Chương 1192: Ta Như Ngộ Ra Rồi
Chương 1192: Ta Như Ngộ Ra RồiChương 1192: Ta Như Ngộ Ra Rồi
Chương 1192: Ta Như Ngộ Ra Rồi
Đối mặt với câu hỏi của Yêu đế này, ba minh chủ của Liên minh Linh Trù đều có vẻ mặt kỳ quái đáp lại.
Thật sự là sống lâu mới thấy, mà Yêu đế này nghe vậy thì trực tiếp ngây người tại chỗ.
Chết tiệt, hóa ra để Yêu tộc ta ra sức, lại là ra sức theo cách chết tiệt như vậy sao?
"Sao vậy?”
Lúc này, cảm nhận được hơi thở của Đại đế, Diệp Trường Thanh cũng dẫn theo Xích Nhiêu đi tới, thấy vậy liền nhíu mày nói.
"Cơm tổ."
'Sao vậy?”
"Ồ, Yêu đế đưa nguyên liệu tới, chúng ta đang xử lý..."
Nghe vậy, ba lão tổ của Liên minh Linh Trù thành thật đáp lại.
Chỉ là nghe lời của ba người họ, sắc mặt Diệp Trường Thanh phức tạp nhìn Yêu đến mang sắc mặt xanh mét này.
Chuyện gì xảy ra? Thủ lĩnh của nguyên liệu nấu ăn đem nguyên liệu đưa tới tận cửa? Yêu tộc bây giờ giác ngộ cao như vậy sao?
Sống hai kiếp, vẫn là lần đầu tiên Diệp Trường Thanh thấy nguyên liệu tự nhảy lên thớt.
Ánh mắt kỳ quái nhìn Yêu đế này, Diệp Trường Thanh mở miệng nói.
"Cái kia... làm phiền rồi."
"Ta chết tiệt..."
Nghe vậy, Yêu đế này tức giận suýt chút nữa không nhịn được, trực tiếp ra tay nhưng cuối cùng nó vẫn sợ.
Hiện tại văn bản Yêu tộc không có sức phản kháng, chỉ là, để nó đích thân đem Yêu tộc đưa lên thớt của Nhân tộc, trong lòng nó không nói nên lời là tư vị gì.
Nghiến chặt răng, hành lễ đối với Diệp Trường Thanh nói.
"Cơm tổ, nếu không có việc gì, ta xin cáo từ."
"Ừm, đi đi."
Diệp Trường Thanh gật đầu, Yêu đế này cũng không do dự, lập tức xoay người rời đi.
Nhưng nó vừa đi, liền khiến một vạn Yêu tộc đi theo nó đều ngây người.
Không phải chứ, ý là gì? Ngươi là yêu đế Yêu tộc chúng ta, thế mà lại bán đứng chúng ta?
Mặc dù Yêu tộc đã sớm biết mình là một món ăn trên bàn của Nhân tộc nhưng chết tiệt, bị Yêu đế nhà mình đưa tới tận thớt của người ta, chúng làm sao có thể chấp nhận được. "Yêu đế, ngươi... ngươi...'
"Sao ngươi có thể như vậy."
"Chúng ta đều là Yêu tộc."
Tiếng kêu của chúng Yêu tộc, khiến Yêu đế này đi càng nhanh hơn, mà những nguyên liệu Yêu tộc bị bỏ lại, trực tiếp rơi vào tuyệt vọng.
Chúng làm sao có thể ngờ được, có một ngày mình lại bị Yêu đế nhà mình bán đi.
Yêu đế Yêu tộc đích thân đưa nguyên liệu tới cửa, chuyện này cũng truyền ra rất nhanh trong các tộc.
Trong lúc nhất thời, các tộc ngoài chấn động thì đều là đầy bụng kỳ quái, thậm chí không ít người còn trêu chọc, Yêu đế này đúng là một kẻ tàn nhẫn.
Mặc dù Yêu tộc các ngươi bây giờ định vị là nguyên liệu, điểm này chúng ta đều biết nhưng chết tiệt, ngươi cũng không thể tàn nhẫn như vậy chứ.
Kẻ yếu bị kẻ mạnh ăn thịt, cạnh tranh sinh tôn nhưng dù sao ngươi cũng phải vùng vẫy một chút chứ, tự mình nhảy lên thớt của người ta thì tính là chuyện gì?
Điêu này giống như câu cá, dù sao ngươi cũng phải trải qua một quá trình chứ, tự mình nhảy lên bờ, vậy còn câu cá làm gì nữa.
Trong lúc nhất thời, các tộc đối với Yêu tộc cũng là đủ kiểu trêu chọc, vừa thấy Yêu tộc, liền không nhịn được mà châm chọc vài câu.
"Ồ, đây lại là đi Thực Đường sao?"
"Là nguyên liệu không đủ sao?”
"Ngươi...
Đối mặt với những lời châm chọc này, chúng Yêu tộc tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, thực sự không nhịn được, lập tức liền cùng các cường giả các tộc đánh nhau một trận.
Nhưng kết quả thì, tự nhiên có thể tưởng tượng được, rất nhanh liền bị các cường giả các tộc đánh cho mặt mũi bam dập.
"Còn dám động thủ? Các ngươi phản rồi."
"Nếu còn lần sau, trực tiếp giết chết các ngươi."
"Có bản lĩnh thì ngươi tới đây, giết chết ta đi?"
“Ta bây giờ... ta...
Bị đánh nổi giận, Yêu tộc cũng không hề chịu yếu thế, một bộ dạng có gan thì giết chết ta đi.
Mà đối mặt với Yêu tộc như vậy, các cường giả các tộc ngược lại có chút sợ hãi.
Bọn họ dám giết chết những Yêu tộc này không? Rõ ràng là không dám.
Ai mà không biết những nguyên liệu Yêu tộc này bây giờ là bảo bối quý giá, không có mệnh lệnh của Nhân tộc, ai dám động vào một ngón tay của Yêu tộc .
Nhìn thấy các cường giả các tộc vừa rồi còn vô cùng ngạo mạn, lúc này từng người một đều sợ hãi.
Những nguyên liệu Yêu tộc bị đánh ngã xuống đất, đột nhiên như ngộ ra điều gì.
Chúng là nguyên liệu thì không giả nhưng chết tiệt, đó là nguyên liệu của Nhân tộc.
Cộng thêm lúc này Yêu tộc chúng liên tiếp gặp phải đả kích, số lượng sớm đã không còn nhiều như trước.
Tự nhiên Nhân tộc không cho phép các chủng tộc khác ra tay với Yêu tộc chúng.
Nếu như giết sạch nguyên liệu, vậy thì ăn gì?
Trong lúc nhất thời, chúng Yêu tộc như bắt được cái gì, từng người một cười lạnh nhìn các cường giả các tộc nói.
"Tới đi, có bản lĩnh thì giết chết ta."
"Ta đứng im không nhúc nhích, ngươi có gan thì giết chết ta đi."
"Các ngươi đừng quá đáng?”
"Quá đáng? Ta còn có thể quá đáng hơn."
Nói xong, những Yêu tộc này lại xông lên lần nữa, thấy vậy, các cường giả các tộc đang chuẩn bị động thủ nhưng giây tiếp theo liên phát hiện, những Yêu tộc này đối mặt với sự tấn công của bọn họ, thế mà từng người một đều ngẩng cổ lên.
Không những không né tránh, thậm chí còn cố ý dùng chỗ hiểm để đón nhận sự tấn công.
Điều này làm các cường giả các tộc sợ hãi, vội vàng thu hồi sự tấn công, mà Yêu tộc nhân cơ hội này liền tung một quyền ra.
Ngươi phản kích, Yêu tộc liên đưa cổ cho ngươi, ngươi lùi bước, Yêu tộc thừa thế xông lên chính là một trận đòn nhừ tử.
Trong lúc nhất thời, các cường giả các tộc vốn có thực lực vượt xa Yêu tộc, thế mà ngược lại lại bị Yêu tộc sửa sang một trận, thậm chí còn bị giết chết một người ngay tại chỗ.
"Ngươi... Yêu tộc ngươi dám giết người?"
"Có gì không dám, có gan thì giết chết ta đi."
"Ngươi tưởng ta không dám sao?"
"Tới tới tới, ta đứng đây cho ngươi giết."
"Ta...
Một đám Yêu tộc thực sự không sợ chết, căn bản không để ý đến những điều này, chết tiệt, nguyên liệu cũng có tính khí được không, ngươi dám giết ta?
Khoảnh khắc này, Yêu tộc ngộ ra. Làm nguyên liệu hình như cũng có chỗ tốt của làm nguyên liệu.
Ngoài Nhân tộc ra, Yêu tộc chúng là nguyên liệu, không sợ bất kỳ chủng tộc nào.
Tóm lại chỉ có một câu, đừng chọc ta, chọc ta ta sẽ xử lý ngươi, ngươi dám giết ta, ngươi xem Nhân tộc có tha cho ngươi không.
Yêu tộc đột nhiên khai ngộ, trong lúc nhất thời như mở ra cánh cửa thế giới mới.
Từ ngày đó trở đi, Yêu tộc trước mặt các tộc đều là một bộ dạng ngạo mạn.
Cho dù là một Yêu vương, gặp vài thánh giả của các tộc khác, thậm chí là Đại Thánh Cảnh, bao gồm cả Đại đế, đều không thèm để vào mắt.
Không phải sao, một ngày này, trong Linh thành, một Yêu vương và một lão tổ Man tộc chạm mặt nhau.
Trong tình huống bình thường, gặp lão tổ Đại đế thì chắc chắn phải cung kính lui bước nhưng Yêu vương này thì sao, hoàn toàn không có ý định lui bước, thậm chí nhìn thấy lão tổ Man tộc này, còn ngẩng đầu, một bộ dạng ngạo mạn nói.
"Gặp bản vương sao không lui?"
Hả???
Nghe vậy, lão tổ Man tộc này sửng sốt, lui? Ta lui?
Lúc đầu còn chưa phản ứng kịp nhưng giây tiếp theo, sát khí trong mắt liền nổi lên.
Ta là lão tổ Đại đế, ngươi chỉ là một Yêu vương, ngươi kêu ta lui? Ta lui cái gì?
"Ngươi muốn chết?"
Trong mắt tràn đầy sát khí nhìn Yêu vương này, như thể giây tiếp theo sẽ một chưởng võ chết nó.
Nhưng đối với điều này, Yêu vương này không những không hề sợ hãi, ngược lại còn đưa cổ ra, một bộ dạng không sợ hãi.
"Tới đi, giết chết ta, bản vương muốn chất."
"Ngươi...'
"Ngươi cái gì ngươi, đủ gan thì ra tay, bản vương rất muốn chất."