Chương 773: Đây là Thánh địa sao?
Chương 773: Đây là Thánh địa sao?Chương 773: Đây là Thánh địa sao?
Chương 773: Đây là Thánh địa sao?
Quả thực là giống như biến thành một người khác vậy, nhưng lúc nhìn về phía Từ Kiệt thì hắn vẫn giữ ánh mắt kiên định đó, khiến cho tên đệ tử thân truyền của Thánh địa này cũng cảm thấy có chút hứng thú mà cười nói.
"Tâm cảnh không tệ, chỉ tiếc là có một số việc không phải tâm cảnh kiên định là có thể cải biến được."
"Sau những gì mà ta vừa nói, chắc ngươi đang cảm thấy rất tò mò về cách mà ta đã làm đúng không? Lần này ta sẽ làm chậm lại một chút, để ngươi có thể thấy rõ hơn."
Dứt lời, thân ảnh của thanh niên này lại biến mất lần nữa, nhưng lần này xác thực là đã chậm hơn rất nhiều so với hai lân trước.
Vì vậy, cùng một khoảng thời gian mà thanh niên này xuất hiện, Từ Kiệt cũng đồng thời quay đầu lại.
"Phản ứng rất tốt."
Nhưng vẫn không có gì thay đổi, Từ Kiệt lại bị đánh bay ra ngoài thêm lần nữa.
"Chỗ cường đại nhất của công pháp Đế giai nằm ở trong đó một số thủ đoạn tương quan của Đại Đế, ví dụ như sức mạnh của không gian."
"Đương nhiên, cái này cũng không phải là sức mạnh không gian thực sự, dù sao thì đây cũng là một loại lực lượng, mà chỉ có những người chân chính đạt đến Đại Đế cảnh thì mới có thể nắm giữ."
"Tuy nhiên, bằng cách tu luyện công pháp Đế cảnh, ngươi vẫn có thể kiểm soát một số thứ bề ngoài, chẳng hạn như mượn nhờ không gian để tốc độ di chuyển vượt qua thân pháp."
Nghe tên đệ tử này giải thích, Từ Kiệt đã lộ ra vẻ mặt cực kỳ chấn động, chẳng lẽ đây là năng lực công pháp của Đế giai sao?
Về phần đệ tử của Thánh địa có thể tu luyện được dạng công pháp như vậy, chẳng lẽ đây chính là sự chênh lệch về xuất thân hàng thật giá thật sao.
Tình thế hoàn toàn bị đảo ngược, cảnh tượng này không chỉ có bên phía Từ Kiệt, mà là toàn bộ chiến trường đều là như thế, cũng bởi vậy mà cục diện chiến đấu tựa hồ trong nháy mắt đã bị thay đổi.
Các đệ tử của Thánh địa Kình Thiên, bao gồm cả chư vị trưởng lão cũng dần chiếm được thế thượng phong.
Khuôn mặt của tất cả những người đang quan sát tình hình chiến đấu, lúc này lại lân nữa thay đổi, chỉ có Thánh chủ Vân La và Thánh chủ Dao Trì là vẫn có thể giữ được bình tĩnh.
Dù sao đây cũng là điều đã sớm được dự liệu, sự chênh lệch đẳng cấp về phẩm giai của công pháp và thuật pháp, dù sao cũng không phải là thứ mà Đạo Nhất tông ngày nay có thể bù đắp được.
Hơn nữa, cũng sẽ không có ai nghĩ ra công pháp, thuật pháp cấp Thánh giai và Đế giai này.
Ngay cả khi hiện tại Thánh chủ Vân La và Thánh chủ Dao Trì có mối quan hệ tốt với Đạo Nhất tông, thì cũng không có khả năng truyền bá công pháp và thuật pháp ở cấp độ này ra thế giới bên ngoài.
Đây chính là nên tảng của Thánh địa, cũng là nguyên nhân khiến Thánh địa luôn có thể đứng ở vị trí số một trong Nhân tộc.
Cho nên, Đạo Nhất tông muốn thực sự bước ra một bước này, rồi trở thành Thánh địa chỉ tôn, bọn họ nhất định phải đánh bại được Thánh địa Kình Thiên, mà chỉ khi đó thì bọn họ mới có thể nắm giữ được dạng nền tảng như vậy.
Chỉ là không ai biết liệu Đạo Nhất tông có thể làm được điều này hay không.
Ít nhất là trước mắt, đối mặt sự chênh lệch cực lớn về phẩm giai công pháp và thuật pháp, đệ tử của Đạo Nhất tông cũng không có biện pháp tốt để phá giải.
Đây là sự nghiền ép chính diện.
Từ Kiệt đã suy nghĩ ra rất nhiều cách, nhưng mỗi khi hắn xuất thủ thì đều bị tên đệ tử thân truyền này tuỳ tiện chặn lại, sau đó lại dễ dàng phản công.
Thuật pháp cấp Thánh giai ngăn không được, ngay cả một điểm phá giải công pháp Đế giai cũng không có.
Trong lúc bất tri bất giác, cả người của Từ Kiệt đều đã bị thương.
Lại một lần bị đánh bay ra ngoài, mà lần này, từ các hướng khác nhau, cả hai người Triệu Chính Bình và Liễu Sương cũng cùng nhau bay lộn ngược mà đến, ba người va chạm kịch liệt ở trên không trung rồi rơi xuống đất.
"Khu khu khụ...'
Trong miệng không ngừng ho ra máu tươi, rồi lại nhìn về hướng hai người Triệu Chính Bình và Liễu Sương, tình hình của bọn họ cũng rất tệ.
Cùng lúc đó, ba tên đệ tử thân truyên của Thánh địa Kình Thiên đang giao thủ với ba người họ ban đầu cũng đứng cạnh nhau, nhìn đám người Triệu Chính Bình với một nụ cười khinh bỉ.
"Không nói tới những cái khác, nhưng sinh mệnh lực này của bọn họ thật sự rất mạnh."
Một nữ đệ tử ở trong đó cười lạnh một tiếng, nghe vậy, hai người khác cũng cười đáp lại.
"Cái này không phải vừa lúc sao, chúng ta có thể chơi thêm một hồi nữa."
"Ta cũng đã rất lâu roi không gặp được món đồ chơi thú vị như vậy."
"Ha ha, sư đệ nói đúng lắm."
Trước sự chế giễu của ba người, ba người Triệu Chính Bình run rẩy đứng dậy, cơ thể của bọn họ đã sớm bị máu tươi nhiễm đỏ. Từ lúc chiến đấu cho đến tận bây giờ, cả ba người bọn ho đều hiểu rằng, là do họ quá mức khinh thường Thánh địa.
Vốn tưởng rằng thực lực mà Đạo Nhất tông ngày nay đã nắm giữ có thể chống lại Thánh địa, nhưng bọn họ lại không để ý đến một việc.
Thánh địa có thể đứng sừng sững ở trên đỉnh của Nhân tộc nhiều năm không ngã, lại không có người nào dám can đảm đứng ra khiêu khích, không chỉ là vì uy danh của bọn họ.
Mà rất nhiều nơi, khoảng cách giữa Thánh địa và các tông môn khác là rất lớn.
Ngay bây giờ, ba người họ xem như là đã cảm nhận được khoảng cách giữa Đạo Nhất tông và Thánh địa một cách trực quan nhất.
“Đây là Thánh địa sao?”
Từ Kiệt cười khổ nói, nói không trúng là nói dối, cùng một đẳng cấp tu vi, nhưng công pháp và thuật pháp mà người ta tu luyện có phẩm giai đều cao hơn ngươi, cho nên bọn họ có thể đè bẹp ngươi như vậy.
Đây không phải thiên phú, cũng không phải là vấn đề của bản thân, mà là khoảng cách giữa nên tảng ở cả hai bên.
"Thánh địa thì sao chứ, dù sao đi đến một bước này thì chúng ta đã không có đường lui, chỉ có liều chết liêu chết chiến đấu thôi."
"Đại sư huynh vẫn quật cường như ngày nào, nhưng lần này ta thật sự rất tán đồng với ngươi."
Nghe vậy, Từ Kiệt cười nói.
Mặc dù ba người bọn họ đều đã là vết thương chồng chất, nhưng cho đến tận bây giờ, tinh thân chiến đấu ở trong trái tim của bọn họ vẫn không hề giảm sút.
Nhìn thấy ba người Triệu Chính Bình đứng cạnh nhau, ba tên đệ tử thân truyền của Thánh địa Kình Thiên lại nở nụ cười.
Những món đồ chơi như vậy mới thật thú vị phải không nào? Nếu tuỳ tiện một chút là đã bị giết chết thì cũng quá mức không thú vị rồi.
"Thật thú vị, hi vọng ngươi có thể kiên trì lâu hơn nữa, để cho chúng ta càng thêm vui vẻ."
Nói xong, ba tên đệ tử thân truyền này lại phát động tấn công thêm lần nữa, mà ba người Triệu Chính Bình cũng không có một chút ý định nào mà lập tức xông thẳng tới.
Đối mặt với sự áp chế về phẩm giai của công pháp và thuật pháp, ba người đều không có biện pháp nào tốt, cho nên chỉ có thể đánh nhau trực diện.
Nhưng chỉ mới vừa đối mặt trực diện, kết quả vẫn là bị áp chế như cũ, nhưng mà đúng vào lúc này, chúng tu sĩ của các đại tông môn vẫn luôn không xuất thủ, vào thời điểm này cũng đã gia nhập chiến trường.
Sau khi mấy tên tu sĩ trẻ tuổi này tham gia vào chiến trường, bọn họ đã chạy đến giúp ba người Triệu Chính Bình chống lại Thánh địa.
"Sư huynh, chúng ta đến giúp ngươi đây."
"Ồ, một đám phản đồ không nhân cơ hội chạy trốn sao?"
"Ngươi cho rằng dựa vào nhân số là có thể thay đổi được điều gì sao?"
Mặc dù số lượng vượt trội, nhưng kết quả cuối cùng đám người Triệu Chính Bình bọn họ cùng với mấy tên tu sĩ trẻ tuổi này vẫn hung hăng bị đánh bay ra ngoài.
" Khục khục...'
Tuy nhiên, sau một trận chiến khốc liệt, ở trong đó có một đệ tử thân truyên của Thánh địa đã bị Triệu Chính Bình đâm trúng một kiếm, nhưng vết thương của hắn đã nhanh chóng khôi phục lại, mà đây chính là sự đáng sợ của công pháp Đế giai.
Mặc dù có thể tạo thành thương tổn cho bọn họ, nhưng khả năng phục hồi của người ta quá mạnh, như thể không có tác dụng gì cả.
" Phải thua rồi sao?"
Mấy tên tu sĩ trẻ tuổi vừa mới tham chiến đã lòng như tro nguội, hoàn toàn không có hy vọng gì có thể giành chiến thắng cả.
Cục diện dưới mắt quả thực là không thể giải quyết được.
Chỉ có đám người Triệu Chính Bình vẫn chưa bỏ cuộc, vẫn luôn nghĩ tới cách phá giải, nhưng phải phá giải như thế nào mới được đây?
Ngay tại thời khác mà mọi người đã lâm vào tuyệt vọng, đột nhiên vang lên một giọng nói quen thuộc truyên từ cửa thành của Vạn Yêu quan.
"Doanh địa Cận Hải, doanh Cận Hải địa..."
Ý nghĩa của những lời này chỉ có đệ tử của Đạo Nhất tông mới có thể hiểu được, ánh mắt của ba người Triệu Chính Bình cũng lập tức sáng lên, đây là giọng nói Trường Thanh sư đệ.
"Sư huynh, có lẽ còn có cơ hội, Thánh địa có nền tảng của Thánh địa, mà Đạo Nhất tông chúng ta cũng có nền tảng của Đạo Nhất tông chúng ta."
"công pháp Đế giai có thể tái tạo tứ chi, nhưng ta không tin cái này không có đại giới, bởi vì cái gì cũng có giới hạn của riêng nó, còn chúng ta thì khác..."