khói.

Ngươi mẹ nó còn nói các ngươi không phải là cùng một nhóm, Nhân tộc đều mẹ nó thiên vị các ngươi đến mức đó rồi, chúng ta chỉ mới nói có mấy câu, ngươi mau xem phản ứng của Nhân tộc người ta đi?

Nhưng đáp lại cái này, Yêu tộc lại giận dữ chửi bới.

"Yêu tộc ta không cần, các ngươi mau thu hồi bộ âm mưu quỷ kế kia lại đi, Yêu tộc ta sẽ không vì thế mà mắc mưu đâu."

Yêu tộc còn đang cố gắng phản bác, bởi vì chúng nó làm sao có thể liên thủ với Nhân tộc được? Nhìn tình hình tại cảnh nội của Yêu tộc đi, mẹ nó lão tổ cấp Yêu Đế cũng chỉ còn lại có năm người.

Với bậc huyết hải thâm thù như vậy, liệu Yêu tộc chúng nó có thể liên thủ với Nhân tộc? Đây không phải là đang nói giỡn sao?

Nhưng lúc này đây, Nhân tộc không có lên tiếng, khiến cho cường giả của ba tộc dẫn đầu mắng.

"Đủ rồi, Yêu tộc các ngươi mau thu hồi cái thói đạo đức giả này của mình đi."

"Đã đến lúc này rồi, Yêu tộc các ngươi còn muốn diễn đến khi nào nữa?"

"Thật sự cho rằng chúng ta đều là kẻ ngốc sao? Chuyện này đã rõ ràng như vậy rồi, chẳng lẽ các ngươi cho rằng chúng ta sẽ tiếp tục bị mắc mưu sao?"

"Ta... Các ngươi thật đúng là một đám ngu xuẩn, cái nay mà cũng nhìn không rõ sao?"

"A, chúng ta đã nhìn quá rõ rồi."

"Đúng vậy, chúng ta đã sớm nhìn thấu bộ mặt thật của đám Yêu tộc các ngươi, cái đồ dối trá, đê tiện, vô sỉ"

Lần này cho dù Yêu tộc có nhảy vào trong biển lửa thì nhất định cũng rửa không sạch, ngược lại là Nhân tộc đối với việc này lại không có một chút lời giải thích nào, hiểu lâm cũng tốt, hiểu lầm là tốt rồi.

Với sự phản công của Nhân tộc và Thạch tộc, ba tộc cũng chậm rãi lộ rõ sự thất bại.

Một trận chiến này giống như diễn ra thuận lợi nằm ngoài dự liệu vậy, chỉ cân có Yêu tộc đứng ra hứng đợt trợ công này là được.

Thành thật mà nói, ngay từ lúc bắt đầu thì Nhân tộc thật đúng là không nghĩ được nhiều như vậy, chỉ là ngay khi vừa nhìn thấy Yêu tộc sắp bị giết là trong lòng lập tức trở nên nóng nảy. Bởi vì toàn bộ những thứ này đều là những nguyên liệu nấu ăn của sau này, cho nên không thể bị giết được.

Vì thế bọn họ cũng không nghĩ nhiều mà chỉ nghĩ đến việc giữ được nguyên liệu nấu ăn trước đã.

Nhưng lại không ngờ mọi chuyện lại phát triển thành cái dạng này, tam tộc trực tiếp bắt đầu nghi ngờ Yêu tộc.

Hơn nữa lý do này lại nghe rất hợp lý, ngay cả Nhân tộc nghe xong cũng gần như tin luôn rồi, giống như thật bọn họ có cái gì với Yêu tộc.

Về phần Yêu tộc thì lại hoàn toàn không thể giải thích rõ ràng được.

Với một số suy đoán, tam tộc càng ngày càng xác định hơn về những suy đoán của mình, khiến cho mọi chuyện cũng bất tri bất giác phát triển đến tình trạng này.

Nhưng đối với Nhân tộc mà nói, đây rõ ràng là một chuyện tốt.

Lúc này trong lòng của nguyên một đám cường giả trong Nhân tộc đều không khỏi vui mừng, mẹ kiếp, còn có loại chuyện tốt như vậy, vốn tưởng rằng bản thân chỉ đơn thuân là muốn cứu Yêu tộc, nhưng lại không ngờ, hoàn toàn không nghĩ tới, cư nhiên cơ duyên xảo hợp lại khiến cho mọi chuyện phát triển đến mức này.

Tốt, tốt, tốt lắm.

Trong lòng của Nhân tộc mừng rỡ như điên, nhưng ba tộc lại càng đánh càng khó chịu.

Mặc dù trận đại chiến này vẫn luôn kéo dài chưa đầy nửa tháng, nhưng lúc này Nhân tộc đã chiếm thế thượng phong tuyệt đối.

Đừng quên, Nhân tộc bọn họ vẫn còn Thực Đường, đồ ăn do Diệp Trường Thanh làm ra kia có hiệu quả hồi phục chuẩn cmnr.

Còn có Tôn Minh, con hàng này thế mà lại nghiên cứu ra một loại đan dược có thể trì hoãn tác dụng phụ của đan dược, mà điều này cũng làm cho mọi người tạm thời không cân phải lo lắng về việc tác dụng phụ của đan dược bạo phát, hoàn toàn có thể đợi đến khi chiến đấu xong lại nói.

Tuy nhiên, ngay cả bản thân của loại đan dược có thể trì hoãn tác dụng phụ của đan dược này cũng có tác dụng phụ, nhưng ngay tại lúc này, làm gì còn có ai có tâm tư đi quan tâm đến những điều này nữa, cứ thắng được trận chiến này trước đã rồi nói tiếp.
Bình Luận (0)
Comment