Chương 758: Một đám súc sinh
Chương 758: Một đám súc sinhChương 758: Một đám súc sinh
Chương 758: Một đám súc sinh
Vốn dĩ bọn họ còn nghĩ đến một đống lời nói để thuyết phục các đệ tử, để bọn hắn lấy đại cục làm trọng gì đó, vân vân.
Thật không nghĩ đến bọn nhãi ranh này, thế mà lại không chút do dự mà đồng ý luôn, hơn nữa nhìn lên còn là bộ dáng vô cùng ủng hộ nữa chứ.
Trong miệng của bọn hắn còn không ngừng nói cái gì mà đục nước béo cò, còn có những lời như có cơ hội trong lúc có nhiều người chờ gì đó nữa.
“Ta nói này, các ngươi không có bị điên chứ?"
"Phong chủ yên tâm, chúng ta kiên quyết ủng hộ quyết định của tông môn."
Tất cả đệ tử đều không có phản đối, khiến cho Hồng Tôn và một đám phong chủ mang theo đầu óc mơ hồ mà trở về phủ thành chủ, Tê Hùng nghe bọn họ báo cáo lại thì cũng bị làm cho ngây người.
"Mấy tên nhãi con này không phản đối một chút nào sao?"
"Không phải chỉ không phản đối thôi đâu, mà chính là giơ hai tay tán thành."
"Ta cảm thấy cực kỳ buồn bực, không biết lần này tại sao đám nhãi con này lại hào phóng đến như vậy, trước kia lúc nói đến ăn cơm, chính là ngay cả thân huynh đệ cũng không nể mặt mũi."
" Đúng vậy đấy, đi cả một quãng đường này mà ta vẫn nghĩ không ra."
"Quên đi, nếu đám nhãi con này không có ý kiến gì cũng tốt, chuyện này cứ quyết định như vậy đi."
Bọn họ không nghĩ ra, cho nên đều quyết định không nghĩ tới nữa, quyết định về quy tắc đoạt cơm cứ thế mà được truyền xuống, Tê Hùng cũng sắp xếp cho một đám trưởng lão truyền đạt yêu cầu này đến chúng tu sĩ ở các tông môn khác.
Trên thực tế, nguyên nhân để đệ tử của Đạo Nhất tông không phản đối cũng rất đơn giản, bởi vì bọn họ căn bản không đem những tên tu sĩ này để vào trong mắt của mình.
Tu sĩ Trung Châu thì sao, cùng cảnh giới thì sao, đệ tử của Đạo Nhất tông như bọn hắn tự tin sẽ không thua bất luận kẻ nào.
Có lẽ chỉ có những tên đệ tử của Thánh địa thì mới có thể đánh với họ một trận trong cùng một cảnh giới.
Cho nên mới nói, nếu như đặt chung tất cả mọi người vào cùng một chỗ để tranh đoạt thì hoàn toàn không có vấn đề gì, dù sao thì khi đến lúc đó bọn hắn cũng sẽ không cho đám người đó được ăn cơm.
Hơn nữa, thậm chí là có tên đệ tử thông minh còn nghĩ rằng, nếu càng có nhiều người, có lẽ đến lúc đó bọn họ có thể thừa dịp ăn cơm mà chơi bậy. Một chuyện tốt như vậy thì làm sao mà từ chối được?
Về phần tu sĩ của các đại tông môn, sau khi biết được quy tắc đoạt cơm này, bọn họ cũng không suy nghĩ quá nhiều.
Bởi vì số lượng người quá nhiều, cho nên Cơm Tổ không thể làm hết được, hắn có thể mỗi bữa làm ra 300. 000 phần ăn thì là chuyện không dễ dàng rồi.
Hơn nữa, Đạo Nhất tông còn cho bọn hắn một cơ hội cạnh tranh công bằng, vì vậy mọi người tự nhiên sẽ không có bất kỳ ý kiến nào.
Ngược lại, bọn họ càng tỏ ra biết ơn với Đạo Nhất tông.
Ngươi xem, đệ tử của tông môn người ta đều tình nguyện cùng bọn hắn đoạt cơm, điều này nói rõ cái gì? Đây chính là độ lượng.
So với Thánh địa Kình Thiên, đây không phải là một phán quyết biết liền ngay lập tức sao?
Các tu sĩ còn chưa ý thức được vấn đề ở trong đó, dưới cái nhìn của bọn họ, đây là một cuộc cạnh tranh công bằng, cuối cùng là sẽ luôn có một bộ phận người có thể ăn được cơm, hơn nữa đây còn là một cuộc cạnh tranh trên cùng một cảnh giới nữa.
Nội quy đã được vạch ra rất rõ ràng, cho nên khi đến giờ ăn cơm, tất cả mọi người ở Vạn Yêu quan đều phóng về phía nhà bếp.
Mọi người đều biết, bắt đầu từ bữa cơm này, nếu muốn ăn được một bữa cơm thì phải dựa vào bản lĩnh thật sự.
"Cùng một cảnh giới, ta không sợ bất luận kẻ nào."
"Nhìn Thiên Tằm Thủ của ta đây."
Một tên đệ tử trẻ tuổi vội vàng chạy về phía nhà bếp, nhưng hắn vừa chạy đến một góc rẽ, không hề có dấu hiệu báo trước thì đã bị một tên đệ tử của Đạo Nhất Tông nhảy lên không trung, một chưởng võ ra, trong nháy mắt đã khống chế tên đệ tử trẻ tuổi này lại.
"Mẹ kiếp..."
Hắn hoàn toàn không có biện pháp phòng bị, hơn nữa mẹ nó không phải đã nói là đoạt cơm sao? Tại sao còn chưa vào được phủ Thành chủ là đã ra tay rồi?
"Ngươi phạm quy, ngươi dám đánh lén..."
Cái tên đệ tử trẻ tuổi này đã bị khống chế gắt gao đến mức không thể cử động được, sau đó thì tức giận rồi nhìn vào tên tệ tử Đạo Nhất tông kia mà quát.
Về phần này, tên đệ tử Đạo Nhất tông kia chỉ nhàn nhạt nói ra một câu.
"Làm gì có quy định nào nói không được phép nửa đường động thủ, nhất định phải ở trong phủ thành chủ thì mới được động thủ chứ?"
Hả?
Tên đệ tử trẻ tuổi này nghe vậy thì cẩn thận suy nghĩ lại, xem ra cũng đúng là như vậy thật, quy củ mà Thượng Tông đặt ra thật đúng là không có cái này.
"Ta...
Vừa mở miệng, tên đệ tử trẻ tuổi này lại phát hiện mình nói không nên lời, thấy vậy, tên đệ tử Đạo Nhất tông này liên phất tay áo rồi.
"Được rồi, ngươi nghỉ ngơi đi, bữa cơm này để ta ăn thay ngươi vậy, chiêu này được gọi là binh bất yếm trá."
"Chết tiệt, chết tiệt..."
Các tu sĩ của các đại tông môn khác không ngờ, đệ tử của Đạo Nhất tông lại vô liêm sỉ như vậy.
Mẹ nó thế mà lại động thủ ở giữa đường, nhưng còn chưa đi tới phủ thành chủ mà đại bộ phận tu sĩ của các đại tông môn khác đều đã bị xử lý.
Thậm chí là có người vừa ra cửa là bị đệ tử của Đạo Nhất tông đánh lén.
Bọn họ vốn dĩ chỉ nghĩ đến việc đi ăn cơm, nhưng ai có thể nghĩ tới những đệ tử của Đạo Nhất tông này lại hoàn toàn không đánh bài theo lẽ thường, hoàn toàn không cần đợi bọn họ đến phủ thành chủ, chỉ mới đi được nửa đường là đã động thủ.
Hơn nữa bọn họ còn hết lần này tới lân khác nói ra được lý do, mà cái lý do này còn khiến người ta không thể phản bác được, thật khiến người khác khó chịu mà.
Thủ đoạn bỉ ổi, tâm tư ác độc, cực kỳ am hiểu lỗ thủng trong quy tắc, mà chuyện càng kỳ quái hơn nữa chính là đệ tử của Đạo Nhất tông, có một người thì tính một người, thuật pháp tu luyện của bọn họ đều cực kỳ cao.
Nhất là loại thuật pháp khống chế, cấp bậc thấp nhất cũng đã là viên mãn, hầu như là đã đạt đến hóa cảnh.
Mà cái này mẹ nó cũng chính là cái khiến cho đông đảo tu sĩ càng thêm nhức đầu.
"Súc sinh, một đám súc sinh."
Bọn họ còn không chưa đi tới phủ thành chủ, vậy mà đều đã bị bắt thẳng cảng, lại còn không có cách nào có thể thoát thân. Sau khi ngửi được mùi thơm ở trong không khí, rồi lại nhìn thấy bóng lưng của đám đệ tử Đạo Nhất tông đang sải bước rời đi, khiến cho không ít tu sĩ đều ngửa mặt lên trời kêu la thảm thiết.
Trước đó, bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới, các đệ tử của Đạo Nhất tông lại quỷ quyệt như vậy.
Vừa ngăn cản, vừa đánh lén, sau lưng còn chơi trò hạ độc thủ, có thể nói là dùng bất cứ thủ đoạn nào.
"Không phải nói Đạo Nhất tông là thủ lĩnh chính đạo ở Đông Châu, là danh môn chính phái sao?"
"Cái này mẹ nó là danh môn chính phái gì nữa? Bọn họ rõ ràng là mẹ nó đến từ một tông ma đạo nào đó thì có."
Đen, mẹ nó đen * *, đen không giới hạn.
Bọn họ vừa đi lên là đã có thể giải quyết xong những người bình thường. Mà ở trong phủ Thành chủ là các vị tu sĩ may mắn đến được cửa phủ Thành chủ. Lúc này bọn họ cũng không kịp chờ đợi mà xông vào cửa lớn, đồng thời dùng ánh mắt nghi ngờ mà lên tiếng hỏi.
"Kỳ quái, sao hôm nay lại ít người như vậy? Không nói đến đệ tử của Đạo Nhất tông, nhưng những người khác đâu? Chẳng lẽ bọn hắn không muốn ăn cơm sao?"
"Đừng nói là phải cạnh tranh cho nên sợ rồi đấy?"
"Không thể nào, chẳng lẽ còn có người không muốn ăn cơm sao?"
"Chẳng lẽ là còn đang tu luyện nhập định, cho nên mới quên ăn sao?"
Số lượng người đã giảm hơn một nửa, mà điều này trước đây cho tới tận bây giờ chưa từng xảy ra.
Nếu như những lời này bị các vị tu sĩ đang bị trói chặt kia nghe được, nhất định sẽ không nhịn được mà chửi ầm lên.
Ngươi mẹ nó mới tu luyện nhập định, ta mà không muốn ăn cơm sao? Ta mẹ nó là bị người ta đánh lén.
Nếu như những tên đệ tử Đạo Nhất tông này còn có chút điểm mấy chốt cuối cùng, bọn họ đều sẽ không đến mức như thế này, ngay cả cửa phủ thành chủ cũng không đến được.
"Mặc kệ, mặc kệ đi, cơm cơm."
Sau khi thuận miệng nói vài ba câu, chúng tu sĩ cũng không cần phải xoắn xuýt nữa, đến giờ cơm mà được ăn mới là chuyện quan trọng nhất.
Nhưng khi bọn hắn vừa mới chạy vào cửa lớn, những gì chào đón bọn họ là sự vây công của các đệ tử Đạo Nhất tông.
Cái gì mà Miên Chưởng, Triền Thủ, Thiên Tàm Thủ, các loại hình thuật pháp khống chế, tất cả bọn chúng đều được phô bày ra hết.
"Mẹ kiếp..."
Bọn họ vừa mới đối mặt thì đã có không ít tu sĩ bị trói chặt lại.
"Đệ tử của Đạo Nhất tông, cẩn thận."
"Động thủ."
Nhưng ngay sau đó, các tu sĩ đã lấy lại tinh thân và phát động một cuộc phản công.
Nhưng vừa lao vào đánh nhau, bọn họ mới phát hiện có chỗ không đúng, cái bọn đệ tử Đạo Nhất tông này bị làm sao vậy? Tại sao thân pháp của nguyên một đám lại tốt như vậy chứ?
Đừng nói phẩm giai cao, còn mẹ nó cơ hồ tất cả bọn chúng đều đã đạt đến hóa cảnh, mà cái này cũng không hợp thói thường, nguyên một đám trơn như cá chạch, căn bản là đánh không lại.