Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 72 - Chương 761: Khổng Phủ Yến

Chương 761: Khổng Phủ yến Chương 761: Khổng Phủ yếnChương 761: Khổng Phủ yến

Chuong 761: Khong Phu yen

Trên bàn xoay của bức màn ánh sáng ở trước mặt, kim đồng hồ dừng lại vững vàng ở một trong một cái ô vuông, phía trên là ba chữ lớn Khổng Phủ yến cực kỳ rõ ràng.

Ngay cả khi không cần hệ thống giới thiệu, Diệp Trường Thanh cũng có ự hiểu biết nhất định về Khổng Phủ yến này.

So với Bát Trân yến, Khổng Phủ yến rõ ràng là càng nổi tiếng hơn, kiếp trước đã là một bộ phận quan trọng trong văn hóa ẩm thực Trung Hoa.

Phạm vi bao quát của Khổng Tử yến rất rộng lớn, cái này dùng để tiếp khách quý, nhậm chức, sinh nhật và ngày gia đình, cưới hỏi và tang lễ, vân vân.

Thủ pháp nấu ăn của nó cũng rất đa dạng, chủ yếu là chiên, quay, chiên và hấp.

Hơn nữa, Khổng Phủ yến còn được phân chia thành các cấp bậc chế độ.

Loại tiệc rượu này được chia thành hai cấp bậc.

Hạng thứ hai chủ yếu được dùng cho những ngày thường như tiệc mừng thọ, ngày lễ, cưới tang, ngày giỗ và tiếp đãi khách quý.

Các món ăn chính là bốn món chính được chế biến từ vây cá mập và ba món chính được chế biến từ hải sâm.

Còn hạng thứ nhất là nhất đẳng yến hội, mà cái này được dùng để chiêu đãi hoàng đế và vương công quý tộc, chỉ riêng một bộ đồ ăn thì đã có đến 404 món chính và các món ăn đạt tới nhiều hơn 190 món.

Đương nhiên, thứ mà hắn rút ra được từ hệ thống là đệ nhất đẳng Khổng Phủ yến cao nhất.

Xét về đẳng cấp, lẽ ra phải cao hơn Bát Trân yến, nhưng lần này hệ thống lại chỉ đưa ra cho hắn có một bàn.

Có thể là do có quá nhiều món ăn.

Có tốt có xấu, hiệu quả của nhất đẳng Khổng Phủ yến này khẳng định là mạnh hơn, nhưng số lượng lần này lại không nhiều, đương nhiên là không thế có quá nhiều người có thể ăn được.

Kinh nghiệm và phương pháp liên quan tới việc chế tác nhất đẳng Khổng Phủ yến này đều đã xuất hiện ở trong đầu của Diệp Trường Thanh, cho nên lúc này ở trong lòng hắn đã hiểu rất rõ về việc chế tác nhất đẳng Khổng Phủ yến này.

Còn về phần nguyên liệu nấu ăn thì cũng đã được lưu trữ ở trong không gian của hệ thống, cho nên hắn có thể lấy ra mà dùng vào bất cứ lúc nào.

"Vịt bất tử, hải sâm thượng hạng, vây cá mập nhỏ, than củi trong tuyết, thịt khô ngoài cửa, cá mè trong giỏ hoa, Một màn đậu phụ..."

Nhìn số lượng đồ ăn của Khổng phủ yến, Diệp Trường Thanh cảm thán không thôi, cũng thật phong phú quá rồi.

Mặc dù hệ thống chỉ đưa ra số lượng là một bàn, nhưng thành thật mà nói, số lượng đó quả thật cũng không ít.

Sau khi nghe tin Thánh địa Kình Thiên sắp tấn công, Diệp Trường Thanh cũng không thèm quan tâm đến việc nghỉ ngơi, bởi vì hắn nhất định phải để hai vị sư thúc tổ Vương Mãn và Nguyên Thương mau chóng đột phá Đế cảnh, nếu không thật đúng là rất phiên phức.

Cho nên Diệp Trường Thanh đã sớm lặng lẽ lấy nguyên liệu nấu ăn của Khổng Phủ yến bỏ vào bếp, sau đó lập tức triệu tập nguyên một đám Linh Trù của Liên minh Linh Trù lại rồi nói.

"Chư vị, tiếp theo đây ta muốn chế tác một bàn tiệc rượu, cho nên cần phải nhờ tới sự giúp đỡ của các ngươi."

"Cơm Tổ nói quá lời rồi, có dặn dò gì thì cứ nói, chúng ta đương nhiên sẽ nghe theo."

"Đúng đấy, chỉ cần Cơm Tổ nói một câu, cho dù có phải lên núi đao xuống biển lửa cũng sẽ không tiếc."

"Cũng không có cường điệu như vậy, vậy chúng ta bắt đầu đi."

Hiện tại những linh trù sư này đều một mực nghe theo sự sai bảo của Diệp Trường Thanh.

Chủ yếu vẫn là để những Linh Trù sư này giúp hắn, còn rất nhiều chỗ khác thì Diệp Trường Thanh cần phải ở một bên chỉ dạy cho bọn họ.

Mỗi một bữa tiệc rượu của Trung Hoa đều có nét độc đáo riêng của chính mình, mà nó cũng có rất nhiều phương pháp nấu nướng hoàn toàn khác xa so với thế giới Hạo Thổ.

Đây là lần đầu tiên mà một đám Linh Trù sư nhìn thấy Diệp Trường Thanh chế tác tiệc rượu.

Sau khi làm ra một phen thao tác, khiến cho mỗi một tên Linh Trù đều nhìn đến kinh ngạc không thôi.

Bởi vì thao tác của Diệp Trường Thanh rất nhiều, đừng nói là gặp qua, mà ngay cả nghe cũng chưa từng nghe nói qua.

Đây quả thực là đã mở ra một phương thức nấu ăn hoàn toàn mới cho bọn họ, khiến cho đám Linh Trù kích động đến mức như gặp được Thiên nhân, đồng thời cũng truyền cảm hứng cho bọn họ.

"Không hổ danh là Cơm Tổ, ta làm sao cũng không nghĩ tới mình có thể xử lý vịt như thế này?"

"Đầu cẩn thận một chút đi, những nguyên liệu nấu ăn này rất trân quý, không kém hơn nguyên liệu nấu ăn cấp Yêu Đế đâu."

Nguyên liệu mà Diệp Trường Thanh mang ra lần này, đương nhiên là hoàn mỹ vô khuyết, chẳng lẽ thứ mà hệ thống đưa ra còn có thể có vấn đề gì sao?

Bởi vậy mà nguyên một đám Linh Trù cũng đều cẩn thận xử lý, thà chậm một chút còn hơn phải lãng phí bất cứ một chút nguyên liệu nào. Bởi vì cái gọi là người đông sức lớn, bởi vì có nhiều Linh Trù Sư giúp đỡ như vậy, mà tốc độ của Diệp Trường Thanh rất nhanh.

Ước chừng khoảng tối mai là có thể bắt đầu ăn, có lẽ là sẽ kịp.

Bọn họ đã dành nguyên cả đêm để chuẩn bị, bữa sáng của ngày hôm sau chỉ là bát mì thịt bò đơn giản, còn bữa cơm trưa cũng chỉ có cơm chiên trứng và dưa muối.

Nhưng dù vậy, chúng đệ tử của Đạo Nhất tông vẫn ăn đến mức hào hứng không thôi.

Theo quan điểm của bọn họ, ăn cái gì cũng không quan trọng, quan trọng là của Diệp Trường Thanh làm ra là được.

Chỉ là tu sĩ của các đại tông môn khác thì khổ thôi, bởi vì ngay cả một bữa cơm mà bọn họ cũng không ăn được.

Kể từ khi các đệ tử của Đạo Nhất tông đến, bọn họ có thể nói là thê thảm vô cùng.

Cho dù bọn họ có cẩn thận đến đâu, cuối cùng cũng không phải là đối thủ của những tên đệ tử Đạo Nhất tông này.

Thậm chí bọn họ còn đánh lén ngược trở lại, nhưng dường như đối với đệ tử Đạo Nhất tông thì lại chẳng có tác dụng gì.

Mặc dù trong lòng rất phiên muộn, nhưng bọn họ cũng không thể làm gì được, dù sao điều kiện mà Thượng tông đưa ra rất công bằng, ăn không được thì có thể trách ai được? Chỉ có thể trách chính mình không biết cố gắng thôi.

Nhìn thấy Đạo Nhất tông ngấu nghiến thức ăn, tất cả các tu sĩ đều mang vẻ mặt trông mòn con mắt, sau đó là điên cuồng nuốt nước miếng.

Trước đây, bọn họ là những người được ăn, nhưng bây giờ, Ai... những ngày xưa tốt đẹp đã vĩnh viễn ra đi.

Diệp Trường Thanh cũng không để ý quá nhiều về việc ăn cơm của chúng đệ tử, bởi vì hiện tại Diệp Trường Thanh đều đang bận rộn ròng rã một ngày một đêm về chuyện liên quan đến Khổng Phủ yến này.

Thời gian được ấn định là tối nay, đồng thời hắn cũng đã nói với Dư Mạt và bọn người Tề Hùng rằng lần này chỉ có số lượng là một bàn.

Vì vậy, đề nghị của Diệp Trường Thanh là, bọn họ sẽ tận lực để cho hai vị sư thúc tổ là Vương Mãn và Nguyên Thương ăn càng nhiều càng tốt.

Điều quan trọng là hai vị sư thúc tổ phải cam đoan đột phá được.

Về việc này, Dư Mạt và Te Hùng đương nhiên biết lợi ích ở trong đó, cho nên lập tức gật đầu đồng ý.

Tuy nhiên bọn họ vừa tới mỹ vị của Bát Trân yến lần trước, hai người cũng nhịn không được mà nước miếng chảy ròng.

Nhưng hai người họ vẫn hiểu được nguyên tắc một trận bão hòa đón đến no bụng. Nếu như Nguyên Thương và Vương Mãn vẫn không thể đột phá đến Đế cảnh, vậy thì bên phía Đạo Nhất tông thực sự rất có thể không làm gì được Thánh địa Kình Thiên kia.

Đến lúc đó mà thua, vậy coi như là đã mất hết tất cả.

Hiện tại chỉ có thể nhẫn nhịn, nhưng cho dù là vậy, Dư Mạt vẫn mang vẻ mặt khó chịu mà mắng đậu đen rau muống với hai người này.

"Ta nói này, có phải là cái lão gia hỏa các ngươi cố ý không? Các ngươi làm vậy là để có thể lấy trắng được một cái tiệc rượu đúng không?”

"Làm sao có thể, hai chúng ta đều đã cố gắng hết sức."

"A, ta cảm thấy các ngươi đang vui vẻ thì có, bữa tiệc rượu này chỉ có một bàn, Trường Thanh tiểu tử còn đặc biệt dặn dò, phải để cho hai người các ngươi tăng cường ăn cơm trước, còn chúng ta chỉ có thể đứng bên ngoài quan sát."

Dư Mạt thực sự rất ghen tị, mẹ nó đây rõ ràng là một buổi tửu yến, còn hắn vẫn không thể quên được bữa tiệc rượu Bát Trân yến của lần trước đâu.

Mà lần này, thật vất vả lắm mới có được cơ hội như vậy, nhưng mẹ nó hắn chỉ có thể xem mà không thể ăn sao?

Đối mặt vẻ mặt tràn đây oán hận của Dư Mạt, Vương Mãn và Nguyên Thương cũng chỉ có thể cố hết sức giả bộ áy náy nói.

"Ai, chuyện này xác thực là lỗi của chúng ta, nhưng ngươi yên tâm, lần này hai chúng ta nhất định có thể đột phá."

"Được, lần này không thành công thì chết mẹ luôn đi."

"Được rồi được rồi, đừng giả bộ nữa, ngươi lau nước miếng sạch sẽ trước đi rồi nói sau."

Mặc dù nói thì nói như thế, nhưng nước miếng ở chỗ khóe miệng kia đã bán rẻ hai người rồi, hai cái lão già này không biết vì sao giờ phút này lại âm thầm vui vẻ.

Chỉ có hai người ăn cả bàn tửu yến, mẹ nó, chỉ nghĩ tới thôi là đã khiến người ta tức giận rồi.

Tin tức Diệp Trường Thanh chế tác tửu yến chiêu đãi hai người Vương Mãn, Nguyên Thương đột phá đã được sớm truyền ra bên ngoài.

Nhưng vì đây là chuyện liên quan đến sự tồn vong của tông môn, cho nên ai cũng có thể hiểu được, bao gồm cả Thánh chủ Vân La và Thánh chủ Dao Trì, lúc này bọn hắn cũng thẹn thùng mà liếm láp mặt tới cửa.

Tuy biết cái này chắc chắn là ăn ngon càng hơn, nhưng dù sao cũng liên quan đến sự tôn vong của tông môn, cho nên Thánh chủ Vân La và Thánh chủ Dao Trì chỉ có thể đi theo mọi người ăn chút bát cơm chiên trứng bình thường.
Bình Luận (0)
Comment