Chương 1124: Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt
Chương 1124: Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệtChương 1124: Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt
Chương 1124: Kẻ thức thời mới là trang tuan kiệt
Nhìn vào vẻ mặt ninh nọt của tên đệ nhất lão tổ trong Cổ tộc, chúng lão tổ của Bất Tử tộc và Man tộc đều lộ ra sắc mặt quái dị, ngươi mẹ nó mặt đâu?
Nhưng đối với cái này, cái tên đệ nhất lão tổ trong Cổ tộc lại không hề quan tâm tới, trên mặt vẫn là vẻ chê cười mà nói.
"thượng tộc yên tâm, ba ngày, chỉ cân ba ngày, ta chắc chắn sẽ đưa sức mạnh của khí vận cho ngươi."
"Được, không tệ.'
Nghe vậy, Vân Tiên Đài mỉm cười gật đầu, cái tên lão tổ này thấy thì nụ cười càng càng thêm nịnh nọt.
"Thượng tộc nói quá lời rồi. Có thể làm được việc cho thượng tộc chính là phúc phận của chúng ta.
Ngươi mẹ nó, hắn vừa mới tới tới đây thì chúng lão tổ của Man tộc và Bất Tử tộc đã không còn có thể đứng nghe được nữa.
Lão gia hỏa này đúng là không cần thể diện nữa rồi, ngươi có muốn nhìn vào gương xem bộ dạng lúc này của mình đã thành cái giống gì rồi không?
Mà cái tên đệ nhất lão tổ của Cổ tộc này đương nhiên biết trong lòng của những người này đang nghĩ gì, nhưng hắn hoàn toàn không them để ý, thậm chí trong lòng còn khit mũi coi thường nói.
"Một đám ngu xuẩn, các ngươi thì biết cái gì, cái này của ta được gọi là kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, ở dưới mái hiên của người ta thì không thể không cúi đầu."
Diễn biến của sự việc cũng làm tất cả mọi người cảm thấy bất ngờ, cho nên sau khi nhìn thấy bộ dạng ngoan ngoãn như thế của tên đệ nhất lão tổ của Cổ tộc này, tâm tình của Vân Tiên Đài cực ký tốt, sau đó mới nói ra.
"Không tệ, không tệ, ngươi rất có giác ngộ, cho nên ta rất xem trọng ngươi. Như vậy đi, có phải lãnh địa của Cổ tộc ngươi với Man tộc giáp ranh nhau đúng không?"
"Hồi thượng tộc, đúng vậy."
"Vậy ở chỗ giáp ranh, Cổ tộc ngươi với Man tộc đều cầm ra một phần ba lãnh địa của mình để nuôi dưỡng Man thú đi."
Con mẹ nó...
Nghe xong lời này, một chúng lão tổ của Man tộc trực tiếp choáng váng, không phải, chuyện này có liên quan gì đến Man tộc ta? Chẳng phải vừa rồi đều nói tốt rồi sao?
Cái quái gì vậy, điêu này có nghĩa là Man tộc bọn họ phải giao ra cả lãnh địa và Man thú luôn sao? Tại sao cứ luôn nhắm vào Man tộc bọn họ vậy? Chúng lão tổ của Man tộc lập tức tron mắt ha hoc mồm, còn Cổ tộc ở phía bên này thì lại vui mừng khôn xiết, bởi vì lúc đâu bọn họ vốn phải xuất ra một nửa lãnh địa, nhưng hiện tại chỉ vì vài ba câu nói của cái tên đệ nhất lão tổ này mà đã trực tiếp biến thành một phần ba.
Những tên lão tổ khác của Cổ tộc vốn cảm thấy có chút không hài lòng với thái độ nịnh nọt của cái tên đệ nhất lão tổ này, nhưng lúc này nguyên một đám đột nhiên hiểu ra.
Thậm chí là anh mắt nhìn về phía tên đệ nhất lão tổ này không còn vẻ khinh thường nữa, ngược lại là mỗi một tên đều lộ ra vẻ vô cùng tán dương.
Bằng không thì người ta sao có thể là đệ nhất lão tổ được, ngươi nhìn cảnh giới này đi, rõ ràng là cao hơn chúng ta.
Chỉ nói có mấy câu thì đã dan bu biết bao nhiêu tổn thất cho Cổ tộc.
Các lão tổ khác của Cổ tộc cũng lập tức kéo căng lấy, sau đó nguyên một đám bắt chước vẻ mặt của đệ nhất lão tổ mà đều lộ ra vẻ chê cười nói.
“Thượng tộc anh minh."
"thượng tộc yên tâm, từ hôm nay trở đi, Cổ tộc chúng ta tuyệt đối sẽ coi thượng tộc như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.'
"Đúng vậy, Cổ tộc ta chính là thanh kiếm sắc bén nhất ở trong tay thượng tộc."
"Sau này thượng tộc muốn chúng ta đi về phía đông, Cổ tộc tuyệt không đi về phía tây."
Nhìn thấy chúng lão tổ của Cổ tộc lần lượt cười nói khoe khoang như vậy, Man tộc ở một bên cũng trở nên có chút luống cuống.
Ngoài ra, sau khi nghe được lời này, Vân Tiên Đài, Ngọc Mạt, Vân Lạc Thánh Quân và các lão tổ khác của Nhân tộc, nguyên một đám đều thoải mái cười to, một bộ ta rất hài lòng.
Không thể tiếp tục như vậy nữa, nếu bọn họ lại cho các ngươi mẹ nó thổi phòng them hai câu, e rằng Man tộc chúng ta sẽ lại phải chịu khổ.
Quả nhiên là lúc này ánh mắt của Vân Tiên Đài lại vê phía bên này, bộ dạng đó tựa hồ đang suy nghĩ điều gì đó.
Ngươi mẹ nó không phải là muốn một nửa lãnh thổ của Man tộc chúng ta đấy chứ?
Lúc này, nguyên một đám đều không đợi Vân Tiên Đài lên tiếng, chỉ thấy cái tên đệ nhất lão tổ của Man tộc đã lên tiếng trước.
"Thượng tộc, Man tộc ta cũng giống như vậy."
"Đúng, đúng, Man tộc ta cũng giống như vậy. Từ nay về sau, Man tộc cũng sẽ coi thượng tộc như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.”
"Lời của thượng tộc chính là thánh chỉ của Man tộc ta, cho dù có nói gì chúng ta cũng sẽ nghe theo."
Nhìn thấy dáng vẻ tranh nhau chen lấn của chúng lão tổ trong Man tộc, sau khi Vân Tiên Đài suy nghĩ một chút vẫn là nuốt lời nói vốn đã đến bên miệng trở vào.
Đám Man tộc này cũng rất hiểu chuyện.
"Ừm, không tệ, Man tộc các ngươi cũng rất tốt, vậy cứ làm như thế đi."
Nghe vậy, trong mắt của chúng lão tổ trong Cổ tộc lập tức hiện lên một tia thất vọng, bởi vì thiếu chút nữa là bọn họ đã thành công rồi.
Mà Man tộc thì lại bị kinh sợ đến toàn thân toát ra mồ hôi lạnh, còn tốt, còn tốt, may mà bọn họ phản ứng đủ kịp thời.
Nếu cái này lại chậm them chút nữa, Man tộc tuyệt đối sẽ phải chịu một đòn nặng nề.
Nhưng khi nhìn thấy thái độ của Cổ tộc và Man tộc thay đổi, lân này lại đến lượt Bất Tử tộc lộ ra vẻ có chút choáng váng.
Không phải, các ngươi làm như vậy rồi thì chúng ta phải làm sao bây giờ?
Nhưng hết lần này tới lần khác cứ đúng lúc này, sau khi Vân Tiên Đài đã hoàn thành việc tán thưởng Man tộc và Cổ tộc xong thì ánh mắt của hắn vừa lúc nhìn về phía Bất Tử tộc.
Hiện tại trong ba tộc, chỉ có lão tổ của Bất Tử tộc là giữ im lặng, cho nên lúc Vân Tiên Đài nhìn về phía Bất Tử tộc, nụ cười trên mặt cũng dần dần biến mất.
Quả nhiên là không còn một chút nhãn lực nào, hơn nữa là không biết tại sao càng nhìn đám Bất Tử tộc này là lại cảm thấy không vừa mắt chứ? Nếu không thì trực tiếp giết chúng đi là xong, dù sao đám Bất Tử tộc này không có tác dụng gì, ngay cả nguyên liệu nấu ăn cũng không phải.
Sau khi cảm nhận được sự thay đổi trong ánh mắt của Vân Tiên Đài, chúng lão tổ của Bất Tử tộc lập tức trở nên luống cuống.
Cái ánh mắt này không đúng rồi, hắn mẹ nó muốn làm gì? Nói chung là chắc chắn không có nín cái rắm tốt lành gì, không được, ta phải giấy giụa một chút, mình vẫn có thể tự cứu được mình.
Vừa nghĩ đến đây, Bất Tử tộc cũng không nhịn được nữa, chỉ thấy đệ nhất lão tổ lập tức lên tiếng.
"Mặc dù thượng tộc may mắn có được nhiều Man thú như vậy, nhưng khoảng nhân lực nuôi dưỡng nhất định là không đủ, cho nên Bất Tử tộc ta nguyện ý vì thượng tộc chăn nuôi Man thú, tuyệt không làm thượng tộc thất vọng."
Hả?
Nghe thấy lời này, Vân Tiên Đài sửng sốt một lát, sau đó ánh mắt cũng lập tức nhìn chằm chằm vào cái tên đệ nhất lão tổ của Bất Tử tộc này.
Nụ cười tươi rói vốn đã biến mất ở trên mặt lại hiện lên lần nữa.
Nghĩ đi nghĩ lại, đây quả thực là một đề nghị không tôi, dù sao nếu Nhân tộc tự mình đến, quả thực sẽ tốn rất nhiều thời gian và công sức. Nhưng nếu có Bất Tử tộc đến, bên phía Nhân tộc chỉ cần phái ra một số cường giả đến để trông chừng bọn họ là được.
Rất nhiều vấn đề vụn vặn đều có thể được giao cho Bất Tử tộc xử lý, như vậy sẽ khiến mọi việc trở nên dễ dàng hơn nhiều.
Chẳng lẽ là do mình đã nhìn nhầm rồi sao? Cái đám Bất Tử tộc này cũng không đến nỗi làm người ta chán ghét, suy đi tính lại là trông bọn họ cũng không phải quá đỗi không vừa mắt như thế.
"Tốt tốt tốt, Bất Tử tộc ngươi cũng rất không tồi."
Vân Tiên Đài cười nói, nghe được lời này, lúc này chúng lão tổ của Bất Tử tộc mới thâm thở phào nhẹ nhõm, còn tốt, còn tốt, đệ nhất lão tổ đúng là cái khó ló cái khôn mà.
Chúng lão tổ khác của Bất Tử tộc cùng thở phào một hơi, sau đó nguyên một đám liên tục mở miệng nói.
"Thượng tộc nói quá lời rồi, đây đều là chuyện bổn phận của Bất Tử tộc ta."
"Đúng vậy, có thể vì thượng tộc phân ưu chính là vinh hạnh của Bất Tử tộc ta."
"Thượng tộc yên tâm. Bất Tử tộc ta nhất định sẽ tận tâm tận lực chăm sóc tốt cho toàn bộ Man thú và không để thượng tộc thất vọng."
"Được, ngươi có cái lòng này là tốt rồi."
Cổ tộc và Man tộc ở phía bên cạnh đều nhìn chúng lão tổ của Bất Tử tộc như đám liếm chó, trong lòng cũng tràn đầy sự ghen tị.
Mẹ nó, có cần phải cuốn thế này không?
Tốt, tốt lắm, Bất Tử tộc các ngươi thích chơi so liếm như vậy không? Mẹ nó ai có thể liếm qua Man tộc ta chứ?
Lập tức, lão tổ của hai tộc cũng lần lượt lên tiếng.
Thậm chí là giống với bộ dạng cung kính của tên đệ nhất lão tổ trong Man tộc, nói.
"Khởi bẩm thượng tộc, kỳ thật mới vừa rồi chúng ta cũng nghĩ tới chuyện này. Dù sao Man thú cũng đến từ Man tộc chúng ta. Nếu muốn nói ai có thể chăm sóc Man thú tốt nhất và hiểu rõ vê Man thú nhất, thì đó tất nhiên là Man tộc chúng ta rồi."
"Man tộc ta bất tài, nhưng ta nguyện ý vì thượng tộc chăn nuôi man thú, tuyệt không để thượng tộc cầm một chút lo lắng, hy vọng thượng tộc sẽ đồng ý."
Lời này vừa nói ra, Vân Tiên Đài lại rơi vào trâm mặc, tựa hồ đang suy nghĩ đến tính khả thi của chuyện này.
Nhưng đám lão tổ của Bất Tử tộc lại lộ ra ánh mắt lạnh lẽo, sau đó tỏ ra không mấy thiện cảm mà nhìn về phía chúng lão tổ của Man tộc, các ngươi mẹ nó muốn chơi như vậy đúng không?