Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 427 - Chương 1117: Hoặc Là Ngươi Giết Ta, Hoặc Là...

Chương 1117: Hoặc Là Ngươi Giết Ta, Hoặc Là... Chương 1117: Hoặc Là Ngươi Giết Ta, Hoặc Là...Chương 1117: Hoặc Là Ngươi Giết Ta, Hoặc Là...

Chương 1117: Hoặc Là Ngươi Giết Ta, Hoặc Là...

Trải qua gần nửa tháng chiến đấu ác liệt, thế cục bây giờ đã rất rõ ràng, ba tộc là Bất Tử tộc, Man tộc và Cổ tộc đều đã toàn diện rơi vào thế bất lợi.

Nhìn thấy cường giả ở trong tộc của mình liên tục xuất hiện tình huống ngã xuống, cho dù lão tổ của ba tộc không cam lòng đến mức nào, nhưng bọn họ cũng biết trận chiến này đã không thể tiếp tục được nữa.

Đừng nói đến trận chiến này, sau trận chiến này qua đi, đến lúc đó tam tộc bọn họ cũng không biết nên chống cự với Nhân tộc như thế nào.

Nhưng trước mắt không có lựa chọn nào khác ngoài việc rút lui.

"ĐI."

Lão tổ của tam tộc lạnh giọng quát và ra lệnh rút lui.

Ban đầu vốn phải là một trận chiến mười phần chắc chín, cho dù không thể toàn diệt đám cường giả này của Nhân tộc. nhưng việc giành chiến thắng chắc chắn không có vấn đề gì.

Năm đánh một, năm đại bá tộc đối phó với một mình Nhân tộc, như vẫy còn có thể thua được sao?

Nhưng ai có thể ngờ đến bước cuối cùng lại lòi ra hai tên phản đồ, một tên là Thạch tộc, một tên là Yêu tộc.

Tuy nhiên, so với Thạch tộc, Yêu tộc càng đáng hận hơn, dù sao thì ở trong mắt của tam tộc, tất cả những thứ này đều do Yêu tộc gây ra.

Từ lúc bắt đầu, Yêu tộc đã đề nghị thành lập một cái Liên minh Ngũ tộc chó má gì đó, có lẽ là do bị nghẹn đến hỏng luôn rồi.

Về phần bọn họ, nguyên một đám từng bước một bị Yêu tộc dẫn tới tình trạng này, nếu không có Yêu tộc, ba tộc của bọn họ làm sao có thể trầm luân đến bước đường này chứ?

Vì vậy, mối hận ý của tam tộc đối với Yêu tộc là nông đậm nhất.

Kẻ phản bội, tuyệt đối kẻ phản bội, còn cố tình gài bẫy bọn họ.

Vì vậy, ngay cả khi bọn họ đã rút lui, nhưng vẫn có rất nhiều cường giả của tam tộc còn hung hăng trừng mắt mà nhìn vê phía Yêu tộc.

"Yêu tộc, chuyện này khẳng định còn chưa xong đâu, ba tộc chúng ta sẽ không buông tha cho các ngươi."

Hả?

Nghe xong lời này, lân này đông đảo Yêu Vương, Yêu Hoàng, thậm chí là ngay cả chúng lão tổ cấp Yêu Đế của Yêu tộc đều làm một bộ dáng vẻ muốn nói lại thôi , chúng nó muốn giải thích nhưng trong lúc nhất thời lại không biết nên giải thích như thế nào. Chủ yếu là nói cái gì thì người ta cũng không tin, như thế thì còn có thể làm gì được nữa?

Nhưng chúng nó thật sự không có phản bội mà.

Cho dù lúc rút lui, tam tộc cũng không để Yêu tộc có cơ hội, mà Yêu tộc thấy thế, vốn là muốn cùng nhau chạy trốn, nhưng đến hiện tại muốn chạy cũng chạy không được.

Một trận chiến chắc chắn sẽ thắng, nhưng đến cuối cùng cư nhiên lại thua, hơn nữa một kết quả như vậy cũng là điều mà không một ai nghĩ tới.

Đối mặt với sự rút lui của tam tộc, Nhân tộc cũng không tiến hành truy kích, dù sao bọn họ cũng không vội.

Sau một trận chiến này, tam tộc về cơ bản đều đã chịu thương vong nặng nề, còn về phía Nhân tộc, tác dụng phụ của đan dược cũng sắp tới, cho nên lúc này có đuổi theo thì cũng không có ý nghĩa gì.

Còn không bằng chờ đến khi vết thương lành lại rôi mới động thủ cũng không muộn.

Chẳng mấy chốc, phía trên Thạch Nguyên chỉ còn lại Nhân tộc, Thạch tộc và Yêu tộc đang lộ ra vẻ mặt xám như tro tàn.

Về phần một chúng phó tộc ở khu vực bên ngoài, bọn họ đã bị đánh cho tan tác như chim muông từ lâu.

Ngay cả thượng tộc của chính mình cũng thua, bọn họ còn ở nơi này đánh làm gì nữa? Càng đừng nói đến việc Thạch tộc và Yêu tộc cũng đã làm phản, sự phát triển của thế cục này thật đúng là làm người ta trở tay không kịp mà.

"Đám Yêu tộc này nên làm gì bây giờ?”

Sau khi trận chiến kết thúc, một chúng lão tổ của Thạch tộc lập tức nhìn ve phía đám người Vân Tiên Đài và Dư Mạt hỏi.

Đến bây giờ Thạch tộc vẫn không hiểu nổi tình huống của Yêu tộc rốt cuộc là như thế nào? Là thực sự có liên quan gì đến Nhân tộc hay chỉ là một sự hiểu lầm, nhưng nhìn qua thì cũng không giống như hiểu lầm, nếu là hiểu lầm thì tại sao Nhân tộc lại dốc hết sức lực để bảo vệ Yêu tộc như thế?

Cho nên trong lúc nhất thời, Thạch tộc cũng không biết phải giải quyết vấn đề của Yêu tộc như thế nào, cho nên mới mở miệng dò hỏi như vậy.

Nghe vậy, đám người Vân Tiên Đài lại nhìn ve phía Yêu tộc về cơ bản đều bị thương, sau đó thuận miệng nói.

“Chữa thương trước da

Hả?

Nghe thấy lời này, chúng lão tổ của Thạch tộc nhìn nhau, chẳng lẽ thực sự có quan hệ sao?

Từ lúc bắt đầu, Yêu tộc đã đầu phục vào Nhân tộc rồi? Còn cái được gọi là Liên minh Ngũ tộc kia, từ đầu đến cuối chỉ là một cái bẫy thôi sao? Mà chuyện này cũng không thể trách Thạch tộc lại nghĩ như vậy, các ngươi mẹ nó được bảo hộ như thế, rồi lại được làm việc này việc nọ, hiện tại mọi người đều đã đi hết rồi, hiển nhiên không cần phải diễn kịch nữa, thậm chí là bọn họ còn muốn đưa đan dược cho Yêu tộc chữa thương, cho nên đây nhất định là người một nhà rồi.

Nhưng sau khi nghe bọn người Vân Tiên Đài nói như vậy, Yêu tộc lại không cần.

"Phi, Yêu tộc ta không cần các ngươi thương hại ta, giết ta hoặc là..."

"On ào quá, mau trói lại đi rồi đút đan."

Nghe tiếng gâm phan nộ của Yêu tộc, đám người Vân Tiên Đài lại cảm thấy bực bội mà khoát tay áo.

Nếu không phải nhìn thấy Yêu tộc các ngươi sắp bị diệt sạch, ta mẹ nó sẽ có tâm tình đi cứu các ngươi sao?

Cứ như vậy, một chúng Yêu tộc lòng đầy căm phẫn đã trực tiếp bị Nhân tộc trói lại rồi ép ăn đan dược.

"Ta không muốn ăn, ta không cần các ngươi thương hại ta."

"Phi, ta thà chết còn hơn ăn đồ của Nhân tộc các ngươi."

"Bản đế không cần các ngươi thương hại."

"Bớt nói nhiều lời, đi vào đi."

Nhưng Nhân tộc lại hoàn toàn không thèm để ý tới điểm này mà cưỡng ép nhét đan dược xuống, mà Thạch tộc vừa nhìn thấy cảnh tượng này thì lại có chút bối rối.

Đây rốt cuộc là tình huống gì đây? Ăn đan dược thôi mà còn phải cưỡng ép cho ăn sao? Người không biết còn tưởng là đang cho ăn độc dược gì đó mất.

Nhưng hiện tại rốt cuộc thì mối quan hệ giữa Nhân tộc và Yêu tộc là như thế nào?

Ngươi nói không phải là đồng minh, nhưng từ biểu hiện này của Nhân tộc, nào là đưa đan dược, nào là làm điều này điều kia.

Nhưng không thể không nói, từ biểu hiện này của Yêu tộc, thoạt nhìn không giống chút nào, hận ý ở trong mắt tựa hồ không giống như đang làm bộ.

Hơn nữa, hiện tại xung quanh không có ai, vậy ngươi làm bộ để cho ai nhìn vậy?

Trong lúc nhất thời, bọn họ cảm thấy có chút bối rối vê mối quan hệ giữa Nhân tộc với Yêu tộc, thậm chí là cho dù có nghĩ thế nào cũng không thể hiểu được.

Tuy nhiên, cuối cùng thì trận chiến này vẫn giành được thắng lợi, điều đó cũng chứng minh lựa chọn của Thạch tộc không hề sai, ít nhất là cuộc sống sau này chắc chắn sẽ tốt hơn tam tộc còn lại rất nhiều.

Cùng lúc đó, đám người Vân Tiên Đài, Thánh chủ Vân La và Thánh chủ Dao Trì cũng đang tìm kiếm ba tên lão tổ của Thánh địa Kình Thiên trước đó. Bởi vì ngay lúc giao thủ với nhau, bọn ho vẫn còn ở đây.

Đối với nguyên liệu nấu ăn, đương nhiên là phải bảo vệ rồi, nhưng đối với đám phản đồ thì tự nhiên sẽ không có ai có thể nương tay.

Hơn nữa, ba tên gia hỏa này cũng không phải là nguyên liệu nấu ăn, cho dù có giữ lại thì cũng không hề có ý nghĩa gì, còn không bằng trực tiếp giết chết bọn chúng còn hơn, như thế cũng tránh được việc đêm dài lắm mộng.

Nhưng sau khi tìm kiếm một vòng thì lại không có tìm được bóng dáng của ba tên lão tổ trong Thánh địa Kình Thiên.

"Đoán không chừng là đã lợi dụng sự hỗn loạn trước đó mà đào tẩu."

Thánh chủ Dao Trì nhàn nhạt nói, không gặp được thì chắc chắn là đã chạy trốn, vừa rồi cũng là do bọn họ không có thời gian để ý tới mấy thứ này.

Đối với cái này, Vân Tiên Đài ngược lại là lộ ra vẻ mặt bình tĩnh mà nói.

"Chạy rồi thì cứ chạy thôi. Dù sao hiện tại bọn họ cũng là đám chó mất chủ."

"Chờ lần sau có cơ hội lại nói chuyện đó."

"Được."

Về phần thế giới bên ngoài, nhìn thấy đại hoạch toàn thắng, tất cả mọi người trong Nhân tộc đều lộ ra vẻ hưng phấn đến cực điểm.

Ngay cả Liên minh Ngũ tộc cũng thể đánh bại được Nhân tộc bọn họ.

Mặc dù quá trình ở trong đó khiến người ta không biết nên diễn tả thế nào, chỉ nổi bật một cái không hợp thói thường, nhưng kết quả sau đó là thắng lợi.

Đối mặt với sự liên thủ của năm đại bá tộc, cho dù ngươi có dùng bất cứ biện pháp nào, nhưng cuối cùng Nhân tộc chúng ta vẫn là người chiến thắng.

Sau khi trải qua một trận chiến này, Nhân tộc cũng hoàn toàn xác định được địa vị đệ nhất đại tộc của mình trong thế giới Hạo Thổ này.

Nghĩ đi nghĩ lại, về sau hẳn là sẽ không có người nào đui mù đến mức lại tới gây phiền toái cho Nhân tộc.

Trong lãnh thổ của Nhân tộc, tiếng hoan hô rung trời cũng vang lên liên miên không dứt.

Về phần ba tộc còn lại, nguyên một đám đều lộ ra vẻ mặt xám như tro tàn, thua, thế mà bọn họ lại thua.

Về phần kế tiếp sẽ phải đối mặt với hậu quả như thế nào, tam tộc đều có chút không dám nghĩ tới.

Bởi vì bọn họ đã thất bại trong việc tiêu diệt Nhân tộc, một khi Nhân tộc quay đầu lại thì bọn họ sẽ phải đối phó thế nào đây? Phải biết rằng, cho Nhân tộc càng nhiều thời gian thì thực lực của Nhân tộc sẽ trở nên càng mạnh mẽ. Hơn nữa, vấn đề mau chốt nhất là, bước kế tiếp đây thì chúng lão tổ nên ứng phó thế nào trước cuộc phản công của Nhân tộc ở trong tổ địa?
Bình Luận (0)
Comment