Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 98 - Chương 787: Liên Minh Đan Sư Đau Đầu

Chương 787: Liên minh Đan Sư đau đầu Chương 787: Liên minh Đan Sư đau đầuChương 787: Liên minh Đan Sư đau đầu

Chuong 787: Lien minh Dan Su dau dau

Nghe những lời này của Lý Tuyệt, Tê Hùng lập tức gật đầu đồng ý.

Bây giờ Thánh địa Kình Thiên đã can thiệp, vậy thì bên phía Đạo Nhất tông bọn họ đương nhiên không thể đứng ở ngoài quan sát được.

"Hội trưởng Lý yên tâm, tối nay ta sẽ đi thu xếp, ngày mai liền xuất phát."

"Được, làm phiền Tề tông chủ."

“Bây giờ mà còn nói những thứ này nữa sao?"

Sau khi tiễn Lý Tuyệt đi, Tê Hùng nhanh chóng đi thu xếp.

Bởi vì hiện tại, Truyền Tống trận của Vạn Yêu quan đã bị Thánh địa Kình Thiên phá hỏng, cho nên đương nhiên là bọn họ không thể bắt đầu lập tức đi thẳng từ Vạn Yêu quan rồi.

Bọn họ chỉ có thể đi đến Hắc Nham thành trước, sau đó là thông qua Truyền Tống trận của Hắc Nham thành để tiến về các thành trì lớn.

Dựa theo tình hình của các chi nhánh lớn trong thương hội Thạch Sơn, cũng như các hành động của Thánh địa Kình Thiên, Tê Hùng đã nhanh chóng thu xếp ổn thoả.

Hồng Tôn sẽ mang theo Triệu Chính Bình, Từ Kiệt và các đệ tử khác của Thần Kiếm phong tới phụ trách Dược Vương thành.

Trời còn chưa sáng, mọi người đã lần lượt lên đường.

Nhưng trước khi đi, tất cả mọi người vẫn đi tới Thực đường một chuyến.

"Trường Thanh trưởng lão, ngươi có thể làm cho chúng ta một ít lương khô không? Nghĩ đến việc lần này chúng ta đi cũng không biết bao lâu mới có thể trở về, khiến tâm tình cho ở trong lòng của chúng ta trở nên ngũ vị tạp trần."

"Đúng vậy, đúng vậy đấy, Trường Thanh trưởng lão thương hại chúng ta đi."

Đối mặt với sự nũng nịu và pha trò của mọi người, Diệp Trường Thanh cũng cảm thấy bất lực, cuối cùng là vẫn phải làm ra lương khô cho mọi người ngay trong đêm.

Nhưng số lượng cũng không nhiều, mỗi người chỉ được phát có năm hộp, cũng không còn cách nào khác, bởi vì thời gian quá eo hẹp.

Chỉ cần nhìn thấy đệ tử của Đạo Nhất tông rời đi, đệ tử của các đại tông môn phụ thuộc ở Vạn Yêu quan, nguyên một đám đều lộ ra gương mặt hưng phấn.

"Bọn họ đều đi hết rồi. Điều đó có nghĩa là cuối cùng chúng ta cũng đã có cơ hội được ăn cơm rồi sao?"

"Ý tưởng này của ngươi có chút nguy hiểm, đám người Thượng tông đang muốn đối phó với Thánh địa Kình Thiên, bọn họ còn chưa đi xa đâu, vậy mà ngươi chỉ nghĩ đến việc muốn ăn cơm sao?” "Sư huynh, lúc ngươi nói ra lời này thì có thể liễm một chút tươi cười được hay không, nếu không sẽ không có sức thuyết phục."

Có trời mới biết mấy ngày nay bọn họ làm sao mà vượt qua được, bọn họ đã nghĩ ra vô số cách, nhưng lúc đối mặt với đám đệ tử của Đạo Nhất tông lại hoàn toàn không có chỗ phát huy tác dụng.

Từ lúc sau khi chúng đệ tử của Đạo Nhất tông đến, bọn họ đã rất lâu rồi không có ăn được một miếng cơm nào.

Mỗi bữa chỉ có thể đứng nhìn từ xa rồi chảy nước miếng, đây quả thực không phải là thời gian dành cho con người mà.

Từng chiếc tinh hạm nhanh chóng rời khỏi Vạn Yêu Quan và cấp tốc mà lao vê phía Hắc Nham thành.

Đương nhiên, bên phía Hắc Nham thành cũng đã chuẩn bị kỹ càng, phó hội trưởng Hà và phó hội trưởng Tiền đã sớm đứng sẵn ở trước Truyền Tống trận này chờ đợi.

Theo sự xuất hiện của nhóm đệ tử Đạo Nhất tông đầu tiên, quá trình dịch chuyển bắt đầu, từng đám đệ tử được truyền tống đến các khu vực khác nhau của Trung Châu.

"Những người này đều là đệ tử của Đạo Nhất tông sao, nguyên một đám quả nhiên bất phàm.'

"Đúng vậy, có Thượng tông xuất thủ, ta không tin đám thương hội Đỉnh Minh kia còn có thể đảo lộn thiên hạ."

Đông đảo thành viên của thương hội Thạch Sơn, trên gương mặt lộ vẻ cung kính mà nhìn vê phía các đệ tử của Đạo Nhất tông.

Bây giờ bọn họ đã phụ thuộc vào Đạo Nhất tông, cho nên thái độ của mọi người đối với Đạo Nhất tông cũng thay đổi 180 độ.

Bên cạnh đó, Đạo Nhất tông đã đánh bại Thánh địa Kình Thiên, nếu như có thể phụ thuộc vào Thánh địa, đối với bất cứ một cái thương hội này thì cũng đều có chỗ tốt thật lớn.

Đối với mười đại thương hội đứng đầu như hiện nay, làm gì có cái nào không phụ thuộc vào Tam Đại Thánh địa chứ.

Ngoại trừ Thánh địa Kình Thiên bị chiến bại ra, hiện tại thái độ của hai đại thương hội có phần không thể giải thích được, còn những cái khác không phải đều có mối liên hệ chặt chẽ với Tam Đại Thánh địa sao.

Hồng Tôn nhanh chóng mang theo một đoàn người Thần Kiếm phong đến Dược Vương thành, ngay sau một khắc lúc bọn họ bước ra khỏi Truyền Tống trận, Hùng An đã dẫn mọi người đợi sẵn ở chỗ này.

Nhìn thấy các đệ tử của Đạo Nhất tông, mọi người vội vàng tiến lên.

"Tham kiến thượng tông." " Không cần khách khí, đều là người trong nhà."

“Thượng tông, mời.”

Sự xuất hiện của Đạo Nhất tông đương nhiên là đã đưa tới một trận oanh động ở Dược Vương thành.

Hôm qua là người của Thánh địa Kình Thiên chạy đến, sau đó là dựa vào thực lực của mình mà áp chế thương hội Thạch Sơn một cách phi lý.

Nhưng chỉ mới một ngày trôi qua, Thượng tông của thương hội Thạch Sơn người ta cũng đã đến, có vẻ như lúc này bên trong Dược Vương thành này muốn làm một trận náo nhiệt rồi.

Không ít người đều biết, bước tiếp theo trong Dược Vương thành sẽ không yên bình nữa.

Nhưng người cảm thấy nhức đầu nhất, đương nhiên không chút nghi ngờ phải thuộc vê Liên minh Đan Sư rồi.

Dù sao, Dược Vương thành này cũng là chỗ tổng bộ của Liên minh Đan Sư, nếu Thánh địa Kình Thiên và Đạo Nhất tông thực sự muốn ra tay đánh nhau ở đây, bọn họ còn cần Liên minh Đan Sư nữa không?

Vì vậy, trong đại điện của Liên minh Đan Sư, ba tên minh chủ đều là luyện đan sư cấp Thánh, lúc này chính là một mặt lâm trận mà thương nghị đối sách.

"Làm sao bây giờ? Chuyện của hai nhà này các ngươi đều biết rất rõ, hiện tại gặp mặt cùng một chỗ thì cũng không có gì kỳ lạ."

"Chúng ta có nên đuổi bọn họ đi ra không?"

Một tên luyện đan sư cửu phẩm, trưởng lão của liên minh lập tức nghĩ sao nói vậy.

Chỉ là vừa dứt lời, tất cả mọi người có mặt đều dùng ánh mắt nhưng nhìn thấy thằng ngốc mà nhìn về phía hắn.

"Đuổi ra ngoài? Là ngươi đi, hay là ta đi?"

Tên này mẹ nó có thể nói chuyện có chút chút đầu óc có được không? Cho dù là Thánh địa Kình Thiên hay Đạo Nhất tông, Liên minh Đan Sư có khả năng này sao?

Mặc dù luyện đan sư có mạng lưới quan hệ rộng rãi, nhưng luôn có giới hạn đối với một số trường hợp.

Một khi thực lực đạt đến một trình độ cường đại nhất định, cái gọi là nhân mạch đều là chuyện nhảm nhí.

Cũng giống như bây giờ, cho dù Liên minh Đan Sư ngươi có một mạng lưới nhân mạch rộng khắp thì sao chứ? Chẳng lẽ còn có người dám vì chút ơn huệ này mà đi đắc tội với Đạo Nhất tông và Thánh địa Kình Thiên sao?

Cho dù là hai Đại Thánh địa khác, phỏng chừng bọn họ cũng không có khả năng dám làm như vậy. Trực tiếp không thèm để ý đến cái tên ngu ngốc này, mọi người lại bắt đầu thảo luận.

Đầu tiên bọn họ có thể xác định được một điểm, đó chính là chơi cứng thì chắc chắn là không được, cho nên chỉ có thể chơi mềm.

"Hay là chúng ta động chỉ dĩ tình, hiểu chỉ dĩ lý* đi? Để bọn hắn kiêm chế lẫn nhau, ít nhất là sẽ không động thủ ở trong thành."

"Vậy thì bên thương hội Thạch Sơn và thương hội Đỉnh Minh thì phải làm sao bây giờ?"

"Cạnh tranh bình thường, sự cạnh tranh về tiền bạc giữa hai đại thương hội là chuyện không thể nghi ngờ được. Dù sao Liên minh Đan Sư của chúng ta cũng không thiên vị ai, người trả giá cao thì được. Chắc không có vấn đề gì chứ?"

"Ừm, ý tưởng này của ngươi cũng không tệ. Vậy thì đêm nay, Liên minh sẽ tổ chức tiệc rượu, mời Đạo Nhất tông, Thánh địa Kình Thiên, thương hội Đỉnh Minh và thương hội Thạch Sơn đến dự tiệc. '

"Được."

Bọn họ vừa mới đến chi nhánh của thương hội Thạch Sơn ở Dược Vương thành, ái mông cũng còn ngồi chưa nóng thì lại nhận được thư mời của Liên minh Đan Sư.

Nhìn thiệp mời được dát vàng, Hồng Tôn thản nhiên cười.

"Đám người này cũng có chút cuống cuồng rồi sao?"

"Có vẻ như hiện tại, đám người kia đang đau cả đầu rồi đây."

"Thượng tông nói vậy là có ý gì? Chúng ta có cần đến đó không?”

"Đi, dù sao trái phải cũng không có gì làm."

Đối với bữa tiệc rượu tối nay, thậm chí bên phía Liên minh Đan Sư còn tạm dừng tất cả các buổi đấu giá và buôn bán đan dược có ở trong thành.

Trước khi đạt được sự đồng thuận với Đạo Nhất tông và Thánh địa Kình Thiên, Liên minh Đan Sư cũng không dám mở lại bất kỳ cuộc đấu giá nào.

Chỉ sợ hai vị tổ tông này không nói một lời là sẽ lập tức ra tay đánh nhau ở trong thành, đến lúc đó thì bọn họ phải làm sao bây giờ?

Liên minh Đan Sư cũng đã hao tổn rất nhiều tâm huyết.

Về phần bên phía thương hội Đỉnh Minh, một đoàn người đến từ Thánh địa Kình Thiên cũng nhận được thư mời, nhưng nguyên một đám lại lộ ra vẻ mặt u ám.

"Hừ, các ngươi thật sự cho rằng, ôm lấy Đạo Nhất tông thì có thể vô pháp vô thiên như vậy sao? Vậy bên phía Đạo Nhất tông thì sao."

"Chấp sự, nghe nói lần này người tới là Hồng Tôn Đại Thánh."

Hả?

"Đi, liên lạc Thánh địa, mời trưởng lão tới tọa trấn." Ngoài miệng thì nói không thèm quan tâm chút nào, dáng vẻ thích coi thường người khác, nhưng ngoài miệng cũng rất thành thật, đặc biệt là khi nghe thấy hai chữ Hồng Tôn, thân thể càng không tự chủ được mà run lên một cái.

Sát thần giết người này, lúc còn ở Vạn Yêu quan, hắn đã tận mắt chứng kiến một vị trưởng lão của nhà mình đã bị một kiếm của Hồng Tôn giết chết.
Bình Luận (0)
Comment