Chương 782: Hội trưởng Lý Tuyệt
Chương 782: Hội trưởng Lý TuyệtChương 782: Hội trưởng Lý Tuyệt
Chương 782: Hội trưởng Lý Tuyệt
Thánh địa Kình Thiên vội vàng chạy trốn khỏi Đạo Nhất tông, thất bại trong trận chiến này có thể nói đã trực tiếp làm rung chuyển nền tảng của Đạo Nhất tông.
Đệ tử thương vong hơn phân nửa, trưởng lão cấp Đại Thánh chết chỉ còn lại có ba vị, một đả kích như vậy đối với Thánh địa Kình Thiên không thể nói là không đáng kể được.
Vì vậy, sau khi trở vê tông môn, ba lão tổ của Thánh địa Kình Thiên đã liên lạc với thương hội ở đằng sau họ.
Chỉ tiếc là một số thương hội ban đầu sau khi biết vê sự thất bại của Thánh địa Kình Thiên thì thái độ của cả đám đều lựa chọn ngắm nhìn.
Bởi vì bọn họ không chắc liệu Thánh địa Kình Thiên có thể sống sót qua cửa ải này hay không.
Nếu như bọn họ thật sự bị Đạo Nhất tông tiêu diệt, như vậy thì vào lúc này mà bọn họ đứng chung một chiến tuyến với Thánh địa Kình Thiên, quả thực là chẳng khác nào tự tìm đường chất.
Trong số cái đại thương hội đứng ở phía sau lưng nó thì cuối cùng chỉ có thương hội Đỉnh Minh vẫn chọn Thánh địa Kình Thiên.
Lúc này, trong trong đại điện Thánh địa, ba vị lão tổ đang thông qua Hiển Ảnh trận bàn mà tiến hành câu thông với hội trưởng của thương hội Đỉnh Minh, Quách Đỉnh.
" Khởi bẩm lão tổ, lô thứ nhất các loại phù trận, đan dược và trận bàn mà Thánh địa cần đã được mua sắm thỏa đáng, hiện đang trên đường đi."
"Làm tốt lắm."
Nghe vậy, ba vị lão tổ gật nhẹ đầu, hết sức hài lòng với biểu hiện của Quách Đỉnh, ngữ khí của bọn họ cũng rất ôn hòa.
Trong hoàn cảnh như vậy, Quách Đỉnh còn có thể kiên định mà không thay đổi với sự lựa chọn là Thánh địa Kình Thiên, điều này có thể thấy được lòng trung thành của hắn.
Đối mặt với lời khen ngợi của ba vị lão tổ, Quách Đỉnh tựa hồ có chút sợ hãi, liên tục nói đây là chuyện mình nên làm.
Sau khi bọn họ lại tiếp tục căn dặn Quách Đỉnh tiếp tục mua sắm các loại tư nguyên, sau đó mới lập tức dập máy trận pháp.
"Có nhóm tư nguyên này, có lẽ các đệ tử có thể nhanh chóng khôi phục lại, phòng ngự của Thánh địa cũng có thể tăng cường không ít."
"Sư huynh nói không sai, trận đại chiến này với Đạo Nhất tông đã tiêu hao rất nhiều phù trận và trận pháp, đoán không chừng bên phía bọn chúng cũng không còn nhiều."
"Nếu không có đủ phù trận, đan dược, trận pháp, nếu muốn đánh hạ Thánh địa Kình Thiên, quả thực chính là người si nói mộng."
"Điều quan trọng nhất là sau lưng Đạo Nhất tông không có thương hội hỗ trợ, ở Trung Châu cũng không có bất cứ căn cơ nào. Cho dù bọn chúng có muốn bổ sung, biện pháp duy nhất cũng chỉ có thể là ở Đông Châu. Nhưng lần này, chỉ trong vòng chưa đầy một tháng là tuyệt đối không thể làm được."
"Đúng vậy."
Đây là hy vọng duy nhất cho Thánh địa Kình Thiên cho đến hiện tại.
Mà một bên khác trong Sơn Hải Quan, phó hội trưởng của thương hội Thạch Sơn cũng đã tìm thấy Tê Hùng và nói cho hắn biết chỉ tiết mọi chuyện liên quan đến thương hội Đỉnh Minh.
Tình cờ Lý Chính Thanh cũng có mặt, sau khi nghe phó hội trưởng của thương hội Thạch Sơn nói xong, Lý Chính Thanh có chút lo lắng.
"Te huynh, nếu thật sự là như thế, vậy mọi đó thật đúng là có chút phiên phức."
"Lời này của Lý huynh là có ý gì?"
"Mặc dù thực lực của thương hội không mạnh, nhưng trình độ giàu chảy mỡ thì tuyệt đối là chuyện khó có thể tưởng tượng được, mà hai tông giao chiến, ngoại trừ thực lực ra thì tư nguyên tranh đoạt cũng là thứ không thể thiếu được."
"Nếu như thương hội Định Minh liên tục cung cấp các loại tư nguyên không ngừng, Thánh địa Kình Thiên hoàn toàn có khả năng khôi phục lại chỉ trong khoảng thời gian ngắn nhất, đồng thời tăng cường phòng ngự của Thánh địa."
"Te huynh, tuy rằng trận chiến này chúng ta đã đại thắng, nhưng có một sự thật vẫn khó có thể cải biến được, đó chính là căn cơ."
Lý Chính Thanh nói thẳng vào vấn đề, nhưng Tề Hùng cũng hiểu ra ngay lập tức.
Thánh địa Kình Thiên có thể liên tục nhận được các loại tư nguyên từ thương hội Đỉnh Minh, nhưng Đạo Nhất tông thì sao, trong một khoảng thời gian ngắn thì bọn họ hoàn toàn không cách nào có thể bổ sung đầy đủ.
Ngay cả khi trong thời gian này, bên phía phó hội trưởng của thương hội Thạch Sơn cũng đã đưa cho Đạo Nhất tông không ít phù triện và trận bàn.
Nhưng thành thật mà nói, so với sự toàn lực ủng hộ của thương hội Đỉnh Minh, cũng chỉ là giọt nước tràn ly.
Mà lúc này ở trong thương hội Thạch Sơn, vậy mà cũng đã có rất nhiều người phản đối cách làm của phó hội trưởng, cũng không đồng ý ăn cả ngã vê không mà ủng hộ cho Đạo Nhất tông, bởi vì cuối cùng một khi Đạo Nhất tông không giành được chiến thắng và bị Thánh địa Kình Thiên lật bàn, thì thương hội Thạch Sơn sẽ bị ảnh hưởng.
Thấy Te Hùng nhanh chóng tìm ra điểm mấu chốt ở trong đó, Lý Chính Thanh đột nhiên mỉm cười rồi nhìn về phía phó hội trưởng của thương hội Thạch Sơn. "Nhưng Te huynh cũng không can lo lắng quá mức, lúc này đây không phải còn có cơ hội sao?"
Nghe được lời nói này của Lý Chính Thanh, phó hội trưởng của thương hội Thạch Sơn đương nhiên hiểu ý, nghiêm túc nói.
"Tề tông chủ, ta nguyện ý trở về thương hội thử một lần nữa."
Thánh địa Kình Thiên có thương hội Đỉnh Minh, nếu Đạo Nhất tông cũng có thể nhận được sự hỗ trợ của thương hội Thạch Sơn, vậy cũng hoàn toàn không thể là giả được.
Mặc dù thương hội Thạch Sơn hiện đang có chút xuống dốc, nhưng nó đã từng là một trong mười sự tồn tại của các đại thương hội đứng đầu.
Xét vê xuất thân và tài phú, cho dù không bằng thương hội Định Minh hiện tại, nhưng tuyệt đối không quá yếu.
Suy cho cùng, thì trong vị trí mười đại thương hội đứng đầu, bài danh của thương hội Đỉnh Minh chỉ cũng được xếp ở vị trí cuối cùng.
Thân là một người trung thành tuyệt đối của Đạo Nhất tông, phó hội trưởng của thương hội Thạch Sơn đã rời khỏi Vạn Yêu quan ngay trong ngày hôm đó, vội vã quay trở lại Thương hội.
Tổng bộ của thương hội Thạch Sơn nằm ở Hắc Nham Thành, cách đó không đến vạn dặm ve phía đông của Vạn Yêu quan.
Thành trì rất lớn mà lại cực kỳ phồn hoa, tu sĩ lui tới cũng nối liền không dứt.
Hơn nữa là ở ngay chỗ này, ngươi có thể tìm tìm được bất cứ một loại hiên tài địa bảo hay là các loại đan dược.
Bởi vì ỗi ngày có ít nhất là mười mấy phòng đấu giá sẽ tổ chức buổi đấu giá.
Cho nên Hắc Nham Thành gần như có thể nói là quanh năm rực rỡ ánh đèn.
Vào lúc này, tại tổng bộ của thương hội Thạch Sơn ở trong trung tâm Hắc Nham thành, phó hội trưởng một đường vội vã quay về, mang theo phong trần mệt mỏi mà trực tiếp tìm thấy hội trưởng Lý Tuyệt.
Sau đó đã triệu tập một đám cao tầng của thương hội Thạch Sơn.
Trong số đó có hai tên phó hội trưởng và mười tám vị trưởng lão, ngoại trừ những người không có mặt ở Hắc Nham Thành ra, thì toàn bộ đều có mặt.
"Hôm nay gọi chư vị tới đây, nguyên nhân chủ yếu là chuyện liên quan đến Đạo Nhất tông."
"Vừa rồi phó hội trưởng vừa mới nói với ta, chuyện gửi than khi có tuyết còn có ý nghĩa hơn nhiều so với dệt hoa trên gấm, cho nên lúc này trợ giúp Đạo Nhất tông chính là lựa chọn tốt nhất. Còn các ngươi thì sao, ý của các ngươi như thế nào?"
Đây không phải là một sự hợp tác đơn thuần, mà chính là toàn lực ủng hộ cho Đạo Nhất tông, cho dù là phải trả cái giá lớn tới mức nào, chứ đừng nói đến việc nhớ lại sự mất mát. Hơn nữa, một khi quyết định được đưa ra, số lượng linh thạch ở trong đó mà thương hội Thạch Sơn sẽ phải tiêu hao cũng là một con số trên trời.
Nói thẳng ra, đây là cuộc chiến duy nhất mà hai đại thương hội từng chứng kiến, mặc dù nó không trực diện và đẫm máu như Đạo Nhất tông và Thánh địa Kình Thiên.
Nhưng trận chiến vô hình này cũng tuyệt đối không không đơn giản như vẻ bề ngoài.
Mà đây còn là một trò chơi tiên bạc.
Vì vậy, khi nghe những lời này của Lý Tuyệt, mọi người có mặt đều rơi vào trâm mặc, chỉ sau một lúc lâu, mới có một vị trưởng lão mở miệng nói.
"Hội trưởng, ta cảm thấy chuyện này chúng ta còn cần phải suy nghĩ kỹ. Một khi kết quả cuối cùng là Đạo Nhất tông thua, như vậy thương hội Thạch Sơn ta cũng khó thoát được quan hệ, dù sao thì bất cứ ai cũng đều biết tính cách của Thánh địa Kình Thiên là như thế nào."
"Đúng vậy, tuy nói Đạo Nhất tông đã thắng được một trận, nhưng dù sao căn cơ của bọn họ cũng không phải ở Trung Châu."
"Ta đồng ý."
"Ta cũng đồng ý."
Vừa mở miệng, đại bộ phận những người có mặt đều cảm thấy lúc này không nên vội vàng đưa ra quyết định sớm như vậy, ít nhất cũng nên chờ xem, sau khi tình huống hoàn toàn sáng tỏ mới đưa ra lựa chọn tiếp theo.
Còn những người khác, bọn họ lại chọn cách im lặng.
Nghe thấy những ý kiến phản đối này, phó hội trưởng Hà vội vã từ Vạn Yêu quan trở về đã đứng dậy, cuối cùng là nói với giọng điệu chắc nịch.
" Xem chừng, xem chừng, ngươi có biết phải xem chừng đến mức nào sao? Vì sao thương hội Thạch Sơn của chúng ta lại xuống dốc đến tận mức này? Nói trắng ra cũng là bởi vì các ngươi giam chân tại chỗ như thế đấy."
"Trên đời này làm gì có chuyện mười phần chắc chín chứ? Nếu bất cứ chuyện gì cũng đều phải chờ đến khi tất cả đều đã kết thúc thì món ăn cũng đã nguội lạnh rồi."
"Nếu như hiện tại không làm ra lựa chọn, chờ đến khi Đạo Nhất tông thật sự đạt được vị trí của Thánh địa, khi đó thương hội Thạch Sơn của ta còn có thể có cái gì? Cho dù cuối cùng chúng ta đi hợp tác, vậy thì cũng sẽ không được người ta coi trọng.
.