Chương 753: Ăn đến phát sướng
Chương 753: Ăn đến phát sướngChương 753: Ăn đến phát sướng
Chương 753: An đến phát sướng
Thánh chủ Dao Trì vẫn luôn là người dịu dàng và điềm tĩnh, vậy mà sau khi ngửi thấy mùi hương này, nàng ta cũng không thể kìm lòng.
Nghe sư muội nói xong lời này, nàng bất lực trợn tròn mắt.
"Sư muội, ngươi cũng nhìn vào bản thân mình đi."
"Hắc hắc, làm gì có ai chịu nổi chứ"
"Ta đi phủ Thành chủ xem một chút."
Nói xong câu này, Thánh chủ Dao Trì trực tiếp đi tới phủ thành chủ, nhưng nàng không phải tới tìm Dư Mạt, mà là tới tìm Diệp Trường Thanh.
" Diệp công tử đã bắt đầu chế biến rồi sao?"
Sau vài lần tiếp xúc, Diệp Trường Thanh và Thánh chủ Dao Trì cũng coi như là đã quen biết nhau, mặc dù không tính là thân thiết nhưng vẫn có thể nói vài ba câu với nhau.
Thấy vậy, Diệp Trường Thanh cười nói.
"Lần này phiên phức hơn một chút, có lẽ phải mất thêm mấy ngày nữa thì mới có thể ăn được."
"Không sao, nguyên liệu nấu ăn cấp Yêu Đế này vốn rất quý giá, đương nhiên là phải cẩn thận đối đãi rồi."
Diệp Trường Thanh cũng không nghĩ quá nhiều về sự xuất hiện của Thánh chủ Dao Trì, nhưng Bách Hoa Tiên Tử và Tuyệt Ảnh thì lại như đang đối mặt với kẻ thù.
Xét về ngoại hình, Thánh chủ Dao Trì không thua kém gì hai nữ nhân này, còn nếu xét về tu vi, tu vi của người ta là cường giả cấp Đại Đế, luận thân phận, người ta còn là Thánh chủ của Thánh địa.
Trong mắt của hai nữ nhân này, Thánh chủ Dao Trì là một mối đe dọa lớn.
Hơn nữa, nữ nhân này lại hết lân này đến lần khác tìm đến Diệp Trường Thanh, ai có con mắt tinh tường đều có thể biết nữ nhân này nhất định có tâm tư gì đó.
Mà đối với sự kiêng kị của Bách Hoa Tiên Tử và Tuyệt Ảnh, Thánh chủ Dao Trì cũng không để ý lắm, phảng phất trong mắt của nàng chỉ có một mình Diệp Trường Thanh.
Hắn vừa trò chuyện với Thánh chủ Dao Trì, vừa xử lý nguyên liệu nấu ăn cấp Yêu Đế, bất tri bất giác đã đến thời gian cơm tối.
Bởi vì hắn đang chế biến Nguyên liệu nấu ăn cấp Yêu Đế, cho nên bữa tối vẫn rất đơn giản, chỉ đơn giản là cơm chiên trứng, còn có dưa muối mà Diệp Trường Thanh đã làm trước đó.
Nhưng vì để cho tất cả mọi người có thể ăn no, Diệp Trường Thanh đã làm rất nhiều, khoảng hơn chục thùng lớn. "Cuối cùng cũng đến giờ ăn cơm."
"Này, hôm nay là cơm chiên trứng, đã lâu không ăn món này rồi."
"Cơm, cơm."
Đối mặt với món cơm chiên trứng đơn giản, người của Đạo Nhất tông cũng không phàn nàn gì, dù sao thì đối với tay nghề của Diệp Trường Thanh, cho dù có nấu món gì cũng rất ngon.
Hơn nữa, mùi thơm béo ngậy phảng phất từ chiều đã khiến ai nấy đều bụng đói kêu vang.
Vì vậy, dù chỉ là món cơm chiên trứng đơn giản thì mọi người vẫn ăn quên cả trời đất.
" Ăn ngon, ăn ngon."
“Mùi thơm quá.
Mười thùng cơm chiên trứng nhanh chóng được mọi người quét sạch sành sanh, thậm chí là có rất nhiều người còn cảm thấy vẫn chưa thoả mãn.
"Thoải mái, không hổ danh là Cơm Tổ, chỉ là một bát cơm chiên trứng đơn giản thôi lại có thể ngon đến như vậy."
"Ngươi nghĩ sao vậy, kế tiếp chính là yến tiệc Yêu Đế rồi."
"Ai, cũng biết liệu chúng ta có được cơ hội này hay không."
Sau khi chúng đệ tử ăn cơm xong thì cùng nhau rời đi, đương nhiên là bọn họ rất mong chờ yến tiệc Yêu Đế này rồi, nhưng tâm thần của bọn họ cũng rất bất định.
Hai ngày đã trôi qua, vào ngày này, ngày yến tiệc Yêu Đế diễn ra mà mọi người mong chờ cuối cùng đã bắt đầu.
Sau bữa trưa, tất cả mọi người đều đang đợi chờ yến tiệc Yêu Đế được mở ra.
Bởi vì Diệp Trường Thanh đã sớm nói qua, hôm nay là ngày bắt đầu yến tiệc Yêu Đế.
Vào lúc xế chiều, trong phủ thành chủ đã được quét dọn sạch sẽ, hậu viện bày bàn ghế, mà nơi này là nơi dành riêng cho người của Đạo Nhất Tông và hai đại Thánh địa ăn cơm, còn các tu sĩ khác thì lại bị chuyển dời đến tiền viện.
Đối mặt với sự sắp xếp như vậy, tất cả tu sĩ cảm thấy tâm của mình đã lạnh đi trong nháy mắt.
"Quả nhiên chúng ta không có phần."
"Ai, chiếm được là nhờ vận may, mất đi là do số mệnh của ta, ta sớm đã nghĩ tới chuyện nguyên liệu nấu ăn cấp Yêu Đế cũng không phải dễ dàng có được."
"Nhưng ta thật sự rất muốn cắn một miếng, dù chỉ là một miếng thôi cũng được."
"Quên đi, bảo bối này không phải là thứ mà chúng ta có thể mơ ước."
Trong mắt của các tu sĩ, bởi vì bọn họ đã bị tách ra, cho nên rõ ràng là bọn họ sẽ không được phép tham gia yến tiệc Yêu Đế. Khó chịu thì khó chịu, nhưng chúng tu sĩ cũng không dám biểu hiện ra ngoài, cho dù là Đạo Nhất tông hay là hai đại Thánh địa, đều không phải là nơi mà bọn hắn có thể đắc tội.
Mặc dù tâm lý của bọn họ cảm thấy vô cùng khó chịu, chán nản và không cam lòng, nhưng bọn họ vẫn chỉ có thể gượng ép bản thân chấp nhận.
Khi đến giờ ăn tối, Thánh chủ Vân La, Thánh chủ Dao Trì và một nhóm trưởng lão từ hai đại Thánh địa đã đến phủ thành chủ từ rất sớm.
Trong hậu viện là một mảnh náo nhiệt, mọi người tập hợp lại một chỗ, vừa tán gẫu vừa đánh cái rắm, sau khoảng thời gian náo nhiệt này, một đám phong chủ trưởng lão của Đạo Nhất tông cũng rất hòa thuận với cường giả cấp Đại Thánh của hai đại Thánh địa này.
Không thể không nói, một đám phong chủ trưởng lão của Đạo Nhất tông, bao gôm một nhóm các đệ tử, ít nhiều gì đều có một số thuộc tính xã giao.
Cho nên bọn họ đã rất nhanh có thể hòa nhập với những người khác.
"Chết tiệt, lão tửu quỷ ngươi mẹ nó đã giở trò quỷ gì vậy? A?"
Mấy người Hồng Tôn, Lý Chính Thanh tập hợp vào một chỗ để đánh cờ và uống rượu, sau nhiều hiệp đấu liên tiếp, Hồng Tôn đều là người thua, cuối cùng, hắn nóng nảy đến mức vận dụng cả linh lực.
"Sao còn chưa tới giờ ăn cơm nữa?”
"Sắp rồi, Trường Thanh tiểu tử nói, đợi đến khi sắp xếp xong chuyện của tiền viện là chúng ta có thể ăn cơm rồi."
"Vậy cũng được.
Diệp Trường Thanh rất ít xuất hiện ở tiên viện, còn một đám tu sĩ thì có chút không có hứng thú đi vào trong tiền viện.
Mặc dù hôm nay còn có thể ăn được đồ ăn của Diệp Trường Thanh, sợ người ta kêu là so đo, nhưng nếu đổi lại là trước kia, tất cả tu sĩ đến đây nhất định là cao hứng bừng bừng, vui sướng khôn cùng mà chạy đến đây.
Nhưng hôm nay mẹ nó lại là yến tiệc Yêu Đế, cho nên vừa nghĩ tới bản thân mình vô duyên với yến tiệc Yêu Đế, tâm lý của nguyên một đám tu sĩ đều xuất hiện một loại cảm giác khó chịu.
Nhưng khi bọn họ bước vào sân, lúc nhìn thấy Diệp Trường Thanh, cả đám đều ngây ngẩn cả người.
"Cơm Tổ đại nhân?"
Sau đó là nhìn thoáng qua sự sắp xếp ở bên trong sân viên, nơi đó có hơn mười cái thùng lớn, nhưng ở trước mặt của Diệp Trường Thanh còn để thêm mấy cái thùng lớn nữa, cũng không biết là có ý gì.
Về phần Diệp Trường Thanh, sau khi nghe chúng tu sĩ nói như vậy thì khóe miệng của hắn không khỏi giật giật, ngươi mẹ nó mới là Cơm Tổ, cả nhà ngươi đều là Cơm Tổ.
"Chư vị, bởi vì số lượng Nguyên liệu nấu ăn cấp Yêu Đế có hạn, cho nên hạn lượng cung cấp của mỗi người đều có hạn, các ngươi lấy cơm trước, sau đó có thể tới chỗ của ta ăn Nguyên liệu nấu ăn cấp Yêu Để."
Sau khi bình tĩnh lại, Diệp Trường Thanh mỉm cười.
Lời này vừa nói ra, tất cả tu sĩ đều sửng sốt một chút, sau đó lập tức hoan hô lên.
"Chết tiệt, ta không có nghe lầm chứ? Ngay cả chúng ta cũng có thể ăn nguyên liệu cấp Yêu đế sao?"
"Cơm Tổ uy vũ."
"Cơm Tổ uy vũ."
Trong lúc nhất thời, trong viện tràn ngập rất nhiều tiếng reo hò của tu sĩ, nhưng thanh âm này lại không làm Diệp Trường Thanh có chút vui vẻ nào.
Đồ chó, một ngày nào đó ta sẽ tìm ra ngươi.
Sau đó, chúng tu sĩ lập tức mang theo vẻ mặt hưng phấn mà lấy cơm, rồi đến trước mặt Diệp Trường Thanh để lấy nguyên liệu nấu ăn cấp Yêu Đế.
Lần này Diệp Trường Thanh đã nấu tổng cộng là năm món, canh xương rồng, thịt rông xào, đuôi rồng hầm, linh tinh rông nóng, móng rồng tẩm gia vị.
Đương nhiên, những tu sĩ này không thể ăn uống công khai như Đạo Nhất Tông và hai đại Thánh địa, nhưng mỗi món ăn ít nhất đều đầy một thìa lớn.
Mà năm món ăn này đều giống như nhau, tất cả bọn chúng cũng đậy kín chiếc bát lớn.
Nhìn nguyên liệu nấu ăn cấp Yêu Đế chồng chất ở trong bát, sự phiên muộn ở trong lòng của tất cả các tu sĩ đều bị quét sạch sành sanh, nguyên một đám vui vẻ ra mặt.
Mẹ nó đây chính là nguyên liệu nấu ăn cấp Yêu Đế, thế mà bọn hắn có thể ăn, lại còn được nhận nhiều như vậy.
Vốn tưởng rằng Diệp Trường Thanh sẽ cho bọn họ nếm thử nhiều nhất là một ít vị cũng không tệ rồi, nhưng ai ngờ mỗi món ăn lại là đây một thìa lớn như vậy.
Chỉ có thể nói rằng bất ngờ này đến quá đột ngột.
.