Chương 1125: Bị Cuốn Lên Không Thể Hiểu
Chương 1125: Bị Cuốn Lên Không Thể HiểuChương 1125: Bị Cuốn Lên Không Thể Hiểu
Chương 1125: Bị Cuốn Lên Không Thể Hiểu
Vân Tiên Đài rơi vào trầm tư, cuối cùng còn quay đầu nhìn về phía bọn người Dư Mat Thánh chủ Vân La và Thạch Thanh Phong ở phía bên cạnh hỏi.
"Lời de nghị của Man tộc có vẻ không tôi đâu."
"Đúng là không tồi. Dù sao, Man tộc nhất định phải biết rõ vê Man thú nhất."
"Vậy giao cho bọn họ thử xem đi?"
Không tốt, sau khi nghe được đoạn đối thoại của mấy người Vân Tiên Đài, chúng lão tổ của Bất Tử tộc và Cổ tộc đều thầm nói một tiếng không tốt, trong khi lão tổ của Man tộc lại lộ ra nụ Cười.
Chỉ cần có thể nắm được nhiệm vụ chăn nuôi Man thú, sau này chúng ta mịa nó còn không có cơ hội có được cảm giác tồn tại sao?
Đến lúc đó một khi phải lộ diện ở trước mặt thượng tộc, ha, các ngươi lấy cái gì đấu với chúng ta?
Khi đó Man tộc ta sẽ là đệ nhất chân chó của thượng tộc... Phi, đệ nhất phó tộc.
Chúng lão tổ của Man tộc đều mang tâm tình rất tốt, trong khi Bất Tử tộc và Cổ tộc thì lại mang tâm tình kinh hãi, sau đó chỉ thấy đệ nhất lão tổ của Bất Tử tộc vội vàng mở miệng nói.
"Khởi bẩm thượng tộc, ta có lời muốn nói."
"Nói.
"Ta cho rằng công việc chăn nuôi man thú này, vẫn là Bất Tử tộc ta phù hợp hơn."
'..
Sau khi nghe thấy lời này, Đám người Vân Tiên Đài lại bắt đầu cảm thấy hứng thú, đây là có ý gì?
Mà Man tộc ở phía bên này vừa nghe xong, sắc mặt các lão tổ đều trở nên khó coi, các ngươi mẹ nó phá đám đúng không, ta cho các ngươi mặt mũi sao?
Nếu các ngươi đã có lời muốn làm như thế, vậy đừng trách ta đây không khách khí, ngay sau đó chỉ nghe một tên lão tổ của Man tộc mở miệng nói.
"Bất Tử tộc ngươi có thể so sánh với Man tộc ta sao? Khác không dám nói, nhưng đám Man thú này là thứ chỉ có Man tộc ta có. Nếu đã muốn nuôi dưỡng Man thú thì không phải nên để Man tộc ta tới sao?”
"Thượng tộc yên tâm, Man tộc chúng ta nhất định sẽ chăm sóc tốt cho đám Man thú này."
Sau khi nghe được lời này của tên đệ nhất lão tổ trong Man tộc, Vân Tiên Đài gật nhẹ đầu.
"Quả thực là nhe thế, dù sao Man thú cũng là..."
Lúc này, cái tên đệ nhất lão tổ của Bất Tử tộc hung hăng trừng mắt nhìn về phía cái tên đệ nhất lão tổ của Man tộc, mà Man tộc ở phía bên này đương nhiên là hông cam lòng yếu thế.
Hai vị lão tổ bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt va vào nhau trong không trung và cọ sát vào nhau tạo ra những tia lửa không tiếng.
Trong lòng của bọn họ đều nghẹn một hơi, mẹ nó đánh thì đánh không lại, nhưng về khoảng liếm chó này lão tử còn không qua nổi ngươi sao?
Tôi mẹ nó trời sinh đã liếm chó, ngươi có thể so liếm với ta sao? Xem hôm nay ta có liếm cho thượng tộc thoải mái không?
Đệ nhất lão tổ của Bất Tử tộc nghĩ thầm ở trong đầu, sau đó nở nụ cười nịnh nọt nói.
"Khởi bẩm thượng tộc, Man tộc nói như vậy cũng không sai, nhưng Bất Tử tộc ta lại có ưu thế trời sinh."
", nói nghe một chút.
"Thượng tộc ngươi nghĩ thử xem. Bất Tử tộc ta chính là có thiên phú thần thông như Bất Tử Hồi Xuân Công, cho nên việc để chúng ta tới chăm sóc đám Man thú này tuyệt đối không có chút sơ hở nào."
"Cho dù có Man thú nào bị thương hay bị bệnh, Bất Tử tộc ta cũng có thể đảm bảo chính mình có thể cứu sống mỗi một con Man thú."
"Hơn nữa, thượng tộc cũng biết, Man thú không giống với các đại chủng tộc khác, tuổi thọ của chúng tuy không ngắn, nhưng cũng chỉ có có khoảng chừng trăm năm, mặc dù trời sinh cường đại, nhưng lại không có cách nào có thể tu luyện."
"Nhưng nếu có chúng ta ở đây, chúng ta nhất định có thể vì thượng tộc kéo dài tuổi thọ của những con thú Man tộc này đến mức tối đa."
Nghe được lời này của tên đệ nhất lão tổ trong Bất Tử tộc, Man tộc ở phía bên này lại tức đến ngứa răng.
Tốt, tốt lắm, các ngươi mẹ nó muốn làm như thế đúng không?
Bất tử hồi xuân công, một trong ba loại thiên phú thân thông nhất trong Bất Tử tộc các ngươi, vậy mà mẹ nó lúc này các ngươi lại lấy ra dùng ở trên người của một đám súc sinh.
Chỉ vì muốn chụp cái mông ngựa này mà các ngươi mẹ nó đã không còn giới hạn cuối rồi đúng không?
Nhưng không ngờ hết lần này tới lần khác sau khi nghe được lời này, hai mắt của đám người Vân Tiên Đài đều sáng lên.
Bất tử nói cũng có lý, bởi vì khuyết điểm lớn nhất của Man thú chính là tuổi thọ không dài, hơn nữa hoàn toàn không có khả năng tu luyện được, chỉ là trời sinh đã cường đại mà thôi.
Nếu để cho Bất Tử tộc đến, sau đó lại dựa vào sự giúp đỡ của Bất Tử Hồi Xuân Công, có lẽ còn thật có khả năng kéo dài tuổi thọ của những con Man thú này.
Hơn nữa là cho dù không thể thì nó vẫn có thể đảm bảo sức khỏe cho đám Man thú và giảm bớt tỷ lệ tử vong.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của đám người Vân Tiên Đài khi nhìn về phía Bất Tử tộc còn lộ ra nhiều hơn một tia khen ngợi.
"Không tồi, không tồi, lời này của ngươi rất có lý, từ góc độ này xem ra, vẫn là Bất Tử tộc ngươi thích hợp hơn."
"Thượng tộc yên tâm, Bất Tử tộc ta nhất định sẽ không làm thượng tộc thất vọng đâu."
“Thượng tộc...'
Lúc này Man tộc cũng trở nên nóng nảy, đệ nhất lão tổ của Man tộc còn muốn mở miệng nói chuyện, nhưng lại bị Vân Tiên Đài xua tay cắt ngang.
"Việc này cứ quyết định như vậy đi, việc nuôi dưỡng Man thú sẽ giao cho Bất Tử tộc."
"Ta... Mọi chuyện đều nghe thượng tộc làm chủ."
Đệ nhất lão tổ của Man tộc còn muốn nói gì nữa, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ này của đám lão tổ trong Nhân tộc, cuối cùng hắn chỉ có thể gật đầu đáp lại.
Tuy nhiên, trong lòng của hắn lại hung hăng nghĩ tới.
Hay cho một cái Bất Tử tộc, tốt, tốt, tốt lắm, khoảng nợ này ta sẽ nhớ kỹ, chúng ta còn nhiều thời gian, đệ nhất chân chó của thượng tộc là ai... Phi, là phó tộc còn chưa biết đâu.
Vân Tiên Đài thấy vậy cũng cười một tiếng rồi nói một câu an ủi với chúng lão tổ của Man tộc.
"Tuy nhiên, có lẽ sau này những chuyện liên quan đến Man thú còn phải dựa vào các ngươi nhiều hơn, đến lúc đó các ngươi cần phải chân thành hợp tác với Bất Tử tộc để xử lý tốt vấn đề về Man thú cho ta."
"Thượng tộc yên tâm, trên dưới Man tộc chúng ta tất sẽ quên mình phục vụ đến chết, không dám không theo."
"Tốt, vậy là ta yên tâm rồi."
Nói xong, ánh mắt của Vân Tiên Đài lại chuyển hướng về phía Cổ tộc, sau khi khẽ cau mày, trong lòng cảm thấy có chút khó chịu.
Tại sao hiện tại vừa thấy Cổ tộc là lại có chút không vừa mắt chứ?
Nguyên một đám đều trâm mặc không nói, trong lòng của bọn họ đang có mưu đồ chuyện gì hay là đang có ý đồ gì?
"Cổ tộc các ngươi nói rất ít."
Vân Tiên Đài thản nhiên nói, nghe vậy, đệ nhất lão tổ của Cổ tộc vội vàng cung kính nói.
"Thượng tộc dạy bảo, chúng ta không dám xen mồm, cho nên chỉ có thể chăm chú lắng nghe.
"Ồ, thật sao? Hay là nói Cổ tộc của ngươi bề ngoài trông có vẻ bất động thanh sắc, nhưng thực ra là đang đang âm mưu gì đó ở phía sau lưng?”
"Có phải là đang tính đến việc giải ý đầu hàng, nhưng sau lưng lại đang tìm cơ hội, sau đó đâm sau lưng Nhân tộc chúng ta đúng không?”
Con mẹ nó...
Sau khi nghe Vân Tiên Đài nói như vậy, chúng lão tổ của Cổ tộc lập tức trở nên hoảng sợ, chúng ta mẹ nó không có, chỉ là không dám chen lời vào thôi.
Bởi vậy mà trong lúc nhất thời, chúng lão tổ của Cổ tộc hung hăng trừng mắt nhìn về phía Bất Tử tộc và Man tộc.
Các ngươi mịa nó muốn cuốn đúng không, cuốn thì cuốn đi, chuyện này liên quan gì đến Cỗ tộc ta.
Nhưng trước mắt hiển nhiên không phải lúc quan tâm đến những chuyện này, cho nên ngay khi Cổ tộc đệ nhất lão tổ nghe thấy lời này thì hắn đã vội vàng mở miệng giải thích.
"Thượng tộc minh giám, Cổ tộc ta tuyệt không có ý nghĩ như vậy."
"Hy vọng không có, nếu không Gổ tộc của ngươi không cần tồn tại nữa."
"Thượng tộc yên tâm, lòng trung thành của Cổ tộc ta đối với thượng tộc có Nhật Nguyệt thấy được, thiên địa chứng nhận."
"Vậy ta sẽ rửa mắt mong chờ."
Thái độ của Vân Tiên Đài vẫn lãnh đạm như cũ, một chúng lão tổ của Cổ tộc thấy vậy đều gấp không chịu được, nếu mọi chuyện cứ tiếp tục như vậy thì không được rồi, Cổ tộc chúng ta sao có thể chuyển nhập vào người khác được.
Bất Tử tộc và Man tộc, các ngươi thích cuốn vào phải không? Tốt, tốt lắm, vậy cứ cuốn lại đi.
Sau khi đầu óc của tên đệ nhất lão tổ trong Cổ tộc bay nhanh vận chuyển thì trước mắt đột nhiên sáng lên, ngay khi hắn ta nghĩ ra một ý kiến hay thì vội vàng nói.
"Khởi bẩm thượng tộc, Cổ tộc ta có một Cổ Tuyền còn sót lại từ thượng cổ, nếu uống lâu dài có thể cường thân kiện thể. Cổ tộc ta sẵn sàng hiến dâng, để thượng tộc dùng nó làm chỗ chăn nuôi Man thú.'
"Ta tin tưởng nếu các ngươi có nguồn nước Cổ Tuyền này, Man thú trưởng thành nhất định có thể càng thêm khỏe mạnh, thân cường thể tráng, vô bệnh vô tai, đến lúc đó cũng có thể giảm bớt áp lực cho Bất Tử tộc."
Nước Cổ Tuyền sao? Lời này vừa nói ra đã khiến cho Man tộc và Bất Tử tộc vừa rồi còn đang vui sướng khi người gặp họa phải trực tiếp ngây ngẩn cả người, mẹ nó các ngươi muốn chơi lớn như vậy luôn sao?
"Điều kiện cuối cùng chính là từ nay về sau, ba tộc các ngươi đều phải lấy Nhân tộc làm chủ, đồng thời không được thiếu thượng cống mà các phụ tộc nên có."
Đối mặt với điều kiện này, lão tổ của ba tộc ngược lại cũng không có phản ứng gì quá kích, bởi vì bọn họ đã sớm đoán ra được.
Nếu như bọn họ đã tự nguyện đầu hàng, thậm chí còn tự mình tới cửa, như vậy tương đương với việc biến tướng nhận chủ.
Vì vậy, so với ba yêu cầu đầu tiên của Nhân tộc, yêu cầu này lại khiến lão tổ của ba tộc đều dễ tiếp nhận hơn.
Về việc thượng cống, Nhân tộc cũng không có yêu cầu gì đặc biệt, cứ làm theo phó tộc bình thường hay làm là được.
Về điểm này thì chúng lão tổ của ba tộc đều không có dị nghị gì.
Vì vậy, chúng lão tổ của ba tộc dễ dàng đồng ý với điều kiện cuối cùng này mà không có quá nhiều do dự.
Xét cho cùng, so với ba yêu cầu quá đáng trước đó, yêu cầu cuối cùng này cư nhiên còn mẹ nó tạo cho người ta một loại cảm giác hợp tình hợp lý, quả thực không hợp thói thường.
Trên thực tế, chính Vân Tiên Đài là người đầu tiên đưa ra ba yêu cầu đó, nếu ngay từ đầu khiến cho ba tộc nhận chủ thì đoán chừng lão tổ của ba tộc sẽ không sảng khoái đồng ý như vậy.
Mà cái này giống với việc ngươi bị chặt đứt một chân, còn chân bên kia chỉ bị thương thôi vậy.
Khi đó ngươi sẽ tự nhiên cho rằng vết thương này không phải là vấn đề gì lớn, dù sao bản than đã từng gặp qua chuyện còn nghiêm trọng hơn.
Trong lúc vô tình, lão tổ của ba tộc đã gần như bị xoay đến quay mòng mòng.
Sau khi thấy lão tổ của ba tộc đều gật đầu đồng ý, Vân Tiên Đài mỉm cười gật đầu.
"Không tồi, nếu đã là như vậy thì trong vòng năm ngày, các ngươi phải đem sức mạnh của khí vận tới đây.'
“Chúng ta đây...
Vừa nghe đến sức mạnh của khí vận, sắc mặt của chúng lão tổ trong Bất Tử tộc trở nên rất khó coi, trong khi chúng lão tổ của Cổ tộc và Man tộc lại lộ ra vẻ mong đợi.
Dù sao hai tộc bọn họ cũng không có sức mạnh của khí vận, cho nên tự nhiên không có cái giao ra.
Hơn nữa, vừa rồi Nhân tộc mới nói là sẽ dành cho bọn họ một phần ba sức mạnh của khí vận, mà điều này không phải là nói Nhân tộc sẽ cho bọn hắn sức mạnh của khí vận sao?
Trong lúc nhất thời, trong lòng của lão tổ hai tộc cư nhiên còn có chút mừng thầm, bởi vì sức mạnh của khí vận đã quay trở lại.
Nhưng lúc này bọn họ hiển nhiên đã quên mất một chuyện, mẹ nó sức mạnh của khí vận của bọn họ vốn dĩ đã bị Nhân tộc cầm đi. Bởi vì bọn họ có nhiều sức mạnh của khí vận như vậy, nhưng hiện tại, Nhân tộc gần như chỉ trả về có một phần ba, mà điều này vẫn khiến lão tổ của hai tộc thâm mừng trong lòng.
Nhìn ánh mắt của lão tổ hai tộc, Vân Tiên Đài tự nhiên biết bọn họ đang nói cái gì, cho nên hắn gật nhẹ đầu.
"Lát nữa lúc rời đi, ta sẽ đưa sức mạnh của khí vận cho các người, nhưng các ngươi phải thu thập tốt sức mạnh của khí vận từ các phó tộc của mình, sau đó tự mình đưa lại đây."
"Hiểu, hiểu mà, đa tạ thượng tộc."
Nghe vậy, đệ nhất lão tổ của Cổ tộc liên tục cười nói, nhưng khi nhìn thấy biểu tình nịnh nọt này của hắn, lão tổ của Man tộc đang đứng bên cạnh lập tức choáng váng, ngươi mịa nó trở mặt cũng nhanh quá rồi đấy.